Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Thanh xuân của chúng ta, nay chỉ còn là những mảnh vụn vỡ. Người đã đi qua rồi, không thể níu lại được. Hà cớ gì mà phải nhớ nhung đến đau khổ, đến dằn vặt bản thân mình vì những chuyện không đáng?Thanh xuân năm ấy, đúng thật là có quá nhiều tiếc nuối đã xảy ra. Và lần đầu tiên trong cuộc đời tôi, tôi biết bản thân sống giả tạo thế nào. Mãi núp mình trong vỏ bọc mà quên đi thực tại. Chính vì thế, tôi và cậu đã lướt qua nhau như hai kẻ lạ mặt. Written by Bội.…
Hai con người qua bao nhiêu kiếp người đi tìm kiếm nhau mà chỉ như hai đường song song. Định lí hai đường thẳng song song liệu có còn đúng khi tình yêu dù xa cách cả không gian- thời gian. Giây phút gặp nhau liệu có lần nào chậm lại... để ta níu giữ người...…
Đề danh: Hoàng hậu vạn phúc kim anTác giả: Thích Thích Thích Chiếu Lạc TuyếtTag liệt biểu danh sách: Bản gốc, thuần ái, lịch sử vô căn cứ, ái tình, cung đình hầu tước, ông trời tác hợp cho, sống lại, báo thù hành hạ cặn bã, tác phẩm thị giác: Chủ công, tác phẩm phong cách: Nhẹ nhàng…
"Anh xin lỗi, anh lại thất hứa rồi ! Nếu được sống thêm lần nữa, anh nhất định... sẽ không yêu em... Nhưng mà... anh vẫn muốn gặp được em. Anh như vậy tham lam đúng không? Jihoonie... " Lee Sanghyeok khép hờ đôi mắt, anh dùng chút ý thức còn sót lại nhìn Jeong Jihoon lần cuối... Lee Sanghyeok đi thật rồi! anh bỏ lại Jeong Jihoon, bỏ lại hết thảy thứ tình yêu anh từng nâng niu hơn cả mạng sống của mình mà đi...…
+Diệp Thiên Anh (Zen- nó, 18 tuổi) chìm đắm trong quá khứ vì thứ tình cảm giả tạo, bẩn thỉu, của tên giả dối đó- Vũ Minh Quân... chỉ vì nó nũng nịu hắn, lúc nào cũng bám hắn, nó lúc nào cũng ngây thơ.. vô tội.. không muốn trao nó cho hắn mà hắn nói nókhông hợp với khẩu vị của hắn sao? ---- --------------Ở nhà của hắn _______________( 1 năm trước)"...... Tôi chỉ chơi với cô, giả nai, nũng nịu, bám riết lấy tôi, cô không phải loại người tôi yêu, không hợp khẩu vị" Nói xong anh ném cả xấp tiền vào người nó nói : " Đây là tiên tôi đã bố thí cho cô, thích thì cầm hết đi, rồi cút ngay cho tôi, chia tay cho đỡ rắc rối" hắn nói xong liền bỏ nó ở đấy... nó chợt khóc.. tự hỏi nó đã làm gì sai mà phải chịu những điều này...? Tại sao nó lại đau thế này? Tại sao? nó chạy ra khỏi căn biệt thự đó mà lòng đau như cắt, thấy kinh tởm cái loại người như hắn...(1 năm sau)------------Ở công viên___________Hắn (Ken) người yêu nó vô cùng.. nhưng nó lại không chịu quan tâm hay liếc nhìn hắn dì chỉ 1 chút, hắn liều thử tán nó mà không biết mình rơi vào lưới tình khi nào... "Zen, sao em không thế quan tâm dù chỉ một lần?" nó vẫn bước đi không quay đầu lại, hắn chợt chạy lại nắm lấy đôi tay nó, cố giữ nó lại, hỏi: "Trong tim em... có tôi không?" nó quay đầu nhìn hắn nói ....…
