Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Thể loại: Ngôn Tình, SủngTác giả: Công Tử Diễn----------------------------------------------Phong Kiêu có một cô vợ trẻ như hoa như ngọc, thế nhưng luôn trốn mình đi đóng phim, đã vậy còn luôn cố tỏ ra vẻ già dặn khiến anh phải đau đầu.***Hắn nở nụ cười đầy ma mị:"Em đừng hòng tiếp xúc người đàn ông nào khác ngoài tôi!""Em đang diễn vai quả phụ!""Nhưng cũng có một đứa con trai"."......"***Nói tóm lại, đây cũng chỉ là một tên vẻ ngoài yêu nghiệt nhưng bên trong thì đen tối sài lang hổ báo, giả làm heo để ăn thịt hổ, mạnh mẽ kết hợp, cặn bã nam cặn bã nữ gây dựng nên đại lộ Hollywood đầy hào quang.…
Nội dung giới thiệu vắn tắt:Nàng, ở trong bốn năm lần lượt bị khai trừ rồi một trăm lẻ bảy thứ; bọn hắn, đến trường hơn hai năm tức giận bỏ đi một trăm lẻ bảy Vị lão sư. Tại đây cộng đồng đệ nhất 108 thứ bọn hắn sẽ lau ra như thế nào hoa lửa?【 đoạn ngắn nhất 】Yêu anh trường học ngoại một chỗ góc hẻo lánh lý."Buông ra lão tử!" Mặc cho Taekwondo đen mang mỗ yêu nghiệt lại không thể lay động kia hết sức nhỏ mảy may, chỉ có thể phẫn nộ gầm nhẹ."Buông ra? Ha ha." Mỗ nữ như là nghe được cái gì chuyện cười dường như, nhấc đầu tiến đến yêu nghiệt bên tai, gần sát nói: "Như vậy cơ hội khó được, ta như thế nào bỏ được đây? Hơn nữa làm của ngươi quốc ngữ thầy cô giáo, ta có cần phải dạy ngươi như thế nào chính xác sử dụng xưng hô." Nữ tử lúc nói chuyện nhiệt khí toàn bộ phun đến mỗ yêu nghiệt trên mặt, nói xong vẫn không quên dùng đầu lưỡi khẽ liếm một chút đối phương vành tai, gây ra đối phương không được run rẩy.Nếu là có người đi qua liền gặp chứng kiến quỷ dị một màn: một nữ tử vô lễ lên một gã so với nàng cao hơn lớn đích tuấn mỹ nam tử.【 đoạn ngắn nhị 】Trong sân trường, một gã đầu đầy tóc hồng nam sinh bị vây lấp, mắt thấy muốn chịu khổ độc thủ."Ngươi là ai, dám quản chúng ta nhàn sự?" Người cầm đầu đích cổ tay bị mỗ nữ gắt gao nắm, phảng phất kiềm sắt, vô luận hắn như thế nào dùng sức đều không chút sứt mẻ."Ha ha, ta chỉ là đi qua đánh nước tương." Mỗ nữ bứt lên một bên khóe miệng, du côn du côn cười nói.Người nọ đem mỗ nữ từ đầu…
Niên Tuế bà nội qua đời sau, của nàng cuộc sống hơn một cái cũ bữa sáng điếm, một cái ghi lại trăm vạn khiếm trái sổ sách, còn có một là tự xưng cao duy thế giới phái tới hệ thống.Buộc định hệ thống tiến vào sơn hải không gian, không gian nội là chưa ô nhiễm sơn xuyên, rừng rậm, thảo nguyên... Hoàn thành nhiệm vụ, có thể được đến tối tinh thuần ngon nguyên liệu nấu ăn.Xanh miết núi cao mục trường thượng tán dưỡng dê, thịt chất nhanh thực, nùng hương ngon miệng;Cỏ cây di hương rừng rậm ngắt lấy dã quả, sương sớm dễ chịu, thúy ngọt nhẹ nhàng khoan khoái.Thanh có thể thấy được để hồ nước trung bắt giữ cá, phì mà không nị, cửa vào thuần hương;Hòa phong noãn dương trung vàng óng ánh mạch điền, mạch lạp no đủ, theo gió di động...Làm nàng mang theo này đó chất lượng tốt nguyên liệu nấu ăn trở lại sự thật, các thực khách gặp hàng duy đả kích, ngon nguyên liệu nấu ăn làm cho bọn họ nhịn không được cắn được đầu lưỡi.Niên gia tiểu quán từ nay về sau đông như trẩy hội, bữa sáng điếm dần dần biến thành song tầng hoa viên nhà ăn, Niên Tuế cũng theo mắc nợ trăm vạn đến ngày nhập trăm vạn, mua này nọ có thể không xem giá, mỗi ngày đều có thể ở sơn hải không gian nội nghỉ phép.Niên Tuế ở trên thảo nguyên kỵ mã, gặp được chích nâu đậm giao nhau thỏ hoang.Niên Tuế ở mạch điền thu mạch, gặp được chích khuôn mặt hồng hồng chim nhỏ.Niên Tuế ở trong rừng rậm dã thải, gặp được chích trên mặt nhất dúm thanh mao tiểu lang.Sau lại nàng phát hiện, vài cái động vật đều là đồng một người.…
