Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
1,659 Truyện
Khi Tôi Tìm Được Ánh Sáng Của Đời Mình

Khi Tôi Tìm Được Ánh Sáng Của Đời Mình

2 0 1

Căn buồng nhỏ lặng im. Ánh sáng mờ nhạt xuyên qua khe hở của rèm cửa, lướt trên khuôn mặt tiều tụy của cô bé sáu tuổi-Trần An Nhiên. Mẹ cô đã rời đi, để lại cái ôm cuối cùng nhạt nhòa, và giấy khai sinh với tên gọi như một lời cam kết cuộc đời sẽ có hướng.Nhà không còn tiếng cười, chỉ còn hơi ấm men say phủ khắp mọi góc. Cha cô-người ngày xưa từng hứa sẽ che chở-nay chìm đắm trong rượu chè. Có đêm, cô nghe ông thì thào với một người lạ bên cạnh: "...bán con giúp...". Lời ấy như một nhát dao, khắc sâu vào tâm hồn nhỏ bé: cô không phải con gái, mà là gánh nặng.Sau ấy, bóng hình bà Nguyễn Thị Dương hiện lên trong đời cô như định mệnh. Bà - người phụ nữ vùng quê tuổi ngoài sáu mươi, người có đôi tay chai sạn nhưng ánh mắt dịu dàng như mặt trời đầu sớm. Không lời nặng hàm, chỉ một câu nhẹ nhàng: "Con theo bà nhé, bà sẽ lo cho con."Dưới mái ngói đơn sơ, An Nhiên học từng con chữ đầu tiên bằng chiếc bảng đen nhỏ. Hình ảnh bà lưng còng đút từng nét phấn trắng trên bảng-dáng đứng mệt mỏi nhưng ánh mắt đầy hy vọng-là chiếc đèn thắp sáng tâm hồn cô héo úa. Bà kể cho cô nghe về niềm tin-về ngày cánh cửa trường đại học mở rộng, về một thế giới nơi cô không là số phận.Khi cô bước vào lớp 11, bà Dương qua đời-khép lại một chương đời bằng sự ra đi nhẹ nhàng như sớm mai. Sự mất mát ấy biến thành động lực. Không ai bên cạnh, An Nhiên tự hứa: cô sẽ học giỏi, tự lập, và sống sao cho tình thương của bà không uổng phí.Rồi mùa xuân ấy, , cô gặp Trần Vương Thượng. Tình yêu ấm áp, dịu dàng sau bao n…

Tụi Mình Là Một Lũ Trẻ Tinh Nghịch

Tụi Mình Là Một Lũ Trẻ Tinh Nghịch

1 0 1

Ở một thị trấn cổ tên Phượng Tường - nơi nắng luôn nhuộm vàng bậc thềm, và tiếng ve kêu như đánh thức cả tuổi thơ - có một nhóm tám đứa trẻ nghịch như quỷ sứ.Bốn đứa con trai, ba cô bạn gái và... một "ông tướng" chuyển trường cực kỳ đáng nghi.Tụi nó từng cùng nhau bắt rắn nhựa hù hàng xóm, từng cúp học chỉ để đi theo một con mèo lạ, từng trốn dưới gầm bàn lớp để đọc thư tình đưa nhầm, và từng thề nguyền dưới chân cầu thang rằng:"Tụi mình dù lớn lên, dù thi rớt, dù chia xa... cũng vẫn là tụi mình."Nhưng liệu lời thề đó có giữ được, khi tuổi mười sáu bắt đầu có những rung động đầu tiên, những hiểu lầm đầu tiên, và cả những tổn thương đầu tiên?"Chúng Mình Của Năm Tháng Ấy" là một hành trình hài hước, tưng tửng, mà cũng đượm buồn - về một hội bạn thân không hoàn hảo, nhưng chân thành.Có thể tụi mình không mãi là bạn thân... nhưng sẽ mãi là một phần của nhau trong ký ức.#thanhxuanvuontruong #truyenviet #chuyencap3 #banthan #hoctro #doraemonphienbannguoithat #truyencuoingotngao…

yêu anh rồi yêu mãi không thôi!

yêu anh rồi yêu mãi không thôi!

