Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Ryoma chết, cậu buông xuôi mọi thứ, cha mẹ cậu chết rồi, không còn gì níu kéo. Nhưng cứ tưởng sẽ gặp Diêm Vương, thế quái nào lại quay lại năm nhất Seigaku? Em trai đâu ra vậy?? Đời trước đâu có em, sao đời này lại có rồi??! Quan trọng nhất là nó làm đảo lộn cuộc sống của cậu rồi!!??…
"Đừng cãi nhau nữa" là sự nhún nhường lớn nhất của 1 người con trai "Okie, anh đúng em sai" là sự ngu ngốc cuối cùng của một đứa con gái. Và "Đừng cãi nhau nữa, okie anh đúng, em sai" chính là dấu chấm hết của một mối quan hệ. Nếu là yêu sao anh không níu giữ?…
Tên: Hờn dỗiTác giả: Thời Tinh ThảoNguồn: Tấn GiangTình trạng: Đang sáng tácChuyển ngữ: Tiểu BuzzThể loại: ngôn tình, Bác sĩ lạnh lùng cấm dục x Nhà thiết kế sườn xám kiều diễm, ngọt vănVăn án: Phó Ngôn Trí có tiếng là kẻ lạnh lùng, cao lãnh, cấm dục như núi cao phủ đầy tuyết không ai lay động được nhất bệnh viện này.Bắt đầu từ một ngày nào đó, phòng làm việc Bác sĩ Phó thường xuyên có bóng dáng một mỹ nhân yêu kiều môi hồng da trắng mặc sườn xám lui tới.Ban đầu, các đồng nghiệp ai nấy đều sôi nổi đặt cược, không quá một tháng cô sẽ bị Bác sĩ Phó từ chối, và sẽ không bao giờ bước được nửa bước vào khoa của họ nữa.Một tháng sau, cô vẫn còn đến.Ba tháng sau, có đồng nghiệp nhìn thấy cô và Bác sĩ Phó kề tai nói nhỏ. Lúc bước ra, sau tai Bác sĩ Phó in vết son môi sặc sỡ, mờ ám không thôi.Một năm sau, cô và Bác sĩ Phó cùng đi lĩnh chứng nhận kết hôn.Quý Thanh Ảnh theo đuổi Phó Ngôn Trí, cô thích nhất là dùng đủ loại lời âu yếm chọc ghẹo anh, nhìn tai anh dần đỏ lên, nhưng người thì vẫn cứ bất vi sở động (không động đậy).Sau này, Phó Ngôn Trí đem những lời âu yếm kia dùng hành động toàn bộ trả lại cho cô, chọc đến cô mặt đỏ tía tai.Mới đầu, Phó Ngôn Trí cực không thích những người nũng nịu, nhưng cuối cùng người anh yêu nhất lại là Quý Thanh Ảnh với dáng vẻ hờn dỗi kia. Bất cứ khi nào, chỉ cần liếc mắt một cái thôi cũng khiến anh đắm chìm.…
Đây là cuốn tạp văn đầu tay của mình. Xin mọi người góp ý thêm!Truyện kể về những suy nghĩ của tôi về những cái đang diễn ra xung quanh,một nghìn lẻ một xúc cảm của mình........…
Chap 1 : Cuộc đời chuyển sang một hướng khác .Bây giờ , Tiểu Mạch đang nằm trong kí túc xá nhìn ra ngoài cửa sổ suy nghĩ về cuộc đời mình . Sau này học xong hết đại học xong sẽ tìm một công việc bình thường , sáng đi làm chiều tan ca trở về với mẹ sau đó tối đến lại đi ngủ . Cuộc sống như vậy quả là nhàm chán nhưng có lẽ Tiểu Mạch thích như vậy vì cậu vốn đã quen cái cuộc sống nhạt nhẽo vô vị này rồi . Nói cách khác nếu mẹ cậu mà không còn chắc cậu cũng không còn lí do để níu kéo cuộc đời này nữa . Năm Tiểu Mạch lên 16 tuổi ba cậu bị tai nạn giao thông .Tài xế xe là một thằng con trai của một tập đoàn ấy ơ nào đấy . Bọn họ đền bù cho cậu và mẹ một số tiền xem như xong chuyện . Nói gì được nữa chứ ? Nhà cậu thì quá bình thường còn bọn nó thì quá giàu nên đành ngậm ngùi lấy tiền và lo hậu sự cho ba . Lúc đấy mọi thứ của cậu vào cuộc sống này như sụp đổ .…
Tôi nghĩ tôi yêu em rồi. Chúng ta là anh em, tình cảm điên lọan đó tôi có kìm nén. Ngày em rời đi tôi thực muốn nói em có thể ở lại. Lời ra đến môi cuối cùng lại im lặng. Hạnh phúc nghe em tôi một lòng cầu chúc. Đã đi rồi xin em đừng ngoảnh lại. Tôi không muốn em nhìn thấy tôi vật vã đau thương. Níu quay lại ngày đó tôi mạnh mẽ mở lời có đụpwc không "Em ơi, đừng đi!"…