- truyện do chính người đăng viết, dựa trên 1 câu chuyện có thật.+ Lục An Nhiên. 1 cô gái bình thường, chẳng gì đặt biệt. Xét về nhan sắc khuôn mặt An Nhiên có phần giản dị thêm phần sexy. Không hẳng là đẹp suất chúng. Nhõng nhẽo, trà sữa.. 2 thứ mà An Nhiên cô cầm đầu.+ Hứa Hàn Hy. Gia đình khá giả, học thức. Hàn Hy mọi mặt đều giống An Nhiên. Môi hoa anh đào. Sóng mũi cao. Mỗi tội mắt nhỏ hơn An Nhiên.+ Lâm Hạ Yến. Hạ Yến gia đình rất giàu có. Về mặt xinh đẹp, Hạ Yến đây cân hết. Hoạt bát, đáng yêu. Tiếc là chẳng ai để ý. Gặp ai 5 phút là quen được ngay. Đó chính là năng lực của Lâm tiểu thư.+ Âu Dương Phong. Trẻ con. Hiền lành. Lãng mạn. Thích nấu ăn. 1 người đàn ông hoàn hảo.+ Lăng Hạo Thiên. Lạnh lùng. Lười. Nhạt nhẽo. Thiếu muối. Tên đàn ông chán ngắt nhưng vẫn thu hút.+ Lâm Dư Khuê. Vui vẻ. Hoà đồng. Hy vọng của cả thế giới. Đàn ông thật sự. + Tần Hàm Dịch. Trưởng thành. Đáng sợ nhưng dễ chịu. Hoàn hảo.+ Mã Hiên Triệt. Sexy. Đáng yêu. Thiên thần vừa hạ giới. Giàu có.+ Lãnh Âu Thần. Thuần khiết. Khuôn mặt đẹp không gốc chết. Đáng yêu. Trẻ con.+ Mạc Tử Ngạo. Cường tráng. Đáng yêu chết người. Vạn người mê.Âu Dương Phong, Lăng Hạo Thiên, Lâm Dư Khuê, Tần Hàm Dịch, Mã Hiên Triệt, Lãnh Âu Thần, Mạc Tử Ngạo là thần tượng của Lục An Nhiên, Hứa Hàn Hy và Lâm Hạ Yến.…
[Prologue]:Một người con gái với đôi mắt cười tỏa nắng, sau bao biến cố của cuộc đời, trên đôi môi chỉ còn vương lại nụ cười nhạt thếch.Một người con trai lớn lên trong đau khổ giày vò và những ký ức chắp vá đau thương phủ màu tuyết như biển sương mù mênh mông không thấy đường ra, đằng sau dáng vẻ phong lưu thường thấy chỉ là chuỗi ngày tràn ngập mùi máu tanh nồng.Một cậu bé với trái tim yêu thương nồng ấm, cứ tưởng tình yêu sẽ tồn tại vĩnh hằng nhưng tất cả những gì nhận lại chỉ là cơ thể lạnh ngắt và linh hồn tàn hư.Một người con trai lịch thiệp và hờ hững, dường như đôi mắt nâu kia lúc nào cũng chỉ tìm về một nơi vô định xa xăm. Một người đàn ông để leo lên được đỉnh vinh quang, không tiếc đẩy gia đình mình vào chỗ chết.Một người đàn ông với suy tính thâm trầm sâu hơn đáy bể, sau chuỗi ngày lăn lộn mệt nhoài, giờ đây phải nhận lấy quả báo cho những tội ác mình đã gây ra.Một đứa trẻ bị ruồng bỏ.Một đứa trẻ phải trả cái giá quá đắt để trưởng thành.Quá khứ ẩn khuất sau những trận thảm sát khốc liệt. Cao quý và được trọng vọng, lý tưởng cho con đường tương lai mà mọi giấc mơ theo đuổi. 2 chủ nhân tương lai của 2 tập đoàn đứng đầu Châu Á, mang trên người trọng trách quá lớn khi vẫn còn chưa hết non dại: đảm bảo sự yên bình của cả gia tộc.Ai thắng? Ai thua? Ai đứng lên? Ai ngã xuống? “Bức tường sắtđã rỉ sắtbàn tay máuđã rỉ máurụng ngón bóp cò…”…
