Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
nội dung: cô nàng Usino từ nông thôn chuyển vào trường học thành phố , tại đây cô đã có tình cảm với chàng trai Nomoru . Nhưng chàng trai ấy lại lạnh lùng và ko để í đến . Để Nomoru đáp trả tình cảm của mình , cô gái Usino tìm mọi cách ... câu chuyện đầy lãng mạn bắt đầu từ đây ^ ^Nhân vật:*Turuki usino : cô nàng hòa đồng tính zui vẻ dễ quên chuyện cũ* Nomoru : chàng trai lạnh lùng vẻ ngoài điểm trai* sasimi : cô nàng mạnh mẽ💪* Nozaki : chàng trai bt quan tâm#Số lượng chater : 24 * 2 phần#Ngày xuất bản :31/3 cách một ngày ra một chater ( t7- CN là mỗi ngày ra một chater)Biên soạn : Trang148" Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ"😍…
Em không tin vào định mệnh,lại càng không tin vào cái khái niệm "kỳ diệu". Trái tim em đã phải tổn thương một lần,vết thương vẫn còn rớm máu. Chỉ mong anh...đừng rạch nó lớn hơn nữa....Anh đã từng đọc ở đâu đó một câu nói thế này :"ngoài cô ấy ra thì những người khác đều là tạm bợ,tôi không thích tạm bợ!" Anh giống như nam chính,cũng không thích tạm bợ,anh cũng đã từng tổn thương,chỉ mong em...đừng cố đẩy anh ra xa em nữa…
Hán Việt: Xuyên thành nam tần mạn họa nữ pháo hôiTác giả: Chử Dương Tập TậpTình trạng: Hoàn thànhĐộ dài : 71 chương , phiên ngoại xongThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Xuyên thư , Nhẹ nhàng , Pháo hôi , Thị giác nữ chủ.( Editor: Thiếu rồi, còn HÀI nữa)Văn án:Tả Trúc xuyên vào bộ truyện tranh mình vẽ.Nam chính truyện tranh có hai mặt.Ban ngày, hắn là Long Ngạo Thiên thăng cấp đánh quái thu mỹ nữ;Ban đêm, hắn là ác quỷ có thể hù chết mỹ nữ.Mà nguyên chủ chính là mỹ nữ chủ động gõ cửa phòng câu dẫn hắn rồi lãnh cơm hộp .Hoàn toàn không giống phong cách nên có của truyện tranh nam tần.Tả Trúc xuyên qua, rõ ràng đã sớm nên lãnh cơm hộp, ấy thế mà lại bị nam chủ mang theo bên mình, một đường đánh quái trở thành chính cung?Người anh em sôi nổi của nam chính: Đại tẩu!Nam chủ nguyên dự bị hậu cung nhóm: Tiểu đề tử ta phi!Nam chủ: Tới, hôn một cái.Tả trúc: Nuốt một ngụm???PS:1. Nam chủ ban ngày buổi tối hai loại nhân cách2. Khả năng nam nữ chủ nhân thiết không hoàn mỹ, nhưng là đại gia cố tìm cái chung, gác lại cái bất đồng ha3. Thả bay chi tác, khả năng thực thả bayTag: Xuyên qua thời không Ngọt vănNguồn : WikidichEdit chưa có sự cho phép của tác giảCv: Đặng Duy Wikinu.net…
Từ xưa đến nay thận nữ nhân vốn đã chịu nhiều đau khổ , kẻ may mắn sống trong nhung lụa giàu sang người cơ cực đến bước đường làm gái thanh lâu . Vậy vì sao người con gái ấy trên đỉnh núi Vô Song gảy lên khúc Hồng Trần đầy ai oán , trách người ấy không có trái tim sao , oán hận người ấy vô tình sao ." Thiên ngài thật xinh đẹp " " Thiên , ta muốn bên cạnh ngài không muốn rời xa , vĩnh viễn muốn bên cạnh ngài "" Thiên , ta hận ngươi và cũng hận chính bản thân vì đã yêu ngươi đến mù quáng "________________* Lưu ý : đó chỉ là phần tóm tắt nhỏ câu chuyện còn dài mời đoán xem…