Ly Châu trên tay - Phân Phân Hòa QuangGiới thiệu:DDiệp Ly Châu ngày thường Băng Cơ Ngọc Cốt, là mềm mại một mỹ nhân. Cập kê chi niên, nhưng không ai dám lên nghênh tiếp ở cửa cưới.Người người cũng biết, Diệp Ly Châu thể cốt yếu, đi hai bước đường đều muốn người khác giúp đỡ, Thừa Tướng lại là một nữ nhi nô, như vậy một bệnh mỹ nhân lấy về nhà, hơi phục vụ không được, nhất định sẽ bị lòng dạ ác độc tay đen tối Diệp Thừa Tướng giết đi.Diệp Ly Châu cũng rất phiền, thân thể của nàng càng ngày càng tệ. An tâm chờ chết thời điểm, có một đàn ông lạnh lùng thường thường tới phủ Thừa Tướng dao động.Người nam nhân kia ngọc thụ lâm phong, mạo nhược thiên nhân, chính là quá lạnh lẽo, nhìn về phía Diệp Ly Châu ánh mắt của cũng rất đáng sợ.Nhưng là, Diệp Ly Châu một khi tới gần người đàn ông này, thân thể ốm yếu liền khôi phục mấy phần, một khi người đàn ông này cách xa, nàng liền thở không nổi.Rốt cuộc có một ngày, Diệp Ly Châu rất có tâm cơ làm bộ ngã xuống, muốn tới gần người đàn ông này duy trì sinh mạng.Luôn luôn không sợ trời không sợ đất Diệp Thừa Tướng vội vàng níu lấy con gái của mình, ở nữ nhi bên tai nói nhỏ: "Đây là Nhiếp Chính vương, chính là mang theo mười vạn tới kinh hù dọa hoàng đế Tần vương, nữ nhi bảo bối ta tìm dịu dàng một chút , đừng tìm cái vị này Sát Thần."Sau lại, Nhiếp Chính vương đem làm bộ đáng thương tiểu Ly Châu đặt ngay tại trong lòng ngực mình: "Ngoan, gần thêm nữa một chút."Chỉ có Nhiếp Chính vương tự mình biết, hắn thích cái này tiểu mỹ nhân, t…
Đột nhiên tỉnh lại, bề ngoài có vẻ lười nhác nhưng pha chút giảo hoạt, phúc hắc, nàng đã trở thành cửu đẳng thị thiếp của Thụy vương phủ, bị người người lăng nhục. Hơn nữa còn là thị thiếp thứ mười bảy. Trăm thê thiếp đấu đá lẫn nhau, nàng đáng thương thành nơi trút giận của bọn họ. Chỉ vì Vương gia chạm tay một chút, nàng liền bị kẻ khác tính kế, hạ độc thủ. Hừ! Nghĩ nàng là bánh bao nhân đậu, tùy ý để người khác bóp méo sao? Nàng thề nhất định phải khiến thiên hạ của hắn đại loạn! "Chưa thị tẩm đều tống hết ra ngoài." Vị Vương gia nào đó ngồi ở trên cao nhìn một hàng nữ nhân trang điểm, ăn vận xinh đẹp trước mặt, lãnh huyết vô tình nói. Cửu đẳng thị thiếp bài danh thứ mười bảy mang theo vẻ mặt hưng phấn tiến lên, hai má đỏ au như đít khỉ chu đôi moi đỏ mọng hôn gió với vị Vương gia nào đó, hai mắt đầy tình ý, nũng nịu nói"Vương gia thiếp thân còn chưa thị tẩm đâu." Vẻ mặt vị Vương gia nào đó đầy chán ghét: "Cút!"Hai mắt thị thiếp thứ mười bảy rưng rưng, bờ vai run rẩy: "Vương gia...Vị Vương gia nào đó càng nghe càng thấy chán ghét : "Đừng để bổn vương nhìn thấy ngươi trong phủ lần nữa."Thị thiếp thứ mười bảy bi thương xoay người. Lúc rời đi, khuôn mặt lộ vẻ điềm đạm, đáng yêu, hai mắt nhất thời tỏa sáng lấp lánh, trên môi hiện lên một nụ cười gian xảo.Lần nữa gặp lại, vị Vương gia nào đó còn đang ôm ấp âu yếm nữ nhân, nhìn nữ tử toàn thân tỏa ra hào quang rực rỡ mà cảm thán: Đây là nữ nhân háo sắc kia sao…