Buổi chiều nắng gắt nhanh chóng diụ lại bởi cơn mưa. Vị cà phê thơm mát quyện với lớp kem sữa sánh mịn tan trong cổ họng nhẹ nhàng. Anh đã đợi cô suốt mấy tiếng buổi chiều, đã uống bay hết hai cốc cà phê mà vẫn chưa thấy bóng dáng người đâu. Nhìn xung quanh anh thấy ai cũng có đôi, có cặp, những câu chuyện loáng thoáng chưa biết bao bí mật và niềm vui yên lành. Bất giác anh cúi đầu tủi thân đến kì lạ một cảm giác từ trước đến nay chưa bao giờ tồn tại trong người anh. Bởi lẽ luôn có ba mẹ yêu thương anh và sống một cuộc sống mà nhiều người hằng mong ước có cha là một thương nhân có tiếng nên gia đình anh cũng thuộc hàng nhất nhì của thành phố. Nhưng giờ đây anh lại cảm thấy cô đơn - nhớ một người. Đó chính là cô gái đã làm rung động trái tim thiếu niên của anh ............Nam chính Mặc Vũ một chàng trai học giỏi, thể thao giỏi, luôn là tâm điểm chú ý của các nữ sinh.Nữ chính Yên Thanh cô là một cô gái có nét đẹp dịu dàng. (Bởi vì nhân duyên nên 2 người đã gặp nhau từ một sự cố nhỏ nhưng lại gây ra một hậu quả vô cùng lớn :} Mọi người có đoán được hậu quả là gì ko ? Vậy nếu muốn biết nó là gì thì hãy đọc nhé! Cốt truyện nhẹ nhàng với tình tiết sâu lắng nam chính nam nhu rất cưng chiều cô vợ này còn cô với tính cách luôn tỏ ra mạnh mẽ nhưng trong lòng lại rất mỏng manh. Liệu tình yêu của 2 người sẽ như thế nào?)…
Du Anh ở xác định và đánh giá "Luyến ái chỉ lệnh" thời điểm gặp được hệ thống sai lầm, xuyên tiến nhất khoản lấy cổ đại võ hiệp vì bối cảnh luyến ái trò chơi bên trong.Nàng thành chuyện xưa trung làm cho hung ác nham hiểm đại ma đầu Lý Tấn hậu kỳ hắc hóa lớn nhất thôi thủ.Nàng xuyên qua đi thời điểm, Lý Tấn đã muốn bị nguyên chủ quan vào nước lao hơn một tháng, thẩm vấn đi ra sau lại bị nguyên chủ thi lấy tiên hình, châm hình, nguyên chủ đang chuẩn bị làm cho ngục tốt đối hắn chấp hành cung hình.Du Anh còn không có hoãn quá thần lai, đi theo nàng cùng nhau xuyên qua "Luyến ái chỉ lệnh" hệ thống vang ."Thân ái Du Anh, tân chỉ lệnh tới rồi!""Thỉnh ở năm phút đồng hồ trong vòng lưỡi hôn Lý Tấn vượt qua mười giây ~ ""Nhiệm vụ thất bại tức khắc tiêu hủy người chơi sinh mệnh giá trị, chúc ngài cuộc sống khoái trá nga ~ "Du Anh nhìn trước mắt hấp hối, đối chính mình hận thấu xương Lý Tấn, nàng trợn mắt há hốc mồm, đồng tử chấn.Sau, bị nàng cưỡng chế lưỡi hôn mười giây Lý Tấn mặt như màu đất, ánh mắt nhất bế, đương trường chết ngất đi qua.Du Anh thoát khỏi luyến ái chỉ lệnh hệ thống, rốt cục không cần một ngày thân Lý Tấn năm lần, khiên thủ mười lần, đối diện năm mươi thứ thời điểm.…
-An là 1 cô sinh viên đại học năm cuối khoa báo chí trong 1 lần vào quán cafe sách do hết bàn , nên phải ngồi cùng bàn với Tiến (một giám đốc ở tuổi 24 vô cùng đẹp trai nổi tiếng là lạnh lùng , thích sự yên tĩnh ) 2 người không quen biết lạnh lùng ngồi đối diện nhau do vô tình Tiến đã làm đổ cafe vào An cô vô cùng tức đã bắt anh đền cái váy mà mình được người yêu tặng do váy là do người yêu cô tự thiết kế nên không bán trên thị trường . vậy chẳng phải anh không muốn đền mà vì đó là thứ tiền không mua . Bị cafe nhuộm một mầu nâu nhạt trên ngực tẩy không đi . Cô đã nói với ny của mình sự việc này nhưng do áp lực công việc mọi bực tức anh dồn vào cái váy dổ lên đầu cô , cô ấm ức đòi chia tay anh đồng ý luôn , lúc rời đi cô đã khóc , khóc rất nhiều 23h đêm cô ngồi ở nghế đá khóc trời bắt đầu nổi gió những bước chân của cô như bị ai kéo lại bước đi rất nặng nề thì tiếng phanh oto vang lên cô ngất đi và người lái là tiến (người làm cô ra như thế này ) Anh đã đưa cô vào viện . Mọi chuyện diễn ra như thế nào mọi người đọc truyện nhé !!…
