Tận Cùng Trái Tim
" Con người sống theo tập thể, nhưng bản chất vẫn là cá nhân. Tự thân vận động, tự thân phấn đấu. Ra ngoài đó, khoác lên môi nụ cười dù thành thật hay giả dối, thì khi trở về, chỉ trần trụi một con tim, mà tận cùng ... vẫn là nỗi CÔ ĐƠN không thể nào tự mình khắc chế..!""Anh ơi em đâu có muốn.. muốn phát giác lấy cái cảm giác này .. trống trải .. đơn độc... mà dù em 16 tuổi, như một bông hoa đang chuẩn bị nở, em vẫn cảm thấy không an toàn. Ngoài đó đó, có ai YÊU em không, có ai THƯƠNG em không? Em phải làm gì mới khỏi lạc lõng, em phải chạy đi đâu mới tìm thấy bình yên .. ""Em thích ngủ lắm.. anh hay về trong những giấc mơ, thế giới chỉ có hai ta và thành thật, em chẳng muốn dậy đâu. Vì trong mơ kia, anh là của em, em biết về anh nhiều hơn em biết về bản thân mình. Còn ngoài kia, ngoài em ra, em chẳng hiểu về ai cả. Liệu mở miệng ra có đụng chạm đến nỗi lòng người ta, liệu người ta có mà thật lòng với em như em mong mỏi .. " Con người .. bản chất sống vẫn là cá nhân. Tự thân vận động, tự thân phấn đấu. Ra ngoài đó, khoác lên môi nụ cười dù thành thật hay giả dối, thì khi trở về, chỉ trần trụi một con tim, mà tận cùng ... vẫn là nỗi CÔ ĐƠN không thể nào tự mình khắc chế.. vậy vì sao phải sống tập thể, phải gắn kết với nhau? Để ta không thể nào với đến tận cùng trái tim mà xóa đi hai chữ CÔ ĐƠN .. !!!"Liệu một mình ... em sẽ hết cô đơn chứ ???"Không ....Lạc.9/1/2016…