Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Bầu trời đêm rực rỡ,mang trong mình vẻ đẹp bí ẩn và trang trọng.Ánh trăng sáng như một vì sao khổng lồ soi sáng bầu trời tăm tối,mọi thứ như đang nói hộ cho tiếng lòng của tôi.Ước gì tôi trở thành ánh trăng sáng soi sáng lòng anh,thắp sáng lên niềm hi vọng cho tình yêu của đôi ta"Hạ Nhiên ôm hi vọng về một ngày không xa có thể bước tiếp cùng người mình yêu đi tới cuối cuộc đời.Dẫu biết điều đó vĩnh viễn không thực hiện được.…
Một khi xuyên qua, nàng thành Thiên Vận quốc dân chúng trong miệng, không có việc gì, ăn chơi đàng điếm Quan Ngữ Diêu - quan gia đại tiểu thư. Thế nhưng lại có sáu vị tướng công?"Đại phu quân, đêm nay là lần đầu, nên ngươi thị tẩm " Quan Ngữ Diêu một bộ cợt nhả cười dâm đãng ."Úc, hảo, ta ngủ trên giường ngươi ngả ra đất nghỉ, ta đều giúp ngươi chuẩn bị tốt , ngươi xem kia" nam tử phong hoa tuyệt đại cười chỉ vào bàn dưới, uống thiết Quan Âm."Phu quân, ta đạn thủ khúc cho ngươi nghe đi." Quan Ngữ Diêu thủ chậm rãi thân hướng kia đem tuyệt thế hảo cầm, đang muốn chạm đến khi."Ngươi dám bính của ta cầm, ta buông tha tay ngươi" nam tử cầm một quyển sách, từ từ mở miệng ."Quan nhân, ta thân thể có bệnh nhẹ, ngươi có thể giúp ta nhìn xem sao" Quan Ngữ Diêu nhẹ nhàng dắt mỗ nam góc áo, đáng thương hề hề nói xong."Xác định sao" mỗ nam hừ lạnh một tiếng, theo phía sau xuất ra một khối bố, nhẹ nhàng vung, mấy trăm ngân châm, lòe lòe sáng lên....Phần đông phu quân, thả xem nàng như thế nào một đám thu thập!…
Hắn, là điển hình chòm sao bò cạp, không có sao tuyệt đối không nên trêu chọc hắn! Bởi vì —— Hạt Tử một phản đánh , là bất luận kẻ nào cũng không chịu được! Hắn, loại máu còn là AB, tiêu chuẩn đồng thời tính tình, đủ kinh khủng đi! Nhìn nàng, chẳng qua là không nhìn hắn, không nghe lời của hắn, dáng dấp thật đẹp. . . . . . Liền chọc cho hắn giận dữ, cố ý uống say nàng, còn —— chụp ảnh nàng"Ảnh nude" , uy hiếp nàng mỗi thứ sáu Tiểu Chu không ngoan ngoãn hướng hắn trình diện, mặc hắn dư thủ dư cầu, làm hắn yêu làm chuyện, cho dù nàng mệt mỏi cầu xin tha thứ cũng không bỏ qua cho nàng! Ô ô ô. . . . . . Nàng thật là siêu thế kỷ đáng thương nữ đó. . . . . . Nhưng vì việc học tiền đồ, nàng lại không thể không khuất phục khi hắn "Dâm uy" dưới, bất quá, nàng ít nhất nên có"Ước hẹn" tự do đi! Nào biết —— ai! Nàng mới lần đầu tiên không nhịn được"Tự do" hấp dẫn, len lén"Khiêu ban" , liền bị hắn"Bắt túi" , còn hung hăng"Hành hạ" thân thể của nàng, để cho nàng bởi vì không chịu nổi quá nhiều, quá kịch liệt "Trên giường vận động" mà hôn mê bất tỉnh!"Tại sao ngươi mỗi lần đều muốn?" Nàng từng hỏi như vậy, đối với hắn dục vọng khó có thể hiểu."Không cho phép hỏi nhiều, tóm lại ta chính là muốn!" Hắn chận lại môi của nàng, đêm đó muốn nàng tốt đặc biệt hoàn toàn. Nàng vốn cho là hắn sớm muộn có một ngày nắp khí quản mệt mỏi thân thể của nàng, thật không nghĩ đến —— hắn lại làm không biết mệt, thậm chí còn muốn cướp lấy lòng của nàng. Nhưng hắn sẽ phải kết hôn a! Nàng kia coi là cái gì. . . . . .…
