[DuongKieu]love again?
author:lql!đừng đọc chùa!…
author:lql!đừng đọc chùa!…
Khong co gi de doc dau babe~…
duongkieu…
aaaaaavui lòng ko leak ko đem đi nơi khác, đây là trí tưởng tượng của tui, có yếu tố abo nhưng không đi sâu vào, viết vui ko liên quan người thật, ko có hình mẫu cụ thể, tất cả là giả có mình tui mới là thật.đọc vui vẻ xin đừng căng thẳng 😭nam mô a di đà phật…
Retrouvailles trong tiếng Pháp là cảm giác hạnh phúc khi gặp lại ai đó sau một thời gian dàilowercase…
Pháp Kiều - một thầy thuốc trẻ tuổi sinh ra trong một gia đình nhà nho yêu nước. Anh không màng danh lợi, chỉ mong yên ổn sống đời chữa bệnh, cứu người. Tuy nhiên, khi lính Pháp tràn vào quê nhà, giết hại dân lành, Kiều không thể đứng ngoài. Anh rời làng, gia nhập lực lượng kháng chiến với vai trò y sĩ tiền tuyến.Đăng Dương - một chỉ huy trong lực lượng Việt Minh, là người đã kinh qua nhiều trận chiến đẫm máu. Dương mang vẻ ngoài lạnh lùng, quyết đoán, nhưng bên trong lại là trái tim chất chứa nhiều tổn thương vì đã đánh mất người thân trong một cuộc càn quét của thực dân.Trong một trận đánh ở vùng rừng núi Tây Bắc, Dương bị thương nặng và được đưa về trạm xá dã chiến - nơi Kiều đang công tác. Cuộc gặp gỡ tưởng chừng thoáng qua lại trở thành khởi đầu cho một mối tình sâu lặng nhưng đầy chông gai.Ban đầu là tranh cãi, hiểu lầm - nhưng qua những đêm sơ cứu trong hầm trú ẩn, những lần sát cánh giữa lằn ranh sinh tử, tình cảm dần nảy nở. Tình yêu của họ âm thầm như loài hoa quỳnh - chỉ nở trong đêm, dịu dàng mà mạnh mẽ.Biến cố lớn xảy ra khi Dương bị nghi ngờ là nội gián do một kẻ phản bội cài bẫy. Anh bị bắt giữ, tra khảo và gần như bị xử tử. Pháp Kiều - dẫu không có quyền lực - vẫn cố gắng dùng mọi cách chứng minh sự trong sạch của Dương, thậm chí sẵn sàng rời bỏ chiến khu để tìm chứng cứ.Nhờ lòng kiên định và một người đồng đội cũ ra mặt làm chứng, Dương được minh oan. Sau đó, cả hai tiếp tục tham gia chiến dịch Điện Biên Phủ, nơi sống chết chỉ cách nhau trong gang tấc.Kết thúc:Sau chi…
Chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả lên có thể gỡ xuống bất cứ lúc nào…
Mọi người đọc xong thì cho ý kiến nha và đừng quên theo dõi và vote cho mình nữa Truyện cóa nhiều H lắm đóa Cốt truyện thì xem rồi biết😆😆😆…
thế giới thần tiên ba xu - đọc lấy niềm vuitag: thanh xuân vườn trường, ngọt, dễ đọc, lowcase, ooc.couple: duongkieu, caprhy.…
"Chúng ta đã từng có chung một bầu trời thật đẹp, và anh mong bầu trời mới của em sẽ càng tỏa sáng hơn"."Chúng ta đã từng có chung một bầu trời thật đẹp, nhưng em biết... bầu trời ấy sẽ mãi mãi không thể sáng trở lại"."Anh biết em đã từng có một bầu trời thật đẹp, và suốt quãng đời còn lại, hãy cho phép anh được là bầu trời mới của em".…
Năm đó anh ở bên em, anh được ví như những tia nắng ấm ấp, anh luôn chăm sóc và cạnh em, cũng chính anh đã cho em biết thế nào là tình yêu thật sự.Còn em thì sao chứ, năm đó chính em là người đeo đuổi anh, đeo đuổi một cánh điên cuồng. Em đã hứa bên tai anh biết bao lời mật ngọt... Vậy mà giờ cũng chính em là người rời bỏ anh, là người thảy vào những chuỗi ngày bão tố kinh hoàng, chính em là người đã tự tay bóp nát đi trái tim người yêu em nhấtCp chính: DoogemCp bán chính: DuongkieuCp phụ: Taian, Huyhieu, LuantusẢnh bìa nguồn: PinterestAvatar nhân vật: Pinterest hoặc MXH cá nhânẢnh trong truyện: Pinterest hoặc MXH cá nhân…
