「Ningselle」 Thố Thị Chi Lang
"Thố giả, lang sở hữu dã""Kẻ gọi là thỏ, do sói sở hữu."…
"Thố giả, lang sở hữu dã""Kẻ gọi là thỏ, do sói sở hữu."…
- Uhm... Xe của cậu không có yên sau làm sao mình ngồi được chứ.Nguyệt bối rối cuối đầu nghịch ngón tay không dám nhìn Ninh.- Mình chỉ lấp yên xe khi cậu đồng ý làm bạn gái của mình thôi.…
Mình yêu 𝓒𝓱𝓸𝓷𝓾𝓽Viết về vài câu chuyện ngẫu nhiên về em Mèo và anh ĐậuMốc thời gian có thể sẽ hơi lộn xộn...(Sản phẩm của trí tưởng tượng, vui lòng không áp đặt lên người thật)03.03.2024…
Một ngày nọ, do bản tính lương thiện và luôn giúp đỡ người khác, Kelly không may đã bị đâm chết và vô tình bị chuyển đến một chiều không gian khác không thuộc về Trái Đất. Tại nơi này có tổ chức một trò chơi sinh tử, liệu Kelly và những người bạn sẽ làm thế nào để thoát khỏi nơi đây? Làm cách nào để cứu giúp những mạng sống yếu ớt khác? Hay chỉ đứng im ngắm nhìn từng cái chết thương tâm xuất hiện?...-Thể loại: hành động, dark, kinh dị, viễn tưởng, học đường, tình cảm…
Truyện được mình Edit từ bản QT của bạn Ngưng Yên.cr:https://www.wattpad.com/story/287326588-conan-%C4%91%E1%BB%93ng-nh%C3%A2nVì mình chỉ có bản QT nên truyện chỉ có thể đúng tầm 60-70% so với bản gốc.Mong các độc giả góp ý để truyện mình được hoàn thiện hơn***Truyện chỉ được đăng duy nhất trên Wattpad…
Mình vì mình lỡ tay xóa truyện cũ của đồng nhân jaki nên mình sẽ việt lại truyện cũ nhưng sẽ ko theo thứ tự nha, mình sẽ viết về một số otp có thể sẽ ko mấy cặp ở truyện cũ ạ. Ngoài ra, sẽ thay đổi nội dung câu chuyện nh.…
warning: lowercasevui lòng không mang tới cho chính quyền, không thì tôi sẽ chếc"biển, vẫn cứ thế trông về nơi xa"…
" anh có bạn gái rồi hả "" Không có ''" Thật may là chưa có. Em vẫn còn cơ hội ''---------------------" Em có bạn trai rồi hả""Không có"" Thật may. Anh còn cơ hội để..."…
Câu chuyện nói về Đườnrg Ly lùn nghèo lùn may mắn gặp được hệ thống tinh anh tự xưng là Hài Hòa quân,bất chi bất giác đang ăn chuối, mà bị tống đi cải tạo toàn diện chấp hành nhiệm vụ mã đáo nữ chínhĐL:(^°^)"nói cho hay vậy thôi,chứ cmn chán vê lờ,chính là chạy đông chạy tây chịu sự ủy thác người hoàn thành nhiệm vụ hazz!"@#₫%HT:"ngươi còn ngồi đấy mờ ngẩn ngơ à! còn không mau đi học khỏi người ta xem xem kìa.Bổn hài hòa xẽ luôn ân cần bên ngươi,yêu thương ngươi.Ngoan, nhanh lên"ĐL:¶^¶"hệ thống quân ta ân cần khỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà người"hix wá đángXin đính chính đây là thể loại hài hước có phần kịch tính,thêm yếu tố H.Nếu ai muốn nữ chính trong thuần cute bạch liên hoa thì xin trịnh trọng thông báo nhầm rồi bn,còn muốn nữ chủ IQ cao EQ thất thường lật mặt như lật giấy,chỉnh người như cơm bữa háo sắc thành tính cường bạo mĩ nam,và có ưu điểm tính chất đặc thù của nv là"diễn tự nhiên bấp chấp mọi lúc mọi nơi" hoan nghênhNói chung bà này bả rấg cmn bá đạo.Ahihi(Bé: hihihi cám ơn các tình yêu đã ghé thăm và ủng hộ, mún bít thêm chi tiết thì cx nhau cày bới chương tt nhé m.n moaa!)…
