Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Mình viết cái này lâu lắm rồi. Từ hồi Soyeon và Boram mới dời nhóm. Mình đã dự định sẽ không bao giờ úp. Nhưng hôm nay khi biết tin T-ara đã tan rã mình lại muốn úp. Tên fic cũng đổi lại. Thực ra ngay từ đầu tên nó là "Không Tên".T-ara của mình sẽ mãi ở trong tim. 6 cô gái cũng mãi ở trong tim. Cho dù mai sau có chuyện gì đi nữa.…
Edit thành Taeny do đói truyện quá. Bách hợp.Nên đọc cổ đại thiên trước.Đã ngàn năm trôi qua, biết bao thứ thay đổi, nhưng em vẫn như thế, vẫn quên đi tôi.Không saoTôi vẫn yêu emVẫn chờ em nhớ ra tôi!…
Author: SouijiPlot: Naib Subedar là nam kĩ chỉ phục vụ cho duy nhất một người. Một năm sau khi người đó trở lại, tình duyên của cậu và anh ta bỗng bừng nở.Trích chương 2:""Chào... Anh là khách của tôi đêm nay?""Đúng như vậy, cậu Naib Subedar."Giọng của người đàn ông kia trầm thấp, nghe giọng đoán chừng anh ta khoảng ba mươi tuổi đổ lại.Naib thập phần sợ hãi, lúc ở trên xe Joker nói rằng vị khách này là một Alpha sinh lý cao, gã lo rằng sau đêm nay, Naib sẽ không bước xuống giường được. Naib ngờ nghệch nói."Vậy anh đợi tôi đi tắm cái đã, người tôi ra rất nhiều mồ hôi.""Không phải mồ hôi của các Omega đều rất thơm hay sao?""...""Tôi không làm khó cậu, mau đi nhanh lên."Naib ba chân bốn cẳng chạy vào phòng tắm. Cậu ngã lưng trên cửa, ngẩng mặt lên nhìn ánh đèn vàng vọt. Cậu cởi quần áo, xả một hồi nước lạnh lên cơ thể. Cậu muốn rửa trôi đi bụi bẩn và mồ hôi của bản thân. Sau này, cho dù có tắm bao nhiêu lần đi nữa cũng không thể rửa sạch vết nhơ của đêm nay."Cảnh báo: Có OOC. Couple phụ là JokWill.…
Sáu truyện ngắn trong cuốn sách này được coi là hay nhất của Edgar Poe. Độc giả sẽ thấy nó thuộc sáu loại khác hẳn nhau, có truyện rùng rợn, có truyện quái đản và ly kỳ, có truyện đượm vẻ triết lý và phân tâm lý. Nó đã cho ta thấy các biến chuyển trong tâm hồn một nhà văn có tài nhưng đã chịu nhiều đau khổ…
Editor: blackroseThể loại: xuyên việt, thú nhân, chủ thụ, cường cường, 1×1, sinh tử, HECặp đôi: Đồ x Bách Nhĩ.Tác giả:Nhạn Quá Thanh ThiênThể loại:Đam Mỹ, Xuyên KhôngNguồn:blackrose102.wordpress.comTrạng thái:FullVĂN ÁNBị kẻ địch hãm hại mà đại tướng quân Tiêu Mạch chết trên sa trường, nhưng lại có cơ hội được trọng sinh vào Bách Nhĩ, một Á thú bị tộc nhân xa lánh, chết đói trong cái lều của bản thân. Sau khi sống lại, chuyện quan trọng nhất chính là trong cảnh băng tuyết ngập trời đất kiếm đồ ăn lấp đầy bụng mình...- TRUYỆN REUP ĐỂ TIỆN ĐỌC TRÊN WATTPAD, CÁC BẠN HÃY ỦNG HỘ EDITOR TRÊN TRANG CỦA BẠN ẤY NHÉ -…
BÙA CHỐNG CHÍNH QUYỀNTrong cái xã hội thối nát này, nơi những phận đời như những đóa cúc dại trắng mọc lặng lẽ giữa đám cỏ hoang, mỏng manh và bị lãng quên, những giấc mơ tàn úa không bao giờ được ai nhìn thấy, và những kẻ bất hạnh chỉ có thể cam chịu gió mưa mà không một ai quay đầu lại.Và có những thứ ta không thể bảo vệ, và có những thứ bị ràng buộc không thể nói ra. Và có những người không có máu mủ, vẫn quan trọng hơn trong tim ta rất nhiều.T mê Thanh Bi vãi, ít ai cook nên t cook. Nhưng đây là fic theo t muốn nên làm ơn đừng có toxic t☺, nó không có thật. Nó sẽ gây khó chịu đến vài người ấy, cân nhắc nha. Cảm ơn đã ghé qua…