Ẩn dục gl ( bách hợp abo )Tác giảNửa đời hoa mộcTiết mộng hoan cảm thấy nhà mình lão cha cho chính mình tên này xem như lấy đúng rồi, mười tám năm phồn hoa phú quý, chung quy là trong mộng tham hoan một hồi, lão cha trốn thuế đút lót, bị bắt vào tù, trong nhà tài sản tất cả sung công, nàng cơ hồ có thể thấy nàng nửa đời sau nhân sinh chỉ có lạn thấu hai chữ nhưng hình dung, như thế còn chưa tính, kia háo sắc lão cha còn cho nàng lưu lại chỉ biết tham mộ hư vinh, thân kiều thể quý tiểu mẹ, tay không thể vai không thể khiêng, còn tổng muốn người hầu hạ, lại thích làm trời làm đất, nũng nịu mà trang nhu nhược, cũng không biết nhà mình kia 250 (đồ ngốc) lão cha coi trọng nàng cái gì.Nguyên bản trong nhà một phá sản, lão cha bỏ tù, nàng liền tính toán một phách hai tán, ai lo phận nấy, nề hà kia nữ nhân bụng còn hoài một cái,"Hoan hoan, ta mang thai, không thể làm việc nặng......""Hoan hoan, nơi này khí vị quá khó nghe, hơn nữa lại dơ lại tiểu, ta không nghĩ ở nơi này......""Hoan hoan, ta là thai phụ, yêu cầu hảo hảo bổ thân thể, ngươi cũng đừng ăn, ngươi tuổi trẻ, lại là Alpha, khẳng định khiêng được đói đi......"Tiết mộng hoan trực tiếp xốc chăn, đem trên giường ỏn ẻn pháp ra lệnh người một phen ngăn chặn, "Ngươi còn biết ta là Alpha, vậy ngươi mỗi ngày ăn mặc như vậy đơn bạc bại lộ ở trước mặt ta lúc ẩn lúc hiện làm gì!"Vân lạc mở to kia đầy nước mắt hạnh ngây ra như phỗng mà sững sờ ở tại chỗ, nàng nhưng không nghĩ tới vị này ngày thường đối chính mình vạn phần ghét ngại tiện nghi nữ nhi, sẽ đối nàng khởi tâm tư. Dùng k…
Tên gốc: Sau khi sống lại, chồng cũ xấu xa bỗng thay đổiTác giả Thủ Đinh TửBiên dịch Lãn Gia***Giới thiệu:Gia Hòa ái mộ Thẩm Vân Đình, nhưng trong mắt hắn chỉ có Ngân Chu. Hắn thích Ngân Chu, hết sức quý trọng nàng ta. Chỉ là, Ngân Chu chê Thẩm Vân Đình xuất thân bần hàn nên rất sợ dính dáng đến hắn.Lần đầu tiên, Gia Hoa luôn rụt rè và nhẫn nhịn đã thu hết can đảm để theo đuổi tình yêu của mình.Nếu người khác không trân trọng vật báu của nàng thì để nàng tự nâng niu vậy. Nàng chờ mong một ngày có thể sưởi ấm trái tim lạnh giá của Thẩm Vân Đình, và hắn cũng sẽ đáp lại nàng bằng sự yêu chiều thật tâm.Có điều, chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, Thẩm Vân Đình vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt với nàng. Hắn không bao giờ ăn những món lót dạ do nàng tỉ mỉ chuẩn bị, thậm chí còn ném túi tiền mà nàng tự tay khâu từng đường kim mũi chỉ sang một bên. Gia Hòa dè dặt dỗ dành Thẩm Vân Đình, song lại chỉ nhận được nụ cười khẩy của hắn. Cái đêm nàng trao thân cho hắn, hắn cũng không hề tỏ ra thương hương tiếc ngọc.Thẩm Vân Đình miễn cưỡng cưới Gia Hòa. Vào đêm tân hôn, nàng đợi hắn mãi đến tận khuya. Khi nàng đang ngập tràn thất vọng và cho rằng Thẩm Vân Đình sẽ không đến với mình thì hắn lại tới.Hắn đột nhiên thay đổi thái độ thờ ơ khó gần trước đây, nhẹ nhàng vén ra khăn trùm đầu màu đỏ của nàng, rồi nâng mặt nàng lên dịu dàng đặt xuống một nụ hôn với ánh mắt thâm tình chưa từng có.Sau khi kết hôn, Thẩm Vân Đình nâng niu Gia Hòa trong lòng bàn tay. Gia Hòa cảm thấy trong lòng còn ngọt ngào h…
