Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nổi hứng viết hộ con bạn mới quen vì nó cũng đăng truyện này nhưng mới giới thệu được 1 chap thì nó đòi dừng nên mình viết tiếp cho nó luôn vì đang rảnh mặc dù sắp thi cmnr nhưng không sao. Tôi sẽ ra ít nhất 1 tuần 1 chap cho. Cái này đã được sự cho phép của miuki300 nên mấy người đừng bảo tôi xâm phạm trái phép đấy…
con pik me girl của lớp t kiêm bạn thân cũ 7 năm của t, đáng lẽ ra t sẽ k nói gì về tình bạn này đâu, bởi con này nó gọi tên t ở khắp mọi nơi nó đi bây à,t chỉ tiếc là sao t k nghỉ chơi sớm hơn với nó thôi,bây nghe câu chuyện về con nhỏ này k tức t mới lạ,t k rảnh thêu dệt câu chuyện làm gì có gì t viết nấy,...…
Truyện kể về chuyến đi chống dịch của cô y sinh Hiên và 5 người bạn của cô ấy, mang theo năng lượng tuổi trẻ để đẩy lùi dịch bệnh, cùng với những cảm xúc vui buồn thăng trầm, gặp những con người tốt bụng làm việc đầy nhiệt quyết. Và những câu chuyện tình đẹp được thêu dệt lên từ một chuyến đi tình cờ đó.…
Chỉ là một câu chuyện tình nhẹ nhàng, cùng một chút sóng gió thế gian, được thêu dệt rồi vẽ nên từ những đoạn tình cảm lẫn sự kiện thật giả đan xen. Có thể chúng không quá ấn tượng, nhưng có lẽ vẫn sẽ làm cho con người ta thoáng chút động lòng.…
"Gió đưa cành trúc la đàBên sông có kẻ mặn mà chờ trông..."Trường Sinh dừng bước bên bờ sông, ánh mắt nhìn xa xăm về phía bên kia. Hôm nay nước lớn, những con sóng nhỏ vỗ nhẹ vào bờ, mang theo hương phù sa ngai ngái lẫn với chút lạnh lẽo của buổi chiều tà.Bên kia sông, thấp thoáng bóng một người. Người ấy mặc áo vải nâu, mái tóc đen tuyền đưa nhẹ trong gió, dáng vóc cao gầy nhưng vững vàng như cây dừa trước gió. Hắn đang gánh nước, đôi tay săn chắc thoăn thoắt múc từng gàu, bờ vai vững chãi mà dịu dàng.Trường Sinh khẽ cười."Hôm nay không chèo ghe qua bờ bên này sao?"Bùi Anh Tú ngẩng lên, đôi mắt đen sáng lấp lánh như phản chiếu cả dòng sông rộng lớn."Qua để làm gì?" - Hắn hỏi, giọng trầm ấm nhưng ẩn ý trêu chọc."Qua để gặp cậu."Bùi Anh Tú khựng lại một chút, rồi cười nhạt."Cậu Hai Nguyễn, đất Sài Thành xa xôi không giữ được bước chân cậu hay sao mà ngày nào cũng ra bờ sông ngóng trông như thế?""Tôi không thích nơi xa hoa ấy." - Trường Sinh khoanh tay, tựa vào gốc cây gần đó. - "tôi thích chỗ này hơn, có người mà tôi muốn gặp."Bùi Anh Tú cúi xuống tiếp tục múc nước, đôi môi khẽ mím lại như cố giấu đi nụ cười."Cậu nói chuyện cứ như thầy đồ dạy chữ trong làng, toàn những lời khó hiểu.""Vậy cậu có muốn học không?""Học gì?""Học cách hiểu tôi."Lần này, Bùi Anh Tú không đáp. Hắn chỉ ngẩng đầu nhìn Trường Sinh thật lâu, trong mắt như có sóng nước lăn tăn.Trường Sinh vẫn đứng đó, áo dài trắng phất phơ trong gió, dáng vẻ ung dung mà lại lộ ra chút dịu dàng hiếm hoi.Bùi Anh Tú bỗng thấy lòn…
Tác giả: Nguyễn Thị TheeuĐây là một câu chuyện dựa trên một câu chuyện có thật của một bạn fan nhưng không phải fan của Ngọc và mình có chỉnh sửa đôi chút tình tiết để nó được hay và hấp dẫn hơn một cô gái lúc đầu k có mục đích, lí tưởng, hay buồn bã luôn tự ti với bản thân mình nhưng từ khi gặp một cô gái tên Ninh Dương Lan Ngọc thì cô ấy hoàn toàn trở thành một người khác, tự tin hơn, vui vẻ hơn…