11 0 2

Vào một trời thu ở hà nội có một cô nàng dáng người nhỏ nhỏ đang bước trên nhưng lá cây khô rụng, tiếng lá kêu rắp rắp khiến cô thích thú. Nó khiến cô suy nghĩ về một thời tuồi thơ huy hoàng của mình. Cô lặng lẽ nhìn xuống chiếc đồng hồ màu nâu nhạt cute hột me hoảng hốt"trời quỷ thần mẹ ơi, cái gì mà còn 5p kiểu này là bà chủ nhiệm bà ý ghim vào trong sổ rồi. con mới vào lớp thôi mà. lá với chả cỏ hận đàn ông" Cô hét lớn chạy một mạch thật nhanh như người yêu cũ lật mặt. Mà cô đã làm gì có người yêu, cũ với kèo gì tầm này. May mà cô kịp tới để điểm danh.…

Nếu Cuộc Đời Là Một Trò Chơi...

Nếu Cuộc Đời Là Một Trò Chơi...

0 0 12

Một cô gái trầm lặng với chiếc máy ảnh phim.Một kẻ nổi loạn mang vết thương không ai thấy.Một mối quan hệ tưởng chừng lạc lối... lại dần trở nên không thể thiếu.Giữa hành lang lớp học, những đêm dài trắng giấc, và những người lạ kỳ quặc xuất hiện - cảm xúc bắt đầu rẽ hướng.Đây không phải một câu chuyện tình yêu đơn thuần.Mà là những gì xảy ra... khi hai tâm hồn tưởng chừng lạc nhau, lại vô tình tìm thấy nhau ở thời điểm chênh vênh nhất.(Dựa trên câu chuyện có thật,và nửa không,chỉ là ý tưởng mà thôi) Như một lời tự nhủ. Dù đã mất,.... nhưng Thảo vẫn ở lại trong ký ức.…

Quyết Không Làm Oán Phụ - TSCĐ - FULL

Quyết Không Làm Oán Phụ - TSCĐ - FULL

694 4 2

Vào một năm một tháng một ngày rất bình thường nào đó, cuộc đời của một học sinh lớp 11 – Đỗ Tiểu Mạn – đột ngột biến đổi nghiêm trọng.Bạn trai đòi chia tay! Cô thất tình! Cô bị tai nạn xe!Hồn của cô được hai vị tiên nhân bắt lên thiên đình, chứng kiến cả hai cùng đánh cuộc chuyện có liên quan đến tôn nghiêm phụ nữ.Một tên nam thần tự đại phán rằng, đàn bà trên đời này, quyết không thể rời bỏ đàn ông, các cô sẽ đều vì đàn ông mà tranh giành đến đầu rơi máu chảy, không có đàn ông sẽ tìm đường kết thúc mạng sống, mà đàn ông sau khi đã bỏ rơi các cô sẽ có cuộc sống tốt đẹp, nếu không có người này hẳn sẽ kiếm được người khác hoàn hảo hơn.Mà quá đáng hơn nữa, gã bảo rằng, nếu Đỗ Tiểu Mạn cô không có đàn ông thì chỉ là một oán phụ sống không bằng chết.Gã còn bảo, kiếp trước, Đỗ Tiểu Mạn là một quận chúa, chẳng được lòng của chồng cô là vương gia, lại còn bị em họ của vương gia chơi xỏ, cuối cùng nghẹn uất đành tự sát.Đại tiên cùng Đỗ Tiểu Mạn đánh cược.“Để cô tâm phục khẩu phục, bản tọa tất nhiên sẽ cho cô thêm một cơ hội, cho cô sống lại vào kiếp trước, xem thử cô có phải sẽ tiếp tục giẫm vào vết xe đổ, trở thành oán phụ.”Cô tuyệt đối tuyệt đối không thành oán phụ, sống lại ở cổ đại, chuyện cô phải làm đầu tiên, chính là nói thẳng trước mặt tên chồng mình là vương gia cặn bã kia câu: “Tôi quyết bỏ anh!”…

