Nhớ không anh?
Không điều gì là thật sự biến mất khi nó vẫn còn đọng lại trong tâm trí, ký ức của ta. Nhưng...nếu chúng cũng dần cháy rụi, thì ta còn lại gì?…
Không điều gì là thật sự biến mất khi nó vẫn còn đọng lại trong tâm trí, ký ức của ta. Nhưng...nếu chúng cũng dần cháy rụi, thì ta còn lại gì?…
Chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả vui lòng ko reup đi nơi khácLink fic gốc:https://www.wattpad.com/story/302080585-ohmnanon-buffterfly-effectTác giả gốc:@thonek…
"chúng ta cùng nhau hứa được không, matthew?"*oocend: 02.09.2023…
"Ờm." Hwanhee nhìn trân trân vào mắt của nhân viên tổ sản xuất đang chỉ đạo buổi ghi hình, thay vì nhìn máy quay như những gì anh đúng ra phải làm. "Em không nghĩ là mình nên đọc cái này lên đâu ạ."Hanbin quay sang Chương Hạo đầy bối rối, y cũng nhìn cậu bằng một vẻ bối rối tương đương và nhún vai."Cứ đọc hết đi," nhân viên đó nói, tùy tiện huơ huơ hai bàn tay. "Sau này chúng tôi có thể biên tập cắt bỏ nếu nó chán òm hoặc tiệm cận đến mức thiếu tôn trọng."Hwanhee nuốt cái ực và quay về phía những thực tập sinh đang ngồi khoanh chân trên sàn trước mặt anh. "Sung Hanbin," anh bắt đầu đọc mảnh giấy giờ đây đã được mở. "Em yêu anh đến độ cuồng si."Trong nỗ lực đẩy mạnh tỉ suất người xem cho tập điền vào chỗ trống sắp tới, Mnet áp dụng một hệ thống thú nhận ẩn danh, nơi các thí sinh sẽ viết lời bộc bạch, thả vào một cái hộp, và ba lần một tuần, MC Lee Hwanhee yêu quý sẽ đọc lên trước mặt mọi người. Có điều... mọi chuyện không đi theo kế hoạch ngay từ ngày đầu, vì ai đó đã sử dụng thứ này để bày tỏ tình cảm với Hanbin.viết bởi [email protected]ịch bởi chrystal v.…
-ngỗ nghịch như cậu thì ai mà yêu?-anh yêu_______________________‹ CHUYỂN VER ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ GỐC ›• TÁC PHẨM GỐC : [CHANBAEK] {XÁN BẠCH} CẬU GIA SƯ NHỎ CỦA LÃO ĐẠI HẮC BANG• TÁC GIẢ : Augenstern61423• LINK TRUYỆN GỐC://www.wattpad.com/story/141443922-chanbaek-x%C3%A1n-b%E1%BA%A1ch-c%E1%BA%ADu-gia-s%C6%B0-nh%E1%BB%8F-c%E1%BB%A7a-l%C3%A3o-%C4%91%E1%BA%A1i-h%E1%BA%AFc🥇1#zb1…
Cuộc đối đầu giữa hai đại ka Park Gunwook và Kim Taerae…
[!!Truyện có yếu tố bạo lực, PTSD, nói về nạn phân biệt, kì thị quốc tịch,..!!][CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC]truyện kể về Hanbin, idol người Việt đầu tiên debut với tư cách là 1 idol Kpop."Có những đêm tuyết rơi không phải vì mùa đông, mà vì lòng người lạnh đến tê tái..."Một đêm tuyết rơi.Một chàng trai bước đi giữa con đường vắng.Một biến cố làm rung chuyển cả giới truyền thông, và một hành trình bắt đầu - không chỉ để sống sót, mà để đứng dậy, ngẩng cao đầu, đối diện với cả thế giới.TRUYỆN LẤY BỐI CẢNH VÀO KHOẢNG THỜI GIAN TEMPEST CÒN LÀ TÂN BINH MỚI DEBUT ĐƯỢC VÀI THÁNG NÊN MÌNH THÊM HWARANG VÀO CÂU CHUYỆN NHA…
