jsolnicky°sữa bột kem dâu
hai bạn nhỏ và n câu chuyện…
hai bạn nhỏ và n câu chuyện…
"Trần Minh Hiếu luôn là đứa con được kỳ vọng nhưng chưa từng được lựa chọn trong chiếc lồng son được gọi là gia đình. Cậu mơ một lối thoát mà cậu không biết... chính khát khao tự do ấy lại khiến cậu trở thành con mồi hoàn hảo trong mắt những kẻ không biết yêu - chỉ biết sở hữu với dục vọng trỗi dậy trong vỏ bọc của yêu thương. Và đáng sợ thay... ai cũng nghĩ mình là người duy nhất có quyền giữ lấy cậu."…
nfsw-18;OOC ngọt ngào và gợi cảmseries chit chit em an…
Oneshort.Plot chưa lấp khá nhiều (có thể nhắc nhở mình nếu bạn muốn phần đó ra chương mới, hên xui nha)allhieuHieu botKhông đem truyện đi đâu tránh bị chính quyền check var.Không áp đặt lên người thậtNo toxic!! If you don't like it, you can leave.Không có nhu cầu prThanks!…
jsol vừa đá một người yêu cũ trên mạng thì cậu fall in love với một "em bé yêu"…
Nguyễn Thái Sơn yêu Trần Minh Hiếu, chỉ một người, suốt cả đời này.…
Chuyện tình của ai đây??Cùng đoán xem cái trường và đám sinh viên này giấu chúng ta điều j nhó✨…
ai chỉ cách rhyder cua captain đi! anh thích bé quá đi mất!________author: yingcouples: rhyder x captain (nguyễn quang anh x hoàng đức duy) (chính) dương domic x pháp kiều (nguyễn thanh pháp x trần đăng dương) song luân x anh tú (nguyễn trường sinh x bùi anh tú) wean x hurrykng (lê thượng long x phạm bảo khang) hải đăng doo x gemini hùng huỳnh (đỗ hải đăng x huỳnh hoàng hùng) jsol x nicky (nguyễn thái sơn x trần phong hào) isaac x negav (phạm lưu tấn tài x đặng thành an)thể loại: abo, textfic, lowercase, 1x1, fanfiction, ngọt, có thể có văn xuôi,...lưu ý: truyện thuộc về mình, cấm bế đi chỗ khác khi chưa được phép. không thích xin hãy clickback, đừng chửi, chửi là mình đục mỏ bạn.…
Khi cơn mưa cuối mùa đổ xuống Tây phủ, chiếc đèn lồng đỏ lại lay động nơi hành lang lạnh vắng. Năm ấy, tiểu đồng họ Nguyễn quỳ gối giữa sân, áo ướt sũng, ngẩng đầu hỏi một người:"Ngươi chưa từng nói... ngươi yêu ta."Và người kia - tướng quân của thiên hạ - chỉ đứng đó, lặng im như tượng đá giữa đêm mưa.────────────────────Giữa phủ tướng quân, một tiểu đồng lặng lẽ yêu - còn người quyền cao lại chưa từng thốt một lời giữ lại.Tình cảm ấy, không danh phận, không lời hứa. Chỉ có những đêm gần gũi không trọn, và một chiếc đèn lồng đỏ cháy âm thầm trong mưa.Khi người rời đi, người còn lại mới biết thế nào là cô độc.Yêu trong lặng im, rời đi trong lặng lẽ.Tịch mịch như mưa tan.…
YÊU 1 - ĐAU 10Tôi là Trần Phong Hào. Tôi đem lòng yêu một ánh sao.Nguyễn Thái Sơn, cái tên ấy từ lâu đã khắc sâu trong tâm trí tôi, như một bản nhạc buồn mà tôi không thể nào ngừng nghe. Em là ánh sao mà tôi ngước nhìn suốt những tháng năm tuổi trẻ, một ngọn đèn dẫn lối cho tôi trong những ngày chông chênh nhất. Nhưng trớ trêu thay, dù tôi có vươn tay đến đâu, cũng chẳng thể chạm vào em.Tôi yêu em bằng tất cả những gì mình có. Yêu từ những điều nhỏ bé nhất một nụ cười, một ánh mắt, một câu nói vu vơ của em. Yêu đến mức, chỉ cần em quay đầu nhìn tôi một giây