[SeungminHyunjin] Hyunjin ngủ trong rừng
dựa theo cốt truyện "Người đẹp ngủ trong rừng" với mục đích giải trí là chính :))---cover stolen from @/springheart320 on twitter…
dựa theo cốt truyện "Người đẹp ngủ trong rừng" với mục đích giải trí là chính :))---cover stolen from @/springheart320 on twitter…
"Mình chờ cậu, cho dù có phải trải qua hàng ngàn thế kỉ..."…
khi enhypen đổi tuổi..._slowupdates; _halftextfic #eunseung/jina #lilin #bora…
Tên gốc: burning redTác giả: sicemonLink gốc: https://archiveofourown.org/works/53650666/chapters/135812749?show_comments=true&view_full_work=false#comment_804837151*Truyện có một chút xíu xiu WontaroBản dịch chưa có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không mang đi đâu với bất kỳ hình thức nào.…
"Tớ thích cậu..."- Chì Iốt -…
chỉ là u mê chút xíu hoi...…
honey, em yêu người đến điên dại.…
chị mày nhịn mày lâu lắm rồi đấy:))…
Tác Phẩm: Người chồng máu lạnhTác giả: HẠ NHIỄM TUYẾTThể loại: ngược , ....HETình trạng: hoàn thành---------------------------- Tớ: Jen , tên thân mật Jen dòi , ship couple JunSeung Tớ bị ghiền nặng truyện này nên quyết định chuyển ver cho hội Juraners nhà mình. Nếu có sai sót mong nhận được sự góp ý chân thành từ mọi người. Đó là hàng edit bị ghắn nhãn " chui" nên đừng ai rinh ra ngoài nhà Jen ....." chệt nun í"…
Author: Hạ Dĩ Phong Băng…
Author: Sên XámPairing: JunSeungRating: K+Category: Sad,romance, angst,open endingA/N: Chỉ đơn giản là rất điên. Điên đúng nghĩaSummary: "Từ đêm mùa đông rét buốt năm ấy, tôi đã vô tình để ánh mắt u hoài ám ảnh của em thấm vào tâm hồn mình.Cuộc đời này dù có trải qua những tổn thương rã rời tâm can, đến tận cùng, tôi vẫn cam tâm từ bỏ cả thiên đường , chỉ để được nhìn thấy nhân ảnh của nguồn cội nỗi đau..."…
"Nào, nở một nụ cười thật tươi để em chụp cho chị một tấm trước khi đám cưới nào!"…
góc nhỏ dành cho những kỉ niệm đẹp đẽ của chúng ta ♥️…
- " Chào em. "- " Cô thực phiền..".- " Chị nghĩ là mình thật sự đã thích em rồi. "- " Tôi yêu chị. " AU: Mình đã viết lại fic "CG!TYC" sau một thời gian dài biến mất. Do mình vô tình bấm xóa đi vài phần của fic, mình định sẽ không viết lại nhưng một vài bạn đã nhắn kêu mình đăng lại fic nên con tim dễ rung rinh của mình không thể ngó lơ được, thật cám ơn các bạn đã còn nhớ đến fic nhiều ạ!. Bây giờ mình sẽ viết lại từ đầu (+ chất xám cạn kiệt), chắc là thời gian ra fic sẽ rất lâu. Mong là các bạn thông cảm và vẫn còn nhớ và theo dõi truyện. Au thật sự cám ơn ạ!. Tuy nhiên lối văn chương vẫn tệ như ngày nào...…
hyunjin không quan tâm seungmin nữa rồi à ?!…
"Này cô gái à, điều gì đó từ người đã thu hút tôiNào ai biết đôi ta sẽ đến được với nhau cơ chứ?Nói tôi nghe điNgười có cảm nhận được tình yêu này không?Dành hết mùa hè của cuộc đời này để ở bên cạnh tôiHãy để tôi đưa người đi đến nơi mà người hằng mong ướcNói cho tôi biết điTình cảm này đã đủ làm người rung động chưa?"…
"tại sao... lại nói chuyện này cho mình?"sungchan dường như vẫn chưa thoát khỏi thứ cảm xúc nặng nề khó diễn tả do bức ảnh này mang lại. eunseok hơi ngạc nhiên nhưng rồi vẫn trả lời, "chuyện này không quan trọng."nó đã nghĩ đến điều gì khi nghe câu trả lời này từ cậu? là nó ngưỡng mộ vì cậu vẫn quá đỗi bình thản khi nhắc đến biệt ly, hay đau xót vì cậu vô tâm biết bao trước thứ tình cảm gia đình mà nó luôn khao khát? nhưng sungchan hoàn toàn không xác định được, hai người quá khác nhau. ngay từ khi bắt đầu, cơn mưa thấm ướt vai áo cậu đã kể một câu chuyện khác.…
gửi hwang hyunjin, người bạn thân nhất của tớ…
Nếu truyện cổ tích có thật? . Happy new year, uri Ekseuwon <3…
"sân trường có rất nhiều bướm bay, nhắm mắt bấm máy tôi cũng chụp được. wonbin còn nói trong những bức ảnh của tôi, chúng vẫn tự do, không bị giới hạn bởi bất kì khuôn khổ nào, dù lúc đó chúng chỉ còn là ảnh tĩnh. thần kì lắm, cảm giác bản thân đã tiến được một bước rất dài." sungchan thả trôi chính mình. ngàn vạn ngôi sao ẩn hiện, nương theo nó mà ôm lấy ngân hà, khi ấy lại chỉ như cách nó một khung cửa, rót đầy ánh mắt hoài niệm của thiếu niên, "ầy, hình như tôi đi hơi xa rồi.""không có gì." eunseok nhắm mắt. sao trời hoá thành hồ điệp, thong thả dạo bên bờ sông ngân, "tôi vẫn nghe đây."…