Kookmin-Broken(Shortfic)
"Kookie hyung thích em nhất đó nha""Hyung phiền quá đó tránh xa em ra"…
"Kookie hyung thích em nhất đó nha""Hyung phiền quá đó tránh xa em ra"…
Này!!! Kim Thuần Hi, chính cậu đã cầu hôn tớ từ 10 trước, cậu không nhớ à…
Đơn phương nhẹ nhàngcảm giác rung động trong nắng nhẹ ko biết quay đầu." Rốt cuộc mãi mãi là bao xa" .quên mất cre câu này r não cá vàng quá mà😊…
Nếu các bạn không quan tâm thì cũng đéo ai bắt các cậu vào đây ý kiến ý cò 👌🏻…
"Ngày ấy,chúng tôi đã từng là ngoại lệ của nhau..."…
Tình yêu hoàn mỹ là gì? Đối với tôi, không là gì cả, nhưng là "không gì cả" định nghĩa được!…
Thế Hưng ✘ Dũng Nghi"Canh cho chuẩn xác vào, đầu tao ở ngay đây, Thế Hưng?""Dũng Nghi, mày biết là tao không thể mà"…
Đam- Ngược -Ngọt - H "Văn Toàn tôi xin lỗi mà""Kệ anh , tôi khong quan tâm""Ngọc Hải anh lại đánh nhau nữa à?"…
"anh ơi anh có thích em không ạ ?""Không,anh yêu em mà"- Đừng tin ai cả,kể cả mẻ au…
" Muốn theo đuổi tôi sao? Để tôi xem anh có đủ sự bản lĩnh hay không đã"…
Thời thanh xuân chúng ta đã đi qua. "Một chút nắng mới hé giữa đám mây mùa hạ, xuyên qua từng kẽ lá, rồi như đọng lại trên đôi vai hao gầy của anh. Quay lại nhìn tôi, đôi mắt ấy bừng sáng lên như vừa mới tìm được nguồn sống, anh nở một nụ cười, chói chang hơn cả nắng làm từng chuyển động xung quanh đó ngưng lại. Trong mắt tôi chỉ có anh. Cả khoảng sân trường như dành riêng cho chúng tôi.... . . . Phút chốc đó thôi mà khiến con người ta vương vấn hoài. Mà đúng hơn cả tuổi thanh xuân đã qua của tôi cũng chỉ có một nụ cười ấy. Tia nắng gọi tên anh - Hoàng Thiên!" - Giới thiệu: "Nắng hạ" là câu chuyện được lấy cảm hứng từ cuốn nhật kí của một nữ sinh cấp 3. Cô gái đó tên là Hạ Ân. Vào năm thứ 2 của bậc trung học phổ thông, cô vô tình gặp lại được Hoàng Thiên - cậu bạn thuở nhỏ đối diện nhà của cô. Trong quá trình "nối lại mối tri kỷ xưa" của cả hai đã xảy ra nhiều câu chuyện thú vị. Hạ Ân vẫn nhớ như in những kí ức ngày nào cùng cậu bạn, nay gặp lại bỗng nảy sinh tình cảm đặc biệt. Và chính cô cũng không biết răng, trong trái tim "kẻ lưu manh" Hoàng Thiên ấy luôn là hình bóng của cô... Thể loại này tuy không mới nhưng mong rằng câu chuyện này sẽ mang lại cái mới cho bạn đọc. Mong các bạn cũng tìm được đâu đó thanh xuân của chính mình trong câu chuyện. Đọc vui vẻ nha ^^ - Thân: Giản Đơn (Tiểu Yết) -…
“Tuyết nhi!!!”“Anh còn trở về đây làm gì, người mà anh yêu đã chết từ 3 năm trước rồi….”“Thật xin lỗi. Là chính tay anh bóp chết tình yêu của hai người…”“Thấy gì không, là nhẫn, tôi sắp cưới rồi…”“Thật xin lỗi em, Tuyết nhi… Thật xin lỗi…”...“Tại sao lại đối xử với em như vậy?”“Tại sao lại tự mình quyết định cuộc đời của em?”“Tình yêu của em phải do chính em quyết định mà”“ Tại sao? Tại sao?”...“Gặp anh…rồi yêu anh… là điều đau khổ và hối tiếc nhất của em, nhưng đó lại là đoạn hồi ức tốt đẹp nhất trong cuộc đời của em.”“Tại sao anh không xuất hiện sớm hơn?”“Không!”“Là tại sao em lại tìm thấy anh muộn như vậy?”...Đây thật ra chỉ là một câu chuyện trong tưởng tượng của tôi: một chuyện tình buồn. Chuyện tình của những kẻ ngốc trong tình yêu. Nó chỉ là một chút suy nghĩ của tôi về tình yêu. Là bởi vì trong tình yêu, theo tôi, phải có sự cố gắng từ cả hai phía, phải tự hỏi mình trong lập trường của đối phương. Tình yêu cần sự tin tưởng và thấu hiểu. Và cũng bởi vì trong tình yêu còn có một thứ gọi là hi sinh – thứ mà ta không cầm không giữ được, chỉ có thể cảm nhận bằng trái tim. Có lẽ là do nó vô hình như vậy nên đôi khi, trong tình yêu, người ta không nhận ra nó, người trong cuộc thì u mê, không phải sao. Có thể, câu chuyện này đã hoặc đang xảy ra ở đâu đó trong thế giới này. Cũng có thể nó đã từng có tác giả có suy nghĩ giống tôi và được làm thành một tác phẩm khác rồi. Chỉ là mong các bạn đọc và coi trọng công sức của tôi.…