Âm Vị Ngọt Ngào

Âm Vị Ngọt Ngào

671 38 22

"một chút gia vị cho hương thơm thêm đậm đà, một chút hờn ghen cho tình luôn bền chặt, một chút âm thanh để nâng niu cảm xúc " - âm nhạc, một thứ âm thanh mang đến nhiều xúc cảm, nhiều suy tư. Nó làm cho cuộc sống con người trở nên thú vị. Âm nhack giúp xua đi những ưu phiền, mệt nhọc. Nhưng...Âm thanh ấy lại là nơi bắt đầu cho một cuộc tình trong sáng, tình yêu cũng như những cung bậc trầm ngâm, cao vút của nốt nhạc. Có thể nói âm nhạc chính là định mệnh giúp đôi trẻ tiến lại gần nhau hơn và rồi không còn gọi là âm nhạc -một thứ xúc cảm bình thường, k nêm nếu được mà trở thành một thứ " âm vị ngọt ngào " đến mê người.....Chuyện kể về một cô nàng có cái tên vô cùng đặt biêt "Mai Ngọc Hà Nhi",cô sống trong một gia đình nghèo,bố mất từ lúc cô 10 chỉ còn 2 mẹ con nương tựa nhau.Câu chuyện bắt đầu khi cô nhận được học bổng và nơi đó cô gặp được nhóm nhạc mang tên"metor 4". Nơi ẩn chứa nhiều rắc rối nhất là tên nhóm trưởng "Lâm Hạo Ân"-đại thiếu gia của tập đoàn "Lâm Ân"một tên kênh kiệu đúng chuẩn.Một playboy được nhiều người ao ước và hâm mộ,anh mang đầy đủ mọi thứ mà toàn thể các cô gái đều mơ tới.Nhưng đối với anh, tình yêu là một thứ gì đó vô cùng xa xỉ bởi sự đổ vỡ của mối tình đâu mà anh mất đi lòng tin vào tinh yêu chân thành.thành viên tiếp theo là "Trần Kiệt Khang" anh chàng được mệnh danh là "nam cực" lạnh lùng một cách đáng sợ...Tiếp đến là "Lê Vũ Bảo" anh chàng có trái tim vô cùng ấm áp và dịu dàng.Cuối cùng là "Hạ Trọng Luân" anh chàng lăng nhăng nhất nhóm, anh trãi qua vô số cuộc t…

Tìm về chính em trong anh

Tìm về chính em trong anh

63 1 3

Cuộc sống luôn sẽ có nhiều điều để chúng ta hối tiếc nên Mộc Hân chỉ đang cố để không vương vấn cả một đời mà thôi...chàng trai thời niên thiếu của tôi...ước mơ thanh xuân và mãi sau này của tôi...đừng quên tớ được không?...chờ tớ đuổi kịp cậu được không?Cô gặp anh năm cô 11 tuổi, mặc dù học cùng một lớp nhưng mãi đến năm cô 13 tuổi anh và cô mới bắt đầu nói chuyện, thực ra chỉ do sắp lại chỗ ngồi, anh ngồi gần cô nên luôn bắt cô dọn vệ sinh lớp thay anh, ghi bài thay anh, mua đồ ăn sáng cho anh, làm việc này cho anh, làm việc kia cho anh...Cứ ngỡ mọi chuyện vẫn sẽ như vậy, nhưng 2 năm sau họ phải đối mặt kỳ thi chuyển cấp, biết rằng sẽ không được học cùng nhau vì anh quá xuất sắc còn năng lực của cô không thể theo kịp anh nữa. Nhưng thật lòng cô chưa bao giờ nghĩ anh sẽ rời tỉnh T sang tỉnh X, chưa một lần anh nhắc đến điều này, còn không cho cô nói một câu chào tạm biệt...thì ra mùa hè năm lớp 9 là mùa hè chia tay trường cấp 2, chia tay lớp học vô vị và cũng chia tay anh...thì ra 2 năm qua anh đã khắc sâu vào tâm trí cô mất rồi...một lần chia tay là một lần khắc cốt ghi tâm 10 năm gặp lại."Anh cứ theo đuổi hoài bão của mình và em cũng vậy, nhưng đến một ngày em không đuổi kịp anh nữa có thể quay về với em hay không?"P/s: em lần đầu viết truyện rất mong được mn góp ý để em tiến bộ. Em xin cảm ơn 😖😖😖…