* đính chính đây là truyện chép, nếu tự mình viết mình sẽ nói, không đọc ra ạ=))*Truyện Đợi Gió Giao Mùa là một truyện khá mới được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện online, bên cạnh những truyện nhận được sự ủng hộ của đông đảo bạn đọc như: Khi Lướt Qua Nhau, Vai Diễn Định Mệnh,... thì truyện teen này cũng đã kịp khẳng định một vị trí trong lòng bạn đọc. Không có quá nhiều tình tiết hấp dẫn, không phải quá nặng nề mà đơn thuần chỉ là truyện về thế giới tuổi học trò với những vui buồn yêu ghét. Nhan đề truyện gợi nhớ cho bạn đọc về những thứ tưởng chừng như rất miên man khó tả, có chút lạ lẫm đến bất ngờ. Truyện là chuyện tình yêu, chuyện tình buồn, mênh mang như khúc nhạc du dương, trầm lắng. Bầu trời xanh thẳm vẫn cao vời vợi. Những con hạc giấy vẫn nằm im bất động, họa may có cơn gió chúng mới bị cuốn đi một cách miễn cưỡng... Kei đã đi... Thanh Phong và Nhật Dạ cũng không còn... Đó là sự thật... Dù Lucy có cố gắng quên đi sự tồn tại của họ. Dù cô bé cố gắng mỉm cười với tất cả mọi người. Dù cô bé có im lặng gấp 1000 con hạc để cầu nguyện... Họ vẫn không thể trở lại... Trái tim Lucy vẫn trống rỗng. Mọi đau khổ tuyệt vọng đã hóa thành những giọt nước mắt thi nhau tuôn rơi trên khóe mắt Lucy. Một cơn gió nhẹ thổi qua, khuôn mặt cô bé lạnh ngắt... Đến cuối cùng cái kết của truyện có thực sự sẽ dai dẳng đến thế không, câu trả lời nằm trong chính truyện teen này.…
《 vô lương Bảo Bảo: mập bà mẹ meo là của ta 》【 nội dung điểm chính 】Ở Phong Linh thứ 18 lần tự sát chưa toại sau, nàng đặt mông ngồi vào trên đất, khóc đến là hôn thiên ám địa."Kháo, người ta mặc, ta cũng vậy mặc! Tại sao liền cho ta cả như vậy một bộ khỏe mạnh thể cốt? !"Bên cạnh hai nha hoàn cẩn thận nói, "Vương Phi, ngươi nơi nào không thoải mái sao? Nếu không cho ngươi tìm đại phu nhìn một chút?""Ta mỡ đau !"Phong Linh rống lên như vậy một cổ họng sau, hoạt động nàng kia chừng hai trăm cân thân thể, đi vài bước, đất rung núi chuyển, chạy thẳng tới trong vườn hoa ao hoa sen.Hôm nay mục tiêu chính là ợ ra rắm! Cũng mập thành như vậy, nàng còn sống còn có sao ý tứ? Nàng cũng không tin, liền này thể trạng Trầm Thủy trong, ai có thể vớt được với tới? !Lão Thiên nếu là mở mắt, vậy hãy để cho nàng nặng mặc một lần; nếu là liền thích cầm nàng tìm một vui vẻ, vậy thì Địa phủ thấy đi!Thượng kiều, cỡi quần áo, mở rộng vận động, tự do vật rơi 90 độ, nước vào, chìm đáy mà."Có ai không! Vương Phi nhảy sông tự vận rồi! Mau tới người a!" Hai tiểu nha hoàn gấp đến độ đứng ở trên cầu kêu to. Cũng không một lát nữa, Phong Linh lại từ trong hồ đứng lên.Hỏi xuân cùng đầu mùa hè vội vàng đã chạy tới"Vương Phi, Vương Phi, ngươi không sao chớ? Mau lên đây!"Phong Linh lau một cái trên mặt nước, gắt một cái, "Kháo, muốn chết so giảm cân còn khó hơn!…