Câu chuyện kể về Dane - một ca sĩ trẻ nổi tiếng người Nhật - đang làm mưa làm gió khắp năm châu bỗng dưng tuyên bố sẽ giải nghệ ở tuổi 18 để tiếp tục con đường học tập ở Anh quốc. Tại đây cậu bắt đầu cuộc sống sinh viên khốn khổ nơi đất khách quê người, đối đầu với những rắc rối hết sức đời thường và tình cờ kết bạn với những kẻ "quái lạ", "lập dị", "ăn bám". Nhưng hơn hết, tại chính xứ sở sương mù này, Dane đã gặp Lacie - một cô gái xinh đẹp nhưng khá là kì lạ. Cuộc gặp gỡ của họ đã tạo nên một cậu chuyện có vẻ đời thường nhưng lại "điên rồ" một cách khó hiểu, cuộc sống của Dane vốn đã chẳng yên bình nay lại càng "đảo lộn" hơn.Nhưng đây không phải là câu chuyện đời thường kể về cuộc sống của những cô cậu sinh viên sống tại Anh quốc này. Đây là một cậu chuyện kể về những con người của âm nhạc - cái cách mà họ sống, cách mà họ trưởng thành và chiến đấu cho niềm tin của chính mình. Những bản nhạc viết nên số phận của họ không hề hoàn hảo như người ta lầm tưởng. Một câu chuyện về những hy vọng xa xôi hay là những giấc mơ hão huyền? Họ thật sự là ai? Họ đang nghĩ gì? Những câu hỏi và khúc mắt sẽ dần được giải đáp. Những bản nhạc không hồi kết sẽ được tiếp nối qua từng chương truyện. "Có hay không một kết thúc đẹp?"…
Bách Lý Đông Quân chợt tỉnh, tâm tình chưa hết đau buồn đã vội đón một cú sốc mới. Y nhớ mình vừa đánh Minh Đức đế xong, mắng người cũng mắng xong. Sau khi chửi hết hơi liền cầm Phong Tuyết kiếm một nhát đi theo Vân ca của y. Vậy đây là đâu đây?."Sao vậy?, ngủ đến ngốc luôn rồi hả?, còn không xem rượu của ngươi, sẽ trễ giờ mất."Quay sang bên bên trái, là dáng vẻ đôi mươi của Diệp Đỉnh Chi. Đúng rồi...đây là kỳ thi học đường.Ông trời đã muốn giúp ta, ta cũng không phụ lòng ông nữa. Bách Lý Đông Quân đời này chỉ cần một Diệp Đỉnh Chi sống bình an bên mình là mãn nguyện rồi.- 18/10/2024 -- Truyện sẽ có một số tình tiết không được cổ đại hoá vì mình cũng là lần đầu viết về thể loại fanfic cổ trang. Cái thứ hai nữa là mình lười thay thế hoặc không tìm được từ thay thế, mong các bạn thông cảm.- Truyện chỉ ship các nhân vật trong phim, HOÀN TOÀN KHÔNG LIÊN QUAN TỚI ĐỜI THỰC của các diễn viên. Cảm ơn!.…