Khương Ninh Sa một cô bé với vẻ ngoài trong sáng thuần khiết ai nhìn vào gương mặt ấy đều sẽ yêu thích cô bé đó ngay khi vừa tròn 12 tuổi Khương Ninh Sa vẫn giữ được nét ngây thơ , trong sáng đó nhưng cô bé sinh ra trong gia đình không may mắn bố cô là kẻ nghiện rượu và mê cờ bạc khi cô tròn 10 tuổi mẹ cô bị bệnh tim nên qua đời bỏ lại Khương Ninh Sa với người chồng khốn nạn ấy Hứa Minh Cảnh chàng trai này là con trai cả nhà họ Hứa cũng là con trai duy nhất anh đã tròn 27 tuổi và có một mối tình với một cô gái từ lúc anh đi du học nhưng trớ trêu thay cô gái đó đã rời xa trần thế bỏ lại anh ở cõi trần từ đó tạo nên một con người tàn nhẫn , lạnh lùng và bị đồn là không có trái tim cô gái đó cũng trở thành nốt chu sa trong trái tim anh , tuy là thành công lớn trong sự nghiệp trở thành ông trùm bất động sản và kinh doanh lớn sở hữu cả một băng đản nhưng anh lại ghét thứ gọi là tình yêu kia Cứ thế họ dần dần tiến gần lại nhau, làm nhau khổ đau, đẩy nhau vào cửa tử rồi cuối cùng thì...…
Thể loại:ngược tâm, nam tự kỉ, ngược nữ truy namTrong mắt người ngoài, Tần Minh Thuỵ là người lạnh lùng, luôn thu mình lại, không thích tiếp xúc với ai và cũng không muốn ai tiếp xúc với mình. Nhưng Đào Noãn Hi biết, anh ấy là mắc phải hội chứng tự kỉ bẩm sinh. Thời tiểu học, Đào Noãn Hi có rất nhiều bạn bè chơi cùng nhưng cô vẫn thích ngày ngày lẽo đẽo theo Tần Minh Thuỵ không có bạn chơi kia. Cô luôn quan sát từng hành động, cử chỉ của anh dù là nhỏ nhất, đơn giản vì cô thích anh. Nhưng buồn cười ở chỗ, câu đầu tiên anh nói với cô lại là:"Đi đi, tôi không thích cậu.". Học với nhau được ba năm tiểu học, Tần Minh Thuỵ chuyển trường. Sau này cô mới biết anh đến học ở trường chuyên biệt dành cho trẻ tự kỉ.Đến khi trưởng thành, Đào Noãn Hi và Tần Minh Thuỵ hội ngộ trong một buổi xem mắt. Ấn tượng của Tần Minh Thuỵ là cô gái trước mắt này không hề giống những cô gái lúc trước luôn phàn nàn tỏ thái độ rằng anh lạnh nhạt, không biết quan tâm bạn gái, mà Đào Noãn Hi nhiệt tình như lửa, sau buổi xem mắt liền ngày một ngày hai chạy tới nhà anh lấy lòng ông bà Tần. Nếu bố mẹ đã nhất mực ưng ý với cô "con dâu" này rồi, anh cũng đành thuận nước đẩy thuyền tiến tới hôn nhân, dù sao có vợ không sống độc thân anh cũng không quá coi trọng.***Đào Noãn Hi luôn nghĩ rằng Tần Minh Thuỵ là mắc hội chứng tự kỉ nên có đạm mạc, không để ý đến những thứ xung quanh là chuyện bình thường. Xem ra cô đã sai rồi. Những gì anh không xem trọng anh mới không muốn để mắt tới, mà cô là một trong số đó.…
Không có ai biết được là đã bao nhiêu lần mình đã bất giác ngước mắt lên nhìn người mình thương hay chỉ là để ý tới vì chẳng có ai đếm được cả. Nhưng biết đâu lại có một người nhớ rõ ràng ngọn ngành từng lần bản thân bất giác ngoái lại nhìn người ấy.Một cuốn tiểu thuyết đầu tay do Lucy Văn Vở viết.Khoảng cỡ một tháng mình sẽ ra truyện một chương nhe mọi người, một chương cũng dài chứ không ngắn củn cởn đâu nhe ^^Tất cả các nhân vật của tui và bối cảnh trong truyện đều là người Việt Nam và ở Việt Nam hết nhe mọi người, dành cho những ai mà không thích đọc tiểu thuyết tình cảm theo mô típ của Trung Quốc như tui nè ^^…