Tác giả: An Sinh Tử KỳTên truyện Nhã Vân chi mộngThể loại: Huyền huyễn, cổ đại, ngượcTình trạng: Đang cập nhậtVăn án:Bánh xe vận mệnh xoay chuyển, mỗi kiếp người ngỡ như mộng. Có người hỏi ta thấy vận mệnh bất công thế có chán ghét không. Ta chỉ cười, vì vốn dĩ thứ khiến ta chán ghét chính là lòng người. Mỗi người sinh ra đều sẽ có cuộc đời và sứ mệnh khác nhau. Cho dù sinh cùng thời gian, lá số bản mệnh có giống nhau thì họ cũng sẽ trải nghiệm những điều khác nhau và có kết quả cũng không đồng nhất. Vận mệnh bất công? Vậy thì đã sao, ta chỉ tin chính bản thân mình. Một kiếp người ngỡ như mộng, đâu là thực đâu là mơ. Sống ngay thẳng, dùng cả mạng theo đuổi cái gọi là lý tưởng sống ấy, đến cuối cùng là đúng hay sai?Trần đời còn có người ngu ngốc như vậy, chỉ cần là vì ngươi, hắn sẽ không suy nghĩ mà làm tất thảy.Lại chưa nói đến một kẻ khác từng được hỏi về ngươi."Người vì nàng đi đoạt giang sơn, lại vì nàng nguyện bỏ thiên hạ. Suy cho cùng, cũng chỉ là một chữ tình. Có đáng không?"Chỉ thấy hắn im lặng một hồi rồi khẽ nói: "Đáng hay không đáng, cùng ngươi nào có quan hệ?"Mộng, cuối cùng cũng phải tỉnh. Nếu đã không thể quay lại quá khứ, vậy tiến thẳng đến phía trước đừng để nó vây khốn. Suy cho cùng, mỗi bước ta đi đều là do ta làm chủ, vốn không nên càng không thể bị ai khống chế."Kiếp trước nợ ngươi một chữ tình, kiếp này ta trả cho ngươi."Cả một kiếp, người làm sao trả?…
Một người tủi thân đơn độc bị xa lánh gặp được một người đẹp trai và tốt bụng!? Một thế giới kì thị và ghét bỏ LGBT( Đây là truyện đầu tay của tui nên có sai xót gì thì mọi người thông cảm và góp ý cho tui ạ ^v^)…
"Nguyện che chở cho em một đời an yên dù tay tôi đã nhúng sâu vào vũng lầy không thể rữa sạch"TL: Textfic, Đoản, Blwarning: fic ship cp không thích mời back, occ, cốt truyện hoàn toàn là tưởng tượng của tác giả, nhân vật thuộc về chính họ.Cp: HieuThuHai x Kiều Negav x Kiều Hurry Khang x Kiều Dương Domic x Kiều…
Lí do Hải Đăng Doo và Dương Domic hay lườm nhau là gì thì vẫn chưa một ai trong trường đại học ATSH biết.À không, vẫn có 2 con người biết được lí do đấy.Chính là Hùng Huỳnh và Pháp Kiều.--------Truyện là trí tưởng tượng của tác giả, không có thật. Đừng mang truyện tới chính quyền ☺️🤏🏻…
Nếu có một ngày ta được quay lại thời kì phong kiến của nước Đại Việt xưa thì sao, liệu ta sẽ thấy được điều gì mà ta chưa từng được biết, một góc khuất nghìn năm của lịch sử, một thời đại mà ta chỉ được biết qua những trang giấy, liệu ta có phải lòng ai đó không…
Làm sao sống được mà không yêuKhông nhớ, không thương một kẻ nào - Xuân Diệu -…
Fanfic Thanh Vũ (QingYu)Thể loại: Hiện đại, cường công cường thụ, ngược, ngọt, sủng,...Tác giả: Trâm Bảo Bảo.Truyện là fanfic do tác giả tự viết, nên mong nhận được sự đóng góp từ phía các bạn đọc giả. Tác phẩm không mang tính chất thương mại...Trích:Có những con người quan trọng và đặc biệt với bạn đến mức bạn không cách nào từ bỏ họ, cũng chẳng cách nào oán hận họ...Có những kỷ niệm đẹp đẽ đến mức dù nó có qua bao nhiêu năm tháng, phủ bao nhiêu lớp bụi mờ, thì vẫn luôn tinh khiết, tựa như thuở ban đầu..."Từ trước đến nay, tôi vẫn luôn nghĩ rằng, khi không đáng bỏ ra nữa, thì từ bỏ, nhưng, nói là dễ dàng thế thôi, con người thì có thể bỏ đi, nhưng, những năm tháng ấy thì vẫn nằm nơi đây!"- Vương Thanh đặt bàn tay mình lên lồng ngực, mạnh bạo bấu chặt trái tim đang co thắt...Chúng ta rời xa nhau lâu đến mức, tôi đã quên mất, trước mặt anh, tôi từng là một cậu bé của Những Năm Tháng Ấy - Mãnh liệt Yêu anh!"Vương Thanh, nếu như cả đời này tôi cứ cố chấp mà yêu anh như thế, vậy thì, tôi phải làm sao đây?"…
An: "Hiếu nghĩ sao về tình đầu và tình cuối ạ??"Hiếu: "Đó là chuyện của chúng mình"…