Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đây là một câu truyện ngôn tình, xuyên không pha chút hài hước."Tôi muốn về nhà""Khả năng cô không thể quay về được nữa.""Tại sao?""Tại vì nơi này cách nhà cô rất xa""Xa bao nhiêu?""Xa hơn một ngàn hai trăm năm"Hứa Thanh nhìn cô gái đến từ thời Đường, trong mắt hiện lên chút thương cảm. Tất cả những gì cô quen thuộc đều đã trở thành lịch sử. Người Thân, bạn bè, kẻ thù tất cả đều đã yên lặng ở một ngàn hai trăm năm trước.…
Chương 1 : Đại tiểu thư giá đáoQuản gia Niên nói , với đôi mắt sắc bén hướng về phía anh "Từ hôm nay cậu là người hộ tống tiểu thư nhà họ Lục" ***Anh tên là Tống Lâm Vương , anh bị đưa vào cô nhi viện chỉ mới lên 3 , được nhà họ Lục đưa về nuôi dưỡng xem anh như con ruột. Anh xem đại tiểu thư của gia như em gái ruột mà bảo vệ cô từ nhỏ đến lớn, chỉ là cô đi du học từ khi lên 12 tính đến nay đã được 20 năm. Anh lo sợ cô sẽ không nhận ra anh mà đối xử tệ bạc.Hôm nay Lục Cẩm Hạ trở về, anh tựa đầu vào cây , nghe thoáng tiếng gió. Bỗng tiếng của quản gia Niên vọng ra"Nhanh cái chân lên, đại tiểu thư trở về phải đón tiếp chu đáo".Lâm Vương chợt giật mình , Lục Cẩm Hạ trở về rồi sao? anh thầm nghĩ , không biết cô ấy bây giờ nhìn như thế nào? Có còn nhận ra anh không?Anh vội chạy nhìn ra, ánh mắt của anh mở to với vẻ hạnh phúc.Tiếng cửa xe mở ra, bước xuống là một đôi chân dài trắng muốt, tiếp đến là thân hình cô , giờ cô đã 22 tuổi một tuổi xanh mơn mởn, thân hình nhỏ nhắn với ba vòng đầy đủ, nóng bỏng. Tháo lớp kính râm trên mặt là một đôi mắt to tròn, với hàng lông mi dài cong , chiếc mũi thanh cao , miệng cô nhỏ nhắn, hồng hào như một viên kẹo.Hóa ra không phải là mơ, mà là sự thật , cô đã trở về.…
Nguồn: tangthuvien.comConverter: meoconlunar[ nội dung giới thiệu vắn tắt ]Này nửa đêm không ngủ được, theo thang lầu gian ngã xuống tới nam nhân là chuyện gì xảy ra?!Không nhìn ra đến nàng thầm nghĩ làm không quen hến ── làm tự bế, đùa giỡn quái gở sao?Hai người bất quá đánh vài lần đối mặt, lại vừa đúng trụ cửa đối diện,Hắn có tất yếu giống thục đến lạn điệu lão bằng hữu giống nhau, mỗi ngày đến ấn gia môn của nàng linh sao?Nói cái gì hắn là dàn nhạc chủ xướng, cần nàng vị này tác gia hỗ trợ mới có fu viết ca,Sau đó liền quang minh chính đại giống kẹo mè xửng giống nhau dính trụ nàng không tha,Làm ơn, nàng viết là kinh sợ tiểu thuyết nha, cùng hắn nhạc Rock and Roll có thể dính thượng cái gì biên a!Nói sau, nếu hắn bất khoái điểm rời đi, chờ “Cái kia ngày” Tiến đến,Nàng thật sự không có nắm chắc còn có thể làm cho hắn “Toàn thân trở ra”, mà không phải gục sau lại......Nhưng này nam nhân thật