Bốn Kiếp Thùy Liễu - Sơn Táp
…
Ta phía trước một lần cho rằng thanh xuân không dùng phí thời gian, càng sớm nở hoa càng sớm kết quả, nhưng là mặc kệ ta là phủ thừa nhận, càng sớm nở hoa cũng càng sớm suy tàn, ta không là cái gì hiếm quý giống, cũng không thể hoa khai bất bại. Tựa như Tần Bạch Liên theo như lời thời mãn kinh, nó cũng không phải cái thứ tốt.…
Những câu nói vụn vặt…
Đọc đi hỏi nhìu¯\_(ツ)_/¯…
Hán Việt: Thiên áiTác giả: Tình TịchTình trạng: Đang editThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Đoản văn , Đô thị tình duyên , 1v1 , Ngôi thứ nhấtGIỚI THIỆU:"Em cho rằng mối quan hệ của chúng ta chỉ là chim hoàng yến và kim chủ của nó, nhưng cả công ty đều nói hai chúng ta đang yêu đương."…
Từng, nàng nghĩ đến làm thố ti hoa là tốt nhất, có nhân che gió đụt mưa, không bao giờ nữa cần giao tranh, làm leo lên đại thụ một khi biến mất, đã bị thuần dưỡng thố ti hoa như thế nào mới có thể thay đổi lề lối, trở thành che trời đại thụ?Kỳ thật đây là một cái thực thông thường bị vứt bỏ sau cố gắng tự chủ đạt được thành công chuyện xưa.…
Ivy, là một cô gái 16 tuổi tròn. Vì cha mẹ lo lắng cô yêu đương và lơ là trong việc học nên đã chuyển cô vào trường Raisy, trường học của các tiểu thư.Cứ ngơ chuyển vào đấy sẽ không biết yêu là gì nhưng có lẽ bố mẹ cô khinh địch hơi quá rồi. Trường Raisy tập hợp rất nhiều nữ đồng tính. Cho con gái vào học cũng koong khác gì giao thỏ cho sói ha...…
Nội dung nhãn: đô thị tình duyên vui mừng oan gia hào môn thế gia thiên chi kiêu tửMột cái trước hôn sau yêu chuyện xưa, xem văn án có điểm bi thương, kỳ thật linh lung viết là lãng mạn ấm áp tiểu ngọt văn, cảm thấy viết còn được thông qua, thỉnh dũng cảm đem hoa tươi cùng bình tạp hướng ta đi!…
đọc đeeeeeeeee…
Kí ức giống như những giọt nắng còn vương lại nơi cuối thềm. Đẹp đẽ vậy mà cũng thật mong manh. Thật mong manh nhưng cũng thật đẹp đẽ! Có lẽ ai trong chúng ta cũng đã từng có một mối tình thời học sinh. Có thể như gió thoảng mây bay, có thể lại khắc cốt ghi tâm nhưng vĩnh viễn vì hai từ tuổi trẻ mà bỏ lỡ. Để rồi ta ước giá như. Giá như ta gặp nhau muộn một chút, giá như khi ta bên nhau hai người trưởng thành hơn một chút.. Hải Đường và Tuấn Minh là tình đầu của nhau. Tình yêu chưa một lần ngỏ lời ấy bị chia cắt 11 năm trời. Một người biền biệt không tin tức nơi xứ người. Một người ở lại vùi mình vào học tập, công việc. Thế rồi sau đó họ gặp lại nhau. Liệu tình cảm 11 năm trước có đủ lớn để họ ở bên nhau? Liệu mối tình đầu có đủ sâu sắc để trở thành tình cuối?…
Truyện / ảnh thuộc thể loại trong sáng…
Đọc đi ròii biết :33…
Đọc đi rồi bt:>…
Hắn xuyên thấu qua trên người nàng tầm mắt nhìn đến vĩnh viễn là khác một nữ nhân, vì thế nàng nhẹ nhàng bâng quơ xoay người rời đi, hờ hững quyết tuyệt.Thân thể của nàng thượng lưng đeo trầm trọng phiền phức thân thế bí mật, triều đình muốn lùng bắt, nhất diệp minh muốn duy hộ, hắc đạo thế lực muốn xem xét...…
;-; không yêu xin đừng nói lời cay đắng nhé…
Nàng cùng hắn, giống như là ngụ ngôn lý hạt tử cùng ếch, thế bất lưỡng lập, lại tránh không được trăm sông đổ về một biển. Cầm tay thì giờ, yêu hận mãnh liệt, bọn họ là tiêu tan tiền ngại, vẫn là cùng nhau chìm nghỉm? Kỳ thật, này thế gian vô luận cỡ nào phức tạp phân tranh khúc mắc, xét đến cùng đều là từ một cái đơn giản nhất nguyên nhân tạo thành . Thì phải là yêu.…