Ngày Trước Sợ
Chỉ cần anh ấy sống vui vẻ và hạnh phúc đó chính là ước muốn lớn nhất của cuộc đời tôi .…
Chỉ cần anh ấy sống vui vẻ và hạnh phúc đó chính là ước muốn lớn nhất của cuộc đời tôi .…
Những cuộc cứu người đầy nghẹt thởBí ẩn của chiếc máy ảnh sẽ được sáng tỏ?📸…
-Gia sư...tôi mê em…
Câu chuyện về căn bệnh thần kinh được cả thế giới chấp nhận...…
: em không nỡ đánh anh đâu, nhưng em vẫn có cách để phạt anh đó~…
Một câu chuyện tình nhẹ nhàng xuay quanh những bước nhảy và nhịp điệu.…
hải là 1 ông chủ tập đoàn ,còn toàn là giúp việc…
Hỏi thế gian này tình là chi mà sự đời lại éo le, ngang trái đến vậy?…
Cậu là chàng trai tớ yêu nhiều lắm! dù cậu chẳng phải là người đầu tiên bước vào trái tim tớ nhưng cậu lại là người đã để lại dấu chân quá sâu đậm trong cuộc đời tớ. Tớ yêu cậu - yêu bằng tình cảm chân thật nhất , là người tớ đặt trọn lòng tin và yêu thương một cách không hề cảnh giác và lường trước được ngày cậu ra đi... Cậu có biết cậu trong tim tớ cậu đặc biệt như thế nào không? Cậu là người đầu tiên tớ yêu thương nhiều đến tớ phải tan nát cả cõi lòng nhưng chưa bao giờ tớ có ý định trả thù hay làm một điều gì đó tổn thương đến cậu. Cậu để lại một dấu ấn quá sâu để rồi kí ức đau đớn kia tớ không thể xóa nhòa. Nhiều lúc tớ nghĩ tại sao tớ có thể đặt trọn lòng tin vào cậu thế chứ mà những người trước chưa từng? Tại sao tớ phải chấp nhận đau đớn mà không một lần cho cậu thấu thử cảm giác đó chứ ? và tại sao đối với tình yêu tớ cho cậu nhiều đến vậy , yêu đến nỗi tớ trở nên yếu mềm chấp nhận tất cả đau đớn mà chẳng thể trách cậu? và cuối cùng tại sao tớ lại chẳng thể là tớ dức khoát và can đảm như những người trước kia? Có lẽ tất cả là vì cậu là người con trai rất tốt mà tớ đã vô tình đánh mất và hơn thế ngoài tình yêu tớ dành cho cậu thì giữa chúng ta cũng đã từng là bạn thân của nhau nên tớ chẳng thể nào nói quên là quên được và đối xử lạnh lùng tàn nhẫn với cậu thế kia. Bỡi lẽ cậu đau thì tim tớ cũng buốt giá.…
"Thanh xuân chính là nơi để mình vấn vương và hoài niệm về những gì đã qua, về những năm tháng tuổi trẻ ta đã hết mình vì nó. Và thanh xuân cũng là nơi để mỗi lần ngoảnh lại, ta sẽ mỉm cười vì mình đã từng có một thời như thế, để tiếp tục tiến lên phía trước, với hy vọng tạo ra thêm nhiều kỷ niệm nữa, cũng tươi đẹp như ta từng có. Phải chăng vì thế, mà mình yêu thiết tha cái tên của mình: Thanh Xuân." (Vũ Thanh Xuân)Thanh Xuân là học sinh chuyên Văn K53 của trường THPT Chuyên Thanh Bắc. Trong một hoạt động chào đón năm học sinh lớp 10, Thanh Xuân đã gặp Đức Thủy, một người bạn cùng khóa học chuyên Toán. Từ đây hai người gặp nhau, quen nhau và kết bạn, lâu dần kết thành một hội bạn thân thiết với Trung Kiên và Hạ. Kể từ đó, trong suốt ba năm cấp Ba, bốn người bạn cùng nhau trải qua vô vàn kỷ niệm đáng nhớ cũng như cùng nhau giải quyết các vấn đề nan giải của tuổi học trò. Để rồi sau này nhận ra, ba năm Trung học mà họ chỉ vừa mới đi qua đấy thôi, chính là những năm tháng rực rỡ nhất của cuộc đời.…
