digioimangtheomynu
…
Tụ tập tất cả các bức tranh của con au này:)))…
Tôi??? 16 tuổi đang đi tìm việc làm Ai đó mủi lòng nhận tôi đi plsss…
TÁC PHẨM DO MÌNH SÁNG TÁC. TUYỆT ĐỐI KHÔNG REPOST KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP!!!Ôn Khánh Vũ x Lam Cẩm DươngThể loại: 1x1, sủng ngọt, cao H (sẽ có ở các phiên ngoại), thanh xuân vườn trường, ngược tâm, ôn nhu nhẹ nhàng si tình công x nhà mặt phố bố làm to thụVăn án:Ôn Khánh Vũ ngủ thiếp đi vì quá mệt. Hắn bay chuyến đêm qua từ thành phố khác về đây, sáng nay chưa kịp đến nhận chức cơ quan mới gần đây vì máy bay gặp sự cố khởi hành chậm, nhân viên khuân vác vừa đến đã làm ồn cả nhà vì lúc chuyển đồ đạc luôn gây ra tiếng động, Ôn Khánh Vũ không yên tâm nên mới trực tiếp ra chỉ huy. Giờ đã quá mệt, hắn nên ngủ một chút.Ôn Khánh Vũ thấy một giấc mơ kỳ lạ.Hắn mơ về thời trung học, hắn vẫn còn mặc áo trắng đứng từ lan can nhìn xuống sân trường. Lần đó là mùa thu, lá vàng trải khắp nơi, trời quang đãng, gió se se..."Học trưởng, em là Lam Cẩm Dương."Ôn Khánh Vũ quay đầu, nhìn thấy khuôn mặt ngang tầm mắt mình, nở nụ cười trong sáng."Ôn Khánh Vũ." Hắn vẫn luôn nhã nhặn như vậy, luôn xa cách với người ta.Lam Cẩm Dương nhìn Ôn Khánh Vũ một lát, rồi kéo tay hắn đi. Ôn Khánh Vũ ít nhiều ngại tiếp xúc người lạ, định vùng tay ra. Nhưng ngay khi dừng lại Lam Cẩm Dương đã buông tay trước. Hắn lục lọi thứ gì đó trong ba lô, một hồi lấy thứ đó ra."Học trưởng, của anh."Ôn Khánh Vũ nhận lấy, mắt nhìn chằm chằm Lam Cẩm Dương."Cộc cộc."Hắn chợt tỉnh dậy vì tiếng gõ cửa. Ôn Khánh Vũ ngủ không sâu lắm, liền mở mắt, xỏ dép bông ra mở cửa."Tôi cho chó ăn xong rồi. Giờ chúng ta có thể nói chuyện được chứ?"…
gjdjddjsj…
Truyện này đo mình lượm nhặt trên mạng…
sau bao lần viết truyện không thành nay mình đã trở lại vs tác phẩm đầu đời.…
Ngài bất chấp tất cả chỉ để phục sinh đứa con của mình. Kể cả phải tàn sát cả nhân loại, kẻ cả phải hủy diệt cả thế giới, thứ ngài mong muốn chỉ là tiếng gọi "cha" của đứa trẻ, chỉ là bóng hình đứa trẻ nhỏ bé để mình ôm vào lòng. Muốn một lần trong đời thấy đứa con của mình mở mắt, thấy đứa con ấy có thể mỉm cười.…
.... đọc thì biết ....…
Là câu truyện tình đầy gian nan của cô nàng tiểu thư nhà Trần gia và chàng thiếu gia của Hoàng gia ,…
nguồn: quên rồibị aximơi nên trí nhớ ko ổn định😂😂😂…