Ảnh theo chủ đề
Nguồn ảnh: PinterestĐây là ảnh Piu thu thập được trên Pinterest, muốn kiếm 1 chỗ xả ảnh.…
Nguồn ảnh: PinterestĐây là ảnh Piu thu thập được trên Pinterest, muốn kiếm 1 chỗ xả ảnh.…
Dây dưa mãi chẳng dừng.…
Một vài thứ lặt vặt khi tôi chơi Identiy V :)…
Câu chuyện kể về anh thầy giáo thấu rõ nội tâm và suy nghĩ của cô học trò đặc biệt của mình Julia Halley . Tò mò thì đọc đê…
Chuyện tình của cô bé 17 tuổi và anh chàng 21 tuổi<33…
• Q: bạn nghĩ sao về việc biến bạn thân thành bạn trai?• A: khá mất thời gian nếu nó là một con golden retrieverlowercase, two shots, ooc (uhm...yeah, :))…
°Chủ yếu liên quan đến gia đình InnocentPhần truyện sẽ không đúng theo nguyên tácOccAi không xem được thì đi về!(Phong cách,phong cách,phong cách)…
Halust-một cậu bé mồ côi cha mẹ và phải sống ở nhà dì cùng với 2 đứa con của bà ấy. Halust có một nước da trắng nhợt nhạt, khuôn mặt lấm tấm tàn nhang và thân hình khá gầy. Halust 13 tuổi nhưng cậu vẫn mang trong mình một niềm khao khát pháp thuật vô bờ bến, và câu chuyện là cuộc hành trình cậu tìm kiếm pháp thuật, đối mặt với quái vật, bản chất thật sự con người, qua đó cậu dần trưởng thành và hiểu hơn cái giá phải đánh đổi khi có sức mạnh.…
Mận hay còn gọi mận bắc hay mận Hà Nội Loài cây thuộc loại hoa hồng,mép lá có răng nhỏ,hoa trắng,quả có vỏ màu đỏ tía hoặc lục nhạt,vị ngọt,hơi chua🥰…
không phải rắn mất đầu, nhưng em cần người dẫn đườngtwo shots, lowercase…
Vài ba lượm lặt trên mạng xã hội những mẫu chuyện nhỏ về Kookjin/Jinkook…
sau khi uống xong chén nước, jimin hai mắt trợn trồng ngã lăn ra đất, minjeong khé nhếch mép" chị bắt buộc phải là của tôi "…
Quang Hung & Reader…
Author:Lê Minh Huy Văn Án:Hắn là Tổng Giám Đốc nổi tiếng lạnh lùng trong giới quý tộc, cô là vị hôn thê sống ở bên nước ngoài của hắn, ngày đính hôn cô về nước, hắn dẫn một cô gái đến bữa tiệc đính hôn tuyên bố với mọi người đây là bạn gái hắn, gia đình cô vì quá tức giận đã hủy hôn với nhà hắn, và bắt cô trở lại Mỹ.1 năm sau....Cô về nước làm việc tại công ty hắn với tư cách là nhân viên quèn, đến một hôm công ty tổ chức 20 năm thành lập tập đoàn, cô xinh đẹp xuất hiện trước mắt hắn, âm thanh dịu dàng như nước."Vị hôn phu ,anh nợ em một tờ giấy kết hôn!"Hắn nhếch mép cười lạnh, hắn ko ngờ vị hôn thê của hắn ko chỉ to gan xâm nhập công ty hắn mà còn rất ko sợ trời sợ đất.Và cứ thế cuộc đối đầu gay gắt giữa cô và hắn bùng nổ, khi bùng nổ kết thúc hắn nói với cô."Bé con, nếu em quay lại vì chuyện này để chọc phá tôi, vậy em động nhầm người rồi!"…
Vân Nhàn hùng hổ tuyên bố:" Tôi không cần anh phụ trách, không có anh tôi vẫn sống tốt!"Nói xong lập tức xoay người rời đi, ai ngờ người đàn ông yêu nghiệt phía sau không nhanh không chậm nói ra một vấn đề 'trọng điểm': " Đêm đó tôi bị thương nặng khó cử động, là em đè tôi. Lần đầu tiên của tôi bị em cường bạo đoạt lấy, cho nên, em phải chịu trách nhiệm!"Bóng lưng Vân Nhàn lảo đảo kém chút té ngã--Cung Cảnh Hàn, anh quá vô sỉ rồi!…
Ngược tâm,Anh đứng dưới sảnh nhìn lên tầng thượng nhà cậu, hét thật lớn:- Jungkook à, anh yêu em.Người kia đứng trên nhìn xuống nhếch mép:-Yêu tôi? Anh xứng sao?...…
