30 ngày 1 tháng 2 chúng ta ; multicouple
bạn sẽ được tìm hiểu, làm quen và tiến tới ending của riêng bạn qua ứng dụng "30 ngày 1 tháng 2 chúng ta". hãy tới và cùng xem, series 1 của chương trình đã diễn ra như thế nào!…
bạn sẽ được tìm hiểu, làm quen và tiến tới ending của riêng bạn qua ứng dụng "30 ngày 1 tháng 2 chúng ta". hãy tới và cùng xem, series 1 của chương trình đã diễn ra như thế nào!…
Sumary: Hai con người - chung một cơ thể - chung một số phận ? Trong một thế giới đầy những điều kì bí và kẻ mạnh làm vua, họ sẽ cho chúng ta thấy điều gì ? Liệu con đường đi của họ có giống nhau ? Một người của quá khứ . Một người của hiện tại . Một người bên trong . Một người bên ngoài . Xin mời các bạn đón xem !!!Nhân vật: - Louis Baskerville Schopenhaur - Tsukigami Gwatan ( Ilsa Schopenhaur ) - Reynord Sigmund Paley - Mizuzono TsubakiTrích : Tôi nghe thấy tiếng khúc khích. Tôi dừng lại một chút rồi ngó trái ngó phải. Không thấy ai, Tôi nhún vai đi tiếp. Tiếng khúc khích đột nhiên lớn hơn. Từng tiếng lọt vào tai khiến tôi sởn gai ốc. Tôi lắp bắp hỏi:- A...A...Ai...đấy ? Núp ở chỗ nào ? Ra đây mau ! Tiếng cười bé dần thay vào đó là sự im lặng. Một giọng nói ma mị cất lên khiến tôi giật nảy mình:- Bên trong.Tôi bất ngờ, "hả" lên một tiếng, mặt nghệt ra, ú ớ không hiểu gì. Giongj nói ấy lại cất lên lần nữa:- Ne ~- Lần đầu gặp mặt !- Mizuzono Tsubaki ~…
"một chút vội vã để có thể nhận ra rằng mình đang ở đâu"by @-vievie…
"Hóa ra em mới là kẻ thứ ba" là câu chuyện thanh xuân nhẹ nhàng như nước. Dịu dàng bước vào cuộc sống thanh xuân của nhau rồi cũng bình lặng bước ra khỏi thế giới mang tên trưởng thành. Ngọt ngào có, bất ngờ có, vui vẻ có, đau lòng có, xót xa có, chỉ thiếu mỗi lời chào tạm biệt.…
Thể loại : ngọt, sủng,hài hước, HE, đam mỹCouple : Thác Bạt Hoàn Thành&Thịnh LậtVăn Án:"Hỏi anh ta xem tôi là ai?""...""Thác Bạt Hoàn Thành! tôi là ai?hừm?""Là...là cả thiên hạ của tôi""cả thiên hạ cũng có nghĩa tôi là ba anh ta" Thịnh Lật nâng khóe môi nói.Tác giả: Biins Wiliams ( Bọ xít)…
"Trương Tinh Đặc ồn ào thật đấy, em ấy đánh thức trái tim tôi rồi. Và cũng chính em ấy đã đưa tôi vào cơn ác mộng mãi không thể thoát ra"Mình viết fic này từ tháng 8. Mình cứ suy nghĩ mãi về cái kết.…
Đông tàn xuân đến, gió thổi lay nhẹ cánh hoa bên thềm, Phai nằm phơi nắng bên loài người đã mang "gánh nặng" đi qua bốn mùa.…
Một ngày Mỉnhee biết mình đã bị biến thành song trùng của Hwang Yunseong" Ơ thế là tao không được gặp anh Yunseong nữa hả mày?""Ừa"P/s: Nó hề hước và không deep đâu nhise:)))…
" Những ngôi sao ấy có thể lấp lánh,nhưng anh còn toả sáng-một thứ ánh sáng diệu kì hơn cả"Dành cho Taehyung và Jungkook Trans chưa có sự cho phép của tác giả,mong thứ lỗi.written by MYGKOOK…