"Chấm dứt ở đây được rồi, Kim Han Bin""Xin lỗi, tôi là bác sĩ, không phải trai bao".."Sao anh đi hòai thế?""Lâu về vại?""Nhớ anh quá nè, đồ xấu xa"..."Kim Han Bin, rốt cuộc một năm, chúng ta có bao nhiêu ngày ở cạnh nhau thế?"..."Không, em sẽ không chấm dứt, cho dù chết cũng sẽ không chấm dứt""Tại sao lại phải chấm dứt? Anh có người khác? Em không tin!!!""Em như vầy, thật sự phiền lắm sao?"..."Người bắt đầu là anh, người kết thúc ép phải là em chứ?""Đồ xấu xa"..."Em muốn mời anh đến dự tiệc cưới của em, được chứ?...________Cuối cùng, chính là tôi không hạnh phúcBuông bỏ emTàn nhẫn với emGiờ tôi có gì chứ?Xin lỗi emThật sự xin lỗi em, Chan Woop/s: có lấy vài kiến thức y khoa từ nhiều nguồncó coi Doctor X nên vài đọan hơi giống trong trỏnglấy thì xin phép…
"Quá Hà" là hành trình của hai con người - một người mang tâm hồn lạc lối, một người gồng mình lớn lên giữa những đổ vỡ. Thượng Đế thương xót mang họ đến bên nhau, chữa lành cho những vết thương đang rỉ máu tận sâu trong lòng. Hạ An Nhiên - một cô gái dịu dàng nhưng mạnh mẽ, mang trong mình cả tổn thương và hy vọng. Lâm Khải Dương - chàng trai gai góc, lưu manh, sống như không có ngày mai, cho đến khi ánh sáng của cô rọi vào những vết nứt sâu trong lòng anh. Họ gặp nhau ở tuổi thanh xuân - vụng về, nồng nhiệt và chân thành. Họ trao cho nhau tất cả những vụn vặt góp nhặt từ đời mình. Không chỉ là câu chuyện tình yêu, "Quá Hà" còn là tiếng vọng của năm tháng chúng ta từng sống hết mình vì tuổi trẻ - dẫu chẳng biết chừng sẽ dở dang, hay hạnh phúc với một tương lai tươi sáng đang đón chờ.…
Tác giả: Cổ LinhEdit: Nhật Nguyệt NhiBeta: DựcNguồn convert: Diễn đàn Lê Quý ĐônNguồn post: Trúc Lâm sơn trangVăn ánGiai nhân và quái vật thì giỏi cái tép khô gì?Vị hôn phu "chưa từng gặp mặt" của nàng mới là giỏi! Hắn chẳng những có "độc nhãn long", mặt sẹo, chân thọt, toàn thân trên dưới đều một đống khuyết điểm! Cũng may kiến thức nàng sâu rộng, căn bản không đem những thứ này đặt vào trong mắt...Ách... Thật ra là bởi vì nàng thừa cơ chạy đến Giang Nam làm xằng làm bậy! Cho nên, khi cha vừa hỏi ai muốn đi lấy thân báo đáp kiêm báo ân, nàng đương nhiên giơ tay xung phong làm người đầu tiên! Nhưng mà, cha và tỷ tỷ cũng không chừa cho nàng chút mặt mũi! Dám cố ý xem nhẹ sự tồn tại của nàng, còn tăng thêm ngữ khí nói -- "Ta là muốn đi báo ân, không phải đi báo thù!"... Ô ô ô...Nàng mặc kệ! Dù sao các tỷ tỷ đều không muốn đến đó, nàng đành phải chịu thiệt thòi một chút. Đầu tiên dùng sắc đẹp mê hoặc hắn, lại dùng tình yêu đi cảm hóa hắn, khiến cho hắn có lòng tin sẽ lại thấy ánh mặt trời.Hắc hắc! Nói thật ra, nàng thấy phu quân của mình rất dũng, rất mãnh, rất lợi hại! Vào đêm động phòng hoa chúc, nàng chẳng qua là đem hắn trở thành cái gối ôm ôm một chút! Hắn liền không ngừng, tiếp tục, càng không ngừng đem nàng ăn một lần lại một lần, còn ăn thành nghiện! Hắn không biết nàng được xưng là "nữ ác ma" ở phương Bắc, quỷ thấy cũng phải sợ sao? Nói lầm bầm! Nàng lập tức quyết định cho hắn nhìn thấy bộ mặt thật của nàng, cho hắn biết sự lợi hại của nàng...…