Tác giả:Puii Pi DyThể loại:Ngôn Tình, Xuyên Không, Hài Hước, Truyện Teen, Cổ Đại, Nữ PhụNguồn:Sàn TruyệnTrạng thái:Đang ra"Đêm trao tình đưa tiền" một ngày nọ đi ăn đám cưới bạn trai cũ.Không biết do số quá nặng hay gia đình bạn trai quá keo kiệt đợi tới lúc cô ăn xong xách mông lên, nhà họ lại thả chó...Cũng may không đóng cửa, cô vội vàng chạy trối chết leo lên xe...Và oanh liệt mất lái, thành tai nạn.......Ngày hôm đó, Dạ Tiền Tình đi ăn cưới ai dè xém thành ngày giỗ đầu của cô. May thay, ông trời chắc ngó thấy cô lương thiện, mỹ miều, chưa làm gì thất đức, lại éo le gặp phải chuyện chó dí mất mạng này, nên cô xuyên không.- ---------------------Dạ Tiền Tình xuyên thành nữ phụ đam mỹ, tình huống hiện tại là nữ phụ đi cướp tân nương...Để không bị liên hoàn phạt sau lần cướp này, Dạ Tiền Tình mặc kệ bản thân bị thương, đem tân nương trả về cho tân lang, cúi đầu tạ lỗi....Trích đoạn:Nam nhân: "Nàng lại trêu hoa ghẹo nguyệt đúng không?"Nữ tử im lặng cầm lên đôi giầy hoa mới mua.Nam nhân: "Không nói tức là thừa nhận."Nữ tử nhanh chóng buộc y phục lên cao.Nam nhân phất tay: "Đại cẩu, nhị cẩu, tam cẩu."Nữ tử xắn tay áo, đã chuẩn bị sắn nhìn ba con cẩu to xác, hung ác: "Qua đây! Đừng tưởng các ngươi do phu quân ta nuôi thì ta sẽ nhún nhường."... Buồn bã của Tân Phương Phương là: "Phu quân nhà người ta khi ghen liền là đè thê tử ra làm trăm nháy.""Phu quân nhà ta ghen lên là chỉ huy đàn cẩu to xác đuổi ta quanh thành..."Ai khóc cho nỗi đau này?"[Truyện có chửi thề, ai đọc không thích xin mờ…
Trái tim này à thì vẫn còn đang đập đây, nào cũng chỉ thấy hơi thất thường đôi chút, thật rằng không có gì mấy là lạ. Chiếc tay áo trắng giờ đã ngắn củn kèm với cà vạt đen được treo trước mặt, Thiên Lâm Như hơi thơ thẩn không biết hở ra là trong đầu đương trống không, ngay lập tức liền chất đầy mớ hỗn độn của ký ức...chăm chú nhìn chiếc áo phông ấy, cô ngồi ôm chân yên lặng như pho tượng không phát ra nửa lời, nước da sáng lòa trưng cạnh ô cửa sổ phòng ngủ giữa nắng, bốc hơi chút cái ấm nhè nhẹ xốn xang lên lớp da dẻ mềm mại của cô sau khi màn sương mù hiu quạnh vừa tan hết. Sợi tóc đen dài qua vai một khoảng, thỉnh thoảng cô lại đưa tay vuốt phượt mái tóc rẽ sang một bên, để lộ một bên cánh tai trái nhỏ xinh, sau đó duỗi người ngả xuống giường nhẹ tênh, lăn qua lăn lại mấy vòng, thở dài một hơi sâu sắc.Kì lạ! Tại sao chính mình phải chịu cảm giác nan giải như thế này? Lẩm bẩm trong đầu mãi, Thiên Lâm Như có thể liệt kê hơn 1 vạn nguyên do, nhưng chưa đến một lần cơ thể cô đánh giá thỏa mãn. Một người vẩn vơ long dong dập đầu mấy cốc lên mặt tường trơn bóng, lặng trong vô vọng cho liệu pháp cuối. Lỡ làm điều gì mà lần đầu tiên khiến cô cảm giác bồn chồn khó hiểu? Lỡ gạt đi những khoảnh khắc của hàng cây ngoài cửa sổ hay thấp thoáng đung đưa, và khi âm thanh xào xạc từ những chiếc lá phong xanh rờn ấy mà thậm chí khoa học vẫn chưa thể cho lấy một lời giải thích tại sao hiện đang bị rung động trước cơn gió bất thình lình thổi qua không có nguyên do.…
Mùa Đông năm đó gặp cậu, ngày Hạ nắng gắt xa cậu. Nhớ thư viện trường năm đó bặm bụi, nhớ những dãy sách ô vàng im lìm bên góc, có một đôi bạn trẻ tĩnh lặng ngồi bên cạnh nhau, cùng viết, cùng nghe, cùng đọc. Người con gái khe khẽ ngân nga, nhẹ nhàng, rót vào tâm hồn kia một khoảng lặng, bình yên đến lạ lùng...