Tác phẩm: Bình minh và hoàng hônTác giả: Tân Di ỔGiới thiệu:Gia đình họ Kỉ và gia đình họ Cố là hai gia đình rất thân thiết với nhau. Từ nhỏ, con trai nhà họ Kỉ là Kỉ Đình đã là bạn "thanh mai trúc mã" với hai cô con gái song sinh nhà họ Cố là Cố Chỉ Di và Cố Chỉ An.Chỉ Di và Chỉ An hồi nhỏ giống nhau như hai giọt nước, nhưng tính cách lại khác nhau một trời một vực. Chỉ Di dịu dàng, nữ tính, có phần trầm mặc, yếu đuối, trong khi Chỉ An lại nghịch ngợm, hiếu động và có phần ương bướng. Chỉ Di từ nhỏ đã thầm yêu Kỉ Đình. Kỉ Đình thì luôn thấy mình phải có trách nhiệm bảo vệ, chăm sóc cho Chỉ Di thánh thiện, nhưng khi trưởng thành, anh lại phát hiện ra người mình yêu chính là Chỉ An. Đằng sau vẻ ngoài bướng bỉnh, ngang tàng của Chỉ An là một tâm hồn khao khát được yêu thương. Từ nhỏ, Chỉ An đã biết mình không phải là con đẻ của mẹ. Cô chỉ là đứa con rơi của bố với một người em họ của mẹ, nên từ lúc sinh ra cô đã là đứa trẻ không được ai mong đợi. Vậy nên, cô luôn có cảm giác cô đơn. Lúc Kỉ Đình và Chỉ An hiểu rõ tâm tư nhau, tưởng như sắp đến được với nhau thì một vụ tai nạn xảy ra đã làm cuộc đời họ rẽ ngoặt.Sau một vụ tai nạn, Chỉ An bỏ đi, Kỉ Đình ở bên chăm sóc Chỉ Di nhưng trong tâm hồn vẫn cứ mải miết chờ đợi Chỉ An. Chỉ An như cánh chim bay không mỏi, không biết đến điểm dừng còn Kỉ Đình như hòn đảo cô độc giữa đại dương mong được làm chốn nghỉ chân cho chú chim ấy. Và khi nghe được tin về Chỉ An từ một người bạn, Kỉ Đình đã tức tốc đi tìm cô. Họ gặp lại nhau…
Đây là lần đầu tiên mình làm truyện nếu có sai sót mong các bạn thông cảm và thứ lỗi. Nội dung câu chuyện xoay quanh cuộc sống học sinh của một nhóm bạn thân sắp cuối cấp, trong đó có niềm vui, hạnh phúc và cả những giọt nước mắt của những học sinh cuối cấp. Nội dung câu chuyện cũng nói về tình cảm tuổi học trò, thứ tình cảm giản dị, mộc mạc, đơn thuần, trong sáng ... khiến cả đời khó có thể quên... Chuyện cũng nói về những mối tình dang dở, những nỗi buồn khi phải sắp xa người mình thương, xa mái trường, xa bạn bè để bước vào xã hội đầy cám dỗ, mệt mỏi ngoài kia, sẽ không còn những ngày tháng đùa vui dưới mái trường năm nào, Những tình cảm thơ ngây trong sáng của tuổi học trò cũng sẽ biến mất hết, thay vào đó là sự bộn bề của công việc... Với những tình tiết hài hước, dễ gần, đáng yêu của những mối tình học sinh, câu truyện hứa sẽ mang lại cho các bạn sự thoải mái, vui tươi, Cùng đọc chuyện thôi nào...pp…
