Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Hai đường thẳng song song.Vốn không thể gặp nhau nhưng cùng tồn tại.Cứ ngỡ tất cả chỉ là tình cờ.Rồi để lại bao đau thương cùng nước mắt." Nếu ta vào ngươi vốn là song song... vậy thì... hãy để ta vẽ lại tất cả"Tạo thành xiềng xích cuốn lấy ngươi...…
Tôi mở một quầy bán Bánh cá,khách hàng nào tôi cũng gọi họ là "cục cưng"Trùm trường đến mua nhưng tôi không dám gọi là"cục cưng"Kết quả hắn lại hỏi"sao cậu không gọi tôi là cục cưng"Từ đó trở đi,ngày nào trùm trường cũng đến ngồi xổm bên quầy hàng tôi để đếm xem tôi gọi bao nhiêu người là"cục cưng"Sau này khách đến mua đều không cho tôi gọi họ là cục cưng nữa.Tác Giả:chuyện nhà gạo…
“Tuyết nhi!!!”“Anh còn trở về đây làm gì, người mà anh yêu đã chết từ 3 năm trước rồi….”“Thật xin lỗi. Là chính tay anh bóp chết tình yêu của hai người…”“Thấy gì không, là nhẫn, tôi sắp cưới rồi…”“Thật xin lỗi em, Tuyết nhi… Thật xin lỗi…”...“Tại sao lại đối xử với em như vậy?”“Tại sao lại tự mình quyết định cuộc đời của em?”“Tình yêu của em phải do chính em quyết định mà”“ Tại sao? Tại sao?”...“Gặp anh…rồi yêu anh… là điều đau khổ và hối tiếc nhất của em, nhưng đó lại là đoạn hồi ức tốt đẹp nhất trong cuộc đời của em.”“Tại sao anh không xuất hiện sớm hơn?”“Không!”“Là tại sao em lại tìm thấy anh muộn như vậy?”...Đây thật ra chỉ là một câu chuyện trong tưởng tượng của tôi: một chuyện tình buồn. Chuyện tình của những kẻ ngốc trong tình yêu. Nó chỉ là một chút suy nghĩ của tôi về tình yêu. Là bởi vì trong tình yêu, theo tôi, phải có sự cố gắng từ cả hai phía, phải tự hỏi mình trong lập trường của đối phương. Tình yêu cần sự tin tưởng và thấu hiểu. Và cũng bởi vì trong tình yêu còn có một thứ gọi là hi sinh – thứ mà ta không cầm không giữ được, chỉ có thể cảm nhận bằng trái tim. Có lẽ là do nó vô hình như vậy nên đôi khi, trong tình yêu, người ta không nhận ra nó, người trong cuộc thì u mê, không phải sao. Có thể, câu chuyện này đã hoặc đang xảy ra ở đâu đó trong thế giới này. Cũng có thể nó đã từng có tác giả có suy nghĩ giống tôi và được làm thành một tác phẩm khác rồi. Chỉ là mong các bạn đọc và coi trọng công sức của tôi.…
"Tử Hi, anh sai rồi... Mình có thể quay lại không em? Anh hứa sẽ bù đắp cho em.." trên đường lớn, người đàn ông với khuôn mặt ưu tú đang nắm chặt lấy tay một cô gái. Lâm Tử Hi cười lạnh " Buông tay ra! Tôi đã có người yêu rồi, anh làm vậy người yêu tôi sẽ ghen đấy." vừa nói mắt cô vừa đảo quanh, nhìn thấy một người đàn ông khác đang đi đến cô liền tươi cười "Anh ấy đến, anh mau buông tay!" Nói rồi cô chạy đến chỗ người kia, vui vẻ ôm lấy tay anh ta "Anh yêu, người ta nhớ anh chết mất..."Người đàn ông nhíu mày, muốn đẩy cô ra thì cô đã nhanh chóng quay người lại nói nhỏ với anh "Anh à, giúp tôi một chút, sau đó anh muốn sao cũng được.." mắt cô lấp lánh.Người đàn ông đưa mắt xuống, nhìn bộ ngực đầy đặn kia đang cọ sát vào tay mình, anh cười lạnh bỏ đi. Vừa bước được một bước thì Lâm Tử Hi liền giữ anh lại, áp môi của mình lên môi anh...