sự là nói không nghe, nàng đều rõ ràng đem cửa linh tiêu âm làm bộ không ốc,Hắn còn vụng trộm khai nhà nàng khóa xông tới, bị nàng làm “Bữa sáng” Ăn luôn tính hắn xứng đáng,Đòi mạng là, của hắn hương vị rất tốt đẹp, làm cho nàng thú tính quá “Đào thành động hút máu”,Hắn đương trường ngất đi, vốn tưởng rằng hắn tỉnh lại sau nhất định sẽ dọa đến lạc chạy,Sao biết, hắn lại không muốn nghe nàng nói sorry, còn muốn nàng lại “Thử dùng” Hắn một lần......…
Vào năm 9 tuổi, Kuroko đã không ngại gió rét chạy đến đền thờ, dốc hết tiền mừng tuổi để cầu khấn một mối nhân duyên tốt đẹp. Nhưng vị thần của ngôi đền này lại là một kẻ lười biếng nên đã nhân danh đạo lí "cho người cần câu còn hơn cho con cá" mà ban cho Kuroko một món quà, nhờ có nó Kuroko có thể tự lựa chọn cho mình một người bạn đời phù hợp...Vậy cậu sẽ lựa chọn ai, để có được cái kết hoàn mỹ nhất?…
Đây là một câu truyện có thật dựa trên câu chuyện tình cảm của au. Tại sao truyện có thật mà au lại set thể loại truyện là Teen Fiction? Vì au mới 16 tuổi thôi, mà để chuyện kết thúc như vậy không hay xíu nào, nên về sau sẽ là chém gió nhé. (Khi nào bắt đầu chém thì au sẽ nói ^^ ). Cũng là lần đầu viết truyện nên chắc chắn sẽ không được hay, cũng một phần au viết văn ngu nữa nên thông cảm nhé =)) "Nè.."- dòng tin nhắn Facebook hiện lên trước mắt tôi, vừa hoang mang, vừa thắc mắc, anh có bao giờ nhắn tin như vậy đâu chứ."Sao vậy?" - Phải nói làm sao? Trước giờ, có khi nào bị gửi tin nhắn như thế này đâu. Tôi bí rồi. "Làm bé của anh" "Haha, không phải trước giờ em vẫn coi anh là anh trai sao? Bé của anh mà" - Tôi chỉ thở dài, chắc hôm nay anh lại 'tâm trạng' rồi. "Không, không phải thế, bé của anh, là phải mãi mãi bên anh cơ. Anh thích em, từ lúc còn ở Việt Nam rồi" - Một tin nhắn reply, mà tôi đứng hình. Không phải vì được tỏ tình, mà vì tôi cũng thích anh…
Cô bước vào cổng nhà, bỗng có một bàn tay to lớn nắm chặt tay cô, sau đó ôm cô vào lòng, "Cẩm Tú, cuối cùng anh cũng trở về rồi."Cô chuyển tay xuống lòng ngực anh đẩy anh ra"Anh...là ai?"Anh cuối xuống nhìn con người mảnh khảnh, nhỏ nhắn này, rõ ràng là Cẩm Tú tại sao còn hỏi anh là ai. "Em thật sự không nhớ sao? Là anh đây mà, anh là Diệp Viên Khang đây."Thì ra là anh. Cô bất giác nhớ ra điều gì đó mà cô đã quên mấy năm trước. Người cô bỗng đờ ra, ngước nhìn anh:"Thật xin lỗi Diệp Tổng, tôi không phải Cẩm Tú, Cẩm Tú là chị của tôi, còn tôi là Mỹ Tiên nhị tiểu thư của Tần gia."Anh như hoá đá:"Thế Cẩm Tú đâu?"Cô cười giễu:"Thật xin lỗi, chị ấy không có ở đây. Chị ấy..."Cô có hơi ngập ngừng. Anh sốt ruột đứng chờ nghe cô nói, vài giây sau cô quyết định nói ra:"Chị ấy...chết rồi." giọng nói của cô có hơi nản, giọt nước mắt của cô không chảy mà vẫn nằm trên mí mắt. "Là...là thật sao? " anh hơi bị bất ngờ. Thấy cô không có ý trả lời anh liền nói tiếp:"Tôi xin lỗi, đã làm phiền rồi." Npis xong anh quay đi.…