Tác giả:Chanh ChanhThể loại: Bách hợp, truyện ngắn, hơi phi logic...Năm đó, ở trấn Ly Dương có hai cô gái cùng nắm tay nhau ước hẹn một đời dưới trăng dẫu rằng xung quanh họ tràn đầy những con quỷ xấu xa tàn bạo , thế gian trần ngập loạn lạc, vô địnhNhạc Thanh Di là một cô gái bình thường, không có sức mạnh cũng chả có khả năng đặt biệt. Nhưng người nắm tay cô ấy ước hẹn một đời lại là một trong 9 con quỷ mạnh nhất, cô chẳng hề biết cho đến khi tận mắt thấy chị ta giết cha mẹ ruột của mình.Nhạc Thanh Di chạy trốn khỏi gia tộc vì cuộc liên hôn cùng tham vọng quyền lực, cha mẹ cô đến đòi người, nhưng chính Lạc Hoa đã giết cha mẹ cô.Đêm đó, lời hứa ngắm pháo hoa cùng cô đã không thể thực hiện được, một trong 9 con quỷ kia không biết từ đâu moi được tin Lạc Hoa đang sống chung với con người nên đã âm thầm bắt Nhạc Thanh Di nhẳm uy hiếp Lạc Hoa.Trớ trêu thay, lại đúng ngay lúc Thanh Di đang chạy trốn cùng đứa trẻ cô nhận nuôi, lúc Lạc Hoa tìm thấy cô cũng là lúc tim chị ta ngừng đập ( có đập bao giờ mà ngừng) chỉ biết ôm lấy thi thể cô cùng với đứa trẻ đang thoi thóp đó, sự kiện năm đó như giọt nước tràn ly thúc đẩy một hồi phong ba ác liệt.Ngoại lệ duy nhất giờ đây cũng đã mất, rõ ràng chị đã tuân theo lời của em kia mà, em không thích những con quỷ tàn nhẫn ăn thịt phụ nữ,dọa khóc trẻ em nên chị đã thu liễm rất nhiều để rồi giờ đây ngoại lệ của chị lại chết dưới móng vuốt quỷ dữ.…
Au: Cộc CộcThể loại: Nam-nam, ngược tâm, H văn.Tình trạng: Đang lết... Văn án:Năm ấy Dương Dương ra đi do sự cố ngoài ý muốn.Năm ấy Vương Tuấn Khải như chết tâm, cả ngày lao đầu vào công việc khiến thân thể suy kiệt phải vào viện một thời gian dài.Cũng vào năm ấy, Thiên Tỉ tự mình đi đưa đồ vào bệnh viện. Đôi mắt màu hổ phách cùng thần thái giống Dương Dương như đúc, lọt vào mắt của Tuấn Khải, không nhịn được liền bắt cậu về, biến cậu trở thành Dương Dương.Cuộc sống không còn là chính mình của Thiên Tỉ bắt đầu từ đó, cùng với những tổn thương sâu sắc và đau khổ. Và trong khoảng thời gian đó, cậu biết cậu đã yêu anh mất rồi.…
Tên khác: Thịnh thế sủng hôn: Cố thiếu, quá càn rỡ!Thể loại: Quân nhân, hiện đại, sủng, ngọt** Giới thiệu1 **Là Tư Lệnh đế quốc, bản tính anh luôn cuồng ngạo, khí phách, ngoại hình lại càng kinh diễm, hớp hồn bao nhiêu cô gái, trong thâm tâm lại âm trầm kiên nghị.Lần đầu tiên của cô không biết đã bị ai lấy mất, nên cô đành tạo ra một màn giả mạo.Đêm tôn hôn, nhìn thấy máu đỏ chảy ra, anh kinh ngạc: "Sao lại có máu, không lẽ là anh quá sức?"Hoắc Vi Vũ chột dạ: "Lần đầu tiên đều như vậy!"Cố thiếu đen mặt, "Vậy lần trước không lẽ là "mụ mụ" của em đến lúc sao?"Hoắc Vi Vũ: "......"__Anh quyền khuynh thiên hạ, tung hoành mấy giới, lãnh khốc vô tình, duy nhất với cô, chỉ cần cô muốn, không có gì anh không cho cô được. Bị hỏi nguyên nhân anh sủng thê vô độ, anh cười, "Vì tôi chảy máu hai, chỉ có cô ấy!"** Giới thiệu 2 **Anh là Tư Lệnh đế quốc, cuồng ngạo, khí phách, lớn lên có bao nhiêu điên đảo chúng sinh, mị hoặc kinh diễm, tâm lại có bao nhiêu lạnh nhạt cứng rắn.Duy chỉ với cô: cô gây hoạ, anh xử lý. Cô lên trời, anh cung cấp hỏa tiễn, cô xuống đất, anh đào đường hầm chui xuống, cô xuống biển, anh chuẩn bị xong tàu ngầm. Nếu cô đi địa ngục, anh khẳng định đi theo.Anh nói: "Có em, mới là nhà."Bời vì câu nói này cô bị cảm động, nhưng vài năm sau, cô biết một chuyện, khi bảo bảo tiếp theo ra đời, cô mới ý thức là trong ngôi nhà nuôi một con heo.Cô nổi giận: " Cố thiếu, anh coi em là heo à, anh trực tiếp cưới heo tốt hơn."Anh cười tà mị một tiếng: "Chúng ta mới có ba bảo bảo, em nói mình là …
