Nhân Sinh Như Mộng | Hetalia, Countryhumans
Nhớ quãng xưa xuân phong vời vợi, một ngày ngắm hết hoa ở Trường An. Một độ du hành hết ngàn thước non cao, núi non trùng điệp đều nắm gọn trong tầm tay, đầu hôm ở biển xanh, chiều về chạm đất Thương Ngô. Chiều tà đứng ở Hoàng Hạc Lâu, gió thổi căng tay áo, nhân gian cửu châu đều thu vào đáy mắt.Dẫm xác đạp xương, da ngựa bọc thây, vuốt mắt cố nhân, hát điệu ai ca nơi biên quan thê lương. Trăng sáng ngàn năm, liệu đã soi bóng những ai? Đêm tư niệm, một lần nhớ vội chuốc chén rượu đắng, một lần quên lại sợ thẹn câu thề. Tâm phiền ý loạn, mấy lần bể dâu lấp biển xanh, chỉ còn trước mộ quân hát khúc siêu độ cầu hồn.…