Đôi môi ngọt ngào của cô bỗng làm anh xao xuyến, thú vị! Anh muốn chơi cùng cô gái nhỏ này một chút."Làm người phụ nữ của tôi?" anh nhàn nhạt nói."Anh yêu, người ta là của anh, một đời một kiếp..." Lâm Tử Hi cũng chỉ nghĩ là diễn cùng người đàn ông này một chút nên nói thế. Ai ngờ đó lại chính là khế ước của cuộc đời cô...]Hàn Thiệu Tước anh một tay che trời. Là "Nam thần ác ma" , là người tình trong mộng của phái nữ. Người họ Hàn có thù tất báo, nhưng là Hàn Thiệu Tước thì càng nguy hiểm. Đem anh đặt cạnh Diêm Vương "Kẻ tám lạng người nửa cân".Cô - Lâm Tử Hi ngang ngạnh, bướng bỉnh lại có chút mưu mô, tiếng tăm không mấy dễ nghe. Cô và anh chỉ là người …
Tôi tên Mi năm nay tôi 18, cái lứa tuổi đẹp đẽ nhất của đời người. Tôi đang học lớp 12, đây là năm cuối cấp 3, năm cuối cùng mà tôi được khoác chiếc áo dài thướt tha. Mọi người thường mong thời gian sẽ ngừng lại ở cái thời điểm này, để họ cố níu kéo những ngày tháng học trò. Nhưng với tôi thì không…tôi nghĩ việc mong chờ ấy có lẽ rất vô bổ, bởi vì tôi ghét nơi này hơn ai cả ! Tôi mệt mỏi với cuộc sống sô bồ“Thành phố vốn dĩ bé nhỏ, nó không rộng lớn và xinh đẹp như mọi người đã ca tụng. Và chính tôi đã từng bị sống trong chiếc lồng, không được nghoe nguẫy, sải đôi cánh bay lượn tận hưởng những thứ mà mọi người hay ca tụng.Ừ đối với tôi thành phố nhỏ bé và nhàm chán đến lạ”…
Minh Oanh là một nữ tác giả viết truyện ngôn tình không ai biết đến!! Dĩ nhiên cái mác "Tác giả" cũng là do cô không khiêm tốn mà tự nghĩ cho mình!!! Và cũng dĩ nhiên dưới sự ủng hộ của bạn bè và gia đình cô cũng trêu chọc. Và họ mong rằng Minh Oanh cũng sẽ hoàn thành được ước mơ làm "Nhà viết ngôn tình" của cô và được mọi người biết đến!!!! Mà theo đó vui vẻ gọi cô bằng cái tên "Nữ tác giả" tương lai đó. Tiếp đến phần cô, cô có một người bạn "Thanh mai trúc mã" từ bé. Đến hiện tại người bạn ấy được "tăng chức" lên thành người mà Minh Oanh thích đơn phương trong suốt sáu năm liền!!! Nhưng vì hai bên gia đình phía Minh Oanh và Bảo Trung (người mà cô thích) mà hai người bỏ lỡ nhau. Mãi đến sau này cô mới gặp được anh người khiến cô phải thốt lên câu nói: "Có Anh Là Điều Tuyệt Vời Nhất." Và người đó chính là Phong Thanh!! Muốn biết Cuộc đời, Diễn biến, Cuộc gặp gỡ và Kết thúc của bộ truyện này như thế nào!! Thì hãy đọc hoàn hết các chương dưới nhé!!!!!!! Và bình luận cho mình biết các bạn có thích hay không!!!!! Và góp ý đoạn nào không hay, mình sẽ rút kinh nghiệm và tiếp thu ý kiến của cả nhà cho bộ truyện sau nhé!!!! Mong bộ truyện này của tớ không làm mọi người thất vọng!!!!! Mong rằng sẽ được các cậu đón nhận và ủng hộ, mình xin chân thành cảm ơn ạ!!…