Giới thiệu:Việt Trường Lăng từng là uy chấn tứ hải chiến thần, lại bị người trong lòng thiết kế, quần hùng vây công, chết bởi thao thao thác lưu trong. Khi nàng lần nữa mở mắt ra, phát hiện mình ở hàn băng động trung một ngủ chính là mười một năm, mặc dù dung nhan thay đổi mỹ, võ công lại không lớn bằng lúc trước. Vì điều tra rõ chân tướng, cũng vì cho huynh trưởng của mình báo thù, nàng tái xuất giang hồ, thiên hạ lần thứ hai nhấc lên một đạo tinh phong huyết vũ. Lấy ngăn cách mười một năm một lần nữa vào đời làm giây tầm triển khai kịch tình, lấy nữ chủ đặc biệt thị giác phơi bày một bức tuyệt nhiên bất đồng giang hồ nhóm tượng đồ, chúng sinh bách thái, lo lắng không ngừng mà lại cao trào nhiều lần xuất hiện, hành văn nhẵn nhụi lưu loát, đáng giá xem.【 chú ý】: 1, trọng sinh 2, nam nữ chủ: có thể động thủ tuyệt không nói chuyện toàn cơ bắp nói hệ nữ chủ vs mỗi ngày đều cảm thấy nhìn không thấy ngày mai thái dương khéo léo Phật hệ nhân vật nam chính 3, văn phong ở giữa mang oai, thoải mái hướng, ngôn tình ngọt hướng, HE…
Tuyển tập các đoản song tính từ ngây ngô đến bị địt dâm như đĩ, có nước tiểu có rape, có thôi miên np đủ các thể loại.....Truyện viết thô tục tam quan vặn vẹo cân nhắc thật kỹ trước khi đọc…
Thể loại: Thuần cổ đại, cưới trước yêu sau, 3S, hài, nhẹ nhàng, nữ 9 bị tự kỷ nhẹSố chương: 131 chương, 4 phiên ngoạiEditor: A Huyền 152Giới thiệu:Họ Phó là quan gia, trong nhà có quan nhỏ thất phẩm.Sau này được vinh sủng, thăng quan, ban thưởng hôn.Ban đầu khi được tứ hôn, trên dưới Phó gia đối với con rể tương lai mong đợi như thế này: sống được lâu hay không cũng không sao, không tạo phản liền hoan nghênh.Sau khi thành hôn, trên dưới Phó gia đối với con mong đợi như thế này: tạo phản hay không không quan hệ, đừng bắt nạt con gái (muội muội) của ta là được.Lại một ngày nào đó, Phó mẫu tiến cung, trông thấy nữ nhi nhà mình nằm trên lưng con rể ầm ĩ kéo "sừng rồng".Phó mẫu: ......... đúng là tạo nghiệp chướng!Vốn cho rằng chỉ là châu ngọc phủ bụi, lại không nghĩ đúng là kiêu long mới thức tỉnh.Gợi ý ấm áp:1. Nam nữ chính lúc đầu mắc bệnh, sau này sẽ hết, xin đừng ghét bỏ bọn họ.2. Đây đại khái là một truyện ngọt ngào, ngốc nghếch, khảo chứng gì đó xin hạ thủ lưu tình.…
