Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
4,500 Truyện
Yoonseok | Năm đó vạn dặm đường xa | Hoàn

Yoonseok | Năm đó vạn dặm đường xa | Hoàn

718 137 1

"Không sao cả, giấy bán thân này rốt cuộc cũng về tay ta"…

Vương gia cường sủng phi ( da dc edit )

Vương gia cường sủng phi ( da dc edit )

7,571 2 1

Nội dung giới thiệu vắn tắt:“Nam nhân vương triều Thiên Thịnh, ngoại trừ hoàng thân quý tộc thì nam nhân nào cũng đều tuỳ ngươi chọn, bổn vương cho ngươi tự chọn hôn nhân” Nam nhân đứng khoanh tay vẻ mặt lạnh lùng đàm phán.Nhìn hắn khuôn mặt tuấn mỹ, khí thế, nàng rỏ rãi, cười hì hì nói:“Tôi có thể chọn anh được không?“Ngươi không có tư cách chọn ta” Mỗi một câu hắn nói mang giọng lạnh lùng, khinh thường, mắt lạnh liếc xéo.Được, nàng sẽ nhớ kỹ những gì hắn nói, sau cùng nàng cũng tìm được người nam mà nàng muốn “Tôi muốn lấy Đừng Đêm Ly”Nhưng nàng lại bị hắn tàn nhẫn gạt đi “Trên thế gian này ai ngươi cũng có thể chọn nhưng cấm không được chọn hắn”Cuối cùng, nàng bị hắn buộc lấy một thiếu gia con quan tàn tật, nhưng là vào đêm thành thân kia, hắn hung hăng cướp đi tấm thân trong trắng của nàng mà chính hắn vẫn khinh thường đó.Một đêm sầu triền miên trôi qua, hắn vẫn là Vương gia lạnh lùng, mà nàng thì vẫn là tiểu thư nuôi trong phủ, giống nhưng chưa bao giờ có chuyện gì xảy ra vậy, chỉ là vị hôn phu của nàng lặng lẽ ký ly hôn từ lúc đó…Hắn, chính là đương kim Tứ hoàng tử, một thiếu niên 18 tuổi tuấn mỹ, lại bị Lý Thư nàng lừa, cuối cùng cả lòng ngây thơ của hắn cũng đang bị lừa.“Ta đảm bảo sẽ làm cho phụ hoàng đồng ý ban thưởng ngươi cho ta…Tô Khả Nhi”…

Jian và cuộc hành trình vô tận.

Jian và cuộc hành trình vô tận.

5 2 1

- Xin chào! Ta từng là một chiến binh, nhưng mà đã về hưu rồi, nên chỉ là một gã đánh cá quèn ở nơi eo biển này thôi và cũng là một người bạn cùa con rồng ấy.- Ta thú thật là nó giống con người lắm, cũng có ước mơ, hoài bão, cũng có thể giao tiếp và yêu thương con người nữa cơ.- Hôm kia tự nhiên muốn đi cứu cái vương quốc củ lồn gì đó khỏi bị xâm lượt. Ta cũng có biết đéo đâu, nó cứ bảo là có một giấc chiêm bao về một thằng nhóc, và nó không muốn thằng bé đó chết đi.- Thế mà cái vương quốc củ lồn ấy, lại bắn nó bằng cái máy bắn đá cơ! Và những mũi tên được tẩm độc! Đám lồn.- Vậy mà...cuối cùng khi hấp hối nó còn bảo chắc nó đã chào sai cách cơ, và xin ta một ân huệ, nhờ ta đi cứu thằng nhóc ấy. Ta thế đéo nào chấp nhận được!? Nhưng mà nhìn vào ánh mắt đó, ta cũng chả thể chối từ. Khốn! Khốn thật!- Và chả bao lâu sau cái tụi lồn ấy đánh nhau thật. và ta lại phải đi cứu thằng nhóc ấy. Mẹ kiếp đau đớn lắm chứ! Nhưng mà nếu đó là ước nguyện cuối của nó, thì ta phải làm tròn bổn phận của một người bạn. - Và đây chính là câu truyện của đứa trẻ ấy, còn ta sẽ chỉ là một nhân vật phụ. - Mẹ! Làm nhân vật phụ từ truyện đến cả "mô tả", xong vụ này, phải bắt thằng lồn tác giả viết tập truyện riêng mới được! Mẹ kiếp!?…