Cô nhok ngổ ngáo và tam đại hoàng tử

Cô nhok ngổ ngáo và tam đại hoàng tử

3,954 193 24

Giới thiệu nhân vật:Nguyễn Ngọc Thảo My(nó): 16 tuổi, tinh nghịch, cá tính, dễ thương, đẹp cũng ko mà xấu cũng ko. Nổi bật là nước da trắng, mái tóc đen, mượt dài đến ngang lưng, đôi mắt to, tròn. Gia đình bình thường. Nó lên Sài Gòn học tập và ở một phòng trọ vì bố mẹ nó muốn nó sống tự lập.Phạm Gia Tuấn: 16 tuổi, là bạn thân của nó từ lớp 1 đến giờ, học giỏi, ngoại hình bình thường, nhà giàu.Trần Khánh Phong(hắn): 17 tuổi, đẹp trai thì khỏi phải chê,lạnh lùng, ít nói, luôn che giấu cảm xúc, là người thừa kế tập đoàn MS lớn nhất thế giới. IQ ko cần phải nói cũng biết là cao rồi. Là hotboy No.1 của trườngHoàng Nhật Minh: 17 tuổi, là bạn thân của hắn, đẹp trai chỉ thua mỗi hắn, luôn cởi mở, hòa đồng với mọi người. Là con trai tập đoàn CPL lớn thứ 2 thế giới về mọi mặt. IQ ko kém gì hắn. Là hotboy No.2 của trườngLê Đức Anh: 17 tuổi, là bạn thân của hắn và Minh, sở hữu nụ cười có tính sát gái cấp độ cao, là con trai tập đoàn FTR lớn thứ 3 thế giới về mọi mặt. IQ cũng ko kém hắn. Là hotboy No.3 của trường.Truyện viết về cô gái Thảo My cá tính với thằng bạn thân và 3 hotboy. 3 người à ko là 4 người yêu cùng 1 người con gái. Vậy cô sẽ chọn ai?…

[ĐN One Piece × KHR × AC] Mafia Mang Danh Hỏa Quyền.

[ĐN One Piece × KHR × AC] Mafia Mang Danh Hỏa Quyền.

2,230 326 4

Hỏa• Portgas D. Ace •Quyền bỗng nhiên một ngày nọ, 'đùng' một phát trở Mafia thực tập sinh trực thuộc Vongola Đệ Cửu, giờ đây lại 'rầm' một cái nữa thành giáo viên là cảm giác như nào? Bạn nhỏ Ace đáp: "Đó là một cái cảm giác gì đó rất déjà vu." Lớp E năm ba Kunugigaoka từng nhiều lần muốn phá nát cái cửa phòng của Asano ra mà bứt đầu ông ta dò hỏi:"Mấy người rốt cuộc nghĩ cái quái gì mà cho cái kẻ mất não này đi dạy chúng tôi hả??" Cái kiểu giáo viên quái gì mà đang dạy giữa chừng lại gục ngang ngủ?? Cái kiểu giáo viên dạy sơ trung năm ba quái gì mà lại lấy nhầm giáo trình cấp một để dạy-- Cái kiểu giáo viên quái gì mà bài học rõ rành rành ở trong sách toán thế kia lại đem sách quốc ngữ ra hỏi bọn họ ở trang nào?? ---Giáo viên quái gì mà đi dạy còn đem cả một đứa trẻ sơ sinh(?) theo kè kè bên người!?----Lớp E đây quả thực là chịu hết nổi cái ngữ này rồi!!Reborn tiên sinh bên đây bình tĩnh uống một ngụm trà nhẹ nhàng xin trả lời: "Online não hay không đều không quan trọng, quan trọng là Dame-Ace có đủ thực lực để ám sát tên bạch tuộc kia." - Vừa nói vừa nả liền hai viên kẹo đồng, một về phía Ace, một về phía Korosensei. Reborn cáu bẳn nhếch mép cười quỷ súc, trong lúc gã đang phải 'khổ sở' kiềm lại đám học trò lên cơn dại sắp cắn nát luôn cả nhà hiệu trưởng cao trung Kunugigaoka thì hai người này còn dám thảnh thơi ăn thịt nướng phủ sốt mayonnaise mix với trà thảo mộc à?._____.Khác: [Tống chủ AC] Từ Hải Tặc Đến Mafia, Giờ Lại Thành Giáo Viên Sơ Trung. Thể loại: BL, ĐN. Cp: ??? × Portgas D Ace.7.10.…

