Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
222 Truyện
[Edit] Tình Yêu Của Thần Mùa Xuân

[Edit] Tình Yêu Của Thần Mùa Xuân

156 7 1

Văn án:Tiếng xe ngựa ầm ĩ vang lên từ mặt đất, vị vua cao ngạo bắt cóc nàng dâu._________Hades- Vị vua tối cao của âm phủ vừa bị trúng mũi tên của thần Cupid-vừa mở mắt ra thì đã nhìn thấy khuôn mặt của Persephone, trái tim chàng vốn cứng rắn như sắt đá, bỗng loạn nhịp. Ngọn lửa tình yêu dành cho nàng bỗng chốc chiếm lấy toàn cơ thể.Từ nay về sau bị buộc sống vì nàng, chết vì nàng, vì nàng mà tự nguyện đâm đầu vào ngục tù.Cảm thấy vinh hạnh khi bị buộc nói chuyện yêu đương, đến công việc cũng không thèm dụng đến.Thế là, chàng quyết tâm phải rút ra mũi tên chết tiệt này, moi ra trái tim loạn nhịp không biết xấu hổ kia, đá văng nàng đi, quay về sinh hoạt tốt đẹp chỉ có công việc quanh quẩn như hóa thạch ngàn năm kia. Cuối cùng, đúng như ý nguyện của chàng, mũi tên đã bị rút ra, người cũng bỏ mặc...Bản thân lại phát hiện không thể sống vì nàng, chết vì nàng, nhưng lại bắt đầu sống không bằng chết, một lòng muốn đâm đầu vào ngục tù._________Khi vừa mới xuyên vào thân thể Persephone, bị bắt trực tiếp xuống địa ngục u tối đáng sợ, nàng vốn nghĩ rằng bản thân đã chết rồi.Sau đó, nàng phát hiện...Khi nàng lạnh, nắm tay Hades, ấm. Khi nàng sinh bệnh, nắm tay Hades, hết bệnh.Khi nàng đói, Hades đưa nàng ăn khắp cả Hy Lạp. Khi nàng muốn bóng đèn điện, Hades liền lấy mặt trời xuống.Vị thần này quả thực là một Doreamon hoàn mỹ, tự thân sáng chói đầy kỹ năng lấp lánh.Ngoại trừ việc mỗi khi chạm vào người đó, đầu nàng liền nở hoa, thì quả thật, vị thần này ngày càng hợp mắt.____________Cô …

YoonSeok | Ngoảnh chào người xưa [Oneshot]

YoonSeok | Ngoảnh chào người xưa [Oneshot]

4,238 427 1

Thăm người ở cõi điêu linh. Mấy năm qua thôi, mà mồ mả hoá rêu phong cả rồi. Hỡi em, đời có ba lần đôi mươi, em đi chưa vẹn quá nửa một lần. Từ tiền phương ngóng tin, từ hậu phương đợi chờ. Bấy lâu, bấy lâu người đâu chờ được nữa? Hôm nay là hoa và hương khói, mai kia trà bánh cùng điếu thuốc tàn, mãi mãi về sau là nỗi niềm thương tiếc. Thư em vài dòng biên vội cho kịp trăng rằm. Gửi em, bảy năm biền biệt, nay anh lại về.…