Tên gốc: A Misunderstanding Somewhere In BetweenTác giả: zhangbaosDịch giả: Jeoffrey.SBản dịch đã có sự cho phép của tác giả.Một tuần sau khi đội hình nhóm nhạc dự án mới của Mnet được công bố, chúng ta có một Matthew tâm trạng phơi phới khi nhận quyết định chuyển đến kí túc xá chung. Thế nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, hạnh phúc dở dang của cậu bắt đầu lao dốc không phanh ngay khi cậu phát hiện ra hai điều sau:1. Bạn cùng phòng của cậu là Sung Hanbin, người có vinh dự được Canada oppa cậu tỏ tình ngay đêm chung kết. Từ đó đến giờ hai người vẫn chưa nói chuyện với nhau lần nào.2. Và vừa hay, phòng chỉ có độc một chiếc giường.WARNING: Truyện được viết trước khi diễn ra công diễn 3…
Vậy người đang sống, hay người đang tồn tại?Người sống vì một hay nhiều cuộc đời?Written by KtotheBin.…
Thể loại: Hiện đại, fanfic, lãng mạn, học đường.Số chương: 36Tình trạng: HoànHyuk bình thản cầm laptop đi về chỗ, ngồi xuống bên cạnh anh.Hanbin hí hứng kéo cậu lại thì thầm "Được lắm quỷ sứ, anh không ngờ em siêu vậy luôn."Hyuk cười gian "Em nỗ lực lắm đó nha, anh phải thưởng cho em cơ.""Em muốn gì?"Hyuk ranh mãnh ghé sát tai anh, phả hơi nóng "Hôn em cái coi."Hanbin giật mình đẩy cậu ra, anh nhìn ngó xung quanh liền nhẹ giọng mắng "Em điên à, đang trên lớp đấy. Bao nhiêu người nhìn kìa.""Kệ người ta chứ."Hanbin hít một hơi thật sâu điều chỉnh cảm xúc, anh giả vờ đánh rơi bút xuống sàn.Anh cúi người xuống tay vươn ra xa."Hyuk à, lấy dùm anh đi anh không với tới."Hanbin không nói dối, bút thật sự bị anh ném lên tận chỗ bạn bàn trên ngồi trước cậu.Hyuk khoái chí cúi người "Ôi, để em nhặt dùm Hanbinie nhé ~"Ngay khi cậu cúi xuống, Hanbin lập tức hôn chụt một cái lên má cậu. Hyuk vẫn chưa thỏa mãn, cậu lấy tay chỉ chỉ lên môi.Hanbin giận đùng đùng đánh yêu cậu một cái vào đùi. Sau cùng vẫn là nhường nhịn bạn nhỏ, hôn môi một cái nữa.Hanbin hai má đỏ bừng ngồi dậy, hiện tại thầy giáo nói cái gì anh cũng không nghe thấy. Đại não bây giờ chỉ hiển thị cảnh ban nãy anh hôn cậu mà thôi.Hyuk thỏa mãn nhặt bút lên đặt trên bàn, còn không quên vuốt nhẹ tay anh.Nhìn anh nói bằng khẩu hình miệng 'Anh ngoan thật đó~'Hanbin xấu hổ quay sang chỗ khác.Trời ạ, mất mặt quá đi!Truyện do mình tự viết, cốt truyện hoàn toàn hư cấu không liên quan đến người thật. Vui lòng không áp đặt lên người khác!❌Vui lòng không…
"trên đời này làm gì có chuyện bồ cũ nào còn giữ nhẫn đôi người ta tặng mình bao giờ"start: 17/03/2023end: 20/04/2023…
Ngay từ giây phút mở mắt ra, Oh Hanbin đã muốn cầm gậy tự đánh chết mình cho rồi…
[CHUYỂN VER ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ]Một vài câu chuyện kì lạ ở quán cà phê cuối hẻm được hội anh em của Zhanghao tìm ra. Vậy đó là những chuyện gì vậyCouple chính: Binhao , Gyujin, Dẻ Dâu (Jeongri), Mattwoong và một chút JunraeFic gốc của chị Badongbede nha…
Dành cho những bạn trên 18+…