Hán Việt: Chửng cứu bi tình phản phái tiến hành thời!Tác giả: Điêu Bảo Bảo (Điêu Bảo Rghh)Tình trạng bản gốc: hoàn 285 chươngThể loại: nguyên sang, đam mỹ, HE, tình cảm, xuyên việt, hệ thống, xuyên nhanh, chủ công, vả mặt, Kim bài đề cử 🥇 , Kim Bảng 🏆Đăng tại acc này và wordpress @justtieukhannhVĂN ÁN -----Trong tiểu thuyết, trừ bỏ vai chính chiếm hết may mắn của đất trời, chắc chắn không thể thiếu phản diện có kết cục thảm thiết.Bọn họ kinh tài tuyệt diễm, bọn họ quyền thế ngập trời. Nhưng vì mê luyến vai chính một cách điên cuồng mà họ trở nên cố chấp, cuối cùng trở thành phản diện bị người người ghét bỏ, bị tác giả ngược thân rồi lại ngược tâm.Khi sống không nơi dung thân, khi chết không nơi bồi táng.[Kết quả của bọn họ là một đời khổ sở. Không thấy ánh mặt trời, không được ai yêu, chưa từng nếm qua vị ngọt. Họ bị người đời ghét cay ghét đắng, tránh như tránh tà, không ai cho họ nửa phần thiện ý.]Người đọc khóc đến mức nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, cầu xin tác giả cho bọn họ HE, đừng có ngược.Tác giả xấu xa bảo: Phản diện ấy hả? Tất nhiên càng thảm càng tốt, càng khổ càng tốt. Tốt nhất là gãy tay gãy chân không thể thảm hơn.#người đọc càng khóc mị lại càng vui#Một ngày kia, không biết có phải do oán niệm quá lớn của người đọc hay không, tác giả xấu xa bỗng nhiên bị hệ thống trói định.Hệ thống: Xin hãy cứu vớt bọn họ.Tác giả: Ai???Hệ thống: Phản diện dưới ngòi bút của mấy người ấy.Tác giả: ?!!!…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…
Có thể là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng như suối chảy róc rách, cũng có thể là một câu chuyện thót tim như đại dương với muôn ngàn con sóng vồ vập. Ai mà biết được.Nghĩ gì viết nấy. Như được cho một hạt giống lạ, phải chăm đến lúc nó nở, nó lớn mới biết là hoa hay là độc dược.…
dont know? tình yêu ta có thật đẹp như ta từng nghĩ?ooc | bad words kỉ niệm thì khó quên thật đấy nma hoài niệm lại ta cảm thấy được hạnh phúc được yêu thương. trân trọng từng khoảnh khắc với nhau nhé, yêu emcảm ơn vì đã đến cảm ơn vì cho em hạnh phúc…
Tác giả: Tiểu NhịThể loại: Fanfic, đam mỹ, luân hồi, HE.Pairing: Bác Chiến (Vương Nguyệt, Tiêu Dương)Văn án:Mỗi linh hồn trước khi bước vào luân hồi đều phải để lại trên tấm bảng gỗ trước cổng sinh tử một câu, rằng: "Đời này của ngươi, có lời nào còn giấu kín?"Vị tướng quân cầm bút, nét chữ rắn rỏi, mạnh mẽ như vung đao trên chiến trường: "Ngai vàng đó vốn dĩ là của ngài, ta thân là thiếp thân thị vệ, thề chết cũng phải giúp ngài giành nó về."Quỷ sai thấy hắn đặt bút xuống, giọng nói lạnh tanh như từ cõi xa xăm vọng về: "Ngươi đã viết xong?""Đúng."Sau đó quỷ sai vung tay, từng chữ từng chữ như cát, trôi khỏi tấm bảng gỗ rồi trở về với đất. Một lời giấu kín cả đời, cuối cùng cũng chỉ là cát bụi."Nếu không phải ta vì muốn ở trước mặt ngươi, chính tay mình kết liễu Vương Đình, ta đã sớm gieo mình xuống con sông nào đó mà chết đi rồi." - Nhiều năm sau, trước cổng sinh tử, cũng tại vị trí tướng quân năm xưa từng đặt bút, vị hoàng đế vung tay, nét chữ uốn lượn như rồng bay phượng múa. Là nét chữ của đế vương, nhưng sao lại bi thương đến vậy.Hoàng đế nhìn dòng chữ từ từ biến thành cát rồi rơi xuống đất, nhập làm một với đám cát vàng bên dưới, trên gương mặt băng lãnh của ngài thoáng hiện nét cười dịu dàng: "Có phải năm xưa, ngươi cũng từng gửi gắm một lời cho ta?"Về với cát bụi cũng tốt, như khi nhỏ ta viết chữ không đẹp, ngươi cầm tay giúp ta đồ lại từng nét. Sinh ly tử biệt cũng tốt, không phải lại được bước đi trên cùng một cây cầu hay sao?…
