Hộc Châu phu nhân - Tiêu Như Sắt
Trong mịt mùng tuyết trắng khắp đất trời, chàng giương căng cánh cung sau lưng nàng. Nàng chẳng tránh chẳng né, không nấp không náu, trơ mắt nhìn chàng bắn ra mũi tên định mệnh một đi không thể trở về ấy. Từ đây, vĩnh viễn mất đi hạnh phúc...-------------------Chú thích: Tên chương lấy lần lượt từ các vế trong 3 câu đầu bài Cổ phong kỳ 28 của nhà thơ Lý Bạch thời Đường, người dịch để theo bản dịch của Hà Thủy Nguyên.…