XƯƠNG CÁ

XƯƠNG CÁ

96 8 1

[ Nếu không phải vì thích người đó như vậy, sao mỗi năm trôi qua đều không thể quên được. ]Mối quan hệ giữa hai nhà Lục Ngu rất tốt, Ngu Từ đã yêu thầm đã phải lòng Lục Nghiêm Kì - thanh mai trúc mã của cô từ khi còn nhỏ, khi lớn lên, cô có một quyết định dũng cảm vào kỳ nghỉ hè trung học phổ thông.Lúc đó, các bạn trong lớp cũng có mặt, cảnh tượng hỗn loạn, cô bị đẩy vào vòng tay cậu ấy, giữa tiếng cười đùa, cô lấy hết can đảm thì thầm vào tai cậu: "Tớ thích cậu.""Vậy sao?", chàng thiếu niên nheo mắt nhìn cô kèm theo một nụ cười khinh bỉ: "Nhưng tôi không xem cô là bạn."Giữa tiếng cười nhạo, cô cuối đầu xuống, mặt đỏ như máu, có một loại sỉ nhục mà nhân phẩm bị chà đạp dưới chân.Kể từ hôm đó, Ngu Từ kiên quyết biến mất khỏi thế giới của Lục Nghiêm Kì, thề không bao giờ gặp lại.Nhưng nhiều năm sau đó vẫn gặp lại nhau.Một lần, Lục Nghiêm Kì gắp một miếng cá vào bát của cô. Cô nhẹ nhàng lắc đầu: "Tôi không ăn cá."Lục Nghiêm Kì: "Anh biết em không ăn nên đã gỡ hết xương cho em, sẽ không bị mắc cổ."Cô vẫn lắc đầu như cũ.Lục Nghiêm Kì đặt đũa xuống, nhìn vào mắt cô: "Sao em vẫn luôn cố chấp như vậy?"Ngu Từ cúi đầu, từ từ đưa thức ăn vào miệng.Cô là như vậy, vì hóc xương cá, cô cả đời không thể ăn cá. Vì những tổn thương người đó gây ra, có thể sẽ ghi nhớ suốt đời, không thể tha thứ.-Ngày trước yêu thích bao nhiêu, sau này chỉ muốn tránh xa.Cô oán hận nói: "Lục Nghiêm Kì, anh bị điên!"Anh ấy dựa vào cửa, lặng lẽ nhìn cô, trên môi nở một nụ cười khó hiểu:…

Chúng ta của sau này

Chúng ta của sau này

2 1 1

"Mùa thu-Mùa của đôi ta"Thể loại:Tiểu thuyết;ngôn tình học đườngTác giả:Mavis-Con ma lang thangPhát hành trên:Wattpad,Novel toonLịch ra chương:2-3 tuần 1 chươngCốt truyện:Ngày đầu tiên của lớp 11, em-Hồng Uyên chào đón người bạn mới chuyển đến là Thành Long.Nhưng sao người bạn này trông rất giống ai đó đã từng in sâu vào tâm trí em.Từ lời nói đến cử chỉ cứ như cậu ta đã biết em từ lâu.Em cố gắng tìm kiếm người ấy trong kí ức mơ hồ,từng cậu chuyện tưởng chừng không quan trọng mà khi ghép lại tạo thành câu chuyện bí mật mà em luôn cố gắng giấu đi.Qua từng cuộc trò chuyện,từng câu chuyện,từng hành động em dần nhớ ra người ấy,liệu người ấy có chấp nhận em không?Nhân vật chính:Phạm Hồng Uyên;Nguyễn Thành Long;Trương Hoài Anh;Trần Việt HoàngNhận vật phụ:Cô Hoa-Gvcn;thầy Đông-Gv phụ trách CLB,Phạm Thị Hoàng Lan-em gái Uyên;Nguyễn Chi Phượng-chị gái HoàngCouple chính:Hồng Uyên x Thành LongCouple phụ:Hoài Anh x Việt Hoàng;Hoàng Lan x Chi PhượngRất mong được mọi người ủng hộ trong thời gian tớiContact with writer:Píu Píu(Facebook)…

[Hoa Sơn Tái Khởi] Em buồn

[Hoa Sơn Tái Khởi] Em buồn

22 3 1

Em buồn, rõ ràng là em đang buồn nhưng vẫn cố cười để đời bỏ qua em, cố cười để đời đừng thấy bộ dạng yếu đuối của em. ________Em là cô nàng lăng loàng, em quen, em yêu, em nói những điều mật ngọt, kẻ lạ người quen, nhận xét em cũng chỉ là cô nàng bình thường chỉ được cái luôn tràn đầy năng lượng. Nhưng trong số đó có kẻ lại bảo em đang bất lực lắm, vừa bất lực với nổi buồn kéo đến, người ta hỏi hắn kẻ nào đang vui mà bảo họ buồn? hắn lại cười nhạt rồi bảo:-"Mắt không biết nói dối, nhóc con à"_______Em muốn như chú chim bồ câu trắng kia, bay trên bầu trời xanh với bộ lông màu trắng, nổi bật lên nét đẹp của nó, nó vương cánh bay như cho cả thế giới ngắm nhìn nó mà ghen tị. Nó tự do và thuần khiết_______Em ghét bản thân mình quá, sau lại không chứa nổi thế này? em ước bản thân biết cách bỏ bớt để thu về, bỏ bớt đi những tiêu cực đã cũ chào đón những tiêu cực mới. _______Một chiếc ly thủy tinh bị vỡ nát trên mặt đất, ta nhặt lên rồi dán chúng lại bằng băng cá nhân, nó vẫn hình ra được một chiếc ly nhưng sẽ chẳng thể uống được. Như một trái tim đã vụn vỡ, ta dán lên một câu xin lỗi, xin lỗi như khiến nó thất vọng, cứ như thể chỉ cần nói 'xin lỗi' thì mọi thứ điều có thể được tha thứ vậy! ______Cái im lặng của mùa đông, cảm giác từng bộ phận cơ thể chìm vào lớp tuyết dày, để cho những hạt tuyết nhỏ phủ lên mình, lấp mình lại, rồi trốn đi______Đôi lời chủ bút: ☛ ờm... trong lúc đang bị xamcu thì viết thoi…

