Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
những câu truyện trích từ cuốn nhật ký của Lucy lúc còn sống đã trải qua nên bây giờ cứ vào đọc rồi biết nha" LƯU Ý:ko sao chép ko ăn cắp đọc xong nhớ bình luận nha 😘😘😘( truyện theo trí tưởng tượng nên nếu có giống thì xin lỗi nha)…
# Lưu ý : Chuyện có sự liên quan mạnh mẽ tới bộ anime tên " Inuyasha" - mong mọi người chấp nhận sự liên quan này !Câu chuyện kể về cô gái tên là Nagisame Akiko - được tạo nên bởi Nữ thần ánh sáng, do viên ngọc Hiền Khuyết hình thành, 15 tuổi , cô được nhận nuôi bởi một tập đoàn giàu có Nagisame, cô gánh vác trong mình một nhiệm vụ to lớn đó là sứ giả ánh sáng mà cô vẫn không hề hay biết . Một ngày , cô bị hút vào trong hố đen do viên ngọc Hiền Khuyết mà cô đang đeo trên cổ , đi đến một nơi kì lạ và đó chính là ... Giếng ăn xương - nơi mà Kagome là người đã đặt chân đến ( Ahihi ~ Chỉ có ai coi Inyasha ròi mới biết thôi ~ ). Lúc ấy, cô ngất đi và khi tỉnh lại thì cô đã gặp Inuyasha, Kagome, Shippo, Miroku và Sango đang xuất hiện trước mặt mình. Từ đó , câu chuyện bắt đầu ...…
Tôi tên là an nhiên có nghĩa là an nhiên và thành thản Tuy tôi tên là an nhiên nhưng cuộc đời tôi chẳng đc an nhiên như cái tên của mình Tuổi thơ của tôi là những mảnh ký ức nhuốm máu và nước mắt. Không có cổ tích, không có phép màu, chỉ có nỗi đau và tiếng hét bị nuốt chửng trong im lặng.Đêm đó - đêm định mệnh - mẹ tôi ôm tôi trong vòng tay đầy vết thương, còn người đàn ông gọi là "cha" đã giáng xuống đời tôi bản án của một kiếp người không được phép tin vào tình thân.Kể từ khoảnh khắc ấy, trái tim tôi hóa đá. Tôi không còn chờ đợi yêu thương, cũng chẳng mong được cứu rỗi. Tôi chỉ sống - hoặc đúng hơn là tồn tại - để chờ một điều gì đó đủ mạnh để xé toang màn đêm đang nuốt lấy cuộc đời mình.Đây là câu chuyện của tôi - An Nhiên- và hành trình của một kẻ bước ra từ địa ngục, và đi tìm đến ánh sáng của bản thân…
" Tiểu Mẫn , anh thích em " một câu nói trầm lắng nhẹ nhàng vang lên bên tai cô . Thật ấm áp quá......" Tiểu Mẫn , anh lạnh quá lại đây cho anh ôm một cái nào " một giọng nói " nũng nịu" vang bên tai cô , hắn ta lúc nào cũng mặt dày như vậy cả. Thật dễ thương ....." Tiểu Mẫn qua đây cho đây này , hôm nay khuyến mãi hôn môi tặng một cái hôn má " Cô thấy tóc gáy mình dựng cả lên , lắc đầu liên tục..." Không chịu à ? Vậy mua 1 tặng 2 nha"... Thật bỉ ổi Đó đều là những ký ức thật đẹp... Dù đã trôi qua nhưng nó đẹp đến mức cô không thể quên ...Gặp lại hắn sau 5 năm xa cách cô lạnh lùng bước qua dù cô biết rằng có lẽ cả đời này cũng khó mà buông tay mình ra khỏi tình yêu đó . Nhưng nếu cô quay đầu lại liệu rằng có đôi mắt ai đó vẫn luôn dõi theo cô??? Là cô đa tình hay là anh si tình Trải qua bao giông tố ai là người chờ ai ??? Cuối cùng ai là người không thể buông tay .... " Tiểu Mẫn ,đợi anh quay trở về được không ?" " Em nhất định sẽ đợi anh " Em hứa......…