Cô vì tin ả mà mất hết tất cả tiền bạc, gia đình, người yêu cũng vì phát hiện ả cùng thanh mai trúc mã của mình trên giường mà chết nhưng ông trời còn thương xót cho cô trở lại thời gian lúc mọi truyện chưa bắt đầu. Được trùng sinh cô không muốn bị đẩy vào thế bị động nữa mà chủ động tấn công bắt ả trả giá . Rồi mọi chuyện sẽ thế nào? Cô có thể thoát khỏi lưới tình không? Cùng chờ xem - Hàn Tuyết Băng em không nhớ tôi sao - Trần Thế Minh - Anh đáng để tôi nhớ sao, - Hàn Tuyết Băng - rồi em sẽ phải nhớ đến tôi thôi - Anh không xứng - cô cười nhếch mép…
Tóm tắt sơ lược:Ta - một cái trạch nữ chính hiệu, rất thích H văn, tính cách thì hay bất bình thường, còn vô cùng mê tiền, thích ngắm mĩ nhân. Vậy mà, chỉ vì ngủ sớm hơn mọi ngày mà xuyên xác, trọng sinh vào một nữ nhân bi thảm chuẩn hình nữ phụ.Cái gì mà... vì tình yêu hi sinh quên mình, lại còn làm bàn đạp cho người ta chiếm được hạnh phúc, còn mình oanh liệt chết thảm mà không ai thương tiếc.Như thế thì thôi đi, thế nhưng chính nàng, sống lại lần nữa, vậy mà vẫn ngu còn bị người ta ngược đùa chết thảm bại hơn trước... =.=Nghe đến đây, mặt ta hiện vài đaọ hắc tuyến: " Máu chó, sao mà cẩu huyết chuẩn con mợ nó vậy. Chủ nhân thân xác này, là cái tao hay sao mà ngu đến tận cùng vậy. Chết thảm rồi, sống lại còn mợ nó không biết khôn mà còn bị đùa chết thêm lần nữa... Thiệt muốn tán cho nàng vài cái cho đỡ tức quá.Ấy mà thôi, hiện tại mình đang sống nhờ trong thân xác người ta, bỏ qua thôi. Cười nham nhở, nàng thì ta bỏ qua được nhưng những... người kia, khôn hồn thì đừng kiếm ta tìm ta, nếu không thì... há há... ta ngược họ chết đi sống lại, không thấy nổi hoàng hôn ban mai luôn. Hứ ta là một đứa rất rõ ràng mà... há há có thù tất báo, kiếm lợi nữa mà haha…
[PREVIEW]24/12/2016... Hôm nay tuyết lại rơi trắng xóa cả một vùng, không một âm thanh cũng không một bóng người xung quanh. Chỉ còn lại đó, bóng dáng hai con người nhỏ bé đang cố lê những bước chân nằng nề ra khỏi cơn bão tuyết đang ập đến vô cùng dữ dội..."Lộc lộc, nắm lấy tay anh đi---nhanh lên!!!" Giọng nói ấy là của Thế Huân-người đàn ông của Lộc Hàm.Giữa cái lạnh tê tái của mùa đông, Thế Huân cứ vừa thở dốc, còn bàn tay anh nắm chặt lấy bàn tay bé nhỏ của Lộc Hàm, chốc chốc lại dừng lại thở, rồi lại đi và cứ hai người họ cứ lê bước một cách vô định...Lộc Hàm mệt rồi, bàn tay cậu cứ từ từ buông khỏi Thế Huân vô thức. Bên tai cậu lúc này cứ văng vẳng một thứ âm thanh gì đó-"ù..ù"---Ùuuuu- nó đang lớn dần lên rõ ràng và chân thực hơn bao giờ hết, cậu biết rằng không phải là tai của cậu bị ù đi mà là một thứ khác, cậu bắt đầu sợ hãi, bồn chồn hơn---Cậu lo lắng ngước nhìn lên cũng chỉ thấy tấm lưng rộng lớn của Thế Huân, bàn tay rắn chắc của anh đang nắm lấy tay cậu cứ thế tiến lên. Rồi bỗng nhiên, Lộc Hàm cảm thấy thứ âm thanh ấy cùng với một đợt tuyết lạnh tràn đến chỗ mình, bất ngờ, nhanh gọn, dữ tợn, đợt bão ấy cuốn chặt lấy cậu:" THẾ HUÂN, CỨU EM!!!" cậu hét lên trong sợ hãi khi cảm nhận được tay cậu không còn hơi ấm nữa, tay cậu đã tuột khỏi Thế Huân tự lúc nào. Rồi cậu lịm đi , trong giây phút ấy cậu vẫn nghe thấy giọng nói của Thế Huân vang lên và hơi ấm quen thuộc :"Lộc...Lộ..c...". Sau đó tất cả những gì cậu nhớ được chỉ là bóng tối...…