Cô gái tớ thích không được xinh như bao cô gái khácTớ...thích cậu đấy. Đồ ngốc!Mau cho tớ ôm một cái nào. Xem như chúng ta huề nhau nha.Cậu...có thể thích tớ được không?Thanh Song...nếu sau này cậu có yêu người khác, cậu hãy nhớ rằng ở quá khứ có một người đã từng yêu cậu hơn chính bản thân hắn ta.Dư Dư của tớ! Cả đời tớ chỉ thích một mình cậu thôi. Vì vậy cậu đừng lạnh nhạt với tớ được không?Ừm. Tớ biết tớ không tốt như những người bạn xung quanh cậu nhưng tớ chắc rằng không ai có thể yêu cậu hơn tớ.Tớ chơi tù xì với cậu luôn thua vì cậu biết được quy luật của tớ. 5!2!0. Đó chẳng phải lời tỏ tình ư.Tớ rất ghét cái nắng mùa hè, nhưng vì một người bỗng dưng xuất hiện vào lúc ấy, ánh nắng hè cũng không mấy đáng ghét nhỉ.Nụ cười của cậu đáng giá lắm đấy. Vậy nên chỉ được cười cho người thật sự xứng thôi nhé Dư Dư.Có lẽ tớ đã dùng hết vận may trong cuộc đời mình để được gặp cậuTrước khi gặp em, anh định nghĩa đời mình là "tồn tại". Sau khi gặp em, nó trở thành "cuộc sống" [18/12/2019]…
Tên truyện: Mật Ngọt Tác giả: Mây BayThể loại: Học đường, lãng mạn, vui nhộnTuổi trẻ như một quả anh đào đầu mùa, căng mọng nhưng lại có chút chua chát. Còn tình đầu, lại là mật ngọt, len lỏi vào từng tế bào, xoa dịu những tâm hồn còn vụng dại.Mật ngọt là câu chuyện về những tháng ngày cuối cùng của tuổi học trò, nơi những giấc mơ, hoài bão, và cả những rung động đầu đời được gói ghém cẩn thận. Đây còn là câu chuyện về một mùa hè cuối cấp đầy biến động, nơi tình bạn bị thử thách bởi những rung động đầu đời. Tình cảm đơn phương, sự ghen tuông, những bí mật ẩn giấu... tất cả đã tạo nên một cơn bão lớn, đe dọa cuốn phăng mọi thứ. Giữa những bộn bề ôn thi, những lựa chọn tương lai, họ đã cùng nhau chia sẻ, cùng nhau trưởng thành. Thế nhưng, liệu tình yêu có trở thành rào cản, khiến tình bạn rạn nứt? Liệu họ có đủ sức mạnh để giữ chặt lấy nhau khi những bí mật, những hiểu lầm ập đến?Liệu những giọt mật ngọt ấy có đủ sức để hàn gắn những rạn nứt của tình bạn, để hóa giải những hiểu lầm, và để chữa lành những vết thương?…
「日下の花」- Nhật Hạ Chi Hoa Tác giả: Thanh Dao __________ ✿ Giới thiệu tác phẩm "Họ từng học cùng nhau rất lâu. Ngồi gần nhau, đi qua biết bao mùa thi, cùng lớn lên trong những dãy hành lang cũ. Nhưng thật ra... chẳng bao giờ thật sự gần nhau." Cô gái ấy đã thích cậu ấy - từ cấp hai. Và đến tận cuối cấp ba, vẫn chưa một lần nói ra. Không một lời, không một dấu hiệu rõ ràng, không một lý do để níu lại. Chỉ có trái tim cô - biết rất rõ mình đã thương một người suốt bao nhiêu năm. Rồi họ không còn học cùng lớp. Không còn gặp nhau mỗi ngày. Không ai rời đi, nhưng cũng chẳng ai ở lại. "Có những tình cảm đẹp đến mức không dám chạm vào. Trong veo - dịu dàng, nhưng lại lặng lẽ tàn đi như một đoá hoa nở dưới nắng." Và sau tất cả, thứ còn lại chỉ là khoảng trống chưa từng được lấp đầy. ⸻ 🫧"Nhật Hạ Chi Hoa" là câu chuyện của một mối tình không lời, nơi tình yêu dịu dàng nhất - cũng là thứ đau nhất.…
"Chuyện tình cảm của tôi không khác gì cuốn tiểu thuyết, cũng ly kỳ, đầy máu và nước mắt. Tôi yêu người đã có vợ, trốn chạy anh sang một đất nước khác, sau nhiều năm trở về, tôi vẫn không thoát được lưới tình của người ấy" Nguồn: mina =>> nếu mọi người thấy truyện hay thì đừng tiếc 1 lượt like 1 lượt vote và1 lượt theo dõi để ủng hộ mình nhé.…