Năm tuổi, vì mất lý trí mà đã gây ra một mối hận ngàn năm, trong lúc Thiên Lãnh dành đồ chơi với Tiểu Hàn chẳng may làm sứt trán đối phương.Tiểu Hàn khóc ầm ĩ: "Cậu có biết tớ mà bị sẹo thì chẳng ai chú ý đến tớ nữa không? Tớ sẽ méc bố mẹ cậu cho mà xem..."Thiên Lãnh thấy thế, hoảng hốt dỗ ngọt:"Tiểu Hàn ngoan nào! Đừng méc bố mẹ tớ nhé, cậu muốn tớ làm gì cho cậu cũng được hết!"Tiểu Hàn nghe thấy thế, mắt sáng long lanh:"Hứa nhé! Vậy cậu phải luôn nghe theo lời tớ nói. Ký vào đây đi!"Trên tờ giấy nguệch ngoạc mấy nét chữ trẻ con : Lãnh Lãnh sẽ là của Tiểu Hàn mãi mãi."Thiên Lãnh:"Ờ, ký thì ký!" 20 năm sau, thảm họa xảy ra...Tiểu Hàn hất khuôn mặt xinh đẹp, phất phơ tờ giấy của 20 năm trước, gạt tóc nũng nịu:"Vết sẹo này là do cậu gây ra, còn cái này nữa, cậu phải chịu trách nhiệm!"Thiên Lãnh:"Tớ nhớ hồi đó không để lại sẹo mà, tờ giấy đó không phải trò con nít sao?"Tiểu Hàn:"Ờ thì vết sẹo này do tớ tự gây ra, nhưng giấy trắng mực đen rõ rành rành thế này, sao cậu phải chối. Vậy nên tớ sẽ lấy cậu, cậu là của tớ!"Thiên Lãnh:"..."----------------------------------------------------------------------------------------------------------------Trước giờ toàn thấy Trúc Mã bắt nạt Thanh Mai nên giờ muốn thử ngược lại. Truyện lần đầu viết, thấy được thì cmt hoặc vote ủng hộ tinh thần con Au nha!…
Tác giả: Văn Nguyệt LiênThể loại: Đam mỹ, Cận đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Hệ thống , Xuyên nhanh , Cường cường , Chủ thụKết thúc sắp tới, đổi cái kịch thấu bản văn án.1314: Một chủ nhân, linh chủ nhân hắn lại chạy lạp ~!Một ( thở dài ): Ngươi đi đi.1314 ( kích động ): Yes sir!Cố ngôn: Ha? Ta? Ký chủ?! Mau xuyên?!1314: Ký chủ đại đại, hệ thống 1314 hết sức trung thành vì ngài phục vụ!Cố ngôn OS: Tưởng lão phu tung hoành đam mỹ thế giới N nhiều năm, hừ hừ, có cái gì sợ quá!Cố ngôn: Đi tới ~!point:1, 1V1, HE.2, chủ thụ.3, cường cường.Quét mìn:1, tam quan không hợp thỉnh yên lặng rời đi.2, không xem văn án cùng kế tiếp loạn lưu bình, giống nhau làm lơ.3, khúc dạo đầu xuất hiện đối tượng thầm mến thuần người qua đường. Tường giải thấy 67 chương.4, mỗi cái thế giới phong cách đều không giống nhau. Mỗi cái thế giới đều ở đào chủ tuyến.…
Trác lãng, cậu học sinh thiên tài sau khi thành công tốt nghiệp cao trung sớm 2 năm cùng với thành tích xuất sắc và vượt trội của mình cậu đã thành công dành được xuất học và học bổng toàn phần vào một ngôi trường hàng đầu cả nước!Trước ngày khai giảng của Shanknath, với tâm trạng vui vẻ cùng phấn khích, Trác Lãng hăng hái lên đường đến trường.Trắc Lãng không biết từ đây, cuộc sống của cậu sẽ hoàn toàn thay đổi.