thôi, tôi cũng cảm thấy cả thế giới này trở nên ấm áp. Nhưng tình yêu ấy, dù tôi có cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ là một cơn sóng lặng lẽ xô vào bờ, hết lần này đến lần khác, không bao giờ được đáp lại.Ban đầu, tôi nghĩ rằng chỉ cần chờ đợi, chỉ cần luôn ở bên cạnh em, một ngày nào đó, tôi sẽ có được vị trí trong tim em. Nhưng rồi tôi nhận ra, tôi không phải là người em tìm kiếm. Tôi chỉ là một ai đó, một sự tồn tại lặng lẽ bên lề cuộc đời em, một người có cũng được, không có cũng chẳng sao.Tình yêu của tôi cứ thế chồng chất theo thời gian.Tôi yêu em một.Tôi đau mười.Tôi đã thử quên, thử rời đi, nhưng mỗi khi em vô tình lướt qua tôi, mọi thứ lại vỡ òa. Hóa ra, tôi vẫn yêu em, vẫn không thể dứt bỏ. Nhưng có lẽ, một ngày nào đó, khi trái tim này không còn đủ sức để đau thêm nữa, tôi sẽ học cách buông tay.Vì một tình yêu không được đáp lại, dù sâu đậm đến đâu, cũng chỉ là một vết thương chẳng bao giờ liền sẹo.…
đọc đi rùi biết…
Trong một lần tìm cảm hứng sáng tác cậu trúng độc đắc xuyên thành nam chính hai trong tiểu thuyết ngôn tình. Không những thế cậu còn vô tình phát hiện người cậu ghét cũng xuyên và hắn ta xuyên thành nam chính một…
Cái trọ mà ê hề ê hề!!!…
lời yêu này chờ em nghe thấybàn tay này chờ em nắm lấy…
" tình cũ không rủ cũng tới "" nhớ anh, vợ đừng giận em nữa "…
"Thanks for showing me the exit sign."---------------------------------Tác giả: Amour- Truyện là chất xám, là trí tưởng tượng, là tất cả xúc cảm và tình cảm của tôi. Xin đừng áp đặt lên các anh và tôi không có nhu cầu được mang đến trước các anh.Mong mọi người đọc truyện vui!Chấp bút ngày 01/02/2025…
Anh và cậu cứ thế trôi xa nhau, không ai trong cả hai có thể chủ động kéo lại.Những cảm xúc không tên năm ấy bị vùi lấp bởi khoảng cách, bởi những bộn bề của cuộc sống....Still Sơn Hào…
"Vở kịch tiền kiếp được viết bằng máuChỉ có dùng máu mới có thể kết thúc"…
Thái Sơn đứng trước cửa căn biệt thự của mình, ánh mắt tối sầm khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt.Trên nền gạch trắng tinh, một người đàn ông hơn hắn bốn tuổi đang ngồi xổm, hí hoáy vẽ bậy bằng... tương cà chua."Anh đang làm gì đấy?" Hắn nghiến răng, giọng lạnh như băng.Người kia ngẩng đầu lên, đôi mắt tròn xoe, long lanh như viên bi thủy tinh, miệng nở nụ cười hồn nhiên:"Anh vẽ con chó đó! Em thấy giống không? Nó tên là Bánh Mì!"Thái Sơn nhìn đống loằn ngoằn đỏ đỏ trên sàn, trán giật giật.Chó? Cái thứ kia mà là chó á?!"Anh..." Hắn bóp trán. "Anh có biết mình đang làm gì không?""Biết chứ!" Phong Hào gật đầu rất nghiêm túc. "Anh đang sáng tạo nghệ thuật! Em không hiểu đâu!"Không, hắn không hiểu thật.Ba ngày trước, hắn còn là một tổng tài lạnh lùng, giỏi giang, ghét nhất mấy tên ngốc nghếch gây rắc rối.Giờ thì sao? Hắn đang sống chung với một "ông anh" ba mươi tuổi, vô tư vô lo như đứa trẻ năm tuổi mà còn là do chính hắn đâm xe trúng.Hắn thở dài, tự hỏi liệu có khi nào mình nên đâm luôn lần nữa để sửa lỗi không.…
chào mừng các bạn đã đến với chương trình "mười vạn câu hỏi vì sao"…