sụyt em yêu anh ❤
đọc rồi biết nè…
đọc rồi biết nè…
Hơi kinh dị thôi…
Mong mn ủng hộ…
Tác giả : Vu TìnhConvert :Ngocquynh520Văn án :Khá lắm nữ lưu hạng người! Ban ngày ban mặt bắt cóc đường đường hoàng thất nể trọng Nhiếp gia người, còn lớn hơn nói bất tàm nói rõ là tới cướp sắc -- kiếp hắn nhiếp uyên huyền sắc, hại hắn người này tôn xưng bát sư phó người đọc sách hiểm hiểm chống đỡ không được mỹ nhân hương. . . . . . Nhưng -- cảm tình nàng tìm lộn người, hắn nào có nhan sắc đáng nói; xấu xí dung mạo còn phải dựa vào mặt nạ che lấp, mới thấy quen mặt. . . . . . Một chút! Nàng này như thế nào rất quen mặt. . . . . . A! Một lòng suýt nữa nhảy ra ngực! Nàng đúng là cái kia từng mặc hắn sai sử, cùng hắn cùng ngủ một giường, còn làm cho hắn xem quang thân thể nữ oa nhi -- quân luyện ương! ! Hơn mười năm . . . . . . Một ngày không thấy này, tư chi như điên, phượng bay nhẹ nhàng này, tứ hải cầu hoàng. . . . . . Chích nguyện giai nhân tha thứ hắn năm đó một mình một người đi thiên nhai, có bị thua đến nàng bất đắc dĩ nỗi khổ tâm cái đó. . . . . .…
Bạn sẽ cảm thấy thế nào...Khi tử thần không thích làm việc mà trốn đi dắt chó đi dạo?Khi bạch vô thường thích cải nam trang đi tìm "nương tử"?Khi phán quan canh giữ quỷ môn quan yêu tiền như mạng kinh doanh nhà trọ?... Và còn ti tỉ những nhân vật khác dưới âm tào địa phủ, vốn nên làm tròn nhiệm vụ quỷ sai thì lại chuyển chức thành quần chúng vây xem, paparazi đánh hơi gian tình ?Vị phán quan nào đó đập bàn: "chúng ta là tổ chức theo cơ cấu hiện đại, là hiện đại, hiểu chưa? Hiểu rồi mau nộp phí ở trọ!"Vị bạch "công tử" nào đó nói :"tiểu mỹ nhân, đại ca ngươi ra ngoài tìm vợ, nhưng sẽ không quên dưỡng ngươi đâu!"Vị tử thần nào đó ngáp: "Tiểu tử, địa phủ rất rộng, ngươi không vào ở thì ai vào?"Túm cái quần: đây là một câu chuyện bi thương, về một hắc bạch mao đầu được (bị) gia nhập (lừa) vào cái động đầy mùi gian tình..…
" A Tịch... giúp ta giết hắn... có được không?" ...Nàng giương mắt nhìn hắn, môi đỏ khẽ mở ánh mắt xen lẫn kinh ngạc không thể phát giác. Bình tĩnh gợi sóng con ngươi như biến thành một người khác có ôn nhu, thiện lương lại có đau lòng cùng bi phẫn:" Vì cái gì?". Nam nhân đối diện nàng chỉ thơ thẩn nhìn, hắn cười. Nụ cười mang theo không rõ ý vị... tự hồ có chút đau đớn."Quân quốc sư không cần quá lo lắng, ta như thế nào tự ta biết. Ngược lại à ngươi, ngươi phải hảo hảo sống thật tốt tốt nhất là thiên trường địa cửu. Có như vậy, ngươi mới có thể nhìn ta, nhìn gương mặt này." ..." A Ly ngươi có nhớ ta không?"..." Nhìn ngươi xem Quân Ly, bộ dáng ngươi hiện tại thật khiến cho ta chán ghét. Rõ ràng là ngươi biết nàng yêu ngươi nhưng ngươi lại lợi dụng sự ngây thơ của nàng để mưu cầu lợi ích của bản thân lấp đầy nguyện vọng của phụ thân ngươi. Ngươi lợi dụng nàng, từ thể xác lẫn tinh thần đày đọa nàng đến nhà tan cửa nát một cuộc sống yên vui vô lo vô nghĩ của nàng bị chính tay người mà nàng cho là tốt đẹp nhất hủy hoại. Ngươi làm cho nàng giá y, cẩn thận tỷ mỉ gói nàng đem tặng cho kẻ khác, làm nàng tổn thương lại cho nàng viên kẹo. Vốn là thiếu nữ trong sáng hay cười nhưng vì sự xuất hiện của ngươi một nụ cười cũng không nặn ra ngày ngày u uất đa cảm. Vậy còn chưa thỏa mãn được kẻ lòng lang dạ sói như ngươi, Quần Ly ta lúc đó vì tin một phần ái ngươi dành cho nàng sẽ không ra tay đến bước cuối. Nhưng ta có nằm mơ cũng chưa bao giờ nghĩ đến trên thế gian này vẫn còn có kẻ có thể ra tay bức tử ng…
yyuyty…
Phải đấy, đầu trọc thì sao?…