Đó là giọng hát mà cậu hằng ao ước, giọng hát đưa cậu trở về thế giới của những sắc màu, khép lại cánh cửa tăm tối của những ngày mất âm thanh, là nguồn động lực để cậu lại lần nữa cầm bút.Nhưng, những giờ khắc bình yên đó, ngắn ngủi đến mức, chiếc đồng hồ thời gian sẽ chẳng dừng lại giây phút nào mà tiếp tục trôi đi...Làm ơn, một chút nữa, một chút nữa thôi..." Tạm biệt, Hạ ơi, tớ xin lỗi, không thể cùng cậu viết được nữa..."Bàn tay nắm chặt dần buông lỏng xuống, trong căn phòng bệnh trắng xóa, người con gái gục ngã, gào thét gọi tên. Nhưng, người đó sẽ không bao giờ tỉnh lại..được nữa..." Xin... thời gian...quay trở lại...những phút giây ta ở bên nhau...Cùng hát, rồi cùng viết...những đậm sâu trên trang giấy màu...Ta chợt nghe...niềm hạnh phúc...khe khẽ cất lên..từ con tim...Nhưng giờ đây...chỉ mình ta...người ...đâu ...rồi...?..."Bác sĩ, y tá vây quanh, nghẹn ngào nhìn người con gái kia, chẳng thốt lên lời. Một câu xin hãy bớt đau thương để trong lòng, đâu còn ai đủ can đảm để nói...Buồn nhất, là sự chia ly...…
Tên Hán Việt: Phế tài thì thế nào? Làm theo treo lên đánh ngươi!Tác giả: Vô Liêu Trung Đích Vô LiêuNguồn Hán Việt: website Truyện Light NovelVăn án:Đàm Phù xuyên đến một thế giới tồn tại cả dị năng giả lẫn người bình thường, vừa tới đã bị người ta đánh gần chết, nguyên chủ không phải nổi tiếng xa gần là thiên tài sao? Sao lại bị đánh thành như vậy?Nhưng mà dù đã xuyên qua cũng vẫn phải thi đại học.Đàm Phù đã tốt nghiệp nhiều năm: "......"Cuối cùng, ánh mắt cô tràn ngập hy vọng nhìn về phía hệ thống không gì làm không được, "Hệ thống, cứu tôi! Tôi muốn thi đại học, tôi muốn tranh đấu, tôi muốn vào đại học!"Hệ thống mới ra đời không lâu hoàn toàn không biết gì cả: "...... Cô từ từ."Đàm Phù không hề biết là hệ thống nhà mình mỗi ngày thức đêm lên mạng tìm tư liệu vất vả, rốt cuộc tới một ngày, hệ thống mang theo những tư liệu lung tung rối loạn đó của nó ra.Hệ thống: "Ký chủ, thực lực của chúng ta hiện tại chính là một cặn bã, bất kì ai cũng có thể đánh bẹp chúng ta."Đàm Phù hoảng sợ gật gật đầu.Các học sinh trong lớp chọn đang bị đóng băng và băng vẫn chậm chạp chưa tan: "......"Hệ thống: "Ký chủ, dựa theo tư liệu ta tra được, ngươi hiện tại đánh bại người này hắn chỉ là cái so với chúng ta còn nhược kê nhược kê! Căn bản không đạt được dị năng giả bình quân trình độ!"Y thị đệ 5 danh cao tài sinh: "......"Đàm Phù ánh mắt nghiêm túc gật gật đầu.Hệ thống: "Ký chủ, ngươi nhìn xem cái này video, cái này nghe nói chính là thi đại học dị năng sinh hẳn là đạt tới trình độ."…
Vì là người, ta trải kiếp luân hồi.Vì là người, nên ngàn năm theo đuổi.Người không phải là người nên mới động lòng với ta, còn ta vẫn là ta nên mới đau khổ vì yêu người.Nhiều lúc ta tự nghĩ, phải hay không trái tim người bằng đá. Hay là vì yêu thương của ta không đủ lớn, nếu như, nếu như, tình yêu của ta lớn như sông Hoàng Hà, mênh mông như biển Đông Hải, cao ngất như núi Trường Sinh, liệ có phải, người sẽ vì ta mà quay đầu nhìn lại.Bản thân ta đã hoạ không biết bao nhiêu duyên kiếp của con người, nhưng còn duyên kiếp của ta, cả đời cũng chưa bao giờ chạm được. Ta sợ hãi rằng bi thương của ta có thể nhấn chìm cả rừng đào ở bờ Đông Hải, ta sợ nhìn thấy sự bất lực thê lương của mình.Chỉ trách nhân duyên này quá mỏng. Mỏng như sợi sương mai, khi nắng lên liền tan biến không dấu vết.Ta nằm trên nền đất lạnh lẽo, trước ngực đã nhuốm đầy màu, ngoài kia sóng biển Đông Hải cứ từng đợt như đang gào thét, ta nằm đây, cô đơn với lồng ngực trống rỗng.Rốt cuộc ta đã ở đây bao lâu? Ta còn phải nằm đây bao lâu?