Ngược Nắng

Ngược Nắng

9 2 1

"Ngược Nắng" là câu chuyện tuổi mười ba, mười bốn, độ tuổi người ta chưa đủ lớn để hiểu hết những điều đang chờ phía trước, nhưng cũng không còn bé để chẳng cảm thấy gì.Ánh Thy, cô bé sống nội tâm, hay quan sát, thích ngồi yên bên cửa sổ để nghe mưa rơi và ghi lại mọi thứ bằng những nét chữ nghiêng nhẹ. Minh Nhựt, cậu bạn mới cùng lớp, hoà đồng, tự tin, nhưng lúc im lặng lại mang vẻ gì đó khó đoán, như thể trong lòng có những cánh cửa không dễ mở.Họ gặp nhau vào đầu năm lớp 8, khi trường đổi lớp và mọi mối quan hệ phải bắt đầu lại từ đầu. Ban đầu chỉ là sự quan sát lặng lẽ, vài lần vô tình chạm mắt, vài câu chào nhát gừng trong vai trò tổ trưởng - lớp phó. Nhưng rồi chính những việc nhỏ nhặt như ghi điểm thi đua, đổi sổ tổ, trực nhật chung hoặc những lần tranh cãi lại khiến hai người dần chú ý tới nhau, âm thầm hơn bất cứ lời nói nào.Không ồn ào, không lời hứa hẹn. Chỉ là những buổi sáng đầu thu đầy nắng nhẹ. Chỉ là những lần ngồi gần mà chẳng ai chủ động bắt chuyện. Và những cảm xúc non nớt nhưng chân thành, chạm tới rồi rút lại, giống như mùa mưa đầu mùa đến mà không báo trước, và đi khi người ta còn chưa kịp cầm ô.…

Cuộc Sống Thường Ngày :3 (Full)

Cuộc Sống Thường Ngày :3 (Full)

5,259 1,379 200

Bình thường sống ra saoĐều ghi trong đây…

Hình tượng của đại tiểu thư sụp đổ rồi

Hình tượng của đại tiểu thư sụp đổ rồi

9 0 3

Thẩm Quán Doanh năm nay 17 tuổi, là A thị thứ nhất tư nhân trung học nổi danh đại tiểu thư.Nàng xuất thân hào môn, thành tích ưu dị, tính cách ôn nhu, bất cứ lúc nào chỗ nào trông thấy nàng, nàng đều là cái kia phó ưu nhã xinh đẹp bộ dáng.Nàng là toàn trường học sinh trong lòng nữ thần, hoa khôi lớp, cấp hoa, giáo hoa là nàng là nàng đều là nàng.Thẳng đến có ngày chuyển tới một cái tên là Hoắc Thành nam sinh, hắn biết nàng sở hữu bí mật nhỏ --Hắn biết nàng ghét học, hắn biết nàng vụng trộm uống rượu, hắn thậm chí liền nàng thích run lấy chân ăn mì tôm đều biết!Đại tiểu thư nhân vật thiết lập thiên băng địa liệt.Thẩm Quán Doanh: Ta quá khó khăn. :)*Hoắc Thành chết ngày ấy, là ngày 11 tháng 11.Chờ hắn tỉnh nữa tới, hắn về tới 17 tuổi một năm kia.Hết thảy lạ lẫm lại quen thuộc.Hắn còn nhớ rõ, là hắn yêu thê tử Thẩm Quán Doanh giết hắn.*Thẩm Quán Doanh đáp ứng cùng Hoắc Thành kết giao ngày đó hỏi hắn: "Ngươi có bao nhiêu thích ta nha?"Hoắc Thành thật sâu nhìn xem nàng, cuối cùng nói: "Thích đến, cam tâm tình nguyện đem ta cái mạng này cho ngươi."cao sáng đây là thiên ngọt văn! Nam chính trùng sinh.Nội dung nhãn hiệu: Hào môn thế gia trùng sinhLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Thẩm Quán Doanh, Hoắc Thành ┃ vai phụ: Đãi định ┃ cái khác: Ngọt văn, trùng sinhMột câu giới thiệu vắn tắt: Băng liền sập đi.…