- "sự mất mát luôn để lại những tổn thương , nhất là khi nó đến từ người thân cận nhất với chúng ta"tôi đã mất đi em gái của mình để rồi chìm đắm trong công việc và trầm cảm 2 năm trời để rồi hôm nay mở chiếc laptop ra , nhìn thấy những gì còn sót lại của Aurora.đây là 1 câu chuyện ngắn...…
Anh bóp cổ cô: "Không cút tôi sẽ ném cô ra ngoài". Cô cười rất quyến rũ: "Trước khi cút, em ăn thịt anh trước"! Một năm sau, cô dâu đang nghỉ ngơi trong phòng có chút kinh ngạc nhìn anh: anh tới làm gì? Mộc Trạch Khải nhào qua: "Muốn em lại ăn thịt tôi một lần nữa thôi mà"...https://utruyen.net/tong-giam-doc-dao-hoa-xin-can-than.451/…
Tác giả: Nam Sinh Lê - 楠笙黎Giới thiệu:"Tuyển Tầm! Ngươi mau tỉnh lại!""Cốc Trầm Tuyết! Ngươi còn có tim hay không?"....."Món sườn xào chua ngọt mà sư tôn làm là ngon nhất trên đời này!""Bắc Hải, sư tôn, chúng ta đến Bắc Hải ngắm hoa đi"...."Khó khăn ở kiếp này, mong kiếp sau không gặp nữa""Đã từng có thiếu niên, không phụ chốn này"Không phụ, không còn nữa........."Y nợ ngươi cái gì? Ngươi để tay lên ngực tự hỏi xem, Cốc Trầm Tuyết y nợ ngươi cái gì? Y đem tất cả của mình cho ngươi____y còn nợ ngươi cái gì? Thật lòng? Ha, ta nói cho ngươi biết, thật lòng của y, năm đó lúc y cứu ngươi thì đã trao cho ngươi rồi!....."Là ta không hiểu chuyện, hại ngươi, hại sư tôn, A Tầm cầu xin ngươi, mở mắt ra, nhìn đi A Tầm...."....."Một mạng đổi một mạng, ngươi đồng ý không?""Được, cho dù hồn phi phách tán, chỉ cần sư tôn có thể quay lại, ta đều đồng ý""Ha, được thì được, nhưng mà không đơn giản như vậy"....."Hắn liều mạng tìm lại bảy hồn sáu phách đã thất lạc của ngươi, sau đó lại dùng mạng của mình đổi mạng cho ngươi""......""Sao lại ngốc như vậy"Trong biển hoa bao la, chỉ có một nam tử trên người mặc tố y, gắt gao ôm một người đã sớm không còn sống ở trong ngực......"Tuyển Tầm, ngươi không có mắc nợ ta"..Bông hoa cao lãnh, mạnh miệng, mềm lòng sư tôn (Cốc Trầm Tuyết) x Hắc liên hoa tâm cơ, điên cuồng, mỹ nhân đồ đệ (Tuyển Tầm)BẢN EDIT CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG REUPĐỌC NHIỀU HƠN TẠI https://ancucac0301.wordpress.com/…
Đằng la với màu tím thủy chung thể hiện cho một tình yêu gắn bó, lãng mạn, khởi đầu cho một cuộc hôn nhân hạnh phúc không những thế nó còn thể hiện sức sống trẻ trung, nhiệt huyết và sự hồn nhiên, trong sáng của tuổi trẻ, của lứa tuổi học sinh.Em và hắn là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã lớn lên bên nhau. Em trong sáng, thuần khiết hệt như mặt trời nhỏ còn hắn lại tự nhốt mình trong mớ suy tư hỗn độn của riêng mình dần khiến hắn trở thành một con người nóng nảy lại ít nói. Hắn và em như ở hai thế giới khác biệt nhau, nếu so sánh em với thiên thần thì chắc chắn hắn sẽ là ác quỷ đêm đến sẽ hù dọa em..."Aaaaaaaaaa P'Jeff em hông muốn nghe nữa đâuu ghê quá à" - Em dang tay ôm chặt hắn chiếc đầu nhỏ nhỏ cứ dụi dụi vào ngực hắn thật đáng yêu làm sao."Awww