Chuyện đời thường (hay ngôn?) cr 2 nhân vật là Hân & Hoan ấy mà. Níu thấy chán thì khỏi đọc, zì đây là lần đầu tớ viết. Đừng xúc phạm truyện hay tác giả nhe (coan tym tớ mỏng manh lém). Lời văn của tớ cực kì zở và tớ ko thể bỏ dc 1 số lỗi như sai chính tả, lặp từ ý khó hiểu,... và nhất là TEENCODE nên mong các cậu thông cảm…
Cha !!! Cha ... cha... Là những tiếng đầu tiên nàng nói sau khi thức dậy.Đôi mắt nàng mở to , đồng tử màu đen láy hiện rõ khuôn mặt hắn.Ánh mắt hắn có chút khó tin cũng có chút vui mừng nhưng trên khuôn mặt lại không có biểu hiện gì sâu sắc . "Cha, con muốn ngồi lên đùi cha" nàng nũng nĩu đôi tay cầm vạt áo hắn đưa qua đưa lại " nhé! Nhé nhé"... " Cha , con muốn ăn thịt"" Cha cài tóc cho con ""Cha thứ này rất chán "…
Một Đình Hữu ngốc nghếch, si tình nhưng nhân hậu, đáng yêuliệu có thể sưởi ấm cho trái tim băng lãnh của Hưng Thành, người đã chịu quá nhiều những khổ đau trong cuộc sống.Ai sẽ gục ngã, ai sẽ buông tay, níu giữ hay rời xa mới là quyết định đúng?…
Tuổi trẻ là những năm tháng vội vã mà chúng ta vô tình bỏ lỡ, là thanh xuân con người muốn níu lại. là tiếc nuối cho sự vội vàng của thời gian. và thanh xuân ấy tôi vô tình gặp cậu, người con trai tôi nắm tay cùng trải qua năm tháng tươi đẹp nhất của cuộc đời...…
giới thiệu: Những dòng nhật ký vụn vặt của một con nhóc có thể hơi khó ưa với một cái tên rất chi là lừa tềnh. Đây có thể là những gì đã diễn ra...có có thể là những tưởng tượng bay cao bay xa của chủ nhà. Ký ức....đó là niềm vui, là hạnh phúc, là hối tiếc.......là nơi ta cần nâng niu giữ gìn.…
Đôi mắt đỏ ngầu Dụ Triệt Hàn đứng lặng im một chỗ có thốt ra : " Tại sao ko tin tôi " Mọi thứ trở nên ngột ngạt , Sương Tuyết Mai che chắn Phùng Thiên ánh mắt nhíu chặt "Vì cậu căn bản là tên lưu manh" " ......... Dụ Triệt Hàn hỏi " Tại sao lại đến đây " Sương Tuyết Mai bình thản nói " Vì muốn níu kéo kẻ lưu manh như cậu "…
"Lâu rồi không gặp." 12 năm gặp lại anh ấy. Ánh mắt anh ấy đối với tôi giờ đây đã không còn dịu dàng như trước nữa. Cũng đúng thôi là tôi đã nhẫn tâm trước mà. "Ừ 12 năm rồi, cô vẫn khỏe chứ." "Ừm vẫn khoẻ, em còn việc đi trước đây". Tôi có hàng vạn câu muốn hỏi anh ấy nhưng tôi làm gì có tư cách ấy. Không thể níu kéo anh chỉ có thể giữ anh trong trái tim mình.…
"Chỉ cần ai đóCạnh bên dừng lạiVà níu lấy em chỉ một phút giâyDù là có đúng hay sai...Vẫn cứ yêu thêm một lần chẳng cần nghi ngại.."Tớ mới tìm hiểu về JaeDo nên viết không hay lắm,mong mn thông cảm <3#bubble_team🏐 #forever_luv_jaedo🐶🐰#soonie_luvu❄️…
Tác giả: Nguyễn Sinh ThờiVòng lặp thịnh thếTrầm trong luân hồiHồng trần chỉ là một tấm màng mỏng. Tuy không thể che mắt nhưng cũng khiến cho người ta mê muội.Nhìn thấu hồng trần chính là thánhThánh hành tẩu tại thế gian chính là Tiên trong hồng trần…
Tế thủy trường lưu: dòng suối nhỏ nhưng chảy dài. Ý nói tình yêu nảy nở dần theo năm tháng, từng chút từng chút âm thầm đến khắc cốt ghi tâm. Tập truyện ngắn về yêu, thương, níu giữ, thờ ơ, đánh mất, ân hận và trân trọng.Cảnh báo tình tiết namxnam, truyện đa phần là ngược nhẹ nhàng, không có bạo lực, không tiêu cực đến vô vị.…
Một khi đã đi cùng đường thì chẳng ai muốn chia xa Nhưng một khi đã từ bỏ thì chẳng thể níu lại được.Cũng chẳng ai muốn vậy!! Nhưng tình đã bay thì chẳng thể với lại được.Nhưng rồi sẽ có một ngày... ta tìm được một người đi cùng con đường đến hết đời.…
đây là môt cuốn tiểu thuyết nhỏ, tôi viết về hoàng hậu, một mẫu nghi thiên hạ sinh ra đã là phụng hoàng định mệnh nhưng đến tình yêu nhỏ bé cũng chẳng thể níu giữ. Thiên hạ nghĩ nàng là người phụ nữ hạnh phúc nhất trần gian nhưng đâu ai biết nỗi lòng của hoàng hậu. Hoàng hậu đã làm cách nào để tìm được định mệnh của đời mình?…