[TaeKook] Lời Tỏ Tình Của Mùa Thu
Truyện được chuyển thể từ bộ truyện tranh ngôn tình "Lời tỏ tình của mùa Hạ".Drop.…
Truyện được chuyển thể từ bộ truyện tranh ngôn tình "Lời tỏ tình của mùa Hạ".Drop.…
"đang nghĩ gì vậy""nghĩ đến anh..." Đường Hiểu nói xong tức khắc bịch miệng mình, tự muốn tự vả mình 1 cái. "Ha ha". Tiếng cười Cốc Tu Cẩn van lên trên đầu, tràn đầy diệu dàng làm người ta đỏ mặt thẹn thùng " Đường Hiểu, có ai từng nói em dễ thương chưa?".Bộ truyện này của tác giả Doãn GiaDo Huyết Phong dịch Mị chỉ edit lại thuiẢnh của Lưu Chấn Phong…
Nhưng họ đâu biết.Anh khóc vì nỗi xa xôi, vì cái bóng trăng, vì Vĩ Dạ._____Đây là một oneshot mình viết về Hàn Mặc Tử, chủ yếu dựa trên bài "Đây thôn Vĩ Dạ" của tác giả. Tuy có tìm hiểu về tiểu sử cũng như hoàn cảnh sáng tác của thi sĩ, nhưng nhìn chung vẫn còn nhiều mơ hồ không được thoả lấp. Mong mọi người thưởng thức, và góp ý nhẹ tay.…
Bộ truyện này được dựa theo 1 bộ phim ở TQ, có tên là" Gửi tuổi thời thanh xuân ngây thơ tươi đẹp".Đây là tác phẩm đầu tay của mình, có gì sai sót mong các bạn thông cảm và bỏ qua :D.Giờ thì vào truyện thôi!…
"Em chưa từng hiểu và cũng không muốn hiểu.""Em đang trốn tránh điều gì ?""trốn tránh tất cả"…
Tên truyện:Cô Vợ Ngốc Của Gã Đồ TểThể loại:Ngôn tình lệch chuẩn · Chiếm hữu · Giam cầm · Sủng ngọt ngầm · Hắc ám · Lạnh lùng × Ngốc nghếchTóm tắt nội dung:Cô là một thiếu nữ ngốc nghếch, đơn thuần đến mức không phân biệt được đúng sai, càng không hiểu thế nào là "lấy chồng". Chỉ biết một hôm, cô được khoác váy trắng, bị người ta "gả" cho một người đàn ông mà cả làng đều khiếp sợ - Tần Gia Hạo, gã đồ tể trầm lặng, khét tiếng máu lạnh.Ai cũng nói gã là ác quỷ. Gã giết lợn, giết bò, thậm chí từng giết người. Nhưng lại kỳ lạ mang về nuôi một con bé ngốc làm vợ.Cô không hiểu tình yêu. Nhưng gã lại dạy cô từng chút một - từ cách viết tên mình, đến cách lặng lẽ yêu một người.Gã luôn hung dữ, ra tay tàn nhẫn với tất cả. Chỉ duy nhất với cô, gã dần học cách nhẹ nhàng. Nhưng gã cũng độc chiếm. Gã không cho cô ra khỏi nhà, không cho tiếp xúc người lạ. Ai nhìn cô một chút, gã cũng có thể cầm dao tìm đến tận cửa.Thế giới của cô bé ngốc dần chỉ còn xoay quanh người đàn ông ấy.Nhưng liệu một con thỏ ngốc có thể sống mãi trong lòng dã thú?Liệu thứ tình cảm bị vặn vẹo từ đau đớn và lệ thuộc này... có thực sự là tình yêu?…
"Người như tui ấy hả? Có đánh nhau thì cũng phải đánh đẹp. Có bị ghét thì cũng phải ngầu lòi."Vừa chuyển đến trường Trung học Long Vân chưa đầy một tuần, Na Tra - tên học sinh mới với lý lịch "nghi ngờ có hơi xém cháy học bạ" - đã kịp khiến cả khối phải thuộc tên. Không phải vì học giỏi. Không phải vì đẹp trai (dù cũng có). Mà là vì... bị nhốt trong tủ đồ rồi đá bay nửa đám học sinh bắt nạt.Tưởng rằng sẽ bị đuổi học, nhưng bất ngờ thay, người kéo cậu ra khỏi cái tủ và cái mớ rắc rối ấy lại là một chàng hội trưởng áo sơ mi trắng - Ngao Bính, người mang trong mình vẻ đẹp trầm tĩnh, nhẹ nhàng nhưng nguy hiểm như nước xoáy.Một bên là lửa, một bên là nước. Một bên ngông nghênh chẳng ai trị nổi, một bên quy tắc chuẩn mực như luật trường tự viết.Câu chuyện của họ bắt đầu bằng một cú mở tủ... và một cái quay lưng lạnh tanh.Nhưng Na Tra không biết, từ lúc cậu bị nhốt trong cái tủ đó, ánh mắt của một người đã chẳng thể rời đi nữa rồi.…