-----------Những con người đứng trên đỉnh xã hội, những đứa con của trời. Họ được sinh ra với những gì tinh túy hoàn mỹ nhất:Vẻ ngoài mỹ mạo rung động cả đất trời, xuất thân cao quý hơn ai hết và tài năng xuất chúng không ai có thể so sánh, không thể phủ nhận, họ là những kẻ cao quý luôn ở trên cao nhìn xuống mọi đều tất thảy.Vậy mà mấy kẻ đó ở trước mặt Trác Lãng lại là bộ dạng:- Vị thiếu gia cao lãnh, kiêu ngạo không đặt ai vào mắt lại dùng một ánh mắt thanh khiết, triều mến nhìn Trác Lãng, giọng nói luôn âm lãnh, thờ ơ vậy mà lại dịu dàng đến tận xương, nói với cậu: "đúng thật là anh không thích con trai, nhưng đó là trước khi gặp em"- Hội trưởng học sinh lai ngoại bệnh kiều, nghe đồn mắc bệnh sạch sẽ thời kì cuối vậy mà cùng cậu nô đùa trong đất bùn dưới mưa rồi lại nắm lấy bàn tay đã dính nhớp bùn đất của cậu, rất nâng niu như cầm phải thủy tinh mà chậm rãi áp vào má: "anh ghét bùn đất bẩn thỉu thế này, dính nhớp càng gớm riết, bàn làm việc cũng không phải nơi để dùng bữa, rất dễ bám vi khuẩn, khăn tay dùng một lần nên vứt đi nhưng mà..cùng em như thế này …
Văn ÁnHạ Thanh Trúc, đích nữ phủ tể tướng, là viên minh châu được cả nhà nâng niu trong lòng bàn tay. Tuy là tiểu thư khuê các, nàng lại chẳng màng đến khuôn phép, ngày ngày chỉ rong chơi gây chuyện, thế nhưng chẳng ai lên tiếng trách cứ nửa lời, sự dung túng này của phủ tể tướng chỉ dành cho riêng mình nàng.Trác Dạ Lam là thất hoàng tử của Đại Tề, phong hào Hoà Quang vương. Hắn xuất thân hoàng gia, mang phong thái ung dung, lạnh lùng khó đoán. Thế nhưng, ngay cả hắn cũng không thể trốn tránh số phận - hoàng huynh đã hạ chỉ, hôn sự của hắn nhất định phải thành.Một lần tình cờ, giữa đêm trăng lặng, Thanh Trúc dạo quanh rừng trúc ngoại thành vô tình bắt gặp Trác Dạ Lam cũng ở đó, hắn trầm tư nhìn lên vầng trăng sáng rực, trên tay cầm theo một vò rượu đã uống hết. Đôi mắt đạm mạc kia vô cớ lại lộ ra một tia mệt mỏi khó giấu." Thất vương gia, tại sao ngài ở đây? " Nàng hỏi.Hắn cười nhạt: " Đích nữ phủ tể tướng, đêm khuya như vậy phải để ta hỏi cô tại sao lại ở đây chứ? "Thanh Trúc nhướng mày, nhìn hắn đầy nghi hoặc: " Ngài không nhìn lại xem, ngôi nhà giữa rừng trúc này đề tên ai sao? "" Hạ tiểu thư, ta thất lễ rồi. " Trác Dạ Lam đứng dậy, bước tới bên cạnh nàng không chút ngại ngần trêu chọc: " Tiểu thư, không phiền nếu ta ở nhờ một đêm chứ? "Thanh Trúc là ai cơ chứ? Đương nhiên nàng sẽ không bị gương mặt kia mê hoặc quyến rũ rồi." Không, ta rất phiền đó vương gia, mong ngài quay về phủ đệ của mình sớm đi nếu không..rừng trúc này của ta sẽ bị người của ngài phá nát đấy. "______________________…
Vân Phiên Phiên xuyên thủng tiểu thuyết , trở thành bối cảnh bản tiểu cung nữ.Hệ thống làm cho nàng tiến công chiếm đóng trở thành bạo quân Bạch Nguyệt quang.Bạo quân Tiêu Trường Uyên tính tình hung ác nham hiểm, hung hãn, lạnh lùng tàn nhẫn. Nhất thống núi sông sau, kêu ca sôi trào, mỗi người mà tru chi.Hai người nhân cố ngã xuống vách núi đen, Tiêu Trường Uyên đầu rơi máu chảy, mất đi trí nhớ."