Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Viết cho anh. Một người, em cũng chẳng biết bắt đầu từ đâu. Như lời em từng bảo từ cái lúc mà đối phương đã bắt đầu nhận thấy thất vọng trong người kia "Nếu mình chia tay, em sẽ viết cho anh, một câu chuyện. Chẳng phải để níu kéo anh về. Chỉ là một món quà nhỏ cuối cùng, em có thể tự tay dành tặng cho thanh xuân. Chỉ để em nhớ câu chuyện của chúng mình, cho một tuổi 16 thật đẹp"Có thể ngu ngốc, khó chịu, phẫn nộ hay ghét em, sao cũng được, đây là em khi yêu anh và em tự hào vì điều đó.Viết cho anh, anh ạ. Một mình anh thôi.…
Thanh xuân của chúng ta, nay chỉ còn là những mảnh vụn vỡ. Người đã đi qua rồi, không thể níu lại được. Hà cớ gì mà phải nhớ nhung đến đau khổ, đến dằn vặt bản thân mình vì những chuyện không đáng?Thanh xuân năm ấy, đúng thật là có quá nhiều tiếc nuối đã xảy ra. Và lần đầu tiên trong cuộc đời tôi, tôi biết bản thân sống giả tạo thế nào. Mãi núp mình trong vỏ bọc mà quên đi thực tại. Chính vì thế, tôi và cậu đã lướt qua nhau như hai kẻ lạ mặt. Written by Bội.…
Hai con người qua bao nhiêu kiếp người đi tìm kiếm nhau mà chỉ như hai đường song song. Định lí hai đường thẳng song song liệu có còn đúng khi tình yêu dù xa cách cả không gian- thời gian. Giây phút gặp nhau liệu có lần nào chậm lại... để ta níu giữ người...…
"Anh xin lỗi, anh lại thất hứa rồi ! Nếu được sống thêm lần nữa, anh nhất định... sẽ không yêu em... Nhưng mà... anh vẫn muốn gặp được em. Anh như vậy tham lam đúng không? Jihoonie... " Lee Sanghyeok khép hờ đôi mắt, anh dùng chút ý thức còn sót lại nhìn Jeong Jihoon lần cuối... Lee Sanghyeok đi thật rồi! anh bỏ lại Jeong Jihoon, bỏ lại hết thảy thứ tình yêu anh từng nâng niu hơn cả mạng sống của mình mà đi...…
Nỗi trống rỗng bủa vây lấy người, nỗi đau đớn như xé toạc cả trái tim. Muốn sớm thoát khỏi chốn này, nhưng chấp niệm lại níu giữ người ở lại. Trái tim mỏng manh như thủy tinh nhưng tâm trí lại tỏ ra rắn rỏi như sỏi đá. Nỗi đau tê tái như xé toạc cả làn da, mà bề ngoài lại tỏ ra chẳng có gì. Nắm lấy tay người được không? Em có thể đi cùng người chứ? Dù có phải chiến đấu với những đêm thức trắng hay thậm chí kéo dài cả trăm năm, lang thang trong đêm đen trống vắng tối tăm mà không lối thoát, em vẫn mong một ngày nào đó, người có thể bước khỏi chốn này.…
Truyện mang trong mình nội dung về chàng bác sĩ thú y tên Mix, anh học tại đại học Bangkok và tốt nghiệp, làm việc tại một bệnh viện thú y tầm cỡ của xứ chùa vàng. Một ngày nọ, chàng trai ấy bỗng gặp được một người khách" trông lạ mà quen " , anh cứ cảm giác như đã từng gặp người này ở đâu rồi. Nhưng dường như trí nhớ của anh bị cái gì đó chặn lại. Từ đó cả 2 có những cuộc gặp gỡ đầy định mệnh, họ sẽ làm gì với nhau? họ sẽ để nó trôi qua hay níu giữ những kỉ niệm đẹp ở lại?....…