Cô là Satou Mieki- một cô gái nghiện bộ truyện "My hero acdemia" ......Đây là lần đầu tui viết ko hay các bạn có thể ko đọcMình viết chỉ vì một ý nghĩ thoáng quaVà còn muốn thử sức hoi…
"Bà em từng nói bà đặt tên em là Minh Nguyệt, mong em là cô gái thông minh, sáng suốt như trăng, mong đời em luôn được ánh trăng dịu dàng soi sáng, không tăm tối bi ai."Cô gái nhỏ nhìn vào trăng sáng cao vời vợi thốt ra lời nói ngọt ngào thân thương mà tha thiết dưới ánh trăng êm dịu. Khuôn mặt trắng trẻo của cô được ánh sáng bao phủ một màu vàng dịu dàng làm người bên cạnh ngắm nhìn không chớp mắt. Tạ Minh Nguyệt mong anh nhớ tên cô, nhớ ý nghĩa yêu thương mà bà đã gửi gấm vào tên cô. Cô cũng mong cuộc đời cô được làm ánh trăng sáng, dõi theo anh trên mọi hành trình. "Đừng khóc! Minh Nguyệt!""Tại sao cuộc sống của em luôn u tối như vậy? Nguồn sáng cuối cùng của em biến mất rồi thì em biết làm sao đây?""Minh Nguyệt, em là trăng sáng, chính em mới là nguồn sáng của cuộc đời mình! Đừng bi quan cũng đừng sống lẻ loi!""Em biết không? Khi trăng sáng lên, ngọn hải đăng mới bắt đầu phát đèn soi sáng mặt biển. Thực ra, chúng ta đang tồn tại cùng nhau!"Duyên phận đưa đẩy anh và cô người truy kẻ đuổi, người tìm người bắt. Có vui vẻ cũng đầy đau thương, sự tăm tối trong đêm đen được ánh sáng bàng bạc của trăng chiếu rọi. Tạ Minh Nguyệt - cô cùng anh rong ruổi cả hành trình, rồi cuối cùng "Tương lai có chúng ta" không?…
Văn án:Hoàng đế sống lại,Ở hắn vẫn là cái kia kiêu ngạo ương ngạnh tứ hoàng tử thời điểm,Hắn nghĩ muốn trước tiên đem kiếp trước hoàng hậu định ra đến,Cả đời này, hắn phải hộ nàng sủng nàng,Làm cho nàng làm một cái độc chiếm thánh tâm sủng hậu.Nguyện vọng là tốt đẹp chính là,Chính là hắn kia mập mạp nhuyễn Manh Manh tiểu hoàng hậu,Biết được chính mình cùng với hắn đính hôn khi,"Oa" một tiếng,... KhócĐây là một tràng có kế hoạch có dự mưu sủng hậu dưỡng thành hàng động.Nội dung nhãn: cung đình hầu tước sống lại ngọt vănNhân vật chính: Diệp Thiên, Tiêu Ngôn Phong…