Đột nhiên ta nhớ tới người, lần đầu tiên gặp người, trái tim ngủ say cả vạn năm của ta bị ánh mắt người đánh thức. Dịu dàng và ấm áp của người, ta luôn cố để có thể chạm vào.Hoa đào trên vai ta, lại không dành cho ta.Ta nhớ đến khoảnh khắc ở bên người, lại không hiểu, vì sao người có thể tàn nhẫn đến vậy. Người cướp trái tim của ta, lại chỉ đắp cho ta một chiếc áo.Giấc mộng càng đẹp bao nhiêu, khi tỉnh mộng càng khiến ta đau lòng bấy nhiêu.…
Mở đầu truyện kiếm hiệp đặc sắc này là khung cảnh thật đáng để người ta phải suy nghĩNhững hòn đá lởm chởm, những cỏ cây mọc từ trong khe dá, tất cả đều đen mịt đến mức không có chút sinh khí.Nại Hà sơn là một ngọn núi không cao lắm, song tiêu điều hoang vắng đến rùng rợn.Nơi đây đang chuẩn bị cho cuộc giao tranh giữa những anh hùng, một trận chiến xảy ra khi mà ai cũng khí thế hừng hực. Chỉ là phần mở đầu nhưng truyện Đại Sát Tinh đã làm người đọc phải chăm chú dõi theo, hồi hộp dự đoán.Những nam tử ấy là ai, mục đích họ tranh đấu là gì, đến cuối cùng ai sẽ thắng, những nhân vật trong truyện cứ xuất hiện đan xen, liệu họ có mối quan hệ thế nào. Cùng đọc truyện để tìm ra câu trả lời nhé !!!…
Gia đình họ Cố và gia đình họ Ngụy từ lâu đã có hôn ước, nếu nhà họ Ngụy sinh được con gái thì phải gả cho con trai nhà họ Cố.Hôn nhân miễn cưỡng, Cố Vĩ Tịnh - con một của nhà họ Cố cũng chả thích gì, nhưng vì bố mẹ đã sắp đặt, anh cũng không thể cãi lại. Năm đó, gia đình họ Ngụy xém chút nữa là phá sản, nhờ chủ tịch của Cố gia - cha của Cố Vĩ Tịnh ra tay giúp đỡ nên Ngụy gia mới giữ được cơ ngơi.Trước hôn lễ một tuần, con gái trưởng của Ngụy gia - Ngụy Diễm Lâm vô tình gặp tai nạn xe, không may qua đời.Chủ tịch Ngụy gia biết rằng nếu tin này thông báo ra ngoài, chắc chắn chủ tịch Cố gia sẽ rất nổi giận, thậm chí rút hết cổ phần về.Lúc nào Ngụy Minh Triết - chủ tịch Cố gia quyết định nhờ con trai thứ của mình - Ngụy Thanh Phi đóng giả thành Diễm Lâm. Sau đó lấy lý do bị tai nạn xe, không may bị câm, còn Thanh Phi thì đã du học nước ngoài.…
Tiếng gõ cửa dồn dập ...... tiếng gọi xen lẫn tiếng mưa ..... rầm .... rầm .... viện trưởng ... viện trưởng có người cần cấp cứu .... Sau vài lần như vậy cánh cửa rốt cuộc mở ra nhưng lại khiến người gọi cửa đứng im không nói lên lời .Cuộc đời mỗi người có lẽ chỉ vì một lần tình cờ mà khiến nó thay đổi mãi mãi . Chỉ là tình cờ cứu người nhưng lại bị bắt vạ hết sức gây shock : " bao nhiêu năm cuộc đời tôi chưa từng bị ai xé áo quần lại càng k bị sờ mó . Vậy mà e đã cắt tan bộ đồ của tôi , sờ nắn khắp thân tôi . Đến cả ..... cũng .... nếu em không chịu nhận trách nhiệm vậy sau này tôi sao còn dám gặp ai .Xin a . Là tôi sơ cứu cầm máu cho a . K cắt ra sao tôi băng bó được ?????Ahhhhh vậy là e đã cứu mạng tôi . Phải !!!! Cô kiên quyết gật đầu . Nụ cười chưa kịp nở đã tắt ngấm Nhà tôi không thiếu , tiền lại càng nhiều , ô tô cũng có vài chục chiếc . Em là ân nhân của tôi . Đáng lý tôi phải mang thứ quí giá nhất để cảm tạ e .Tôi không tham lam của người khác , cứu người cũng là niềm vui nên anh k cần trả ơn tôi .Em đã coi thường vật chất như vậy tôi chỉ đành mang trái tim duy nhất của mình , lấy thân mà báo đáp e . Mong là tấm thân tôi sẽ khiến em hài lòng .Khụ ..... khụ .... a nhầm rồi tôi rất coi trọng tiền tài . A cho tôi ít biệt thự với ô tô là đc rồi . ( cười thầm )Ân nhân . Em thật ngây thơ , lương thiện . Tấm thân tôi còn mang cho e được thì chút tài sản có là gì . Em cứ coi như tôi lấy thân báo đáp còn tài sản là hồi môn đi .Bùiiii Thiếuuuu Dươngggg . A có phải đàn ông không mà dai dẳng thế ?…