Mưa làm trôi đi màu ký ức, gió thoảng nhạt mùi hoài niệm, kỷ vật đã mục nát, bóng người cũng đã sớm tiêu tan, níu kéo chi một hơi thở tàn?Mong người mãi hạnh phúc cho đến muôn đời về sau, ta nguyện mãi nơi đây dõi theo người cho đến tận kiếp phù du.Đáng tiếc thời gian sẽ bào mòn tất thảy mọi thứ, dằn vặt ngày qua ngày rồi tháng qua tháng, thể xác lẫn tinh thần đã không còn trụ nổi nữa. Thôi thì hẹn người ở một nơi nào đó không phải thế giới này, cũng không phải thân phận này, chúng ta sẽ bắt đầu lại.Sẽ lại yêu nhau như thuở hồng hoang ngàn vạn năm trước.…
"Cổ tích nói em vì tình yêu mà cam tâm chịu cạnAnh cũng có thể vì em trầm mình vào biển sâu" >Rate: MSơ lược:Lúc trước rất thích "Mỹ Nhân Ngư" của Lâm Tuấn Kiệt nên cứ thế viết ra....Câu chuyện này là hồi ức về tình yêu của một chàng tiên cá.Có những thứ, chỉ khi mất đi, mới biết thế nào là trân trọng.Có những điều, một khi đã vụt qua, vĩnh viễn sẽ không thể níu lại được.Tình cảm chẳng qua là một ván cượcCó kẻ thắng, người thuaCó người đặt cược tuổi xuânCũng có người đặt cược một đời…
gương vỡ có thể lành tình tan có thể níu....-------------------------------------------------------------------------------------------------------Thua trong game người ta gọi là game over,thua trong cuộc tình của em người ta gọi anh là he's loverlorn…
Cách thức yêu đương của học sinh ưu tú khác người thường đến thế nào? Học bá lạnh nhạt, nghiêm túc, lý tưởng cao cả là học, học, học. Về cảm xúc, ngây ngô như tờ giấy trắng. Về dỗi hờn nũng nịu, là cao thủ trong cao thủ.Học tra tinh thần xán lạn, tính cách vui vẻ, có tác dụng nhiều nhất khi tấu hài. Ưu điểm là khiến người khác thoải mái vui vẻ, khuyết điểm duy nhất là học không vào. Học bá x học tra, mỗi ngày chuyện cười không hồi kết.…
Mùa hè đã qua mà chúng ta chưa thể nói lời tạm biệt là một câu chuyện về tuổi thanh xuân được xuất bản từ năm 2007, và được chuyển thể thành phim điện ảnh vào năm 2014."Chừng nào kí ức về mùa hè ấy vẫn còn, thì chừng ấy, chúng tôi vẫn sẽ không hề cô độc""Sống mà cứ để quá khứ níu lấy chân thì hiện tại còn gì là ngọt ngào""Tương lai là của người lớn. Tương lai của trẻ con là người lớn. Nhưng còn tương lai của người lớn thì sao?"…
Ai đi qua thanh xuân mà chẳng say đắm một người rồi cho rằng, cả đời nhất định phải là người ấy! Nhưng khi thanh xuân qua đi rồi, người cũng cứ thế mà vụt mất, chỉ còn lại mình ta lạc lõng giữa nơi mang đầy kỉ niệm của kẻ cũ người xưa ấy, chơi vơi đưa tay níu lấy từng giọt hạnh phúc đã từng vơi đầy mà mỉm cười an yên.Thì ra, cũng có lúc bản thân lại yêu một cách trân thành và cuồng nhiệt đến thế, để đến tận bây giờ, vẫn chưa dám lại một lần nữa nghoảnh lại nơi tình yêu vun đầy ấy !…