Đoạn Tuyệt

Đoạn Tuyệt

47 2 1

Độc Nham Nham 15 tuổi, một thiếu niên trầm cảm. Mát tóc đen, khuôn mặt hơi giống mẹ, đôi mắt phượng thừa hưởng từ cha, lông mi hơi dài, thể chất bình thường. Bị di chứng náo loạn từ năm 7 tuổi. Lên tròn mười tuổi, cậu ta nói: "Lũ dối trá." khi cậu ta nhìn những đứa trẻ được đặt những nụ cười trên khuôn mặt ấy, cậu ta cố gắng thích ứng "thực tế" của thế giới này, mỉm cười giả dối. Mười hai tuổi, cậu ta nói với cha mẹ mình, "Con muốn chuyển trường." Cả hai người khó xử nhưng không chấp nhận. Vì thế cậu ta vẫn phải tiếp tục học ngôi trường đó. 14 tuổi, cậu ta bị bắt nạn. Cơ thể trở nên ốm yếu. Mẹ cậu ta nhìn rồi khóc, liên tục nói từ "xin lỗi". Cậu vẫn nhìn mẹ mình. Đôi mắt cậu ta không biết từ lúc nào đã trông như mất đi sự sống. Cha cậu quyết định "chuyển trường cho cậu" nhưng lần này cậu ta nói "Con không muốn đi học nữa. Mẹ cậu ta hỏi "tại sao" nhưng cậu ta không trả lời. Cậu vẫn bị cha mẹ ép đi học. Đến 15 tuổi, vì trường quá xa nên cậu phải sống với ông bà. Còn ba mẹ tiếp tục công tác. Lần này cậu ta chọn "không cần ai cả", muốn che lấp đi tiếng của xung quanh, chỉ lấy "âm nhạc" để lấp đầy lõ hổng. Không cần ai...Author -Tiểu Hạt Dẻ 🌰 desu~!🍃🍃🍃…

Dưa gang nhỏ của tôi -Nhạc Nhan ( Hiện đại)

Dưa gang nhỏ của tôi -Nhạc Nhan ( Hiện đại)

1,004 4 1

nguồn: tangthuvien.comconverter: meoconlunarHắn đánh chết cũng không thừa nhận chính mình còn tuổi nhỏ chính là cái sắc lang Nhưng là tỷ tỷ vị kia ngơ ngác bạn bè thật đúng là đáng yêu cực kỳ Mặt tròn tròn, Mắt to tròn tròn, còn có trước ngực kia tròn tròn ......Luôn không trải qua của hắn cho phép liền xuất hiện tại của hắn trong mộng Làm hại hắn không tự chủ được cả đầu đều là nhất đống lớn màu vàng phế liệu......Rõ ràng nàng so với hắn “Lão”, cũng là cái khiếm nhân chiếu cố nữ oa Đối người nào đều không hề cảnh giác, nhiều năm qua căn bản chỉ dài ngực không lâu não Tâm tình phiền muộn uống say khướt gót hắn tố tố khổ là không gì đáng trách a Nhưng nàng thế nhưng nâng trước ngực “Dưa gang” Oán giận gánh nặng quá nặng Đau mắng nam nhân đều chỉ yêu nhìn chằm chằm nữ nhân bộ ngực chảy nước miếng......Nói thật, trên đời căn bản không có nam nhân chịu nổi loại này thị giác kích thích Bất quá, lúc hắn đem “Dưa gang tỷ tỷ” Làm của riêng sau Mới phát hiện tự bản thân chút năm qua chẳng phải bị của nàng “Xông ra” Sở mê hoặc Mà là sớm ở bất tri bất giác trung yêu phải này tiểu ngu ngốc......…

[BounPrem] Chiến Tranh ?

[BounPrem] Chiến Tranh ?

