•Đôi Cánh Của Em Không Dùng Để Bay_Dùng Để Bảo Vệ Anh•
Pov1 ngày nọ bạn bị cuốn vào bộ phim mà bạn yêu thích…
Pov1 ngày nọ bạn bị cuốn vào bộ phim mà bạn yêu thích…
"Khẩu vị của người này rốt cuộc ra sao a! Cái này cũng bỏ được vào miệng à?"Sau khi cô tỉnh dậy, nhìn vào trong gương thấy chính mình đầu xăm mặt giống như quỷ, cảm giác chỉ nhìn thêm một giây cũng hỏng đôi mắt.Trước khi trọng sinh, Cố Việt Trạch chính là người mà cô dùng cả tấm lòng để yêu nhưng sau đó cũng là người mà cô hận thấu xương.Đời trước cô chính là kiểu phụ nữ não tàn nên mới không muốn lây một ông xã tuyệt sắc, lại bị đôi tiện nam nữ hãm hại, bị người bạn thân nhất tẩy não, kết cục cuối cùng chính là không còn người nào muốn ở gần cô.Đời này mặc cho các ngươi trâu bò rắn rết trăm phương nghìn kế, muốn cô ly dị, nhường đi ngôi vị phu nhân. Ngượng ngùng quá ~~, chỉ số thông minh của bản tiểu thư đã lên dây rồi nhé!…
what is love ?tình yêu là gì ?nó có tồn tại trên sự lừa đối không?…
"Nhật ký giấc mơ xanh" Là hồi ký của nhân vật "Tôi" về cả một chặng đường mang tên thanh xuân. Xen lẫn giữa văn phong và thơ ca nên mỗi một câu chuyện ( là một trang) sẽ mang thông điệp khác biệt. Đây là tác phẩm đầu tay của tôi chắc không tránh khỏi vụng về mong được sự đón nhận của độc giả. Tái bút.-Tôi rất vui nếu các bạn để lại ý kiến cá nhân sau khi xem qua các tác phẩm, để kẻ khờ này có thể ngày càng ổn định hơn.♡_Eltime_…
Author: Yoshii MariTrans: Tateliumt_ReEdit: Đ_N_H…
(网王同人)当归,当是归期Tác giả: Thẩm dung cùng Yukimura Seiichi vẫn là hội nhớ tới ngày đó Takeyo.Tái nhợt vô lực ánh nắng đem của nàng biểu tình một chút một chút miêu tả đi ra, hắn cho tới bây giờ chưa thấy qua Takeyo như vậy im lặng bộ dáng, bỗng nhiên trong lòng sinh ra một cỗ sợ hãi, hắn muốn rời đi.Sau đó hắn chợt nghe đến Takeyo thanh âm, nàng lạp dài quá thanh âm:"Hạnh...... Thôn...... Tinh...... Thị."Hắn xoay người sang chỗ khác, to như vậy cây anh đào trên đường, bọn họ trong lúc đó có mười thước cự cách.Lâu như vậy, ở lại Yukimura Seiichi trong lòng mặt , là cái kia mùa hè thịnh thế, thanh tú cô gái đứng ở Kikyo bụi hoa trung, sạch sẽ mặt, như tịnh thủy ngọc lưu ly con ngươi, hắn vừa nhấc đầu liền gặp được của nàng mỉm cười.Sạch sẽ tốt đẹp không có chịu quá gì thương tổn.Dùng sức nhớ rõ hết thảy về của nàng thời gian, mười dặm noãn dương phô mở ra, Kikyo hoa nở rộ.Sở hữu kiên trì, lâu dài chưa bao giờ tạm dừng tơ vương.Ngây ngô ngọt có thể nói ra khẩu tình cảm lưu luyến chung đem tịch diệt, không ngờ như thế kia phân tâm tình chôn dấu xuống mồ.Hắn cùng nàng, rốt cục lạc đường tại kia mê loạn khí trời mùa hè thịnh thế.Nội dung nhãn: Võng vương gần thủy ban công thanh mai trúc mã ngọt văn Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Yukimura Seiichi, Sanada Takeyo ┃ phối hợp diễn: Sanada Genichirou, Thanh Nguyệt, Rikkaidai này hắn vương tử nhóm ┃ cái khác: Mặt manh chứng cô gái, phúc hắc thiếu niên…
Tôi muốn dịu dàng với thế này nhiều nhất có thể, chỉ mong nhận lại một chút nhẹ nhàng...…
vui lòng không reup dưới mọi hình thức hay chuyển ver.…
Về một cái chết đã được định đoạt.…
Nó rất thích đi săn, và thích bắn tên hơn bắn súng. Nó thích thúc ngựa đi thật nhanh, nhanh như lúc nó cưỡi chổi bay trên sân Quittditch, rồi thả dây cương xuống và bắn những phát tên vào giữa đầu những con thú, ghim chúng xuống đất hoặc lên những thân cây.…
Lại qua một mùa phượng nở, ve kêu, tôi lại nhìn lại mình ngày cắp sách đến trường, vui vẻ, ngây thơ đến lạ, những giận dỗi vu vơ, những suy nghĩ trẻ con, những nụ cười tươi tắn, những giọt nước mắt chia ly, lời xin lỗi, lời hứa đừng quên nhau sao dễ dàng nói ra đến thế chẳng bù một chút so với lời cảm ơn. Năm tôi rạng ngời tuổi 17, 18 tôi quên mất lời cảm ơn.....…
OOC level 99, siêu nhảm nhí, và quan trọng là nó rất NHẠT :)))…
Ta với con @lazycat_ari đã bàn với nhau rằng muốn viết 1 cái fic có Hibari là tổng thụ á, nên ta sẽ làm thử…
Chyện ngắn về mối quan hệ sủng vợ của vương gia…
Bảo vệ trực thăng chở vàng…
Lam Hi Thần yêu Giang Trừng, Giang Trừng yêu Kim Quang Dao, Kim Quang Dao yêu Lam Hi Thần.…
Đã bao giờ một yêu quái vốn không có cảm xúc lại sa đọa vào thứ gọi là tình yêu...?!…