"Quang Ám Tẫn Đồ" (光暗盡途) - Tận cùng của ánh sáng và bóng tối."Giữa những vết xước của số phận, họ tìm thấy nhau-như một giai điệu lạc giữa bản nhạc dang dở.Anh là lưỡi dao em từng né tránh, cũng là hơi ấm duy nhất trong đêm đông lạnh giá.Em là ánh trăng anh mãi ngước nhìn, dù biết chẳng thể chạm tay.Yêu và hận quấn lấy họ như một bản tango định mệnh-liệu bước cuối cùng là buông tay hay níu giữ?"…
Khi Lâm Liên kết hôn với Trạm Liêm là một người giàu có, lúc ấy anh ta lấy thân phận là một người bình thường, ai cũng nói rằng chắc hẳn kiếp trước cô ấy đã đốt cao hương nên kiếp này mới được gã cho một chàng trai ưu tú như vậy, đến cả cô ấy cũng nghĩ như vậy. Sau một năm chung sống, anh ta rất yêu cô, chiều chuộng và nâng niu cô. Cuối cùng cô cũng đã yêu anh ta.…
Tôi có sở thích sưu tầm đồ cổ. Hôm nay tôi đến cửa hàng đồ cổ ở cuối phố đi dạo một vòng như thói quen hằng tuần. Lần này có thu hoạch. Một chiếc rương làm từ gỗ tuyết tùng màu đỏ nâu được chạm khắc tinh xảo nhuốm màu thời gian. Ông chủ bảo tôi rằng rương được khoá cẩn thận và có vẻ người chủ cũ rất nâng niu nó, cũng không hiểu sao lại bán đi. Tôi bỏ 1 triệu won mua nó từ tay ông chủ đi kèm theo chiếc chìa khoá phần đuôi được khắc hình hai con cá đuôi dài vờn nhau.…
Nếu em hỏi vì sao anh buồn, anh có thể trả lời, em hỏi vì sao anh vui anh cũng có thể trả lời... Còn nếu em hỏi vì sao anh yêu em thì anh chịu. Ờ thì đúng là buồn, vui là cảm xúc, yêu cũng là cảm xúc nhưng mà nó đặc biệt lắm, mấy ông bác học như Eo Bớt, Niu Tơn còn chưa lí giải được thì anh tuổi gì ?Anh yêu em vì anh yêu em, còn em thì sao, em yêu anh vì cái gì ?-Chàng hàng xóm tôi yêu-Lời tác giả: lần đầu viết truyện ngắn, phê bình thoải mái au sẽ rút kinh nghiệm, mong mấy bạn bình chọn nếu thích nhá…
Chàng 1 thái tử mang khí chất thế vương nhưng lại rất thích du ngoạn. Lạnh lùng như băng khí thế bức người đó chính là Hoàng Anh Thiên Yết hoàng đế tương laiNàng 1 cô nương xinh đẹp, dịu dàng như ánh sao sáng. Nàng cũng lạnh lùng không kém Thiên Yết . Một ngày không ai hỏi nàng cũng không có nói chuyện a. Đó là thiên kim nhà họ Trịnh . Trịnh Xử NữHai tảng băng níu gặp nhau. Va phải nhau!! Liệu nó sẽ rời khỏi nhau?? Hay dính lấy nha không rời đây !!??…
- xoạc nhau không nàng??- dâm tặc! lão tử là con trai !có một người dù là chưa từng gặp mặt nhưng lại cho ta thật nhiều khuân bậc cảm xúc.có lẽ trong cuộc đời của nhiều ngườicũng đã từng vì một ai đó mà khóc thật nhiều!đã từng vì một ai đó mà điên cuồng níu giữ.đã từng vì một ai đó mà bỏ mặc thế giới nhộn nhịp ngoài kia.đã từng vì một ai đó mà bất chấp tất cảđã từng một ai đó mà không màng cả tính mạng!nhưng suy cho cùng cũng chỉ là ĐÃ TỪNG liệu sau này mình có thể là của nhau nữa không ?…