4 2 1

"Cậu Hai, tôi xin phép đưa Bảo đi đánh giặc, mặc dù cậu ấy có hơi khờ nhưng sức trai trẻ rất mạnh nên tôi mong cậu Hai cho tôi đưa Bảo đi !""Ừm...cũng được nhưng các người phải trả Bảo về lại cho tôi nha""Chuyện này thì tôi chưa thể nói được, cậu cũng biết đó, đánh giặc có thể thiệt mạng nếu sống sót được là một kỳ tích nên...""Thôi được tôi biết rồi nhưng trước khi đi thì tôi nói với em ấy vài câu đã" "Bảo, em đánh giặc xong phải về với cậu nghen""Nhưng...mà cậu ơi, con sẽ nhớ cậu lắm""Được rồi, em đi đi kẻo anh ấy chờ""Dạ...""Xin phép cậu Hai tôi đưa Bảo đi""Mình nhớ là phải về tôi nha..."Lưu ý: Cp trong truyện được chuyển thể từ Cp Thái nên mọi người thông cảm đọc giúp Nadin nha. Truyện mang yếu tố lịch sử Việt, tên của Cp là do Nadin tự đặc vì không biết tên Việt của Cp là gì. Mọi người đọc với phông thái vui vẻ, không toxic nhân vật trong truyện. Cảm ơn đã ủng hộ Nadin !…

ta thật là tra thụ

ta thật là tra thụ

13 2 2

truyện đã có nhà khác dịch nhưng mới dịch đến chương 80 và hiện tại thì chưa thấy cập nhập chương mới nên tui quyết định dịch tiếp vì truyện quá đúng gu tui.Bản dịch chỉ được 60-80%, nhiều chỗ không hiểu editor sẽ chém gió chútTừ chương 1-80 mn tìm nhà catkynhu2213 đọc nhé tui chỉ dịch từ chương 81 hoi.Bản dịch chỉ được đăng trên wattap#bản dịch phi thương mại Editor: lên mặt trăng bán oxyHán Việt: Ngã chân đích thị tra thụ [ khoái xuyên ]Tác giả: Nhĩ Đích Vinh QuangTình trạng: Hoàn thành (đang edit)Mới nhất: 181, thế giới hiện thực ( 5 )Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Khoa học viễn tưởng , Huyền huyễn , Xuyên việt , Ngọt sủng , Hệ thống , Xuyên nhanh , Tinh tế , Lính gác dẫn đường , Giới giải trí , Chủ thụ , Kim bài đề cử 🥇 , Kim Bảng 🏆 , Vả mặt , 1v1Văn án : Trì Chiếu bị hệ thống tra thụ trói định, chỉ cần sắm vai thành công là được khen thưởngNhưng, cuộc sống lúc nào cũng luôn vất vảLão nam nhân bị cậu đối xử tệ bạc :" Tôi biết em yêu tôi, tôi hiểu nỗi khổ của em ". Tinh tế thượng tướng bị cậu đối xử tệ bạc:" Không cần phải miễn cưỡng! Từ lâu tôi đã biết em không có phản bội tôi".Đại lão giới giải trí bị cậu đối xử tệ bạc:" Không cần nháo. Em yêu, cùng anh về nhà được không ?"Lính gác xấu xa bị cậu đối xử tệ bạc:" Đến bây giờ em vẫn còn muốn nói đó không phải con của tôi ?" Nhiếp Chính Vương bị cậu đối xử tệ bạc:" Giang sơn này là của ngươi, nhưng ngươi là của ta"......Trì Chiếu khóc lớn: "Đại ca, làm ơn tin tôi đi, để tôi…