Thời thanh xuân chúng ta đã đi qua. "Một chút nắng mới hé giữa đám mây mùa hạ, xuyên qua từng kẽ lá, rồi như đọng lại trên đôi vai hao gầy của anh. Quay lại nhìn tôi, đôi mắt ấy bừng sáng lên như vừa mới tìm được nguồn sống, anh nở một nụ cười, chói chang hơn cả nắng làm từng chuyển động xung quanh đó ngưng lại. Trong mắt tôi chỉ có anh. Cả khoảng sân trường như dành riêng cho chúng tôi.... . . . Phút chốc đó thôi mà khiến con người ta vương vấn hoài. Mà đúng hơn cả tuổi thanh xuân đã qua của tôi cũng chỉ có một nụ cười ấy. Tia nắng gọi tên anh - Hoàng Thiên!" - Giới thiệu: "Nắng hạ" là câu chuyện được lấy cảm hứng từ cuốn nhật kí của một nữ sinh cấp 3. Cô gái đó tên là Hạ Ân. Vào năm thứ 2 của bậc trung học phổ thông, cô vô tình gặp lại được Hoàng Thiên - cậu bạn thuở nhỏ đối diện nhà của cô. Trong quá trình "nối lại mối tri kỷ xưa" của cả hai đã xảy ra nhiều câu chuyện thú vị. Hạ Ân vẫn nhớ như in những kí ức ngày nào cùng cậu bạn, nay gặp lại bỗng nảy sinh tình cảm đặc biệt. Và chính cô cũng không biết răng, trong trái tim "kẻ lưu manh" Hoàng Thiên ấy luôn là hình bóng của cô... Thể loại này tuy không mới nhưng mong rằng câu chuyện này sẽ mang lại cái mới cho bạn đọc. Mong các bạn cũng tìm được đâu đó thanh xuân của chính mình trong câu chuyện. Đọc vui vẻ nha ^^ - Thân: Giản Đơn (Tiểu Yết) -…
-Tác giả: Siren-Thể loại: đam mỹ - hiện đại - 1x1- Nhân vật chính: Phó Ảnh Quân x Cẩn Du *CHÚ Ý‼️ MỌI CHUYỆN SẢY RA TRONG TRUYỆN ĐỀU HƯ CẤU VÀ KHÔNG CÓ THẬT.____________Thi thể được phát hiện tại bãi rác trong một con hẻm tối giữa hai tòa cao ốc ngay trung tâm thành phố Y, có dấu hiệu bị bạo hành và cưỡng hiếp tàn nhẫn......Phát hiện một thi thể đang trong tình trạng phân hủy nặng ở bên trong bình chứa nước của khu dân cư tọa lạc tại phía nam thành phố Y......Phát hiện có rất nhiều bệnh nhân và y bác sĩ tự sát tại bệnh viện tâm thần nằm ở ngoại ô phía bắc. Theo lời khai của một y tá may mắn vẫn còn tỉnh táo..." hôm đó là 12 giờ đêm - nhiều thứ quái dị lắm - chúng - chúng bò ở trên trần nhà - dưới sàn cũng có - máu nh..nhiều - lắm...... "lần đầu gặp anh ấy là trong lúc tôi được điều đến sở cảnh sát tại thành phố Y"....-"tôi thấy cậu ta chính là có bệnh thần kinh"..."đúng, tôi có bệnh"..." đm cậu có nghe hiểu tiếng người không"" sorry, tôi chỉ là không hiểu những gì đang anh nói"" cậu..."" lạy hai tổ tông của tôi, hai người chia ra đi đừng đi chung nữa" ..."Cứu...cứu con với...làm ơn...đau quá..."" không sao rồi, không sao rồi"... " Louis cưng à~"" tránh xa bảo bối của bà, ai cho cậu lại gần em ấy" ..." hôm đó tôi đang lấy nước từ vòi thì thấy nước có màu lạ...và mùi của có nó khiến tôi buồn nôn"..." aiya các vị đừng đi vội, mau ghé lại mua vài lá bùa bình an đi. Bên trong bệnh viện đó âm khí rất nặng nề, không cẩn thận có khi mất mạng đấy"" mọi người cứ mặc kệ anh ta, tên này đầu óc cũng kh…