Sông Vong Xuyên có bóng Mạnh BàCầu Nại Hà trải muôn ngàn kiếpKiếp nhân sinh chỉ còn biệt ly......Nơi đếm tối, khi ánh trăng phủ lối khắp hang cùng ngõ hẻm, khi những bóng đen lấp lóe trong những ngõ vắng, có một cửa hàng nhỏ nằm đây, yên bình chiễm chệ như đấng vương tọa giữa lòng thành phố sầm uất, như chia âm dương thành hai chốn cách xa.Chủ cửa hàng là một cô gái trông mới ngoài hai mươi, áo sơ mi, quần jean xanh màu là dấu hiệu đặc trưng của cô. Nơi cô xuất hiện không bao giờ có ánh sáng, nơi cô hiện diện cũng chẳng bao giờ có đêm tối. Hiện hữu nơi nhân gian, địa vị của cô ở trong lòng u hồn lệ quỷ lại chẳng dung khinh thường.Cô nhận vật làm việc, không quan tâm đó là quỷ hay người, không quan tâm khách hàng giàu hay nghèo, già hay trẻ, nhưng lại quan tâm vào tâm tình của cô vui hay buồn, có hứng hay mất hứng, chỉ cần bạn đưa cô ấy vật quý trọng nhất của mình, bạn sẽ được mọi thứ bạn ao ước.Vậy... Liệu bạn có dám không?…
... Thế giới này cũng thật bất công. Cùng là con người, mà cứ phải phân ra thành "đáng sống" và "đáng chết", "đáng được cứu" và "không đáng được cứu". Cùng là con người, mà có kẻ sinh ra đã được bao bọc trong nhung lụa, có kẻ lại cả đời chưa một lần được ngơi tay hưởng thụ. Cùng là con người, mà tình yêu thương nhận được, lại hoàn toàn không giống như nhau... Nhưng có lẽ, bất công nhất lại là, khi rơi vào khôn cùng tuyệt vọng, có những người vẫn mạnh mẽ kiên cường dấn bước, vẫn cố mỉm cười dù con tim đang nát vụn, lại có những kẻ chỉ có thể mặc cho mình bị sóng gió vùi lấp, mặc cho đêm đen nhấn chìm bản thân, gục ngã một lần lại vĩnh viễn không gượng dậy nổi. Thử hỏi... như vậy có coi là công bằng không? Có thể coi là bình đẳng không?... Có những kẻ, cả đời chưa một lần phải đau đớn, lại có những người, cả đời chỉ toàn hai chữ "đớn đau". Đó vốn là điểm khác biệt lớn nhất giữa chúng tôi. Tôi, một số 0 to tướng giữa cuộc đời, và cậu ấy, một Thiên sứ tuyệt đẹp với vầng hào quang chói mắt. Ngoại hình giống y như đúc, cung cách nói chuyện cũng khó có điểm khác biệt, nhưng hoàn cảnh và tính cách của chúng tôi lại trái ngược hoàn toàn. Cậu ấy có một gia đình hạnh phúc, có tương lai, có nụ cười và hy vọng; còn tôi, đến cả nước mắt để khóc... cũng chẳng còn nữa rồi... Tôi và cậu ấy tựa như ngày và đêm, ánh sáng và bóng đêm, mặt trời và vầng trăng khuyết. Trái ngược hoàn toàn, từ đầu đến cuối, mặc cho cái biệt danh "cặp song sinh định mệnh" của chúng tôi. Phải vậy không?...…
