
Chủy Ca Đồng Âm
Nếu như một ngày, Cung Viễn Chủy nhìn thấy một cái nơi khác mình.…

Đồ Đáng Ghét
Ngây Ngô…

chẳng có gì
Vì có rất nhiều, mà lại chẳng có gì.…

Đào Mặc Tú , tôi đây không gả cho anh!
Cô là Mộc Tử , 1 cô gái bình thường ở nhân gian . Cớ sao! Cô lại xuyên thành 1 nv phụ vừa đáng thương vừa đáng trách trong truyện . Cô không có hệ thống , tất cả chỉ có việc thuận theo tự nhiên thôi . Nhưng cái nhà Đào này quá đối quá đáng đi mà! Cô không chịu được liền xách vali mà dọn khỏi nhà , đi đến một nơi khác . - "Cửu Đào lại xách vali rồi , cậu nghĩ cô ấy sẽ về khi nào?" - "3 ngày ." Liên Tuấn không ngừng chế nhạo cô là đồ giận dỗi vô cớ, đối với cô đó chả là gì cả? Vì sao phải giận dỗi 1 người lạnh lùng như anh ta . Khi ra đến cửa , cô va phải một bóng lưng to lớn . Đúng là xui xẻo đi mà! Anh nắm lấy tay cô mà nói : "Làm loạn đủ chưa?"…

Đầu mùa Hạ cuối mùa Hè
HƠI HƠI XÀM. HẾT.…

Cơn Gió Thanh Xuân
Tôi và Khang là bạn thân từ nhỏ, khi vừa chuyển đến thành phố mới tôi chỉ là một đứa bé 8 tuổi và nó là đứa duy nhất bằng tuổi tôi trong khu đó. Tôi cứ nghĩ sẽ làm bạn với nó cả đời này, nhưng lại xảy ra một vài chuyện mà tôi dường như đã dần rung động với người bạn thân duy nhất của mình. Vốn dĩ sẽ giấu nó, nhưng ai đời lại nghĩ nó lại là người tỏ tình trước!Quãng thời gian suốt cấp ba tôi đã có nhiều kỷ niệm với những người bạn của mình, và đặc biệt còn có một người sẽ ở bên cạnh tôi lúc mà bản thân yếu đuối nhất.Đây là truyện tự sáng tác.Cảm ơn đã đọc!…

Hiệp Sĩ Lưu Ban Tập 2
Hiệp sĩ pháp thuật…