Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
meeting you was like listening to a song for the first time and knowing it would be my favourite. warning: ooc, hầu hết tình tiết đều không có thật.đây là nơi mình đăng drafts, ideas về một số cp lck. lưu ý đây chỉ là những bản thảo sơ sài mình viết khi đang vào mood, không phải fanfic hoàn thiện nên sẽ không được chỉn chu và đầy đủ. thế thôi, cảm ơn vì đã ghé qua ổ nhỏ này của mình.…
NỮYUI HIRASAWA: yui là một cô gái dễ thương và rất hay cười,trong một vụ hỏa hoạn lớn không rõ nguyên nhân từ đâu cô đã mất mẹ còn bố luôn phải đi công tác xa nên cô đến ở cùng cô bạn thân là SAKURA SAKURA ORIHARA:gia tộc orihara là một trong bốn gia tộc lâu đời và có thế lực nhất sakura là con gái của asuma cô là một cô gái khá trẻ con ; tuy là con một gia đình có quyền lực nhưng cô không bao giờ tự kiêuNAMMAKOTO HIYAMA : là hotboy của trường lúc nào cũng được cá bạn nữ vây quanh nhất là yukino ;makoto lúc nào cũng vui vẻ và hòa đồng thích yui từ lâu nhưng chưa từng thổ lộ lúc nào cũng là cô bực mìnhYUUTO OKITO: cũng la một hot boy khác của trường cậu cũng rất được lòng các bạn nữ yuuto học rất giỏi ;thể thao cũng vậy là bạn thân của makoto lúc nào cũng đôi co với saku ra và luôn gọi cô là SAKURA BÀ CHẰN nên luôn luôn bị cô tặng cho đôi giày thân yêu vào mặt…
"Từ lớp học đến công sở - khi quá khứ đau thương gặp lại tình yêu lãng mạn"Giữa chưa từng có và đã có rồi lại đánh mất, thì việc nào nuối tiếc hơn? Trong tiếng trung ta có 2 cụm từ "cẩu bất đắc" và "ái biệt ly". Về bản chất thì đối ứng với hai vấn đề "chưa từng yêu nhau " và "đã từng bên nhau nhưng lại chia tay". Trong tim tôi toàn bóng hình người đó nhưng trong lòng người đó lại chẳng có một vị trí nào dành cho tôi. Đó là "cẩu bất đắc" yêu lại không có được, sao lại không khiến người ta khổ sở chứ? Còn "ái biệt ly" thì cuối cùng đã ở bên nhau rồi nhưng đời sống hiện thực lại khiến không thể không rời xa chỉ để lại dấu ấn trong cuộc đời người kia, mỗi người một nơi. Để đem ra so sánh cái nào nuối tiếc hơn thì khó lòng đong đếm cho đủ. Nhưng có một điều dám chắc, cả hai cảm giác này đều thật đau đớn. Dẫu vậy nếu nỗi đau này dai dẵng và thậm chí gây ra những hậu quả nặng nề cả về thể xác lẫn tinh thần thì ta lại phải đặt ra một câu hỏi rằng: Điều gì thật sự gây ra những đau khổ trong trường hợp ta không đạt được hoặc đánh mất nó?…
"Chào mọi người, em tên Moon Hyeonjun, sáng em đi học chiều em đi làm phục quán cà phê. Bố mẹ em cũng tích góp mở được cái sân golf cũng được gọi là rộng rãi, là một đứa con ngoan chắc chắn em sẽ luôn phụ giúp bố mẹ. Ngoài 2 công việc kể trên em còn làm phục vụ sân golf nữa"Minseok khoanh tay dựa lưng vào tường, nhìn thằng bạn cùng phòng ngồi trên giường trước mặt là máy quay cũng được tầm 1 tiếng rồiChuyện là chúng nó có một bài tập giới thiệu bản thân bằng tiếng Anh. Minseok đã hoàn thành nó ngay trong ngày hôm sau được giao bài tập, còn Hyeonjun? Nó cũng siêng lắm đó, nó cũng làm bài ngay trong ngày hôm sau được giao bài nhưng chẳng hiểu sao 2 tuần rồi vẫn chưa xongHyeonjun thở dài nhìn chiếc máy quay với màn hình tối thui vì hết pin. Nó chán nản nằm dài xuống giường, hai chân sớm đã vượt quá chiều dài của chiếc giường đung đưa lên xuống"Học hành mệt quá mày ơi, mốt kiếm phú bà bao nuôi cho sướng"Minseok cười khẩy, bước tới gần Hyeonjun, cậu nằm đè hẳn lên người nó, hai tay ghì chặt hai tay nó xuống giường"Mày thì chắc được giá lắm nhỉ? Để tao check hàng thử xem""Đ* m* gớm quá mày!"Hai má nó đỏ bừng lên, cố vùng vẫy thoát khỏi thế kìm kẹp của thằng nằm trên. Người thì 1 khúc mà chả hiểu sao khỏe vl raGiằng co một hồi Minseok cũng chịu kết thúc trò đùa dai của mình"Tao có bán thân cũng bán cho thằng giàu chứ đ*o bán cho thằng 50 won gửi xe cũng không có"Nó bĩu môi nhìn Minseok, cậu chàng kia thì chỉ cười khinh"Không ai chịu nổi mày ngoài tao đâu"Minseok mình chưa từng nói sai…