Vương Lục Lâm cao lắm, từ bé đến lớn dù tôi và cậu bằng tuổi nhưng chưa bao giờ tôi cao hơn tai cậu ấy, còn bây giờ tôi chỉ đứng đến vai cậu. Vương Lục Lâm học giỏi cực kì, mẹ tôi cũng bảo đó là gen thông minh từ mẹ cậu ấy. Mẹ nói thì tôi nghe nhưng theo tôi nghĩ cậu học giỏi vì bản tính chăm chỉ của cậu ấy. Nếu là gen di truyền thì tại sao tôi chẳng được hưởng tí thông minh nào từ ông bố bác sĩ của tôi?Uầy... Tôi chẳng thông minh đâu! Như Lục Lâm thường nói tôi là "Đại ngốc thiên hạ". Để đậu được trường cấp ba danh tiếng thì các bạn không biết tôi phải sáng đêm mặt tối bên bàn học thế nào đâu? Thôi mà dẹp cái cái chủ đề kém thông minh của tôi đi mà bây giờ đây tôi sẽ bắt đầu vào những năm cấp 3 tươi đẹp cùng với Vương Lục Lâm.…
ND: Hai mươi ba vạn tám trăm ngàn năm Thiên hạ bình yên , yêu ma hoành đạo,chúng sinh bình thảng 3 Thiên giớ,Hồ tộc,Ma giớ đứng đầu các tộc giớ khác: Mười vạn năm trước có 1 chuyện tình kinh thiên động địa,thiên hạ chúng sinh khổ sở.Hai mươi vạn năm lại cũng 1 chữ tình mà thiên hạ lại chịu khổ sở tiếp.Đến nay Hai mươi ba vạn tám trăm ngàn năm liệu thiên hạ còn chịu tiếp cảnh này :-"Ta là công chúa,người bảo vệ Hồ tộc và cả thiên hạ,ta không muốn thiên hạ khổ sở thêm 1 lần nửa."-"Ta sẽ không làm cho thiên hạ khổ sở cũng như đánh mất nàng."-"Ta nguyện từ bỏ thiên hạ để có thể lấy nàng"-"Ta lấy mạng sống của người bảo vệ Hồ tộc để khôi phục thiên hạ nếu có kiếp sau ta mong mình không gặp nhau"-"Ta sẽ tìm cách cứu nàng"-"Nàng mà ra đi ta sẽ cho cả thiên hạ chôn theo nàng"-"Ta biết chàng yêu ta nhưng thiên hạ không có tội nên họ không thể bị trừng phạt,nếu duyên phận ắt ta sẽ gặp lại chàng,nhưng không nên nghĩa".///Kimbinhtuenhan…
Tác Giả: Bất Hội Hạ Kỳ 不会下棋Thể loại: Hào môn thế gia, tiên hiệp tu chân, điềm văn, hiện đại không tưởng, trước hôn sau yêu, lãnh đạm đại năng công x lương thiện thụVăn án: Dụ gia gia thường xuyên tại Dụ Trăn bên tai nhắc tới, nói trong cơ thể hắn có một vị đại năng tàn hồn, nếu như không cố gắng tu luyện đem đại năng hồn phách nuôi toàn bộ đưa đi, đời này có thể sẽ ở độc thân, đời sau còn có thể đầu thai súc sanh đạo. Dụ Trăn chơi điện thoại di động gật đầu, mặt ngoài "Ân ân ân", tâm lý "Ha ha ha", ám đạo gia gia thật đáng yêu, một cái dối lời nói mấy chục năm cũng không nị.Mấy năm sau, Dụ gia gia qua đời, một cái tiên khí mười phần mặt lạnh đại soái ca ngồi hào xe đi đến cửa nhà hắn, trong tay còn cầm hộ khẩu bản....Dụ Trăn: Trong cơ thể ta tàn hồn tá thi hoàn hồn đến đòi khoản nợ, làm sao bây giờ, tại tuyến chờ, gấp!Link: https://dithanbangdanilam.wordpress.com/2018/04/16/raw-qt-lay-than-nuoi-hon-%E4%BB%A5%E8%BA%AB%E5%85%BB%E9%AD%82/…
Cái gọi là tình yêu chân chính, cái gọi là mãi mãi, gọi là suốt đời vĩnh hằng đến ngàn kiếp liệu thực sự tồn tại? Em yêu anh, anh yêu em ruốt cuộc cũng chỉ là những lời nói. Tình yêu, như cánh hoa sữa bay mãi trên nền trời xanh trong, hết duyên, hết phận mãi bay, như kí ức giữa anh và em, em chết đi, điều đó sẽ không thay đổi. "Khi mùa thu gõ cửa thành phố , những con đường ở nơi đây không chỉ trải đầy lá vàng mà còn được nhuộm màu đỏ kiêu sa". Đó là em.…