Thể loại: u cổ, boylove, ngượcNhân vật chính: - Leon Theophilus (top): Công tước gia tộc Theophilus (con người). Leon có thể coi là người thứ hai sau Wial đối xử tốt với Danlion. - Danlion (bot): Tinh linh hoa bồ công anh. Mặc dù là tộc Tinh Linh với sức mạnh chữa lành kỳ diệu và cơ thể hoàn mĩ nhưng Danlion lại bị ghẻ lạnh vì cậu tàn tật.***WARNING: Truyện là kết SE, nhấn mạnh là KẾT SE, ai không thích có thể tránh ngay chứ đừng để lại những lời cay nghiệt....Giới thiệu: Danlion chưa bao giờ được coi là một Tinh Linh thật sự bởi những khiếm khuyết bẩm sinh của mình. Cậu luôn mong muốn được rời khỏi tòa tháp đang giam lỏng mình, được bước trên đôi chân của mình ở con đường ngoài kia. Có lẽ, ước mơ của cậu vẫn chỉ là mơ ước nếu như người ấy không xuất hiện...Nhưng... mọi thứ cậu đang trải qua liệu có phải là sự thật?...…
Thể loại: ngôn tình, hiện đại, tình cảm, điền văn, ngọt sủng, nhẹ nhàng, cả hai yêu thầm, nam nữ chính thâm tình, vườn trường đến áo cưới, đô thị tình duyên, nữ chủ, HE. Văn án: _Vườn Trường_Trương Uyển là một cô bé đáng yêu,năm cô 10 tuổi, cha mẹ cô mất trong một vụ tai nạn, cô ở cùng với ông bà ngoại trong một căn hộ nhỏ ở trung tâm thành phố Bắc Kinh, cô bạn nhỏ dần dần lớn lên, trở thành một cô gái xinh đẹp,khuôn mặt trắng nõn như em bé khiến ai nhìn cũng mê mẩn. Phó Hạ Chi, đại thiếu gia của Phó gia, mẹ anh mất lúc anh vừa mới chào đời, anh ở với bà nội từ nhỏ, ba vì bận công việc nên nghỉ lễ mới về vài lần.Lên đến đại học, cô và anh gặp nhau trong căn tin trường. Đám bạn đẩy anh: " Wow, Trương Uyển càng lớn càng xinh nha "Phó Hạ Chi: " Cút. "_Áo Cưới_Không ai ngờ rằng người con gái năm ấy Phó Hạ Chi yêu tưởng rằng chỉ là nhất thời, trong một buổi hội nghị của công ty đã hôn cô đến điên cuồng, cũng từng suy sụp tinh thần vì cô bị tai nạn giao thông. Không ai biết Phó Hạ Chi lạnh lùng trong mấy năm cao trung và đại học lại bị thằng con đè đầu cưỡi cổ, chiếm mất tiện nghi hàng tháng trời. Phó Hạ Chi: " Con lớn rồi, phải ngủ riêng, không thể ngủ chung với mẹ nữa. "Đứa bé khó hiểu đáp lại: " Vậy tại sao ba lớn rồi lại được ngủ chung với mẹ?? "Phó Hạ Chi: " Muốn có em gái phải nhường mẹ cho ba "Đứa bé: " Ok, vậy con muốn có 3 em gái, có thể nhiều hơn, từ giờ con sẽ ngủ một mình "Phó Hạ Chi:... .???Trương Uyển: Tối nay đừng trèo lên giườngCp: Nam chính thâm tình, mặt dày vô liêm sỉ…
Bạn đang đọc truyện Chồng Cũ Cuồng Bạo Thế Này Sao? của tác giả Yên Đan. Tình yêu giằng xé nhất chính là ôm trong lòng mối tình đơn phươngThật ra Hàn Tố Du cũng đã thổ lộ tình cảm của mình với Lộ Sở Triệu, ba lần, anh đều dứt khoát từ chối.Cô biết anh vẫn còn vương vấn mối tình đầu của mình, dù hai người đã chia tay nhau, nhưng anh vẫn cứ nhớ mãi không quênHàn Tố Du lần này kiên quyết muốn ở bên anh, cô thậm chí chấp nhận làm kẻ thay thế, chỉ vì muốn ở bên anh, kết hôn cùng anh.Mà anh kết hôn với cô vì cho rằng "Nếu không phải cô ấy thì cưới ai cũng vậy".Hai năm kết hôn, anh lại hơn một năm sống ở nước ngoài vì lý do công việc. Đến sau cùng, cô chủ động ký đơn ly hôn.Hơn hai năm sau gặp lại, cô trở thành nhà thiết kế độc quyền cho công ty anh. Sở Triệu lại nói rằng muốn theo đuổi cô. Anh cuồng bạo muốn có được cô, bộ mặt vô sỉ cô chưa từng nhìn thấy.…