Cô gái ấy thương cậu, thương cậu đã 3 năm rồi. Hôm ấy, cô lấy hết can đảm để tỏ tình cậu. Cậu chỉ đáp lại "Nếu cô tỏ tình tôi đủ một trăm ngày, thì may ra tôi còn đồng ý".Cô gái ngây thơ tin nhưng lời ấy là thật. Nhưng nào ngờ.... " Tất cả tính cảm mà tôi dành cho anh, bây giờ không còn nữa rồi"..... "Này, em không sao đấy chứ""Anh về đi, tôi không sao. Đình Kỳ cậu ấy sẽ lo cho tôi. Anh về đi"..... "Sao đấy không vui à, tao dẫn mày đi chơi nha""Thôi, tao chẳng muốn đi đâu cả. Mệt lắm cơ"..... "Em.... tha lỗi cho tôi nha. Thật ra khi trước tôi không cố ý đối với em như vậy... chỉ là.. ""Anh không cần nói nữa, chuyện cũng đã qua tôi cũng chẳng trách gì anh nữa.""Vậy chúng ta có thể.... ""Xin lỗi, mọi chuyện quá muộn rồi"........…
Làm thế nào khi sự tránh né tình yêu suốt hơn 5 năm giờ lại có nguy cơ bị sụp đổ...Minh, một cậu học sinh "trung bình khá" vốn gần như không còn niềm tin vào tình yêu đôi lứa, giờ bước vào năm học cuối cấp đầy áp lực nhưng cũng là con đường giải thoát khỏi nỗi đau đó. Thế nhưng, hai người bạn của cậu lại mở một câu lạc bộ trợ giúp học tập, nơi đã thu hút được những người bạn cậu đã lâu chưa tiếp xúc lại. Lúc đó cậu không biết, chính câu lạc bộ đó lại chứa một nhân tố có thể phần nào thay đổi chính cậu.Một câu chuyện về tình yêu đôi lứa ngọt ngào nhưng vội vàng, rồi cuối cùng cũng chỉ còn lại sự đau đớn và tiếc nuối…
Tôi ngu ngơ cho rằng cậu ấy ghét mình, vội vàng viết vào giấy: "Tớ xin lỗi vì hôm bữa tông trúng, chắc cậu đau lắm, lát cho tớ nhìn thử xem có khỏi chưa nha" rồi gửi cho Thạc Có những buổi tối ngồi học bài trong phòng, tôi vu vơ tự hỏi có phải mình đã thích Thạc hay không nhưng không có câu trả lời, tôi chỉ biết rằng mỗi chủ nhật không đi học là tôi lại thấy nhớ cậu ấy... Thêm một thời gian nữa, khi không còn đủ sức kìm nén tất cả tình cảm bấy lâu giấu kín, tôi lấy hết can đảm viết cho Thạc một lá thư thật dài. Bày tỏ hết những tâm tư, tình cảm của mình. Giây phút ấy, giữa cái se se lạnh của những cơn mưa lất phất, giữa ánh chiều tà không nắng của sắc trời cuối năm, tôi và Thạc như chìm sâu vào những cảm xúc non nớt của mối tình đầu nhưng cũng đầy nồng nàn và sâu lắng. Lúc này đây, chả cần ai nói điều gì khi hai con tim chung nhịp đập và thấu hiểu nỗi lòng của nhau...…
lãng mạng, mang tính chất học đường, Chuyện xoay quanh nhân vật nữ chính 17, 1 hôm được thông báo cb đính hôn thì vội đào tẩu...# haiz tôi còn muốn tự do..…
"Chỉ cần có em, nơi đâu cũng là nhà"Ái tình là thứ gì đó luôn làm cho con người ta say mê, đắm chìm vào đó lúc nào không biết. Ngày hôm đó Jungkook cảm nắng nụ cười của Park Chaeyoung.…