Lý Hạ Anh từ nhỏ đến lớn giỏi nhất là giả vờ. Giả vờ ngoan ngoãn, giả vờ học giỏi, giả vờ thân thiện và giả vờ không thích cậu. Cậu ấy nói trong tên của cô có một chữ "Hạ" vừa nghe làm người ta liên tưởng đến mùa HÈ, liên tưởng đến mặt trời. Nhưng cậu ấy không biết, đối với cô, cậu mới là mặt trời. Cậu luôn toả sáng rực rỡ, là trung tâm của vũ trụ. Còn cô, chỉ là một ngôi sao nhỏ bé, giữa vũ trụ rộng lớn. Mặt trời và ngôi sao, ta không bao giờ có thể ở bên nhau. ***Hoàng Nguyễn Đức Duy từ nhỏ đến lớn giỏi nhất là nhìn lòng người. Cậu có thể đoán được tận sâu bên trong họ đang nghĩ gì, vậy mà lại chẳng thể nhìn thấu cô. Cô ấy nói cậu là mặt trời rực rỡ không thể bên một ngôi sao nhỏ bé như cô. Nhưng cô quên mất mất rằng. Tuy toả sáng theo cách theo cách khác nhau nhưng cả hai vẫn luôn tồn tại song song, và thế giới không thiếu đi một trong hai. Dù ngày hay đêm thì mặt trời và ngôi sao vẫn xuất hiện cùng nhau. Chỉ là ban ngày, ngôi sao tạm thời ẩn đi nhường chỗ cho ánh sáng của mặt trời, còn ban đêm thì người lại. Khác biệt không có nghĩa là không thể ở bên nhau. *** "Tao không muốn làm bạn thân với mày nữa" "Xin lỗi"***Tác giả: Kẹo zẻo 0 dẻo Bìa truyện: Mousse Ngày đăng:24/4/2025…
Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…
Như mik đã ns vì mik lười nên mik chỉ viết truyện ngắn thôi.Truyện kể về một cặp "thanh mai trúc mã" và kết cục của họ sẽ ra sao thì xin m.n hãy đọc và cho nhận xét.…
Viết về cuộc đời đầy bi thương của "Nó"Về những số phận đầy bi thương trong xã hội xưaVề những điều kì diệu của thế giới tâm linhVề chính tôi…
"Kenma này, tôi tin em làm được thôi, em là bác sĩ giỏi nhất mà tôi từng biết mà"…
anh vội ôm tôi vào lòng, để tôi khóc thút thít trong đấy, ướt cả mảng áo của anh."nín đi, anh thương em mà"•mọi chi tiết trong truyện là tưởng tượng .…
Thể loại: tinh tế, tình hữu độc chung, mất trí nhớ công, hào môn, sinh tử, ngọt văn, tiểu ngược, 1x1, nhiều cp, HE, hoàn. (có spoil một tẹo ở cmt)Giới thiệu vắn tắt:2020 năm, địa cầu nghênh đón lần đầu ngoại tinh nhân đối chiến tranh, gia viên trước mắt vết thương, ngay tại địa cầu thủ vệ sắp luân hãm là lúc, ngẫu nhiên đi ngang qua thái dương hệ ngân hà đại đế thuận tay đuổi đi gây sóng gió xà thị tộc, lại đối chiến tràng thượng một gã nhân loại quân y nhất kiến chung tình, vì thế đưa ra yêu cầu, chỉ cần quân y cam tâm tình nguyện gả cho hắn, phàm là hắn tại vị một ngày, định bảo địa cầu một ngày bình an.Tần Trường Thanh chính là tên kia bị đại đế nhất kiến chung tình quân y, hắn ở lo lắng một đêm sau, mang theo con dứt khoát bước trên này sinh tử chưa biết hòa thân đường.Nguyên bản kế hoạch của hắn là trang mềm mại trộn lẫn thiên là một ngày, nhưng mà sự tình đã có chút không quá đối......Mỗ thiên, mô phạm phu phu hoàng đế & Đế hậu thân đặt bút viết cử hoàng gia lễ phục đứng ở trên đài đọc diễn văn, hoàng đế bệ hạ đứng ở microphone tiền dõng dạc, bóng dáng vĩ ngạn, hai tay kích động vung Trang nhất phái "Mẫu nghi thiên hạ" Tần Trường Thanh:"............ Bệ hạ, ngài này xúc tua muốn ngại dài ta có thể miễn phí bang ngài cắt."Hoàng đế hướng hắn cười ra một loạt chỉnh tề rõ ràng nha:"Không, ta càng hy vọng Thân Thân trực tiếp dùng miệng cắn."Tần Trường Thanh:...............................................................Không biết xấu hổ đại lưu manh tinh phân quái vật công [ Lam Tư Ngũ ]vs trang mềm mại không…