Mùa hè đã qua, mà chúng ta vẫn còn ngoảnh lại
Fanfic SamaKyouTag: 18+, dead doveWarning: OOCĐây là truyện tác giả viết tặng bạn, độ dài xx chương, sẽ hoàn thành. Các nhân vật và sự kiện trong truyện đều là hư cấu, mọi sự trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên.Văn án:"Tôi gọi từ quá khứ, đầu dây bên kia có ai không?""Sao em lại nói thế nhỉ?"Kyousuke xoay đầu lại cười ngượng với Samatoki, dáng vẻ ấy đầy ngại ngùng lẫn khó xử như thể vừa bị người lạ bắt gặp làm chuyện ngu ngốc. Mà chính nó cũng chẳng hiểu vì sao mình lại làm thế, cứ như từ trong người vừa chạy ra một mã lệnh máy tính, nó chỉ vô thức phản xạ, nhấc điện thoại công cộng lên rồi bảo: "moshi moshi?"Vậy mà chỉ một nụ cười ngại ngùng đó thôi cũng đủ để khiến nét vui vẻ bên môi Samatoki tắt lịm. Tim hắn như có hàng vạn nhát dao xuyên qua, vết thương đau rút lại rồi nặng nề chảy máu. Nếu có thể, hắn muốn mượn một dao lạnh buốt đó khắc lên trên băng vô vàn chú ngữ, để có thể giữ mãi Kyousuke ở lại. Nhưng làm sao được?Nếu tôi gọi, liệu em có trả lời không?Samatoki không nói gì, cứ đứng tần ngần dưới trời đổ tuyết, đối diện là Kyousuke cách hắn không xa đang giữ ống nghe trong bốt điện thoại công cộng. Giằng co trong im lặng một lúc lâu, đến khi Kyousuke thật sự định từ bỏ việc gọi điện hỏi thăm Riou rồi đánh trống lảng sang chuyện khác, mới nghe được âm thanh lạc lõng của Samatoki ngắt quãng giữa những làn hơi thở."Tôi trả lời từ tương lai. Kyousuke, xin đừng cúp máy..."…