chưa xong mà bé" - Hắn cười cười vuốt tấm lưng nhỏ bé đang không ngừng run lên của bé con."Bé hông có chịu đâu ná" - Awww coi kìa bé con của hắn lại dở thói nũng nịu với hắn rồi, biết cưng em để đâu cho hết đây. Hắn xoa xoa đầu em: "Thế giờ bé với anh đi ngủ nhá, anh ôm bé ngủ là hết sợ liền" "Ngab~" Ôi thôi chết con tim bé nhỏ của hắn rồi, bé con dễ thương quá coi đôi mắt nai to tròn ươn ướt của em này, yêu em chết mất thôi.Đợi em ngủ say đôi mắt hắn dần đỏ lên, bé con của hắn đâu biết rằng câu chuyện hắn kể ở trên là thật, hắn chính là.....Chẳng biết sao dạo này mỗi lần đến trường nhìn thấy hàng đằng la tím lòng em lại buồn đến lạ, chẳng lẽ em đã quên mất thứ gì quan trọng rồi sao."Hẹn gặp lại em nhé bé con, anh sẽ đến cùng với lời h…
Ngày đầu đến trường,cô gái nghỉ :"mình đã cấp 3 rồi nhưng mình mong rằng không ai tiếp tục làm hại vết thương trên người mình" nhưng vài phút sau chuông lại ren lên vào học cô gái hốt hoảng chạy nhanh đi kiếm lớp nhưng đã nửa tiếng vẫn chưa thấy lớp , tự nhiên cô va phải chàng trai , chàng đỡ cô dậy , cô đứng lên trong sự ngại ngùng,cô nhìn xong lại chạy đi nhưng không quên hỏi lớp 12C ở đâu :"cho...tôi hỏi... cậu có bi..ết lớp 12C...Ở ĐÂU KHÔNG?"Chàng trai bảo:"lên lầu rẽ phải sẽ thấy em nhé!" cô gái chạy trong sự sợ hãi vào lớp , cô không mắng còn bảo :"chắc em kiếm lớp mệt lắm. Giới thiệu với cả lớp đây là học sinh mới của chúng ta" cô sắp sếp chỗ ngồi cho cô gái... .Ra về cô lại chạm chàng trai lúc nãy , cô đỏ mặt xin lỗi liên tục ,chàng trai bảo:"hì không có gì đâu em, em cứ đi đi không cần xin lỗi đâu"cô gái chạy một mạch về nhà đang đi giữa đường thì thấy xe hơi chuẩn bị đâm vào cô gái vẫn không quan tâm,cô quay mặt lại nhìn cô đơ người và tông vào chiếc xe.... sau khi tỉnh dậy cô thấy đây chính là bệnh viện mà mình đã cứu ngoại , sau một hồi lơ mơ cô quay đầu sang phải thấy chàng trai mà mình gặp ở trường, cô thấy vậy liền xĩu tại chỗ , vài tháng sau con người cô cũng đã khỏe lại và được xuất viện nhưng cô lại tỉnh dậy ở nhà chàng trai ấy , cô bước xuống giường đi tham quan:"woa nhà cậu ấy thật rộng nhỉ..?" tham quan xong cô quá đói nên đã ngủ thiếp trên chiếc sofa .Sau khi tỉnh dậy thì đã là trời tối cô thấy mình đã rất đói nhưng vẫn nhịn , đột nhiên cô nghe (mốt có pát 2 =))…
"Chị sống vì lẽ gì?" câu nói nhẹ nhàng nhưng qua tai y lại nặng trĩu. Nàng ngước nhìn lên trời xanh, ánh nắng rọi lên đôi mắt màu nâu xẫm, đưa tay lên như muốn nắm lấy bầu trời, một bầu trời xanh trong như khoảng không vô tận, cô bất giác cười:"Tôi không biết mình sống vì lẽ gì, có lẽ từ ban đầu, sự tồn tại của tôi đã là một lỗi sai của thần, tôi đã từng nghĩ mình chẳng đáng để sống. Nhưng giờ đây tôi đã hiểu, cả sinh mạng, cả thân xác này tồn tại là vì em"-------------------------------------- Trà Ninh Tử, Thiên Tướng của triều đình và là con gái duy nhất của Trà gia, người nổi bật với chiến công và quyền lực lớn trong triều với mong muốn giành lấy thiên hạ.