Ánh trăng mùa hạ

Ánh trăng mùa hạ

3 0 14

Ở thành phố Hà Dương người ta luôn đồn rằng Hạ Trì là một doanh nhân tài giỏi, giàu có, đẹp trai khiến người ta không thể so sánh được với bất kì ai nhưng... hình như anh không được thẳng vì sao ư? Chắc có thể là vì anh nổi tiếng như vậy nhưng nhiều năm rồi không có lấy một tin đồn hẹn hò nào với sao nữ. Nếu như bạn nói Hạ Trì có tin đồn hẹn hò với với sao nữ nào đó thì ngay lập tức anh lên đính chính là anh đã có người yêu rồi nhưng vì sao cô ấy không bao giờ xuất hiện thì người ta không biết. __________Khương Tịnh Chi đứng trước mặt anh ngồi xuống lấy trong túi áo một viên kẹo vị dưa hấu ấp úng hỏi"anh.. anh có ăn kẹo không ạ?"".?""Ăn đồ ngọt sẽ không buồn nữa đâu.." Khương Tịnh Chi sợ anh không thích ăn kẹo nên lại lấy ly trà sữa vị ô long lài vội vã chọc ống hút đưa ra trước mặt anh nói"..hay anh uống trà sữa nhé không ngọt bằng kẹo đâu ạ vị thanh mát lắm."Chỉ một cuộc đối thoại ngắn ngủi năm anh lớp 11 thôi mà anh lại nhớ thương cô 6 năm trời dù mặc cho cô rời đi lúc anh yêu cô nhất.…

Hừng đông

Hừng đông

375 41 4

"Hôm nay luyện đề nhiều quá, tớ mệt nên gục đầu xuống bàn nằm nghỉ. Ban đầu chỉ định bụng nhắm mắt một lúc cho đỡ mỏi, nhưng lúc bạn cùng bàn lay tớ dậy, mở mắt ra đã gần 5 giờ chiều. Ánh nắng cuối ngày bao phủ THĐ trong màu hồng đỏ rực rỡ, xen lẫn mây vàng như mỡ gà. Không còn cái nóng gay gắt đặc trưng của hè Hà Nội, tớ có thể cảm nhận rõ ràng một ngày đã trôi qua như thế nào.Hè à... Ra là đã vào hè rồi đấy! Tớ chợt nhận ra thời điểm mình sắp phải chia tay với THĐ ngày càng gần. Cũng có thể sớm hơn nữa. Chia tay với bảng đen, phấn trắng, bàn ghế gỗ, thầy cô, bè bạn đã gắn bó suốt 3 năm.Và cả người mà tớ thích...Tớ gói buổi chiều tàn của mùa hè lớp 12 trong từng dòng chữ gửi đến cậu. Tớ không mong mình như ánh hoàng hôn nhuộm đỏ THĐ, chỉ mong cậu có thể nhớ đến tớ bằng lời chào tạm biệt mà mặt trời gửi đến mùa phượng vĩ đỏ rực cuối cùng của chúng ta."Quyền tắt điện thoại, lại cặm cụi ngồi làm cho xong tập đề dang dở. Mãi đến khi tiếng trống trường vang lên những thanh âm rộn rã, nó mới vội vàng cất vội sách vở bút thước vào cặp rồi đi ra nhà xe cùng lũ bạn.Điện thoại trong túi quần rung lên vài nhịp. Quyền lấy ra kiểm tra, như thói quen đã hẹn trước, Trí khôn của ta đây bình luận vào dưới bài viết của nó:"Thế cậu có định bày tỏ tình cảm với cô bạn ấy không?"Quyền khựng lại đôi chút, rồi nhanh chóng trả lời:"Chắc là... sẽ không đâu."…

