khi một team hủ gặp các creepypasta - FANFICTION Ạ
Giải trí và Fanfic :)))…
Giải trí và Fanfic :)))…
Yup, ta định viết Fanfic nhưng do con sâu lười đã ăn mòn gần hết não nên đã làm cái này đây. Chủ yếu chỉ làm làm bớt nỗi thèm thuồng Creepypasta. Thích vô thì vô coi rồi nhớ cho Ruri đáng yêu này cái cmt nha~~…
"nếu ở bên cạnh cậu bình yên như gió, như mây, dịu dàng như việc hít thở. vậy đâu cần chờ đến những ngày nắng đẹp trời?"…
Một cơ thể mới...Một sức mạnh mới...Liệu có là điều đáng mơ ước? Tận cùng của nỗi đau ở sâu trong hạnh phúc...Vậy nên chẳng ai thật sự hạnh phúc trên cõi đời này cả...Bạn hiểu chứ?…
Author : Kan Thể loại : Romance, Some creepy..vv.v.MC : My characterTrích :Anh già sát nhân ! Cưới nhau đi…
Chủ yếu là những bức tranh của tôi trên giấy chụp lại, có vài bức là vẽ trên điện thoại. Ảnh vẽ tôi, Creepypasta, etc... Mong mọi người đánh giá trình độ của tôi chuẩn một mực để mà còn kịp chỉnh Bìa by me_Rider Park_…
1 thụ chấp 4 công? Oh no... bị đè ra thịt là cái chắc rồi.Toby: Chào mọi người tôi là Toby!!! Tôi là công!!!Masky: Nói như mình cậu là công thôi ấy!E.j: Bọn này không liên quan à?Jeff: Tao mà là công của mày tao đè mày ra thịt từ lâu rồi.Moon: Thôi tôi lạy mấy ông.Sky: Không cần quan tâm đến lũ công ấy đâu.Sun: Hơi tiếc cho bé thụ.Hoodie: Đừng quá mạnh tay.…
Nhiều thể loại…
Tui mới viết H nên mong mọi người ủng hộ nhen :D Chuyên viết H vô mà đặt…
"em còn nhớ chị ấy chứ?""vốn chưa từng quên" Tore my heartNow I'm in the darkWill we meet in our dreams?Breaking my heartHere we are apartI wanna stay near you…
Ko dành cho mấy má thích phim kinh dị và mấy má tưởng mình thích phim kinh dị'_'…
Tác giả: Mrs. BlackFoxTựa đề: Khu rừng RedwoodThể loại: Kinh dị, trinh thám, Creepypasta, Creepypasta OC, huyền bí.Thiết kế bìa: Mrs. BlackFoxNguồn bìa: Pinterest..Ban đêm. Trời lạnh. Không gian xung quanh u tối và đầy tĩnh lặng. Những tán lá đỏ thẫm màu máu đung đưa trong gió. Tiếng lá khô gãy vụn dưới chân người đàn ông vang lên, chậm rãi và đều đặn.Một vị cảnh sát đi giữa khu rừng. Anh không nhớ rõ làm thế nào anh đến được nơi đây, cũng không nhớ tại sao anh lại đến. Khẩu súng đã lên nòng, nằm chắc dưới tay anh. Dưới ánh trăng mập mờ len lỏi qua tán cây, anh nhìn thấy một người đàn mặc vét đen đứng từ xa, ẩn sau những hàng cây. Hắn không giống người. Người hắn cao kều, gầy guộc cùng với cẳng tay dài đến đầu gối. Gương mặt trắng bệch của hắn hướng về phía người cảnh sát, không mắt, không mũi, không miệng, cũng không một chút biểu cảm nào biểu lộ trên gương mặt hắn. Hắn đứng lặng thinh, không động cử, như thể đang hòa mình vào với khu rừng, với cảnh vật xung quanh.Một cảm giác bất an ập tới, vị cảnh sát chĩa súng về phía hắn và bóp còi. Tiếng súng vừa vang lên cũng là lúc một tiếng hét chói tai vọng tới, tra tấn màng nhĩ anh. Vị cảnh sát hét lên một tiếng rồi ngã gục xuống nền đất lạnh. Hai tay anh ôm đầu, miệng kêu van đến thảm thiết.Tiếng hét chói tai ấy kéo dài. Nó chứa đầy đau đớn và thống khổ, như từ một ai đó đang van nài sự cầu cứu, như từ một người đang bị tra tấn dã man.Và, không hiểu sao, tiếng hét ấy nghe như của con gái vị cảnh sát đó.…
Ta là Saniwa hám creepypasta :))) Ta chỉ viết với mức độ vừa thôi :))) Tuỳ theo tâm trạng thì trong mỗi chap sẽ khác nhau :))) Ném đá thỏai mái :))) Có gì thấy ta sai thì kêu ta phát để ta rút kinh nghiệm chỉnh sửa :))) Enjoy :)))P/S: Đây là truyện ta tự viết :)) mong không được mang đi nơi khác mà chưa có sự đồng ý của ta nhé ;) - Leisen M. -…
Truyện nói về cuộc tình của các creepypasta. TRUYỆN KHÔNG CÓ THẬT.Kể về tình yêu của các sát nhân thôi.…
Đây là bức ảnh toàn bộ của đại gia đình lưu ý ko dành cho những người yếu tim ko ném đá chửi tục. xin chân thành cảm ơn…
một thằng sinh viên tò mò nghịch dại hóa thân thành 1 OC creepypasta thôi…
lần đầu tiên làm thử có gì sai sót mọi người cứ nói với mình chứ xin đừng ném đá ném dép nhưng nếu có ném thì ném nhẹ giùm nha ???????…
Author gốc:@alahoangtuAuthor chế:@StarHopeDTuy ngắn nhưng chế cho đỡ chán,còn ảnh bìa thì để đại chứ không biết để ảnh nào phù hợp…
"Mẹ"?Nói thật là mình không hề biết gì về cách làm việc của bác sĩ tâm thần.Thì có bị đâu mà đi chữa nè. Nên chắc chắn là tả sai bét be rồi.Văn mình tệ lắm.Đây là câu chuyện số hai.…