Nếu trên cõi thế này có hai người thương em vô điều kiện, thì anh sẽ là "kẻ thứ ba".Truyện xoay quanh về một cô gái 17 tuổi, làm quen và nảy sinh tình cảm với chàng trai ở tiệm sửa xe nhưng sợi dây tơ hồng ấy nhanh chóng bị đứt quãng bởi "vua".Truyện không có yếu tố nhạy cảm, nếu có thì ít không cần đề cặp đến.1×1 không harem, một số nhân vật sẽ có tình cảm nhưng nó đơn thuần chỉ là quý mến, cùng lắm thì là bạn thân hoặc "siu bạn thân" cảm ơn.Một số tình tiết không logic lắm ( vì truyện cũng khá phi lý ).( Không phải tương lai, thì quá khứ ).…
Hạ nhận ra bản thân không thể yêu một người con trai như bao đứa bạn đồng trang lứa bởi lẽ nó hình như si mê cái Sương từ lúc nào ấy nó cũng chả rõ, chỉ là quá yêu thích, yêu đến nổi bên cạnh nó có cái Sương mất gì cũng chẳng tiếc, nhưng nó mất cái Sương thì nó chẳng cần cái gì nữa.-" Sương ơi, ngày mai mà tao về trễ cũng đừng bỏ tao đi nha, có bị bão cuốn tao cũng mò về kiếm mày đó".Sương chỉ nhìn nó, cười nhẹ. Rồi cô nhìn ra ngoài cửa, thấy gió lớn tuốt từng đám lá cây đem đám lá xanh mướt bay lượn trên vùng trời trắng mây rồi yên tĩnh đáp xuống sân đan dưới lầu. Sương cảm rồi, cô ngồi yên ắng một hồi rồi nhìn Hạ, cô bảo.-"Hạ ơi, em thương Hạ".…
cho dù nó trong lòng của kim jongmin chẳng có lấy một chút tình cảm nào, thì nó vẫn nguyện bên em cạnh em, bảo bọc, che chở cho em đến hết cuộc đời này.kim "karon" wontae x kim "lakia" jongminwritten by: owen…
Truyện này mình lấy cảm hứng từ bộ phim "Cô Gái Đến Từ Bên Kia", hy vọng mọi người sẽ thích phiên bản này.Nếu mọi người thích thì hãy tải app Mê Đọc Truyện nhé. Nếu thấy hay thì mình sẽ làm truyện tranh nhé.Bye mina-san.…
Tokyo năm đó có một lời đồn thổi quái dị về một thứ được người đời gọi là "ma". Họ nói rằng trong mỗi trận chiến đều có một cái bóng trắng thoát ẩn thoát hiện đằng sau lưng những thành viên cốt cán của bang. Ngộ một điều, cái bóng ấy chưa từng hù doạ ai và cũng không đáng sợ như những câu chuyện ma kể lại. Hơn thế nữa, gặp được con ma ấy lại là một việc may mắn. Thế nhưng...có một người xui xẻo khi gặp con ma ấy, người đó được biết đến như một vị anh hùng trong từng dòng sự kiện, Takemichi.…