Edit: Tư Đằng, HanaBeta: Cánh Cụt Biết Bay, Heloaphr, Dâu Tây, Smiley-----Tên gốc: 我成了被夺光环的校园女主Tên được edit: Hành trình đoạt lại hào quang nữ chínhTác giả: Già Phê Nãi ĐốngTình trạng raw và convert: FullTổng số chương: 49 chương (48 chương chính văn & 1 phiên ngoại)Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hệ thống, Xuyên thư, Nữ phụ, Nhẹ nhàng, Thị giác nữ chủNguồn convert: https://wikidth.info/truyen/ta-thanh-bi-doat-quang-hoan-vuon-truong--YRqSNlS4CHsEA108Nguồn raw: Tấn Giang Bìa truyện: Mông Nghiêm & Joo Joo…
Tác giả: Dục Lai TrìNguồn: wiki dịch bạn DuFengYuThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Làm ruộng , Sinh con , Mỹ thực , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , 1v1 , Bình dân sinh hoạtTình trạng bản gốc: hoàn thànhTình trạng bản edit: đã hoàn ( 9/11/2023 )Văn án:Xuyên đến cổ đại, nhìn người chồng làm thợ mộc cao gần mét chínRun bần bật ôm sát bé con trong ngựcBảo bảo đáng yêu như vậy, khẳng định là nuôi nhi tử trước xong mới nói chuyện yêu đươngTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Kiều Thâm, Kỳ Thạc ┃ vai phụ: Tiểu Thường Nhạc ┃ cái khácMột câu tóm tắt: Xem ta dưỡng nhi tử ở cổ đại giàu nhất một vùngTui đọc thì thấy có vẻ là một câu chuyện bình dị ngọt ngào vả lại nó ngắn nên edit. Bản edit chưa chắc đúng hết ý trong bản QT…
"Em ở đây. Ở đây rồi thì thật là tốt, anh đã rất nhớ em."16 là số bước chân để đi từ văn phòng thiết kế tới cửa hàng tiện lợi phía đối diện, cũng là số bước chân Tiêu Chiến chạy tới Vương Nhất Bác khi nhận ra tình cảm của mình.50 là con số Vương Nhất Bác đề xe lên chừng đó km/h để đi tìm Tiêu Chiến nơi thành phố đông đúc.1650 là tổng sự thay đổi thói quen nhỏ nhặt của cả hai người trong suốt quá trình từ gặp gỡ đến yêu đương.--Và bạn biết không, trùng hợp là ngày 16 tháng 5, chiếc hố to đùng này được mình ngẫu nhiên đào.*đây là sản phẩm fanfiction, nội dung và nhân vật đều hư cấu, không áp dụng lên người thật*…
Câu chuyện tình yêu giữ một thám tử tài ba có thể phá mọi vụ án và một kẻ giết người tàn nhẫn sẽ đi về đâu. Liệu rằng kẻ đã từng giết nhiều người như Pete có thể tìm thấy được hạnh phúc của mình? Hay kết cục của cậu sẽ giống như những người cậu từng giết? Và liệu Vegas - người mà cậu yêu có tha thứ và chấp nhận một kẻ cuồng sát, giết người không nương tay như cậu?Thể loại: hiện đại, OOC, giết người, có chút ngược, HE HE HE( điều quan trọng nhắc lại 3 lần)Truyện được trans bởi tui và chỉ được đăng ở Wattpad. Nếu mọi người có muốn đem bản dịch của tui đi đâu thì nhớ hỏi tui trước nhé.…