... Nữ nhân, ngươi là ai?"Nguyên trung, Tiêu Trường Uyên cùng tiểu cung nữ song song mất trí nhớ, hai người kết làm huynh muội, ở Giang gia thôn sinh hoạt ba năm, cảm tình giống như nước lặng. Vân Phiên Phiên quyết định cấp này than nước lặng, thêm một phen đại hỏa. Thiêu làm nó, làm cho yêu sôi trào.Vân Phiên Phiên cắn đỏ tươi ướt át môi anh đào, hạnh mâu hàm vụ, nũng nịu nói:"Phu quân, ta là nương tử của ngươi, ngươi không biết ta sao?"Tuổi trẻ đế vương, khuôn mặt tuấn mỹ trong trẻo nhưng lạnh lùng, môi mỏng nhếch.Đen đặc mặc mâu trành nàng hồi lâu, cuối cùng ách thanh âm gọi nàng."... Nương tử."Vân Phiên Phiên chỉ huy bạo quân lê trồng trọt điền nấu cơm giặt giũ thường, ngày quá mỹ tư tư.Thẳng đến mỗ cái mưa đêm, sự việc đã bại lộ, Vân Phiên Phiên sắc mặt trắng bệch: "Thực xin lỗi, ta lừa gạt ngươi, ta không phải nương tử của ngươi..."Tiêu Trường Uyên cắn của nàng môi đỏ mọng cùng nàng vành tai và tóc mai chạm vào nhau, mâu quang trầm ám, thanh âm khàn khàn."Nương tử, muốn gạt, liền cho trẫm lừa rốt cuộc..."Trẫm Phiên Phiên, nhất hội nói dối gạt người, vẻ mặt hư tình giả ý.Khả cố tình, trẫm yêu cực…
🌿 Author: Lam Nguyệt 🌿Giữ được chàng một đêm, thân xác cùng quấn quýtCâu chuyện của người đời, xét đoán xem ai yêu aiSống chết chẳng đáng gì, chẳng cần ai phải bận tâmNhưng nếu không có chàng, ta như chỉ còn tấm thân tàn(Hoạ tình - Diêu Bối Na) Từng giọt mưa nhẹ nhàng rơi bên ngoài hiên nhà, Tiêu Chiến cuộn tròn người trong chiếc áo lông dày, bàn tay ôm chặt lấy ly cafe bốc khói nghi ngút. Kiên Quả khẽ cọ mình vào tấm áo dày quấn trên người Tiêu Chiến, nũng nịu. Tiêu Chiến cứ ngồi mãi như vậy, tới khi ly cafe đã trở nên nguội lạnh, anh lặng thinh, nhìn vào khoảng không vô định. Có vẻ như, Tiêu Chiến đã ở trong tình trạng này một thời gian dài rồi. Tiếng gõ cửa dồn dập, lâu dần rồi cũng lại tắt hẳn. Một lúc sau, có tiếng chìa khoá leng keng, cánh cửa lớn trong nhà Tiêu Chiến được mở ra. Chu Tán Cẩm hùng hổ xông vào, lớn giọng: "Tiêu Chiến, anh định trốn tới bao giờ nữa..."Muôn vàn lời muốn nói, Chu Tán Cẩm khi ra tới ban công, nhìn thân hình mảnh khảnh cô độc của Tiêu Chiến, hai tay ôm lấy chân mình, cuộn tròn trên ghế. Thiên ngôn vạn ngữ, liền một hơi nuốt ngược vào trong. Tiêu Chiến khẽ quay đầu, mỉm cười. Nụ cười ôn nhu, dịu dàng thường thấy ở anh. Giọng nói khàn đặc, có chút yếu ớt vang lên:"Tán Cẩm, đệ tới cùng Hải Khoan ca ca sao? Tối nay ăn gì nhỉ? Nhất Bác em ấy luôn muốn bữa cơm ấm cúng đầy đủ mọi người. Ca sẽ tới làm lẩu lòng bò tê cay Trùng Khánh. Ở lại ăn nhé, Nhất Bác hẳn là sắp về rồi". Tiêu Chiến khẽ cựa mình, đứng dậy, có lẽ do giữ tư thế cuộn người như vậy quá lâu, chân c…