Dương Triều

Dương Triều

16 2 1

Cre ảnh : tên trên bìa Lam gia một trong những mafia top 20 của giới hắc đạo, Lam lão đại là người không có con nên ông ta nhận nuôi khá nhiều những đứa trẻ ngoài đường, trong số những đứa trẻ ông tự hào với hai đứa trẻ giỏi nhất của ông Lam Dương và Lam Vũ, ông xem cả hai đứa là con ruột mà nuôi dưỡng. Cả hai lớn lên với sự nuôi dưỡng dạy của Lam lão đại và phu nhân, nhưng rồi một ngày phu nhân dẫn theo một số đứa trẻ ra ngoài tập luyện thì bị tấn công tất cả đều bị thương và người bị nặng nhất là Lam phu nhân. Lam Dương và Lam Vũ đều được triệu tập vê cùng một lúc, Lam lão đại khó khăn giải thích tình hình. Lam phu nhân bị trúng độc của Vân gia chất độc đó chỉ có thuốc giải của hai nơi là Cảnh gia và Giang gia nhưng hai bang lớn mạnh đó thì làm sao thỏa thuận với chúng ta? Tuy nói rất ít nhưng cả hai đệ hiểu, Lam lão đại thật sự không muốn đưa cả hai vào chỗ chết nên cho họ sự lựa chọn, LD và LV đều yêu thương phu nhân như người mẹ của mình nên cả hai không chần chừ đồng ý trộm thuốc về. Lam lão địa cho Lam Vũ tới Cảnh gia còn Lam Dương tới Giang gia sở dĩ lão đại làm thế là vì tuy rất giỏi nhưng Lam Dương hầu như không dùng não dùng từ mạnh là" tay nhanh hơn não" còn LV thì ngược lại rất biết tình hình nhưng không nhanh nhẹn tay chân. Cảnh gia mưu mô khó gần, Giang gia người giỏi khó đánh. Nên ông gởi hai đứa theo điều kiện cả hai nhưng ông tính không bằng trời tính, cả hai vô tình cầm nhầm bản đồ mà đi thành ra cả hai đi tới nơi điểm yếu của mình mà bản thân không biết. Rồi cả hai sẽ phải ra sao kh…

Sủng Ái

Sủng Ái

2 0 1

hồi còn bé, cả hai đã từng gặp nhau ở một cây cầu nhỏ. lúc đó anh bị thương ở tay và được cô băng bó vết thương bằng một chiếc khăn của cô. từ lúc đó anh đã xác định rằng anh sẽ có được cô, và cô phải là người phun nữ của anh.nhưng cuối cùng thì cả hai không còn gặp lại nhau từ hôm đoa nữa. anh vẫn giữ gìn chiếc khăc như vật kỷ niệm và không quên cô. nhưng cô thì đã lẵng quên anh.sau khi đã trưởng thành và anh đã có tất cả mọi thứ trong tay. anh đi tìm cô khắp nới, lục tung cả cái thành phố lên để tìm cô. và cuối cùng anh cũng tìm được cô nhưng thân phận của anh lúc này lại khác. đó là"cha dượng"liệu rằng cô có nhận ra cậu bé ngày đó là anh không? và anh có gạt hết tất cả những hiểu lầm để hiểu cô hơn? và cuối cùng họ có cùng nhau vượt qua mọi chuyện cùng nhau không?…

[ Arthur x Lâm Linh ] [Kỵ sĩ Hoang Tưởng Dạ] Màu của Hạnh phúc .

[ Arthur x Lâm Linh ] [Kỵ sĩ Hoang Tưởng Dạ] Màu của Hạnh phúc .

467 23 1

Author: Ayumi Amamiya { Kim Ngân } Hạnh phúc có màu gì ? Màu hồng thơ mộng - một thế giới ấm áp và đầy tình yêu thương hay màu đỏ ấn tượng - thứ cảm giác mãnh liệt để lại trong tim bạn một niềm vui không thể nào quên ? Hay là màu nắng? Màu rực rỡ dịu dàng soi sáng trong tim bạn, để lại một xúc cảm bình yên không bao giờ nhạt phai ? Theo cách bạn cảm nhận, thì, hạnh phúc có màu gì ? Cuộc sống không phải lúc nào cũng như ý nguyện, không phải ai cũng có được hạnh phúc....Hạnh phúc...đôi khi chỉ đơn giản là cái nắm tay ấm áp an ủi của ai đó mỗi khi ta rơi vào tuyệt vọng.... ____ Hạnh phúc của em, rất ngắn ngủi, niềm vui còn đó, nhưng nhanh chóng mất đi...Người em yêu, xin hãy ở bên cạnh em....mãi mãi.... ____ Lúc đầu định viết nhân vật tự tạo. Nhưng mà thấy cái ảnh bìa Arthur với Lâm Linh đứng sát nhau nên không chịu nổi viết Nhân vật là của Bộ truyện " Kỵ sĩ hoang tưởng dạ". Nhưng mà thấy không thích, chuyển lại chính thức là SyaoSaku trong CCS và TRC. #Truyện dựa theo truyện Kỵ Sỹ Hoang Tưởng Dạ. Từ từ để suy nghĩ mấy khúc sau cho nó khác khác với truyện tranh nguyên gốc...về nội dung..... ... Tuy nhiên, sau .........một năm suy nghĩ! Mình quyết định đăng hai bộ gần như, gần như là giống nhau thôi nha để cho ai thích Manhua chữ thì đọc, ai thích SyaoSaku thì đọc. Tên truyện: Màu của hạnh phúc, đừng quên nhé!…