Khi mở mắt ra thì thấy người ta sắp đem mình chôn, cứ tưởng đó là trò đùa của tên trúc mã của nàng. Nhưng sự thật lại không phải, tại sao nàng chỉ ngủ một giấc khi tỉnh dậy lại ở đây. Nàng nổi giận chửi ngay"khốn kiếp mày chơi hơi quá rồi đấy"Hắn :" Nàng vẫn chưa chết "Nàng :" Cái gì mà chưa chết, bà đây vẫn còn sống nhăn răng nhá" Vừa bước ra khỏi quan tài bằng bạch ngọc nàng vẫn không quên nói : " Để bà biết tên khốn nào cho bà vào đây chơi cái trò quỷ này, bà cho cả nhà mày nổ banh xác".haha haha . .. ......"Mẫn nhi thật sự là nàng, nàng còn sống nàng vẫn còn sống thật sự vẫn còn sống""Ta Âu Dương Mặc Phong tuyệt đối không để nàng phải chịu thêm ấm ức nào nữa, mất nàng một lần là quá đủ rồi"Liệu họ có được sống sống bên nhau hay họ lại trở về hai thế giới thế giới của riêng họ. " # NTT ( Nông Linh Tiến) 🍀# 10/06/2018 "…
"Lam mặc một cái váy màu nâu nhạt dài gần đến cổ chân. Dáng váy rộng, mặc khá thoải mái. Chỉ có phần vai là vừa in với người cô, còn phần thân dưới lại vô cùng rộng rãi.Đứng trước quán lẩu với cái biển hiệu "Nhà" treo trước cửa. Cô biết mình đến đúng chỗ rồi.Nghĩ vậy liền đi vào, một nhóc khoảng 13 tuổi chạy ra. "Cô đi một mình hay mấy người ạ?" Mắt nhóc to tròn, đen láy, hệt mắt Lâm. Lam cười cười."Chị là bạn của anh Lâm, chị đến học nhóm." Cô chỉ chỉ cái cặp nặng trịch sách vở sau lưng mình.Mắt An Bình sáng rỡ:" Bạn ông Lâm nhà em hả. Để em đưa chị lên phòng Lâm." Nói rồi cầm lấy cánh tay cô, kéo nhẹ đi.(...)Khi cả đám đang làm bài, bỗng Lâm quay sang nói với Lam:" Sao mày lại mặc cái này?""Cái gì nữa ba?""Sao lại mặc váy bầu?"Lam trợn ngược mắt lên, cô giờ ngón giữa với Lâm."…
Ender, một cậu bé thiên tài chưa đầy mười tuổi gánh vác niềm hy vọng của cả Trái Đất. Hành tinh đang đứng trước nguy cơ diệt vong bởi sự xâm lược của lũ bọ ngoài hành tinh. Cùng với những đứa trẻ khác, Ender được đưa lên tàu vũ trụ, bắt đầu quá trình học tập và rèn luyện khắc nghiệt tại Trường Chiến đấu để được tôi luyện thành những người lính thiện nghệ, những chỉ huy tài giỏi, và riêng với Ender - để trở thành vị cứu tinh của toàn nhân loại... Trò chơi của Ender không đơn thuần là câu chuyện về học cách chiến đấu và chiến đấu, học cách chiến thắng và chiến thắng; đó còn là câu chuyện về nỗi cô đơn của những "kẻ hơn người", về nỗi hoang mang và sự vật lộn tìm hiểu bản chất của chính mình. Và hơn hết, đó còn là câu chuyện về nỗi đau của người chiến thắng, và khát khao của một đứa trẻ bị buộc phải trở thành người hùng cứu vớt thế giới... "Xin hãy đưa cháu về nhà"…
" Này anh là ai"" tôi là chồng em"--------"Jeon JungKook sao anh dám""dám gì cơ"" dám mang bồ nhí về nhà"" anh làm gì có bồ nhí"" vậy lee Sana là ai""nhân viên thôi mà. Mà em đg ghen sao!""ghen cái qq"Vợ anh ghen dễ thương ghê!!!…