Một ngày đẹp trời nọ, vương gia nhà họ mang về phủ một con tiểu hồ ly thân hình bẩn thỉu, hai mắt như hai khối ngọc trong suốt , ở bên dưới còn có chín cái đuôi thòi ra ngoe ngoe nguẩy nguẩy, hơn nữa còn biết nói tiếng người...Từ đó trở đi, ngày nào hạ nhân trong phủ cũng trông thấy, vương gia cao quý lãnh diễm nhà họ, trước mặt tiểu hồ ly bỏ hết tôn nghiêm, dành hầu hết thời gian nâng niu chăm sóc cho tiểu hồ ly...Tiểu hồ ly đầu đội trời chân đạp đầu vương gia.Hạ nhân trong phủ đều biết, muốn toàn mạng, nhất định phải tuân theo hai quy tắc:Một : Tiểu hồ ly luôn đúng.Hai : Nếu như tiểu hồ ly có sai, mời xem lại quy tắc ở trên.Tiểu hồ ly thông minh hơn người ngày nào cũng cùng vương gia diễn một màn chủ tớ tình ý nồng thắm.Nhưng nếu như một ngày, tiểu hồ ly tròn tròn đáng yêu trong lòng lại bỗng nhiên biến thành thiếu nữ xinh đẹp mị hoặc, khuynh quốc khuynh thành thì phải làm sao?Mỗ vương gia bày tỏ: "Bổn vương cũng khổ sở lắm."Truyện tuyệt đối sủng, 1v1, nam chính là vương gia cao quý lãnh diễm, nam phụ là ca ca ôn nhu như ngọc, bonus thêm n + 1 số nam phụ khác, nữ chính bá đạo, thông minh, thù dai. Số nữ phụ não tàn ngáng đường nhiều vô số kể.Mời lọt hố.…
Tác giả : Minh Khuê Thể loại : Ngôn tình Nếu bạn là một độc giả yêu thích thể loại truyện ngôn tình, muốn theo dõi một câu chuyện đầy những thăng trầm nhưng cũng lại ẩn chứa những điều còn chưa thể nói ra, nội tình thật sâu sắc, hẳn bạn sẽ không thể bỏ qua truyện Bà Xã Trẻ Xã Hội Đen. Hãy cùng theo dõi truyện để bước chân vào thế giới đầy xúc cảm này.Cô, thiên kim tiểu thư hắc đạo được mọi người nâng niu trong lòng bàn tay, bề ngoài nhỏ bé yếu đuối, nội tâm máu lạnh bạo lực. Mỗi khi tới trường, đều sẽ dẫn đến có thương vong xảy ra, khiến cho toàn bộ học viện của Mỹ đều đưa cô liệt vào đầu danh sách đen. Bất dắc dĩ, cô chỉ có thể đi xa tha hương, xa vượt trùng dương, bắt đầu kiếp sống tìm tòi học hỏi rời xa nơi chôn rau cắt rốn, mà người giám hộ mới của cô lại là một người đàn ông côn đồ yếu đuối tay trói gà không chặt?!Kể từ khi cô gái bề ngoài yếu đuối vô hại, nội tâm máu lạnh bạo lực này vừa xuất hiện, thế giới của hắn liền tràn đầy phiền toái. Hai người lần đầu tiên gặp mặt, thì cô đã tặng hắn một viên đạn coi như quà ra mắt. Hắn xuất thân hào môn, hai mươi lăm, phong thái yểu điệu, gia tài bạc triệu, cả người toát ra thông minh cùng phóng khoáng, được vô số mỹ nữ theo đuổi, nhưng lại không ngờ sẽ trở thành người giám hộ của một đứa con nít!Năm ngày ba bữa bị giáo viên mời đến uống trà nói chuyện, mà người khởi xướng này ngược lại là người da mặt dày một chút tâm tư ăn năn hối cải cũng không có, vẫn như cũ gây chuyện phiền toái cho hắn! Rất tốt…
Ice không phải người bạn đời định mệnh của Blaze, nhưng trái tim Ice lại ấn định Blaze là một nửa hoàn hảo của cậu. Tình cảm họ dành cho nhau, dẫu mạnh mẽ, nhưng lại khiến Ice phải cực khổ để níu giữ. Cho đến ngày người bạn đời thực sự của Blaze xuất hiện.Giây phút ánh mắt hai người họ gặp nhau, có lẽ cũng là khoảnh khắc Ice nhận ra, lựa chọn của bản thân thật sai lầm và mọi nỗ lực đều quá thừa thãi.❝Trên thế gian này có thể có nhiều điều khiến tôi hạnh phúc, nhưng tôi chỉ muốn, chỉ khao khát duy nhất một mình em.❞✾✾✾✾✾❁ Truyện thuộc thể loại Omegaverse.