[THƯ TÌNH - FIRST] - Câu chuyện số 1."Thư tình" là bộ những câu chuyện về thanh xuân, có thể không như những gì trong tưởng tượng nhưng... Thanh xuân đều chân thật, là một phần của hiện tại, quá khứ và cả tương lai. "Gặp cậu không phải định mệnh" là một phần thuộc "Thư tình": gặp mặt chưa hẳn là có duyên, định mệnh chưa hẳn không thể thay đổi, chậm trễ một nhịp có thể mất đi cả đời. Một mô-tip truyện ngắn nhưng khai thác về các mối quan hệ trong cuộc sống của nữ chính, ngoài tình thân thì tình bạn và tình yêu chính là quý giá nhất. Thẩm Thiên - chàng trai "soái ca" được nhiều nữ sinh trong trường thầm thương trộm nhớ. Còn cậu ta ấy à? Nghe dân tình đồn đại, mối tình đầu cách đây sáu năm của cậu chính là một nỗi ám ảnh, là nguyên nhân của một Thẩm Thiên lạnh lùng, bá đạo, kể từ ấy chưa từng tan chảy trước một nữ sinh nào; và tất nhiên đó là do dân tình đồn thổi thôi, sự thật chỉ cậu mới biết. Cậu là một sinh viên xa nhà, thành tích học tập rất xuất sắc, cả về kiến thức trên lớp và xã hội. Tiêu Nhất Nhất là cô nàng quá đỗi bình thường, chẳng ai biết đến cô trừ bạn thân Lôi Từ và bạn bè trong lớp. Tính cách hồn nhiên và "ngây thơ, vô tội", lần đầu gặp Thẩm Thiên như đã "trúng phải tiếng sét ái tình", biến Nhất Nhất dần trở thành một cô nữ sinh nổi bật, táo bạo, mạnh mẽ đi theo tiếng gọi của tình yêu, vì cậu mà cố gắng. Cô nữ sinh nhà gần trường, ma y mắn được vào trường là do trường còn thiếu 2 chỉ tiêu. Tiêu Nhất Nhất có được gọi là hiếm có?"Một Tiêu Nhất Nhất vì cậu mà…
Tác giả: Phục Hy Linh Thể loại: Đam mỹ, cổ đại, HENhân vật: Viên Hạo x An Niệm Tư Văn án: Viên Hạo đế: " Trẫm đã từng thương tổn dằn vặt nhưng vì ngươi đã xóa đi đoạn kí ức đau thương kia nên ngươi phải ở bên cạnh trẫm, cùng trẫm thay thế nỗi đau ấy, cùng trẫm họa nên giang sơn của hai chúng ta"An Niệm Tư mỉm cười:" Ân. Ta nguyện ý"Cái gì gọi là đạo lí quân thần??Ân, không cần biết. Khoảng cách xa vạn trượngCó người nguyện ý rút ngắn Có người cam tâm tình nguyện đi đếnHọ thấy nhau. Mỉm cười. VàDay dưa một đời.Thế gian đó. Tình yêu đó. Hết thảy hãy để số mệnh an bài.Tình trạng: Chưa hoànTiến độ: Thứ bảy hàng tuần.…
Có lẽ thời gian đi học , ai cũng từng đơn phương một người, nhưng mối tình đó một là sẽ tiếp tục hai là sẽ biến mất. Điều đó phụ thuộc vào chính bản thân mình. Vậy nên mình muốn khuyên những bạn đang đơn phương một người nào đó. Thì hãy can đam đuổi theo điều mình muốn, đừng sợ điều gì cả. Chứ đừng để đến cuối cùng khi nhớ lại thời điểm đó, sẽ cảm thấy nuối tiếc hay hối hận. Bởi vì thời gian sẽ không trở về để nghe bạn nói : " Nếu như " hay " giá mà".... Mình viết câu chuyện này để chia sẻ về thời tuổi học trò thơ ngây mình đã bỏ lỡ.....Mà tất cả chỉ vì chữ """Sợ""" " Sợ mất tình bạn khi nói ra" " Sợ mất mặt khi bị từ chối "Rất nhiều chữ ""Sợ...""…
Truyện có xen lẫn những yếu tố nhạy cảm. Đồng sáng tác cung với một bạn author không muốn lộ acc, phần náo sến v thì mọi người biết là do ai viết rồi đó- Bầu trời xanh năm đó liệu còn thuộc về em?--Tại nước Mỹ phồn hoa, đôi ta gặp được nhau nhưng rồi đôi ta lại lạc mất nhau tại cái nơi mà chúng ta cứ ngỡ là mãi mãi ấy-- "Em muốn viết cho đôi ta một bản tình ca"- -"Mỹ đẹp có lẽ bởi vì nơi đó có anh"- -"Em muốn gặp anh nhưng em nên dùng tư cách gì để gặp anh nhỉ ?"--Rồi mãi mãi cũng hóa hư vô-…