Thể loại: Cổ đại, fanfic, ngược trước ngọt sau, HE.Số chương: 37Tình trạng: HoànHyuk cảm nhận được men rượu trong khoang miệng y, hắn như bị chuốc say mà giữ đầu y lại hôn sâu. Nụ hôn chiếm hữu của một quý tộc. Đợi đến khi y khó thở hắn mới buông ra, sợi chỉ bạc nối liền hai chiếc lưỡi, hắn hung hăng cắn môi y đến bật máu. Nó như dấu ấn của loài săn mồi.Hanbin cũng không chịu thua, vì say mà mất lý trí, y nhào lên cắn tai hắn."Sao cắn ta?""Ngài cắn ta trước!"Hyuk bật cười "Hai cái đó không giống nhau.""Ai nói không, ngài cắn ta, ta cắn ngài, đều là cắn cả thôi có gì mà không giống."Hyuk bất lực, hắn bế Hanbin về giường, đặt y nằm xuống ân cần tháo giày ra. Còn không quên cài lại chiếc trâm lên đầu y."Ngươi mà còn tùy tiện tháo xuống nữa thì đừng có trách ta.""Hứ!"Hanbin mặc kệ hắn càm ràm, y nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ. Hyuk cũng cởi áo ngoài, chui vào chăn ôm y ngủ.Truyện lấy bối cảnh thời Joseon, mình không xem phim Hàn nên sẽ hạn chế nhiều khía cạnh. Mong mọi người thông cảm cho mình nha!Cốt truyện hoàn toàn hư cấu không liên quan đến người thật. ❌Vui lòng không reup, chuyển ver❌…
*** Fanfic thuộc thể loại ABO, không thích thì mời các bạn click back giúp mình author: 요람quà năm mới, sang năm mới xong hay chưa thì chưa biết tại nó 1shot mà nó dài thấy mịa한 마디 (tên tiếng hàn của fic) về cơ bản là mọi người bây giờ chủ yếu là dùng với nghĩa là một từ (câu) nhưng ở đây thì có nghĩa là một khoảng tầm 2 đốt ngón tay, dài khoảng 2 inch, là số đo của người Hàn từ thời xưa…
"chúng ta đã bên nhau rất lâu rồi , vậy mà hiện tại em nói với anh hai chữ 'chia tay' .... em có thấy đau lòng không , em có đớn không ? , hả ? nói gì đi chứ ? , em giỏi lí lẽ lắm mà , em là luật sư mà , lí lẽ của em đâu hết rồi hả...? " "4 năm ... 4 năm , anh dành hết mọi ưu tiên cho em ....""cho em ? cho em , hay cho lòng tự trọng của anh , suốt ngày anh lôi em ra như một chiếc cúp , sử dụng em như một cách để đánh bóng tên tuổi cho anh ... "Cuối cùng thì những lời giấu kín bấy lâu cũng đã đc nói ra nhưng lại theo cách đau lòng nhất .... , liệu có phải tình yêu chỉ đơn thuần là thích là thương , hay còn cần điều gì khác .... ?…
nếu như Tempest và Iland cũng sống chung với nhau sẽ như thế nàomột bộ fic đáng eo và đây là lần đầu mình viết nên mọi ng thông cảm…
Tuyết đầu mùa năm ấy, cậu nói chúng ta hãy trở thành bạn tốt của nhau. Tuyết đầu mùa sau này, vẫn là cậu, "mình về chung một nhà nhé?"About my Bonbin. Notp vui lòng clickback ❣️…
/ Mùa này không thể nhìn thấy hoa anh đào nở được... // Anh chỉ cần ra ngoài đó đứng là được rồi. /Nàng công chúa bị giam giữ trong toà tháp cao đầy Giông Bão đã không chọn bất cứ chàng kị sĩ nào, nàng chọn vị vua của toà lâu đài - Con Rồng đã ở đó từ thuở sơ khai. Còn chàng kị sĩ tôi rơi xuống chân tháp đầy gai nhọn, vô vọng vỡ tan, mà trong tay vẫn khư khư giữ chặt một đoá hoa đã úa tàn.…