❈ Vì có yếu tố trên nên truyện sẽ có rating R16. (Vì có các cảnh động chạm thể xác trong truyện)❁ Truyện mang các yếu tố liên quan đến văn hóa Nhật Bản (trang phục, ẩm thực và các Đạo). Xin lưu ý đây là fanfiction, được viết với tình yêu (:v) và trí tưởng tượng, không quá đặt nặng các quy tắc truyền thống hay lịch sử. ❈ Hãy click back nếu điều này khiến bạn thấy không thoải mái.❁ Truyện KHÔNG HỀ hủy hoại, bôi nhọ, hạ thấp hay có bất kì thái độ không tôn trọng nào đối với văn hóa truyền thống Nhật Bản (và tất cả các quốc gia có thể được nhắc đến trong truyện).❁ Các nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tôi. Họ thuộc về Monsta.…
Khi còn nhỏ, cô và cậu có tình cảm với nhau, nhưng vì những tai nạn bất ngờ, những nỗi đau âm thầm của định mệnh đã khiến cả hai chia xa. Cô vì bị tai nạn mà mất trí nhớ, cậu vì đã gián tiếp đẩy cô đến cái chết mà quyết định rời xa cô... Hai năm sau, số phận trớ trêu đã xô đẩy hai người gặp lại nhau, nhưng lại chẳng thể nhận ra nhau. Cô lấy họ mẹ, trở lại cuộc sống bình thường như những cô cậu học sinh khác. Cậu cũng sống vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình và bạn bè. Nhưng cuộc sống chứa đầy những sự bất ngờ, cô yêu bạn thân của cậu, còn cậu, cô biết, cậu cũng từng có tình cảm với cô. Nhưng chỉ là "đã từng". Thất tình, nhận ra mình đã bỏ lỡ người quan trọng nhất, cô tìm cách níu kéo cậu. Năm năm yêu đơn phương, năm năm níu kéo, năm năm cố gắng mù quáng chỉ để cậu yêu mình. Nhưng sự thật không bao giờ chiều theo mong muốn của chúng ta. Cậu không yêu cô, cô cho tới giờ đã hiểu rõ. Đến cuối cùng, cô chấp nhận buông bỏ. Buông bỏ, có lẽ sẽ tốt hơn cho cả hai. Cậu không còn cảm thấy phiền, và cô cũng không còn cảm thấy đau đớn, khổ sở nữa...…
"Nói cái quái gì vậy hả?! Cậu thật sự rời đi như vậy sao!"Hoài Kha im lặng, nước mắt bắt đầu ứa ra. Dù đau đớn nhưng cậu vẫn tiếp tục bước đi."Rốt cục suốt 3 năm qua là cái thá gì hả! Má nó!"Vẫn là chất giọng khàn đặc đó. Nếu là lúc trước, Hoài Kha sẽ cảm thấy giọng nói đó thật dịu dàng, ấm áp. Nhưng ngay lúc này, đối mặt với hoàn cảnh trước mắt, giọng nói của Hoàng Minh lại trở nên da diết và đau đớn vô cùng. Suốt những 2 năm bên nhau, chỉ vì một sai lầm mà đã coi như mọi thứ như chưa từng tồn tại. Cơn mưa ngày một lớn hơn, giọt mưa nặng trĩu lăng trên mi mắt của cả hai người, lẫn với giọt nước mắt không ngừng tuôn ra. Có lẽ ông trời cũng ủng hộ việc rời xa của cả hai nên mới đổ cơn mưa giữa tiết trời mùa đông này.Hoàng Minh vẫn đứng tại đó, lặng lẽ dõi theo bóng lưng người con trai mình yêu nhất rời đi dưới những giọt mưa. Trái tim đau đớn vô cùng, đôi mắt khóc đến đỏ hoe. Cho dù ngay lúc này Hoàng Minh có cố gắng níu kéo cậu, mọi chuyện vẫn sẽ như vậy. Nó chính xác là "sự sắp đặt" mà ông trời dành tặng cho hai người.Cứ như vậy cho đến khi mọi thứ trở về như ban đầu, trở về cuộc sống mà cả hai từng sống. Mãi cho đến 4 năm sau cuộc chia tay....…