An Nhiên, một cô gái hiền lành, có phần chậm chạp trong chuyện tình cảm, cùng lớn lên với Dương Minh, một cậu bạn thân từ thuở nhỏ, sống gần nhà nhau và luôn xem cô là " báu vật ".Từ khi còn bé, Dương Minh đã biết rõ bản thân thích An Nhiên. Cậu luôn âm thầm bảo vệ cô, đôi khi hơi bá đạo và chiếm hữu, đến mức bạn bè trong khu đều trêu rằng cậu " chăm vợ từ bé ".Khi cả hai bước vào cấp 3 - cùng học lớp 10 tại một ngôi trường nổi tiếng - câu chuyện thanh xuân chính thức bắt đầu. Dương Minh là học bá nhưng lại cực kỳ ngỗ nghịch, vừa giỏi vừa quậy, luôn khiến giáo viên đau đầu nhưng không thể phạt nặng vì thành tích học tập quá xuất sắc.Ở trường, Dương Minh tỏ ra lạnh lùng, chẳng để tâm đến ai ngoài An Nhiên. Trong mắt mọi người, An Nhiên là cô bạn bình thường, chỉ có mỗi " vinh dự " là ngồi cùng bàn với hotboy siêu cá biệt. Nhưng không ai biết, cậu ấy mỗi ngày đều cẩn thận chuẩn bị đồ ăn sáng cho cô, kèm theo lời nhắc: " Ăn nhanh rồi học bài, đừng để tao phải nhắc nữa ".Tình cảm Dương Minh dành cho An Nhiên ngày càng lộ rõ, nhưng cô thì vẫn ngây thơ không nhận ra, cho đến khi một nam sinh khác bắt đầu có ý định tiếp cận cô...…
"Có chuyện cần mọi người giúp đây, tớ đang thích một bạn nữ trong lớp mình. Bạn ấy cũng xinh với hiền, tớ có nên mượn ngày Cá tỏ tình không? Nghiêm túc nhé xD"- Là "cô ấy" à , đẹp đôi đấy. tỏ tình đi Bí- Cặp đôi này được đấy, anh em ủng hộ couple này đi- Chúng mày không ai được động đến Phương của tao, chỉ QA được động thôi- ... ***"Đã hơn một lần...anh đã yêu em, đi tới đi lui, người đầu tiên nhớ, vẫn là em. Thật sự.....em không biết anh là ai?""Tao cũng hơn tuổi mày, ra trường rồi, mày nên bắt đầu gọi tao là anh đi thôi!" ***Anh vẫn ở đây chờ, vì anh biết có ngày em sẽ ngoảnh đầu lại. Anh vẫn đưa bàn tay về phía em, vì anh tin có ngày em sẽ đưa bàn tay của mình ra để anh nắm lấy. Cuộc đời này sinh ra anh, để dành cho emVì vậy, em đi đừng đâu nữa, em đã đi nhiều rồi. Nếu muốn đi, để anh đưa em đi, để khi em mỏi anh sẽ cõng, em mệt anh sẽ chăm, khi trời mưa anh sẽ che ô cho em đến hết cuộc đời...…
#ĐÂY LÀ CÂU CHUYỆN ĐƯỢC VIẾT DỰA TRÊN CÂU CHUYỆN CỦA CHÍNH BẢN THÂN TÔI TRONG NHỮNG NĂM CẤP 3 #TOMTATChúng tôi gặp nhau năm 2018, khi mới mười lăm tuổi.Cậu - một người lập dị, ít nói, mang theo những vết thương từ gia đình.Tôi - một đứa vô tư, nghĩ rằng tình yêu tuổi học trò chỉ đơn giản là vài tin nhắn chúc ngủ ngon.Thế nhưng, giữa chuyến ngoại khóa ở Phan Thiết, cậu bất ngờ hỏi tôi một câu khiến trái tim vụng dại chấn động:"Nếu 26 tuổi t chưa lấy ai, cậu đồng ý lấy t không?"Tình yêu tuổi mười bảy, ngọt ngào nhưng cũng đầy sóng gió. Sự ngăn cấm, khoảng cách, dịch bệnh, rồi những vết nứt chẳng thể hàn gắn đã đẩy chúng tôi ra xa.Tháng 11/2021, mọi thứ kết thúc.4 năm sau, khi tưởng chừng đã quên, chúng tôi gặp lại nhau ở giảng đường đại học.Cậu đi ngang qua tôi, ánh mắt dửng dưng... như thể chưa từng tồn tại.Thanh xuân đẹp thật đấy. Nhưng đôi khi, nó chỉ đủ để ta gặp nhau, yêu nhau, rồi đi qua nhau như hai kẻ xa lạ.…
Truyện kể có thật, quay quanh cuộc sống của toiiii…
Cho những ngày sau chia tay thật an nhiên💋…
Truyện nói về tình yêu như nam và nữ, cùng giới, văn văn.…