Jeon JungKook tiểu thư Jeonnăm nay 18 tuổitính tình nghịch ngợm,ham ăncó chồng là Tên Min Yoongi:3-Min YoonGi:lạnh lùng ko phải nói là một tảng băng22tuổigiết người ko thương tiếcgặp vợ là thay đổi 360°cưng chiều vk Anh và Cô cưới nhau đc 3 nămanh ko bao h đụng chạm đến côvì cô chưa 18 ngày mai là ngày sinh nhật thứ 18 của cô và anh đã có một cái ý tưởng quá là biến tháisáng anh đã dậy từ rất sớmđể ik làm về nhanh để ăn luôn con thỏ nghịch ngợm kiasau 3,4 tiếng làm ở công ty cx đến giờ vềanh leo lên xe chạy về vs tốc độ bàn thờ để gặp cô khi về tới nhà anh chạy lên phòng kím cômà ko thấyanh kiếm khắp nhà mãi mà ko thấy bóng dáng cô đâunên liền ik lại hỏi quản giaSu: QG có thấy Kookie đâu ko?QG; dạ thưa cậu chủ. cô chủ đã đi chơi vs bạn rùi ạSu: trai hay gái?QG:dạ là Nam + nữ lun ạSu; cô ấy đi đâu?QG: cô chủ kêu ik Bar fire ạ( tr mớ nói TÊN BAR RA LUN)anh ko nói j leo lên xe chạy nhanh đến bar firevào bên trong barvs vẻ tức giậnanh bước vào bên trong khó xung quanhthì dừng lại chỗ sân khấu có 1 hình dáng nhỏ nhắn đang nhảy vs những điệu nhảy hết sức là câu dẫnanh thấy thế tức giận lên sân khấu loi cô xuống nóiSu: bữa nay gan lắm dám ik Bar ko xin phép anhKOOK:" chết bà" sao anh.... anh ở đâySu: ko ở đây thì sao biết e nhảy cho trai xemKook: em... em xin lỗiSu: đi về lần này anh phải phạt emKook: Min Tae cứu tao!!TaeMin: chúc may mắn* thế là cô bị anh lôi về* còn tiếp......…
Bảo Ngọc, 17 tuổi, một nữ sinh thuần khiết, dễ thương, xuất thân và ngoại hình bình thường. Gia Minh, chàng "soái ca" của rất nhiều cô gái trong trường. Minh bắt đầu say nắng Ngọc từ lúc 2 người song ca tại ngày lễ của trường. Từ đó Minh chính thức theo đuổi Ngọc, 2 người cùng nhau trải qua những ngày tháng đẹp đẽ của tuổi học trò.Thùy Linh, cô nàng tiểu thư sinh ra trong một gia đình giàu có và thế lực, thế nhưng ít ai biết rằng từ nhỏ Linh đã thiếu thốn tình cảm và từng bị trầm cảm rất nặng. Linh có tình cảm với Minh và công khai theo đuổi Minh trước khi Minh và Ngọc quen nhau.Biết tin bố mẹ ly hôn và mẹ chính là người đẩy bố vào tù, Linh sốc nặng và tìm đến cái chết. Trước khi tự tử, Linh viết một lá thư cho Gia Minh, vì đối với cô lúc ấy, Minh chính là người mà cô yêu thương nhất trong cuộc đời. Cô viết điều khiến cô hối tiếc nhất chính là chưa được có một ngày trọn vẹn cùng Minh.…
