atsh ✩ hieutus | ngáo ngơ.
em ngáo ngơ vì anh mà...…
em ngáo ngơ vì anh mà...…
Tui bị ume cặp đôi này quá rủi, không thể kìm lòng mà phải viết về hai bé mới được, hai bé quá là cuti cũng rất hợp gu otp của tui, tui high cặp đôi gà bông này lắm rùi Bối cảnh 2n1d mùa 2 tập 35Couple: hieuthuhai x negav…
Hieuthuhai × Negav…
an cưng của hiếu.1001 câu chuyện của cún và mèo...…
"Bởi vì anh không biết em thích gì nên anh sẽ cho em tất cả, đó là sự nuông chiều."warning:textfic, lowercase, badwords, ooc,...…
đèn đỏ rồi, còn không dừng lại à?thiếu gia ăn chơi quậy phá x mọt sách trầm tính.…
Hiếu An only…
"thằng hiếu biết không?""biết hết, chỉ là nó làm ngơ thôi."…
khi bé an có một anh người yêu mặt thang…
Minh Hiếu tìm thấy Thành An trong bộ dạng đã biến thành mèo…
"Thương em đi, thương hại thôi cũng được"DTA vốn biết rõ bản thân không xứng có được yêu thương sao vẫn cố mong cầu TMH...…
Tình yêu xuất phát từ hai phía không đủ…
Một khi ánh đèn sân khấu vụt tắt, khi xung quanh chẳng còn bất kỳ một chiếc máy quay nào bật nữa, khi mọi thứ lại lần nữa chìm sâu vào trong màn đêm tĩnh lặng. Đó cũng là lúc Đặng Thành An rơi vào suy tư.Nhấm nháp ly rượu mà em thích, ngân nga một bài nhạc mà em yêu, nhớ nhung về người con trai mà em đã trót đem lòng thương mến.Đặng Thành An đã làm Trần Minh Hiếu buồn mất rồi.Nhưng Hiếu lại chẳng nỡ giận đứa em út trong nhóm, bỏ đi một chút rồi lại trở về. Anh có thể khó tính, anh có thể nghiêm khắc, nhưng nhìn em suy sụp như thế, những lời treo trên môi lại bị nuốt ngược hết vào trong.Minh Hiếu nguyện làm nơi trút giận cho em.___________________Tác phẩm này chỉ mang tính chất hư cấu, không phản ánh đời thực của bất kỳ cá nhân nào.Warning: Có yếu tố nhắc đến bệnh tâm lý, cố tự tử, có một chút HurryGavThể loại: Văn xuôi, longfic, HE, tâm lý.Tác giả: Suny…
"quay lại với anh đi""đéo"...…
Cưới trước yêu sau, cứ tưởng là liên hôn gia tộc nhưng mà hình như là không phải rồi 🤭…
all x hieuthuhai…
"cuộc gọi lúc nửa đêm"…
Những vì tinh tú bật cười khúc khích Ở đây có em An và anh Hùng…
Tôi nghĩ bản thân thích Trần Minh Hiếu rồi. Hoặc có lẽ tôi đã quá tự mãn.…