cái fic này không ship bất kì một cp nào, fic cũng không đề cập đến y khoa vì tôi không học y nên không dám làm liều mà đào chuyên sâu. Fic này chỉ kể một vài chiến tích "quậy phá" huy hoàng do giáo sư Hồ Li cầm đầu chỉ đạo tụi đệ tử:)…
cái tuổi 17 các người có biết Park JiMin tôi trải qua những gì không khi những đứa trẻ ngoài kia thì chúng được ăn học được làm những gì mình thích còn tôi thì ở nơi đây lại làm bạn với 4 bức tường thức ăn hàng ngày tôi phải ăn lại là tinh dịch hôi tanh các người có biết không "Haha"làm sao các người hiểu chứ ??…
Cô ấy tên N 15 tuổi và cậu ấy tên H 15 tuổi vô tình quen biết nhau làm bạn của nhau mỗi ngày đều nhắn tin cho nhau cùng nhau học tập rồi đến một ngày cậu nói thích cô nhưng cậu biết la cô không thích cậu, cậu chỉ nói thích cô ấy thôi chứ không hề hỏi là "N có thích H không? " hay "N làm bạn gái H nha" mà chỉ nói H thích N...H biết là N không thích H...và họ cứ tiếp tục như thế suốt 4 tháng thì sắp đến lúc sắp tựu trường sắp bước vào lớp 11 đầy căng thẳng cô ấy cứ nghĩ mình sẽ có được 1 người bạn thân là con trai mỗi ngày cùng nhau nhắn tin cũng có thể giúp cậu ấy học tốt hơn.... Khi còn lớp 10 cả 2 người mỗi ngày thì nhắn tin cho nhau nhưng nói chuyện ở ngoài thì rất ít cậu ấy cũng đã nói rằng năm học mới này sẽ cố gắng nói chuyện nhiều hơn bên ngoài nhưng rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến vào một đêm tối cậu cũng nhắn tin cho cô ấy nhưng sớm hơn mọi ngày rồi nhận được tin cậu ấy chuyển trường cô cứ ngơ mình đang mơ nhưng không cậu ấy nói rằng 2 3 ngày nữa cha cậu ấy sẽ lên rút hồ sơ.....…
Thể loại: hệ thống, chủ thụ, tu tiên, hiện đại.Văn án:Hạ Thanh là một ký chủ khoái xuyên hết sức bình thường, thuộc về phân khu chuyên lo việc hậu cần toàn bộ câu truyện chỉ xuất hiện không quá 10 giây. Vốn là không thể tin tưởng được bản thân mình cũng cầm được kịch bản "nhân vật ở thế giới trước tìm tận nhà".Mà hỏi lại sau mới biết, hoá ra bản thân chọn trúng thế giới cũ để đi nghỉ a?!?----Tu tiên giới đều biết được năm đó Hạ Thanh phong chủ hi sinh thân mình để giữ vững kết giới ngăn không cho quỷ vực chạy loạn. Trong môn phái các vị sư huynh sư đệ tới bây giời vẫn còn giữ hi vọng mà dốc lòng tìm kiếm một tia hồn phách, cuối cùng cũng tìm được!----Hạ Thanh mới sáng sớm mở cửa đã gặp được một đống người quen cho hay: kiểu gì cũng đã chết, giả dạng bản thân đã luân hồi chuyển thế đợi cấp trên cứu vẫn là ổn hơn.┐( ̄ヮ ̄)┌----Chủ thụ là Hạ Thanh, ngoài nhìn tầm thường nhưng trầm ổn ôn nhu, trong điên điên cùng hệ thống, hoàn toàn không muốn dùng não, ước mộng làm một đời cá mặn.(°◡°)…