Câu lạc bộ sau hoàng hôn

Câu lạc bộ sau hoàng hôn

2 0 1

Xin chào. Tớ là Minilop. Bút danh của tớ là tên một giống thỏ cực kì đáng yêu. Nhưng những câu chuyện tớ viết lại chẳng đáng yêu như vậy...Câu chuyện xoay quanh bộ ba người. Thành Đạt, Thùy Anh, Gia Khôi cùng những giai thoại bí ẩn của ngôi trường mà họ đang theo học.Những quy tắc do chủ tịch câu lạc bộ Tâm linh từ các đời trước để lại, họ bắt buộc phải tuân theo. Gia Khôi là chủ tịch câu lạc bộ đời thứ 19.Liệu họ có phải là những mắt xích cuối cùng để khám phá toàn bộ các bí ẩn trong trường?…

Yêu thần tượng!Tôi không dám

Yêu thần tượng!Tôi không dám

5 2 1

Tác giả:nkoclinhtapviettruyenTóm tắt:Nó bước lên xe hoá ra không phải xe thường,còn có bàn ghế nữa chứ.Ở trong có một người phụ nữ TQ,nó ngồi xuống ghế,người đàn ông bước lên rồi đóng cửa xe lại.Nó bối rối nhưng vẫn giữ bình tĩnh .-Các người nhất định thất hứa.Khuôn mặt nó không chút cảm xúc,lạnh băng.-Khoan đã,nè mấy cậu ra được rồi đó không cần né nữa đâu.Bước ra từ sau ghế là 3 chàng trai ,nói sao ta.Đẹp,mà đẹp thì đối với nó cũng như 0,nhưng trông quen àaa.Tôi là Nhất Khánh,làm tài xế lái xe-người đàn ông TQ giới thiệu.-Tôi là Thảo Băng,học lớp 11.-Ồ !Vậy cô biết họ chứ.-Biết.Nhóm New Boy. Sao lại không biết được nó từng là fan cuồng mà.Nhóm New Boy gồm 3 TV:Nguyễn Hàn Thiên,Trần Vũ Khôi,Hoàng Nhật Bảo Nam.Đang nghĩ thì bị cắt ngang...-Bọn tôi học lớp 12,vậy cô thua tôi 1 tuổi-Vũ Khôi nói-Tôi biết-Nó đáp-Cô là Fan của bọn tôi hả-Bảo Nam hỏi-Ừ nhưng giờ thì hết rồi.-Sao vậy?-Có một vài lí do.-Chắc cô thích nhóm khác-Vũ Khôi nói-Thích nghĩ sao thì tuỳ.***…

LỜI HỒI ĐÁP [Siêu nhiên] [DM]

LỜI HỒI ĐÁP [Siêu nhiên] [DM]

9 1 1

"Ngày mai rồi sẽ tốt hơn thôi...! Bạn có bao giờ suy nghĩ, cuộc sống của chúng ta sẽ kết thúc như thế nào không? Nghe thì có vẻ điên rồ đấy. Chưa sống được một nửa cuộc đời mà lại nghĩ đến việc nó kết thúc ư? Cậu bé à! Lại bi quan quá rồi. Nhưng tại sao cậu lại nghĩ đến việc đó? Chẳng phải vì từng giây phút trôi qua, tôi - cậu bé này không có động lực để sống. Mỗi ngày khi thức dậy, đón chào tôi không phải là ánh sáng rực rỡ của mỗi buổi sớm mai, không giống như bao người khác. Chẳng có giọng nói thì thầm yêu thương nào kêu tôi dậy đi cả. Cũng như không có bữa sáng nào được chuẩn bị trước, không có người nào vì tôi mà làm bất kỳ điều gì đó đặc biệt.Nghe thì thảm quá! Có vẻ như ai cũng khao khát những hạnh phúc nhỏ nhoi đó. Cơ mà yên tâm đi, tôi ổn, tôi không cần những sự quan tâm đó đâu. Ai cũng hạnh phúc thì thế giới này, con người quá nhàm chán rồi. Phải có những người như tôi, những kẻ có thể bất hạnh, có thể tự do, có thể cười giả tạo nhưng không thể khóc một cách thật thảm thiết được. Bởi vì tôi tin rằng! càng hạnh phúc, càng sống trong cảm xúc thì sẽ toàn là sự yếu đuối, rồi tôi cũng sẽ như những đứa trẻ kia, thích được yêu thương, dỗ dành, thích những cái ôm và sẽ không thể nào tự bản thân đứng dậy cả.""S.D.I - Không cần tuân theo các quy định nghiêm ngặt của nhà trường, cũng chẳng sợ rớt bất kỳ môn học nào, đây là đặc quyền riêng biệt. Theo đó, khả năng cạnh tranh của lớp học này rất cao, mỗi tháng đều sẽ có kỳ thi đánh giá nguyên ngặt, nếu như liên tục đạt thàn…