truyện được viết theo tuổi theo tuổi thơ của bà nên ko có drama như mấy chuyện kia, nói đúng hơn là quá nhây. nói về góc nhìn của Trậm về các bạn trong lớp và trường. Trường thì có ba khu. mỗi khu rất lớn gồm có tiểu học, sơ trung và cao trung à mà có liên quan đến ba câu truyện kia và một truyện bà sắp viết nữa.À mà nãy giờ xưng là "bà" vì thích chứ không phải tui già, hiểu chưa.…
[Kẻ coi thường và giẫm đạp những sinh mạng mà Chúa sáng tạo ra sẽ phải trả giá thật đắt...]Cố Tưởng Vi không ngờ mình sẽ bị bắt đến nơi mà "kẻ coi thường và giẫm đạp sinh mạng mà Chúa sáng tạo ra" đều không cảm thấy tội lỗi về hành vi của mình. ----Ít nhất, đó là một điều hoàn toàn vô ích trong việc giữ lấy mạng sống ở đây.__Ai đã giải thoát cho cô?Là một người đàn ông bí ẩn mang tên Cảnh Y Thần.Anh, một nhân vật phong vân giới thương trường, một "con quỷ" nơi hắc đạo, một màn đêm đầy lạnh lẽo...Cố Tưởng Vi cảm thấy, tín ngưỡng và tâm trí mình đang dần thay đổi ---Thật nguy hiểm.__Thế giới có thể tốt đẹp đến nhường nào, khi mà ta phát hiện mọi thứ từ trước đến nay chỉ là giả tạo?Và sự thật...đôi khi còn đáng sợ hơn muôn vàn tưởng tượng......Đôi lời của tác giả:Bạn đang rảnh rỗi vì đã đọc hết những bộ truyện nổi tiếng? Muốn tìm kiếm một chút mới mẻ trong cuộc sống tẻ nhạt? Ghét motip cũ và đang mong chờ một sự đột phá?Xin chúc mừng! Độc Dược Tình Yêu có thể là một sự lựa chọn không tồi đối với bạn!Xin nói luôn, tên truyện hoàn toàn không liên quan đến nội dung. Và nếu như bạn là một thanh niên nghiêm túc và ghét sự thiếu logic, xin hãy nhấn nút quay lại và ra đi trong im lặng. Bởi vì bộ truyện này cực kì vô lí và tổ lái. Đương nhiên, nam nữ chính tuyệt đối không phải người tốt.…
"Shikasen - kun" by Hinata "Thỉnh gọi ta đại khoa học gia" by Shikasen "Shikasen - kun" by Hinata "Thỉnh gọi ta đại khoa học gia" by Shikasen "Shikasen" by Naruto Oành ——— "Thỉnh gọi ta đại khoa học gia" by Shikasen "Vì cái gì chỉ đánh ta" by Naruto "Bởi vì Bạch Phú Mỹ là có đặc quyền."P/S: Coi được khoảng hơn chục chương rồi :3 truyện hài nha...…
Tân hôn là lúc, mỗ nữ hòa đại biểu cho mỗ vương gà trống đã bái đường, vì thế liền xuất hiện phía dưới này một màn: "Tướng công, đến thân ái " mỗ nữ ở mỗ vương không coi vào đâu ôm mỗ gà đùa giỡn ái muội "Khanh khách" mỗ gà phản kháng, mỗ vương giận "Ta mới là ngươi tướng công" ;có một ngày, mỗ nữ đem mỗ gà hạ nồi chảo, cắn liền còn lại xương cốt, dưới tàng cây đào cái hố nhỏ, biên mai biên khóc nói "Tướng công a, không cần bỏ lại ta" mỗ vương viết "Nương tử, ta ở trong này" "555, ta không phải cố ý mưu sát chồng, ngươi thật sự rất mê người, ta nhịn không được đi cắn" mỗ nữ không nhìn mỗ vương đáng thương hề hề nói, mỗ vương "Nương tử đến cắn ta đi cắn ta đi"…