Tên gốc: Sau khi sống lại, chồng cũ xấu xa bỗng thay đổiTác giả Thủ Đinh TửBiên dịch Lãn Gia***Giới thiệu:Gia Hòa ái mộ Thẩm Vân Đình, nhưng trong mắt hắn chỉ có Ngân Chu. Hắn thích Ngân Chu, hết sức quý trọng nàng ta. Chỉ là, Ngân Chu chê Thẩm Vân Đình xuất thân bần hàn nên rất sợ dính dáng đến hắn.Lần đầu tiên, Gia Hoa luôn rụt rè và nhẫn nhịn đã thu hết can đảm để theo đuổi tình yêu của mình.Nếu người khác không trân trọng vật báu của nàng thì để nàng tự nâng niu vậy. Nàng chờ mong một ngày có thể sưởi ấm trái tim lạnh giá của Thẩm Vân Đình, và hắn cũng sẽ đáp lại nàng bằng sự yêu chiều thật tâm.Có điều, chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, Thẩm Vân Đình vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt với nàng. Hắn không bao giờ ăn những món lót dạ do nàng tỉ mỉ chuẩn bị, thậm chí còn ném túi tiền mà nàng tự tay khâu từng đường kim mũi chỉ sang một bên. Gia Hòa dè dặt dỗ dành Thẩm Vân Đình, song lại chỉ nhận được nụ cười khẩy của hắn. Cái đêm nàng trao thân cho hắn, hắn cũng không hề tỏ ra thương hương tiếc ngọc.Thẩm Vân Đình miễn cưỡng cưới Gia Hòa. Vào đêm tân hôn, nàng đợi hắn mãi đến tận khuya. Khi nàng đang ngập tràn thất vọng và cho rằng Thẩm Vân Đình sẽ không đến với mình thì hắn lại tới.Hắn đột nhiên thay đổi thái độ thờ ơ khó gần trước đây, nhẹ nhàng vén ra khăn trùm đầu màu đỏ của nàng, rồi nâng mặt nàng lên dịu dàng đặt xuống một nụ hôn với ánh mắt thâm tình chưa từng có.Sau khi kết hôn, Thẩm Vân Đình nâng niu Gia Hòa trong lòng bàn tay. Gia Hòa cảm thấy trong lòng còn ngọt ngào h…
Cô Tiệp Chi Băng - thiên kim Tập đoàn ES đứng đầu thế giới về lĩnh vực đá quý. Từ nhỏ đã được nâng niu như viên ngọc quý. Trước mặt công chúng thì lạnh nhạt, ít nói, dịu dàng đúng chuẩn loại tiểu thư trong trẻo ngây thơ - là hình tượng nữ thần tiêu biểu trong mắt nam nhân của mọi thời đại. Khi trở về nhà thì cứ vậy mà bung lụa, thể hiện bản chất, có thể nói là trái ngược cỡ 50% so với cái hình tượng nữ thần kia.. Mặc dù có tính cách hơi quái dị cùng với sở thích đeo mặt nạ sống với đời, nhưng tại sao cô vẫn được gia tộc nâng niu thế kia.. Bởi vì cô có tài năng và người trong gia tộc không chém giết lẫn nhau ah~ Có thể nói cô có tất cả mọi thứ mà người ta hằng ao ước: một gia đình hoàn hảo, giàu có, yêu thương nhau, một nhan sắc được coi là thanh tú, IQ cao ngất ngưởng nhưng lại lười vận dụng chất xám trừ khi có việc quan trọng,... Và chỉ vì một sự cố nho nhỏ mà cô hoa hoa lệ lệ xuyên không. Cơ mà thế éo nào lại xuyên vào quyển tiểu thuyết cẩu huyết mà cô vừa mới đọc xong? Đúng là vận c*t chóa.. Xuyên đúng vào nhân vật nữ phụ mà cô thương cảm, tốn cả đống nước mắt cho số phận éo le nghiệt ngã ở dưới ngòi bút của mụ tác giả vô lương kia.. --------------------------------- #Truyện đang trong quá trình sáng tác và nghĩ thêm chi tiết!…