Khát Vọng Trở Lại (Kirari, Ririka x you)

Khát Vọng Trở Lại (Kirari, Ririka x you)

179 9 1

Bối cảnh xảy ra vài năm sau khi bộ truyện Kakegurui bắt buộc kết thúc vì tác giả qua đời. Người ngoài hành tinh đổ bộ vào trái đất?"Cảnh sát, ai đó gọi cảnh sát đi!?"........"Hừm...ta chỉ muốn truyền đạt một chút..gọi là sức mạnh của ta mà thôi..."......"Hai người...là ai...tại sao..?"........"Tụi tôi yêu em..rất nhiều"......"Tại sao chứ? Tao yêu hai người họ như vậy? Tại sao ông ta lại chết? TAO HẬN ÔNG TA"........"MAU BẮT HẮN TA LẠI"......"Kh..không thể..không thể nào.."......Tạo ra nhân vật trong truyện, hắn sẽ thành công chứ? "Sống tốt..nhé?""Tạm biệt..."----------------------LƯU Ý: PHIM KHÔNG DÍNH DÁNG GÌ ĐẾN BỐI CẢNH Ở TRƯỜNG HYAKKOU. MỌI SỰ KIỆN CŨNG NHƯ NHÂN VẬT ĐỀU LÀ HƯ CẤU, VUI LÒNG ĐỌC MÔ TẢ TRƯỚC KHI XEM TRUYỆN…

[EXO/CHANBAEK] TÔI YÊU! TÔI TỰ CHỊU

[EXO/CHANBAEK] TÔI YÊU! TÔI TỰ CHỊU

169 9 2

Author: Thỏ BâuThể loại: Ngược tâm + thân, cường công x nhược thụ, hiện đại, H, HE ...Văn án Phần 2 (Quá khứ) cậu-anh-"Là tôi yêu cậu tôi tự chịu, là tôi đau tôi tự chịu xin cậu đừng trốn tôi "-"Buyn Baekhyun xin cậu tránh xa tôi ra"Cuộc sống năm 16 là khoảng thời gian tồi tệ nhất của Baekhyun tưởng chừng khoảng thời gian ấy đơn phương ấy sẽ kết thúc khi cậu học đại học nhưng không ... người đó lại xuất hiện rồi.Chuyện tình của bọn sẽ không đơn giản như thế ... chờ đi.Văn án Phần 1 (Hiện tại) Nó-Hắn-"Park Chanyeol tránh xa tao ra!!"-"Là tao yêu mầy tao tự chịu, là tao đau tao tự chịu, một là không được trốn tao...hai là mầy sẽ bị tao chơi SM chọn đi cục cưng"... Thanh niên tĩnh vcl~*Cạch* Thị Bún hóa đá cmnr…