Warn: Truyện chỉ mượn bối cảnh Việt Nam vào thời xưa, mọi địa điểm trong truyện đa số đều không có thật. Nhân vật trong truyện cũng không dựa trên bất kỳ một hình mẫu nào. Mong mọi người ủng hộ, chân thành và cảm ơn. Truyện thuộc thể loại teenfic nên mong mọi người cứ nhận xét một cách nhẹ nhàng mang tính chất góp ý ạ.Văn án: - " Má.... tại sao ba lại cưới má cả với má rồi lại lấy thêm má ba nữa ạ, nhiều người lung lắm rồi" Bà ba nhìn gương mặt ngây ngô ấy của con mình, chỉ biết cười ngượng rồi đáp lại:- " Đó là chuyện thởu bao đời , nhà ông hội đồng Vinh, ông hội đồng Dương con có thấy nhà người nào mà lấy vợ ít hơn ba người không, cha con cũng không bạc đãi má con mình, cớ chi con lại nói như thế"Dù từ rầy về sau dù ông chọn ai thì hai căn phòng kia vẫn lạnh lẽo đến thấu xương. Linh Mai trong lòng dậy sóng, tại sao cha lại lấy được nhiều vợ còn má thì chỉ có thể cam chịu. Cuộc sống chỉ có một vợ một chồng khó lung đến vậy sao. - " Sau này bé Mai sẽ không cưới ai cả, bé Mai sẽ ở bên cạnh má để bảo vệ cho má"Bà hai cười trong bất lực nhìn con, bà là người từng trải làm gì quan tâm đến mấy đến lời nói ngây ngô đó, có lẽ chính bà là người hiểu rõ nhất số vận của người đàn bà trong xã hội này, tay bà véo nhẹ má Linh Mai yêu thương, đáp lại:- " Sau này má sẽ cố xin ông gả con vào một nhà tốt, nhất định sẽ để con làm lớn, không để cho con thiệt thòi"Linh Mai yên lặng không đáp lại vờ như ngủ nhưng trong tim cô như có một ngọn lửa len lói chỉ chờ cơ hội bừng sáng lên.…
Yoshida, 26 tuổi một nhân viên văn phòng. vừa thất tình và say rượu. anh đang từ quan bar về "này cô nhóc kia" "đang làm gì ở đây giờ này hả, về nhà đi" "chú ơi.. cho tôi ở lại nhà chú đêm nay nhé"....…
Độc Mộc là một cô gái điên được người trong làng cứu được từ một chiếc thuyền độc mộc trôi trên sông lớn. Khi tỉnh lại, người trong làng có gạn hỏi cô về danh phận, nhưng đáp lại họ chỉ là một câu lẩm bẩm "trăng treo đỉnh núi nhớ người phương xa." Độc mộc thường ngồi trên chiếc xe thồ bị hư ở trước gốc cầy đầu làng rồi kể về câu chuyện kì lạ mà họ chưa nghe nói đến bao giờ. Ban đầu chỉ có vài đứa con nít đến nghe cô kể, nhưng lâu dần đến cả các thím các bác đi cấy trưa về cũng ngồi lại nghe chuyện của cô. Có người tò mò hỏi cô sao lại biết nhiều chuyện vậy, cô lại cười ngu ngơ rồi lẩm bẩm một câu quen thuộc "trăng treo đỉnh núi nhớ người phương xa"...…
Tên : [Tokyo Revengers] Bước NgoặtCp : Sanzu×AikoBước ngoặc của cuộc đời hắnBước ngoặc của cuộc đời emHắn một No.2 của Phạm Thiên Em chỉ là một con nhỏ trong lần làm nhiệm vụ rồi nhặt được.Đoạn trích "Chú cho cháu theo với "_Aiko"Nhưng tao là người xấu không muốn chết thì cút"_Sanzu"Nhưng nếu cháu không theo chú thì cũng chết mà"_Aiko Thấy hắn im lặng em nói tiếp"Cháu biết đường ra khỏi đây nên chú ơi "_AikoNhìn đứa nhỏ trước mặt hắn chỉ tạch lưỡi một cái .Mẹ nó cảnh sát sắp đuổi đến nơi mà cứ bám theo như này thì chết hắn. Hắn còn phải về báo cáo nhiệm vụ với Boss nữa đành mang con nhóc này theo vậy.…