Mắt mới mở còn hơi sương, bé con cựa quậy quơ tay. Bác sĩ dung túng cầm người bé lên, tét đít thật mạnh, bé òa khóc.Chợt câu nói khiến bé chú ý. "Ú òa" người nọ che mặt rồi hù một tiếng lộ ra khuôn mặt râu ria của mình.Bé ngơ ngác, sau đó lại phản xạ bật cười.Ngày bé chào đón thế giới này, không phải là cái ôm hay cái hôn nồng thắm.Mà là tiếng ú òa dọa bé của người nọ._______________♤ Boylove, chủ thụ, phi Logic.♤ không thích thì quay lại, văn chương kém, nhân vật ooc.●Tác giả Gấu Vấp Phải Mèo (Raccoon)○ Wattpad nhuydongoc…
" Anh ơi, anh dịu dàng một lần em xem nào "" Đé.. Dạ"-----------------textfic & văn xuôi Fic kể về 1 em nhỏ được cưng chiều bởi tên tổng tài lạnh lùng=))))cổ bị mê xưng hô anh - mày , tao - bé ... đồ á, kiểu là Quang Anh cục súc thế thôi nhưng vẫn yêu chiều con zợ của mình í 🥰❗Mọi thứ trong truyện chỉ là trí tưởng tượng của tác giả, truyện viết ra chỉ để đọc giải trí, vui lòng không mang đi đâu khác khi chưa có sự cho phép của tác giả. Otp là thật, truyện là giả tưởng.❗cổ xàm nên đừng ai ném đá cổ nhe 😞💔…
Nội dung giới thiệu vắn tắt:Nàng, trương Tiểu Nặc một cái đã từng bài xích trứ nữ đồng tính luyến ái thẳng nhân nhưng tại một lần ngẫu ngộ trung nhượng nàng từ nay về sau ái thượng nữ nhân. . . . .Quán bar hát(uống) hoàn cuối cùng một chén rượu, vũ nhìn biểu bất đắc dĩ đứng dậy chuẩn bị quay về nơi ở, mỗi ngày ngoại trừ đi làm chính là trở lại bản thân quán bar lý hát tửu, năm năm chẳng bao giờ gián đoạn, giờ này khắc này cũng chỉ có rượu mới là nàng tối thân mật bằng hữu, mà cái này bằng hữu bồi nàng vượt qua một cái lại một cái nan miên ban đêm "Nga, xin lỗi!" Vũ đứng lên lại bị trước mặt mà đến chàng một đầy cõi lòng. Vũ ngẩng đầu chống lại của nàng ánh mắt, tuy rằng ngọn đèn hôn ám, nhưng năng cảm giác được nàng hai mắt mê ly tựa hồ tại áp lực trứ nào đó thống khổ, vũ sửng sốt thần đã chẳng biết đi đâu. Vũ lắc đầu đi ra quán bar, đầu mùa đông ban đêm đã bắt đầu lạnh , vũ nắm thật chặt trên người vận động y lẩm bẩm: "Lại gần một năm ." Vũ đi hai bước "Ba" một tiếng do trên người ngã xuống một khối biểu, vũ nghi hoặc địa nhặt lên tới thoáng cái nở nụ cười, "Khẳng định là cái kia liều lĩnh quỷ." Nàng xoay người vào quán bar."Sẽ không là đi ba, thế nhưng cửa không ai xuất nhập nha." Vũ hầu như tìm lần quán bar cũng không thấy thân ảnh của nàng.Then chốt tự: tiêu vũ trương Tiểu Nặc diệp hi…