- Ngọc An Nhiên, một cô nàng giản dị, chỉ mong muốn sự tự do, một mong ước nhỏ bé mà cô chẳng thể nào có được.Hai con người ấy dường như chẳng có điểm chung lại tình cờ gặp nhau. Mỗi người đều có những mưu tính riêng. Ai cũng là con cờ trên bàn cờ của đôi phương nhưng hoàng cảnh trớ trêu lại đưa họ tìm đến với nhau. Truyện không chỉ xoay quanh những mưu đồ chính trị, mà còn là cuộc hành trình tìm kiếm sự tự do, tình yêu và sự chấp nhận. Mối quan hệ giữa Nhiên và Tử, từ những con người "mượn gió bẻ măng" đến sự kết nối, là một câu chuyện về sự khám phá bản thân, tình yêu vượt qua rào cản.-------------------------------------Helo, mọi người có thể gọi em là Di. Cảm ơn mọi người đã đọc "Thiên Hạ" ạ. Em còn là học sinh, tuổi còn rất nhỏ nên là còn nhiều thiếu sót, mong mọi người góp ý để em hoàn thiện hơn ạ. Thiên Di…
tình yêu của họ thật sự rất đáng ngưỡng mộKhôi đã vượt qua nỗi sợ của bản thân để bước tiếp cùng với chàng trai mình yêuQuốc đã vượt qua rào cản giới tính giữa hai người họ đều là những người bình thường. nhưng họ đã vì người mình yêu mà trở nên phi thườngtình yêu vốn đã như vậy, biết rằng nó khó khăn nhưng vẫn cố chấp. thế mới là tình yêu"tao thích mày, thích mày nhiều đến mức chỉ cần mày không thích. tao sẽ lập tức biến mất khỏi cuộc sống của mày""tao sẽ không bao giờ thích mày, vì tao là con trai""nó biết tao thích nó không vậy. có khi nào nó cảm thấy kinh tởm tao, rồi tránh né tao rồi sao""Khôi thật sự thích tao hả mày ? tao không thể tin được. làm sao hai đứa con trai có thể yêu nhau chứ. Tao sẽ không thích nó đâu, cho dù chuyện gì có xảy ra""Tình yêu khó khăn thật mày nhỉ, tao đã dành trọn trái tim cho nó rồi. chắc tao phải bỏ cuộc thôi, chỉ có mỗi tao có tình cảm, có mỗi tao cố gắng. có lẽ tao hơi nản chí rồi"tớ đã dựa trên một câu chuyện có thật. nhưng nó sẽ khác ở ngoài đời hơn khá nhiều Khôi và Quốc ở ngoài cũng là bạn cùng lớp với nhau. Khôi thích Quốc nhưng có lẽ tình cảm ấy chỉ đến từ một phía. Quốc luôn tránh né Khôi nhưng có lẽ cậu ấy cũng đã nhận ra được tình cảm của Khôi. Mình là bạn của hai người họ, thậm chí mình còn là bạn cùng bàn của Quốc. Mình chứng kiến hình ảnh cậu ấy có người yêu rồi chia tay. câu nói "tao là con trai mà mày, làm sao thích nó được" cũng được chính miệng Quốc nói ra ở ngoài đời. tình yêu của họ đã phải trải qua rất nhiều điều đau khổ mới…