Có ngày muộn, ngúng nguẩy với đống chăn mền, im bặt, chỉ để xác định rõ tiếng thở, tiếng tim mình đập đều như cỗ máy, để, biết mình vẫn sống đây, và dĩ nhiên, cơn đau nhau vẫn chưa thành trễ.Đêm qua, tôi thấy trăng mình trong đáy mắt, thảng thốt nhận ra Tháng Tư đã về trên mọi ngóc ngách, thớ thịt Ả-Đàn-Bà tôi.Thi thoảng, tôi cho phép mình gượng gạo hiểu và gõ nỗi đau nhau ra tròn chữ, ngoan ngoãn lấp đầy mảng trắng in loang lổ trong con ngươi đầy nước tuổi hăm ba. Cũng có khi, dễ dãi hơn là việc gửi đi một dòng tin không rõ nghĩa, không bắt đầu, không chấm hết, vỏn vẹn một quãng đời thiếu nhau, cho ngày mai, cho mãi mãi.Hôm nay, hôm qua, tôi nghe tim cựa mình ê ẩm, mơn man nghĩ về tất thảy chuyện cõi đời, chấm hỏi, rối bời, lủng đoạn. Bản thân đương được yêu chiều quá đỗi cũng không cách nào mô phỏng rõ cái điều đã qua, huống gì, chỉ một trận say nắng Tháng Tư Miền Trung tôi ai cũng hiểu.Tôi của hôm nay, không chối bỏ, càng không biện minh cho việc mình đã từng lầm lỡ bước vào đời Gã, mang khắc khoải đơm đầy đôi mắt nâu, mang nhớ thương pha tràn cốc cà phê Gã mỗi sáng, và, thả tẻ nhạt rơi lỡ làn từng cử chỉ ôn nhu Gã cho đi ngày trước tôi. Chỉ là, ai của ngày sau hạnh phúc mông lung, ngượng nghịu; còn, ai của ê chề mộng mị, khôn nguôi?Này thương! Liệu vòng tay có còn choàng qua vai tôi một trưa giữa sân ga đầy nắng, đầy gió?! Liệu cái chớm lạnh của đêm vùng cao có đủ sức làm mềm đôi bàn chân xa vời vợi?! Liệu có cầm nổi mình khỏi gặp lại nhau, như trước nay vẫn ngầm định, rằng việc nhìn thấy nh…
Mùa đông năm cuối cấp của tôi, mùa đông đáng nhớ nhất cũng là mùa đông đau nhất. Mùa đông là khi ta phải tạm chia tay với mùa thu dễ chịu để đến với 1 mùa đông lạnh giá nhưng chỉ là tạm còn 2 chúng ta thì có phải là xa nhau mãi luôn không?Những lời nói đó cũng chỉ là nhất thời nói ra thật ra cậu xuất hiện chỉ là muốn giết tôi... Cái gì cũng vậy có bắt đầu thì sẽ có kết thúc ko thứ gì là tồn tại vĩnh cửu, kể cả bạn bè. Những lời hứa của cậu rồi cũng sẽ thay đổi cũng như khi thay đổi thời tiết khi sang tháng 10. "Hoa đẹp hoa cũng tàn, tình đẹp tình cũng tan..." Cậu lấy tư cách gì để xen ngang thanh xuân của tôi rồi sau đó bỏ đi không nói 1 lời... Liệu có phải ông trời đã định sẵn nhân duyên? 2 chúng ta thật sự có duyên nhưng khi duyên hết mới phát hiện ra là mình đã để lơ 1 chữ "Duyên". Duyên thật sự chỉ đến 1 lần vì sự dại dột và ngu ngốc đã để lại 2 mảnh ghép nối với nhau là thành 1 tình yêu thật sự. Đến với nhau thì dễ thôi nhưng giữ được nhau mới khó. Tình yêu như 1 mảnh giấy mong manh là do cậu đã cầm nó quá lòng hay do tôi cầm nó quá chặt để người thứ 3 có cơ hội xé đôi mảnh giấy đó?Sự lạnh lùng của cậu với tôi mới cho tôi nhận ra thân phận của mình và cũng nhận ra cậu là ai và cậu tiếp cận tôi để làm gì. Ở khoảng vài thế kỉ trước có 2 người yêu nhau một tình yêu thật sự đẹp nên lúc chết thần tình yêu đã cho 2 người biến thành 2 nửa của 1 chòm sao nhưng họ lại vô tình lạc mất nhau đến mấy thế kỉ vẫn ko thể tìm thấy nhau. thần tình yêu thật sự cảm kích với tình yêu của họ n…