Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Midoriya Izuku và cái pú sỳ múp rụp của ẻm🐱Khi đọc truyện, hãy nhớ rằng não bộ của bạn đã bị thiêu rụi như cách cái máy vào lại game Bad Luck nướng cháy não của Minh, Vy và chị Điềm vậy😻Thô tục, thô tục, thô tục!!!!!Song tính, song tính, song tính!!!!!Điều quan trọng phải nhắc lại 3 lần!!!!!…
tác giả : pưnó sinh ra trong gia đình thật hạnh phúc. rồi bỗng một ngày, bố nó bị tạm giam vì nghi ngờ tham nhũng trong kinh doanh.không lâu sau, mẹ nó phát hiện bố nó ngoại tình. dứt áo ra đi.sụp đổ.không còn gì nữa. gia đình của nó tan nát, chỉ một tia hi vọng lé loi nhưng chỉ trong ý thức mơ hồ của nó.mẹ nó đơn thân nuôi nấng nó sau khi ly hôn, một chút tiền trợ cấp từ nhà chồng, mẹ nó một cắc cũng không dám nhận.mẹ của nó nội tâm thật mạnh mẽ, đối lập với sự yếu đuối từ trong tâm hồn đến thân thể của nó. lý do? từ sau khi chuỗi ngày kinh khủng kia, nó gặp một trận bạo bệnh. điều kiện ăn ở tồi tàn, mùi ẩm mốc từ ngôi nhà trọ xộc lên thật khó chịu, đó không phải lý do duy nhất khiến bệnh tình của nó không thuyên giảm.mẹ nó chạy ngược xuôi lo tiền thuốc men, gương mặt thanh tú hồng hào đấy giờ trông tiều tụy, xanh xao.một hôm nọ, mẹ nó đi làm. nó bỗng nhiên phát sốt.nó bảo:" mẹ ơi, mẹ đâu? con khát lắm, lạnh lắm, mẹ ơi..."gương mặt trắng bệt của người bệnh. từng là một cậu công tử sống trong gấm vóc lụa là, kẻ hầu người hạ. nó thật không dám tin bản thân lại rơi vào tình cảnh khốn cùng như vậy.khóe mắt nó bỗng chảy một hàng lệ dài. nó khóc không phải vì những chuyện bố nó làm, cũng không phải bản thân khóc vì mình trở thành một đứa nghèo hèn. nó khóc vì thương mẹ.nó không rõ bản thân đã khóc bao lâu. nhưng chỉ nhớ trước khi kiệt sức rồi ngất. một làn khói đen xuất hiện...13/10/2019.…
Chẳng biết nên coi là đoản hay không nữa :vTruyện nhảm dựa trên cuộc sống của em :vTên: Khủng bố, anh dám không?Tác giả : TakikoS ( Nguyễn Phương Thiên)Thể loại : Tự do, giống tùy bút xả tức trong lúc chơi game của tác giả :vEm còn bao nhiêu truyện dịch bỏ dở kia kìa. Tạm thời hết hứng -_-"Truyện này Đơ ro óp pu rùi nha :3 Chẳng ai thích cả nên em lười làm :3Các bác mang đi đâu kệ xác, chỉ là nhớ để lại cái tên tác giả ( để cả 2 càng tốt nha :'3 )…
" Điều tôi hối tiếc nhất trước lúc chết chính là đã bỏ phí thanh xuân của mình "Nếu lấy một màu sắc để miêu tả câu chuyện này Mình sẽ chọn màu xanh da trờiBởi vì nó vừa nhẹ nhàng , thanh mátNhưng lại không mất đi cái hút hồn của câu chuyệnMột tuổi thanh xuân nhạt nhoà trôi điĐến một ngày chợt nhận ra mình đã bỏ lỡ nhiều thứNếu quay ngược lại thời gianThì tôi sẽ làm những điều điên dồ nhất Những điều mà tôi từng cho nó là ngu ngốc và vô vịNhư ... yêu chẳng hạn 7/7/2017 coming soon…
Tôi là một người bình thường, ngoại trừ việc gia đình và họ hàng ba đời đều có siêu năng lực và tôi cũng giống họ thì tôi tự thấy bản thân vẫn còn bình thường chán =)) À quên chưa nói, siêu năng lực của tôi sẽ khiến người nào nắm tay tôi quá 5 giây sẽ nảy sinh tình yêu với tôi. =)) OwO Warning: - Occ, Occ, Occ! - Không hợp mời clickback, đừng đọc rồi lại chê bai các thứ, tui chịu không nổi những lời cay đắng. - KHÔNG ĐEM TRUYỆN ĐI NƠI KHÁC, KHÔNG ĐẠO NHÁI, TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẠI WATTPAD, Ở NỀN TẢNG KHÁC LÀ GIẢ!…
May mắn được xuyên không sau khi chết, toẹt dzời. Nhưng khuyết điểm duy nhất là làm nhân vật phụ? Có thể chấp nhận làm nhân vật phụ không có mặt và sống bình yên, nhưng tại sao cứ đụng nhân vật chính? Trải nghiệm đủ từ máu chó tới ngọt sâu răng, dù thế nào cũng vẫn làm nhân vật phụ?! Không sao! Dù không có hệ thống hay hào quang mù mắt người nhìn, tôi vẫn có kinh nghiệm mười mấy năm đọc truyện! Nhân vật chính? Chấp luôn! Tui hong có sợ đâu!Warn: có c̶ự̶c̶ ̶k̶ỳ̶ nhiều yếu tố đam mỹ.Warn 2: người viết rất lười, hãy cân nhắc trước khi nhảy hốMột bộ truyện rất bổ ích nếu bạn lỡ xui chết rồi xuyên sang thế giới khác.…
Đây là một số câu nói mà mình lấy từ mạng xã hội mà mọi người đã và có thể đã đọc qua mình thấy hay đáng suy ngẫm! Hay thì cho mình một conment tốt nhé! thanks you!…