"một chút vội vã để có thể nhận ra rằng mình đang ở đâu"by @-vievie…
"Hóa ra em mới là kẻ thứ ba" là câu chuyện thanh xuân nhẹ nhàng như nước. Dịu dàng bước vào cuộc sống thanh xuân của nhau rồi cũng bình lặng bước ra khỏi thế giới mang tên trưởng thành. Ngọt ngào có, bất ngờ có, vui vẻ có, đau lòng có, xót xa có, chỉ thiếu mỗi lời chào tạm biệt.…
Thể loại : ngọt, sủng,hài hước, HE, đam mỹCouple : Thác Bạt Hoàn Thành&Thịnh LậtVăn Án:"Hỏi anh ta xem tôi là ai?""...""Thác Bạt Hoàn Thành! tôi là ai?hừm?""Là...là cả thiên hạ của tôi""cả thiên hạ cũng có nghĩa tôi là ba anh ta" Thịnh Lật nâng khóe môi nói.Tác giả: Biins Wiliams ( Bọ xít)…
"Trương Tinh Đặc ồn ào thật đấy, em ấy đánh thức trái tim tôi rồi. Và cũng chính em ấy đã đưa tôi vào cơn ác mộng mãi không thể thoát ra"Mình viết fic này từ tháng 8. Mình cứ suy nghĩ mãi về cái kết.…
Đông tàn xuân đến, gió thổi lay nhẹ cánh hoa bên thềm, Phai nằm phơi nắng bên loài người đã mang "gánh nặng" đi qua bốn mùa.…
Câu chuyện xoay quanh 3 cậu bạnHọ là những cậu ấm con nhà giàu nhưng luôn nỗ lực để đạt một mục tiêu.Một ngày nọ họ cùng học trong một trường nổi tiếng có tên là" Thiên Lương" và cùng học chung một lớp 10-1.Và họ cũng có cùng một môn thể thao là bóng rổ.Và những tình huống vui,buồn và đầy cảm xúc bắt đầu với họ…
Một ngày Mỉnhee biết mình đã bị biến thành song trùng của Hwang Yunseong" Ơ thế là tao không được gặp anh Yunseong nữa hả mày?""Ừa"P/s: Nó hề hước và không deep đâu nhise:)))…
" Những ngôi sao ấy có thể lấp lánh,nhưng anh còn toả sáng-một thứ ánh sáng diệu kì hơn cả"Dành cho Taehyung và Jungkook Trans chưa có sự cho phép của tác giả,mong thứ lỗi.written by MYGKOOK…
- "sự mất mát luôn để lại những tổn thương , nhất là khi nó đến từ người thân cận nhất với chúng ta"tôi đã mất đi em gái của mình để rồi chìm đắm trong công việc và trầm cảm 2 năm trời để rồi hôm nay mở chiếc laptop ra , nhìn thấy những gì còn sót lại của Aurora.đây là 1 câu chuyện ngắn...…
Độc Nham Nham 15 tuổi, một thiếu niên trầm cảm. Mát tóc đen, khuôn mặt hơi giống mẹ, đôi mắt phượng thừa hưởng từ cha, lông mi hơi dài, thể chất bình thường. Bị di chứng náo loạn từ năm 7 tuổi. Lên tròn mười tuổi, cậu ta nói: "Lũ dối trá." khi cậu ta nhìn những đứa trẻ được đặt những nụ cười trên khuôn mặt ấy, cậu ta cố gắng thích ứng "thực tế" của thế giới này, mỉm cười giả dối. Mười hai tuổi, cậu ta nói với cha mẹ mình, "Con muốn chuyển trường." Cả hai người khó xử nhưng không chấp nhận. Vì thế cậu ta vẫn phải tiếp tục học ngôi trường đó. 14 tuổi, cậu ta bị bắt nạn. Cơ thể trở nên ốm yếu. Mẹ cậu ta nhìn rồi khóc, liên tục nói từ "xin lỗi". Cậu vẫn nhìn mẹ mình. Đôi mắt cậu ta không biết từ lúc nào đã trông như mất đi sự sống. Cha cậu quyết định "chuyển trường cho cậu" nhưng lần này cậu ta nói "Con không muốn đi học nữa. Mẹ cậu ta hỏi "tại sao" nhưng cậu ta không trả lời. Cậu vẫn bị cha mẹ ép đi học. Đến 15 tuổi, vì trường quá xa nên cậu phải sống với ông bà. Còn ba mẹ tiếp tục công tác. Lần này cậu ta chọn "không cần ai cả", muốn che lấp đi tiếng của xung quanh, chỉ lấy "âm nhạc" để lấp đầy lõ hổng. Không cần ai...Author -Tiểu Hạt Dẻ 🌰 desu~!🍃🍃🍃…