Tư Không tinh là bất lương thiếu nữ, bị người chém chết sau, bị cứu vớt bất lương thiếu nữ hệ thống 1307 tìm tới. Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ liền có thể sống lại, Tư Không tinh động tâm, nàng lấy vì bản thân mình là khắp thế giới chạy loạn Tiểu Long bộ, lại không nghĩ rằng chính mình gánh vác cứu vớt thế giới đại trách nhiệm.Bởi vì chân chính 1307 không phải hệ thống, mà là một nữ nhân công hào, mà cái kia nữ nhân -- nàng tùy hứng lại ích kỷ!But, nàng thực gợi cảm, Tư Không tinh theo không thừa nhận chính mình bị sắc, dụ, bởi vì nàng không phải một xem mặt người, nàng xem đắc là thẳng tắp thẳng tắp thiện lương không có lừa gạt cũng không có khốn kiếp thế giới.Lại danh: 《 mau mặc mười vạn một mộng bức 》, đến từ tổng nghĩ cải danh thâm trầm tác giả.Nàng mưu cầu biểu đạt một cái khắc sâu chủ đề, nhưng mà văn lý lại thủy chung tràn ngập đậu bức.Xem văn hướng dẫn:1, GL văn, 1v1, HE, bạo lực trượng nghĩa bất lương nữ vs gợi cảm tùy hứng đại tiểu thư.2, không có tồn cảo, nửa đêm chạy như điên, bảo bối nhóm ngày hôm sau đứng lên xem văn cáp! Ngày hôm sau đêm khuya sau.3, tân văn 《 yêu nữ hoành hành gl》 mở càng, xinh đẹp hảo hồ ly vs lãnh huyết đại tướng quân.4, thích tác giả thỉnh cất chứa nó chuyên mục cất chứa này hùngNội dung nhãn: Mau mặc hệ thống hoan hỉ oan gia sống lạiTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Tư Không tinh ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác: Mau mặc, hệ thống…
Tiểu thư nhà họ Kiều xuất thân cao quý...Thiếu gia nhà họ Trần lãnh đạm vô song...Hai con người...Hai thế giới...Tình yêu có thể nảy sinh giữa hai thế giới đó? Liệu rằng cuộc gặp gỡ định mệnh sẽ đưa họ đến đâu? Đến cuối cùng, liệu rằng hai thế giới đó sẽ hòa vào làm một?Giới thiệu nhân vật:Kiều Lệ My: 17 tuổi. Tiểu thư nhà họ Kiều. Tính tình hoạt bát, tinh nghịch, làm đau đầu vị quản gia già đáng kính không biết bao nhiêu lần bởi những trò đùa của cô. Tuy nhiên, vì một số lý do mà cô đã quyết định bỏ nhà ra ngoài sống tự lập.Kiều Dương Lâm (???): Đại ca khét tiếng trường Lục Bảo. Tuy nhiên số phận đen đủi luôn vướng mắc với ông giám thị của trường vì "kỷ lục" của bản thân. Thân thế người này còn là một ẩn số.Trần Kỳ Nguyên: 17 tuổi. Thiếu gia lạnh lùng như băng nhà họ Trần. Hội trưởng hội học sinh trường Lục Bảo, khét tiếng tàn độc sẵn sàng trừng trị những kẻ nào dám làm ảnh hưởng đến hình tượng của trường.Hoàng Thiên Bảo: 17 tuổi. Đại ca trường An Viên, là đối thủ nặng kí của Kiều Dương Lâm. Con người khó hiểu. Rất thích Kiều Dương Lâm.Lý Thanh Mai: 17 tuổi. Bạn thân của Kiều Lệ My. Sống cùng Lệ My khi cô bỏ nhà đi. Tính tình dịu dàng, luôn là chỗ dựa vững chắc cho Lệ My.P/s: Lần đầu post truyện, mong mọi người góp ý nhiệt tình. Mình sẽ sửa.Arigatou-gozaimasu~ (o'ω`o)…