Truyện ngắn, viết theo cảm hứng. Hay có thể khen, không hay có thể ném đá.------------------------------------------------------------------------------------ Trước mắt anh bây giờ là một cái quần sịp hiệu Tomy, màu trắng tinh khôi với vẻ hào nhóa, loại vải mịn mà cùng với đường may trơn tru không tì vết, tuy không phải loại sang chảnh nhưng cũng là loại tốt, loại chỉ may cũng tốt, không dễ bị đứt. Được hơn hết là vẻ ngoài nhìn đẹp mắt, ưa nhìn. Chỉ có mỗi một điều là không biết mặc lên người nó sẽ như thế nào. @@Hồi lâu, anh gọi chủ tiệm ra. Chắc lại là mấy bà thím hay mấy ông nội già ra nói mấy câu ngon ngọt sản phẩm rồi nào vừa rẻ vừa bền, vừa đẹp lại vừa sang, không mua thì phí lắm.... -_- "OMG" - Trong tâm trí anh giờ chỉ là hình ảnh của một thằng thư sinh đeo kính, với mái tóc nâu bồng bềnh, gương mặt sáng lạng toát lên cái ưa nhìn. Cái áo sơ mi màu xanh da trời, cái quần cáo hơi quá gối, trên tay còn đang cầm hộp cơm, miệng chép, môi bóng nhờn vì dầu mỡ. Có hạt mồ hôi lăn xuống cằm hiện lên cả đường cong trên góc cạnh trên gương mặt ấy. Bây giờ thì cái suy nghĩ vớ vẩn về một bà thím hay ông nội nào đó đã bay mất hẳn, gạt hết mọi điều chỉ để chừa lại chỗ cho hình dáng kia thôi. "Đâu phải lần đầu thấy, thật là trẻ con mà"-anh tự nhủ mình. Haha nói ra như anh là một tên sát trai không bằng, chỉ là anh thích những cái lạ, thích những cái khác thường của những thứ bình thường. Dù sao trái vẫn là trai thôi. Hắn bước tới, anh đưa tay chỉ vào cái sịp: -"Cái này cậu tính làm sao?"…
Thuyết minh: Com-pa giải thích thế nào? Lỗ tấn ở 《 cố hương 》 thảo luận vô lại dương nhị tẩu là như vậy "Com-pa" : hai tay khoát lên bễ gian, không có hệ váy, giương hai chân đứng ── giống như một cái vẽ dụng cụ lý tế chân linh đinh com-pa. Bùi ninh đầu tiên mắt nhìn đến thư cảnh duyệt thời điểm, bị khí thế của hắn lăng nhân "Com-pa" bộ dáng cả kinh hoàn hồn, mới tin tưởng nàng thật sự đến xa lạ thế giới. Cùng thư cảnh duyệt làm một năm "Đồng sự", lại cam tâm dùng ba năm thời gian thay đổi dẫn hắn rời đi quyền lực. Một vòng bốn mùa đổi quá, cuối cùng đem tâm bỏ vào hắn trong tay. Mới suy nghĩ, com-pa lại có cái gì không tốt? Định một cái điểm, ninh chiết không di, họa một đoạn hình cung, chí nhu chí cương. Đi hoàn đoạn đường, không mạn không tràn đầy. Hắn ở cảm tình lý đi lại tập tễnh, tư thái ngốc cũng đều đừng lo, nàng không cần hắn học tương kính như tân, không cần hắn hiệu cử án tề mi. Nàng có thể, trở thành làm cho hắn cắm rễ viên tâm. Thả làm cho nàng nuông chiều dung túng, dưỡng ra hắn một mảnh vui mừng, nửa đời không lo.…
"jungkook à...có lẽ chúng ta nên kết thúc ở đây thôi""PARK HAEUN CẬU CÓ THÔI ĐI KHÔNG HẢ??""tớ mệt mỏi lắm rồi...""CÂM MIỆNG, SỨC CHỊU ĐỰNG CỦA TÔI CÓ GIỚI HẠN, CẬU ĐỪNG ĐỂ TÔI ĐIÊN LÊN""jungkook à...tớ...ah...uhm....j...jung....jungkook...ah...cậu..đđịnh...làm gì...bỏ...bỏ...tớ ra""làm gì ư?hmm...CHỪNG PHẠT EM.................chúng ta..............................................LÀM TÌNH...................."-----------------------------------------------------------------------------------không chuyển ver khi chưa có sự cho phép của tác giả…