Nàng từng là phấn đấu tại xã hội tầng thấp nhất người, lại nhân bị vứt bỏ cùng nhận quay về, sớm chiều giữa, se sẻ biến Phượng Hoàng, trở thành người đứng trên mọi ngườiNàng từng là của nàng lão sư, lại không biết nàng thầm mến nàng đã nhiều nămMột lần tai nạn xe cộ, dẫn đến nàng mất đi phía trước toàn bộ ký ức cùng nhận thức năng lựcMột hồi kỷ niệm ngày thành lập trường, một lần thu mua, nàng lại cùng nàng gặp nhauAn nhiên (lâm tiểu): "Chúng ta nhận thức sao?"Trầm vui: "Ngươi không nhớ rõ ta sao?"Là hai điều đường thẳng song song, xa xa tướng vọng? Còn là hai điều tương giao tuyến, hiểu nhau sau lại càng lúc càng xa?Ba năm hiểu nhau, ba năm độc thủ, bốn năm tướng quên, hai năm tra tấn, mười hai năm quang âm, rốt cuộc là thời gian cải biến các nàng, còn là các nàng cải biến thời gian?Nàng cùng nàng cuối cùng có hay không có thể tay trong tay cùng nhau đi?Tẫn thỉnh chờ mong, "Chờ nàng yêu ta" mới nhất đại tác 【 se sẻ biến Phượng Hoàng gl】Nội dung nhãn: Ngược luyến tình thâm trướng nhiên nhược thất tình hữu độc chung luyến ái hiệp ướcTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: An nhiên (lâm tiểu), trầm vui, kỷ lấy ninh ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác: gl, chờ nàng yêu ta…
Lữ khách tự xưng là "Cảnh Binh Thiên Hà". Cô đeo thanh kiếm dài trên người, độc hành trong ngân hà.Lãnh đạm ít nói, lưỡi kiếm rút ra nhanh như gió thoảng, nhưng luôn ra đòn bằng bao kiếm, không bao giờ rút lưỡi đao.//////《Kẻ Tự Hủy Diệt》 bước trên con đường Hư Vô, lạc lối kiếm tìm hình bóng của quá khứ và cố gắng tự tạo ra con đường mới của bản thân.Nhưng rồi khi nhận thức trở nên mơ hồ, họ cũng phải chìm xuống dưới cái bóng to lớn của IX•Ngài, nối tiếp số phận những người đi trước.Nhưng người đồng hành kia thì khác, cô ấy kéo lên những ai đang chết đuối, phá vỡ ảo ảnh và tiếp tục bước đi sâu hơn vào cái bóng của Hư Vô.Lệnh Sứ,ngươi đã đi bao xa rồi?//////•Name: Vô Biên•Author: Hibari_Semuji •Main Character: Acheron /Raiden Bosenmori Mei•Warning: OOC…
Thuyết minh: Com-pa giải thích thế nào? Lỗ tấn ở 《 cố hương 》 thảo luận vô lại dương nhị tẩu là như vậy "Com-pa" : hai tay khoát lên bễ gian, không có hệ váy, giương hai chân đứng ── giống như một cái vẽ dụng cụ lý tế chân linh đinh com-pa. Bùi ninh đầu tiên mắt nhìn đến thư cảnh duyệt thời điểm, bị khí thế của hắn lăng nhân "Com-pa" bộ dáng cả kinh hoàn hồn, mới tin tưởng nàng thật sự đến xa lạ thế giới. Cùng thư cảnh duyệt làm một năm "Đồng sự", lại cam tâm dùng ba năm thời gian thay đổi dẫn hắn rời đi quyền lực. Một vòng bốn mùa đổi quá, cuối cùng đem tâm bỏ vào hắn trong tay. Mới suy nghĩ, com-pa lại có cái gì không tốt? Định một cái điểm, ninh chiết không di, họa một đoạn hình cung, chí nhu chí cương. Đi hoàn đoạn đường, không mạn không tràn đầy. Hắn ở cảm tình lý đi lại tập tễnh, tư thái ngốc cũng đều đừng lo, nàng không cần hắn học tương kính như tân, không cần hắn hiệu cử án tề mi. Nàng có thể, trở thành làm cho hắn cắm rễ viên tâm. Thả làm cho nàng nuông chiều dung túng, dưỡng ra hắn một mảnh vui mừng, nửa đời không lo.…