Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
bà ngoại tôi, người phụ nữ dành tình cảm cho con cháu mình rất nhiều. tôi thương bà, thương những lần bà hi sinh, chịu đau để mẹ tôi và các em của mẹ được ăn học đủ đầy, được nhận tình thương từ cả bố và mẹ, thương những lần bà khóc khi cãi nhau với ông, thương những lần bà phải bán cốm trong cái tiết trời nắng chói chang đến trưa nắng cháy đầu mới về tới nhà. bà vừa là ánh sao sáng, vừa là bông hồng rực rỡ của chị em tôi.…
Author: HH Disclaimer: Nhân vật không thuộc sở hữu của tác giảPairings: MinGyuxJiSoo [MinShua]Summary: Đôi mắt âm trầm và đầy ám ảnh của thằng nhóc đó, khắc khoải vào lòng anh một ám ảnh chẳng thể buông bỏ...Note: đây là fic namxnam, nếu không thích bạn có thể clickback. Vui lòng không re-up ở bất cứ đâu. Cám ơn ❤ Lần đầu theo đuổi motif này, hãy bỏ qua nếu có gì sai xót ❤enjoy ~ ❤…
Seraphina de La Rochefoucauld - một đoá hồng kiêu hãnh giữa thời vương quyền Pháp.Sinh ra trong gia tộc quý tộc La Rochefoucauld, Seraphina là hiện thân của vẻ đẹp thanh cao và tâm hồn sâu sắc. Nàng sống giữa hai thế giới: một bên là khuôn khổ nghiêm khắc của xã hội thượng lưu, bên kia là khát vọng được yêu thương chân thành, được sống và được thở như một con người tự do.Dưới bóng lâu đài phủ tuyết, nàng viết, nàng yêu, nàng chờ đợi một tình yêu vượt khỏi vẻ bề ngoài. Nhưng số phận mong manh đã dệt nên một kết thúc buồn: nàng ra đi ở tuổi 50 vì bệnh lao phổi - một căn bệnh chưa có thuốc chữa vào thời ấy.Một câu chuyện thấm đẫm chất thơ, đẹp như một bản nhạc cổ xưa. Một đoản ca về tình yêu, phẩm giá và nỗi cô đơn của những linh hồn không được hiểu đúng.Tiểu thuyết viễn tưởng dựa trên bài hát "Salvatore" của Lana Del [email protected]…
Tác giả:Puii Pi DyNguồn:Sàn TruyệnTriền miên ái ânSay đắm mặn nồngKề bên bao nămXuân hạ thu đôngHoa chẳng đơm nổiQủa kết không raNgười cũng xa taTiếc thay lương duyênBất thành uyên ương...Bốn năm vì thích hắn mà nàng bỏ đi tiền đồ, hào quang của mình đang có để làm tình nhân bé nhỏ không danh phận ở bên hắn vậy mà đổi lại hắn cho nàng ba từ không xứng đáng.Hắn coi nàng là vật trưng bày cho đẹp, có cũng được, không có cũng không thiếu cái khác thế vào.Hắn vô tình vô nghĩa với nàng.Hắn ôn nhu với nữ nhân hắn yêu.Hắn có thể nhường nhịn nữ nhân ấy.Hắn có thể kiên trì với nữ nhân ấy.Hắn có thể yêu thương nữ nhân ấy.Dù cho nữ nhân ấy vô tâm, hờ hững với hắn như vậy.Nàng người bên gối, dưới thân hắn bao năm.Hắn lạnh nhạt phũ bỏ.Điều này làm nàng ghen tị, tủi hờn...Vì sao nàng không thể có được chút tình cảm từ hắn?Thôi... nàng không cần nữa! Hối hận trong nàng nhiều lắm... không cần hắn nữa... không bao giờ cần nữa!Thế nhưng hắn không buông nàng! Không tha cho nàng..._Một nữ nhân vốn nên trong sáng, đơn thuần nhưng vì con tim hướng về một nam nhân vô tâm với tất cả mà nữ nhân ấy bỏ đi tâm hồn thơ ngây, không đau không xót. Nam nhân cố ý tạo ra bao tổn thương cho nữ nhân ấy, khiến nữ nhân tủi hờn, đau thương, tâm trở nên độc ác...…
Có mùi càfê ấm nồng quanh đây. Tiếng chuông chiều như sethắt cõi lòng của một đứa lập dị. Nó bước chân vào “địa ngục” bao bọc bởi hàngchử: lớp 10b4. Có những điều tưởng chừng như chỉ là một cơn gió tạt ngang trênđôi má ửng hồng cửa Răng Khểnh. Ông mặt trời màu càfê thơm ngát. Đôi lúc ngồibuồn vu vơ, Răng Khểnh ước một lằn được ai đó tặng cho một ly càfê, dù chỉ mộtly……