[Yết - Yết] Tuyết và Băng

[Yết - Yết] Tuyết và Băng

27 3 2

Em hỏi anh: "Khi tuyết rơi xuống đất sẽ tan phải không?"Anh không ngẩng đầu lên mà chỉ đáp gật đầu đáp : "Ừ"Em hỏi tiếp: " Vậy nếu tuyết rơi trên một tảng băng thì sao?" Lần này anh không nhịn được mà dừng việc đọc sách, ngẩng đầu lên tròn mắt nhìn tôi: "...Em còn câu nào hại não hơn nữa không?""Thì anh trả lời đi" - Em cười."Anh nghĩ là... tuyết sẽ tan và sau đó đóng thành băng"Em suy nghĩ một lúc rồi tủm tỉm cười: " Ồ ra vậy...Em mong chúng nó sẽ dính chặt với nhau mãi mãi""Qua mùa đông là tụi nó tan hết thôi"- Anh thản nhiên nói"..." Thấy vẻ mặt mất hứng, buồn bã của em, anh liền bật cười xoa đầu em: " Cùng tan còn hơn là tan một mình không phải là tốt hơn sao? Giống như là đến chết cũng không chia rìa ấy"Em cười, nhưng lại không dám nhìn anh, nói với giọng pha chút hờn dỗi :" Cái gì mà đến chết cũng không chia rìa chứ""Hai chúng ta" - Anh tủm tỉm cười nói"..."Em không biết giấu mặt đi đâu nữa. Thật là, thì ra nãy giờ anh hiểu ý em mà cứ giả vờ không hay để chọc em…

Năm tháng

Năm tháng

219 23 1

"Tương lai dẫu có dài đằng đẵngTa vẫn chờ mong được bên ngườiMãi đến khi kể xong câu chuyện của đôi ta"…

Cuộc sống

Cuộc sống "làm công ăn lương" của tôi

7 1 1

Đây chỉ là sự tưởng tượng của riêng tôi, nên sẽ có những chi tiết gây khó hiểu (thậm chí là không đầu không đuôi ;-;).Vui lòng không repost nhé. <3…

[ReinxShade] Mưa

[ReinxShade] Mưa

17 2 1

"Mưa..có lúc lất phất, có lúc rào rào, có lúc ầm ầm..giống như con người có lúc hạnh phúc, có lúc tức giận, có lúc vỡ oà"Nguồn ảnh: Liv…

(Namjin)Cái chạm

(Namjin)Cái chạm

16 4 1

"cậu nghĩ xem chúng ta có thể hợp tác""hợp tác để kiếm tiền sao?""Sao cậu lại nghĩ vậy chứ""hớp tác vì mối quan hehe của chúng ta"…

Một khoảng trời rộng,có anh và cô

Một khoảng trời rộng,có anh và cô

16 3 3

Câu chuyện về khoảng trời ấy,của anh và cô "Cảm ơn người đã đi ngang đời tôi,cùng làm nên thanh xuân của 2 chúng ta"…

Chuyện kể ta và nàng.

Chuyện kể ta và nàng.

1 0 2

"Gọi nàng là ánh trăng Còn ta là biển cảÁnh trăng soi xuống biển Như chiếu sáng đời ta"Lấy ý tưởng từ sự kiện có thật.Lưu ý: lấy ý tưởng, không giống hoàn toàn.…

「DROP」Gửi thanh xuân ấm áp của chúng ta - Triệu Kiền Kiền

「DROP」Gửi thanh xuân ấm áp của chúng ta - Triệu Kiền Kiền

11,018 92 3

Bạn đã bao giờ tự hỏi lòng mình, "thanh xuân" là gì hay chưa? Thanh xuân, là những thước phim quay chậm về những tháng ngày non nớt; những tháng ngày gục đầu trên bàn học của giảng đường. Là những cô bạn thân cùng bàn năm đó, hay chị chị em em chung một kí túc nho nhỏ, hàn thuyên về những mơ ước phía xa, đôi ba câu chuyện không đầu không cuối mà nói hết cả một ngày dài. Là những tháng ngày hồn nhiên không muộn phiền của cô gái nhỏ Mạt Mạt trong "Gửi thanh xuân ấm áp của chúng ta" bên bạn thân Mộng Lộ, Vương San và Đàn Chị. Những chất chứa trên những gương mặt thân quen cả đời này chẳng tài nào quên được, dường như khắc sâu vào tận đáy lòng để cô luôn thương nhớ suốt những ngày tháng về sau. Tác giả: Triệu Kiền KiềnDịch giả: Celia NguyễnBìa: Pinterest…