Thụy Anh là một trong mười người tham gia dự án "Nhật ký thường nhật trên mặt trăng mùa 7". Đối với Thụy Anh, tham gia dự án có lẽ là cách tốt nhất để thoát ly khỏi thế gian tràn ngập bất hạnh. Cuộc đời này đã đủ khổ sở, cô không muốn tiếp tục duy trì nó, cũng không muốn vì nó mà hành hạ tinh thần lẫn thể xác. "Cô có ý định trở về trái đất không ?" Vũ đặt trước bàn cô một cốc ca cao nóng. "Hiện tại thì... tôi không có lý do để trở về." Cô nhâm nhi thứ chất lỏng nóng hổi ngọt ngào được bày sẵn ra trước mắt, đôi mắt to tròn cong lên biểu lộ sự yêu thích. "Hãy nhớ về tôi khi cô cần một lý do." Vũ mỉm cười thật dịu dàng. Đối với anh mà nói, Thụy Anh hiện tại chẳng khác nào một chú chim bị thương ở cánh, và việc được sống ở mặt trăng khiến chú chim ấy như quên đi vết thương của mình mà tha hồ bay nhảy. "Anh dự định quay về sao ?" Thụy Anh có chút hụt hẫng nhìn anh."Vốn dĩ là vậy nhưng không ngờ lại xảy ra biến số." Anh thành thật trả lời. Câu trả lời khiến cô gái tỏ vẻ mong chờ: "Biến số ? Ý anh là ?""Là cô !" Anh xoa nhẹ vào mái tóc mềm của cô, ánh mắt chất chứa nhiều tâm sự: "Đừng gượng cười khi cảm thấy không thoải mái, cũng đừng khóc vì những gì đã qua. Hãy ở bên cạnh tôi... cho tôi thấy con người thật mà cô luôn cất giấu !"Thị giác bỗng nhoè đi vì bị màn nước ẩm ướt chắn mất tầm nhìn, Thụy Anh khóc rồi ! Từ lúc thành niên đến giờ, có lẽ đây là lần đầu tiên cô khóc lớn đến vậy, mọi nỗi buồn, mọi sự ấm ức như được trút hết ra ngoài, một trận khóc này quả th…
Ô Tuyết Chiêu là đệ nhất mỹ nhân Kinh Thành, da trắng như tuyết, lông mày đẹp như vẽ.Tính tình của nàng tuy nhã nhặn điềm tĩnh, nhưng chỉ cần ngồi yên cũng có thể câu hồn đoạt phách, như thể sự quyến rũ ấy là điều hiển nhiên.Chỉ đáng tiếc là nàng vô tình bị một người đàn ông phá thân.Em gái nuôi Ô Uyển Oánh nghe được tin đồn đã vô cùng đau lòng, chạy từ nhà chồng về an ủi: "Tỷ, tỷ đừng lo lắng, ta có một nam nhân, có lẽ sẽ chịu cưới tỷ."Người ngoài cuộc đang chống mắt lên xem trò cười của Ô Tuyết Chiêu.Thậm chí còn có người nói: "Xinh đẹp nhưng trinh nữ không còn, thà dùng lụa trắng treo cổ tự sát còn hơn."Một chiếu chỉ ban xuống.Ô Tuyết Chiêu lắc mình một cái, nháy mắt trở thành hoàng hậu.Nam nhân phá thân nàng, lại không ai khác chính là tân hoàng đế Hoàn Sùng Úc.Sau khi biết tin, Ô Uyển Oánh run rẩy nhận ra: Đây, đây không phải là thiếu chút nữa nàng tìm được chồng cho nữ nhân của hoàng đế sao?!-Tân hoàng đế Hoàn Sùng Úc, trong bảy anh em hắn là người nổi bật nhất.Từ lúc sinh ra đã có dung mạo đẹp mắt.Khiến các quý nữ trên thiên hạ vừa yêu vừa sợ.Chuyện hắn với Ô Tuyết Chiêu là chuyện ngoài ý muốn. Lúc đầu, hắn lạnh lùng hứa hẹn: "Chờ trẫm xong chuyện, phá cách phong ngươi làm phi."Đương nhiên Ô Tuyết Chiêu không dám dị nghị.Đến lúc Ô Tuyết Chiêu được phong phi vào cung sống, nàng lại cự tuyệt hắn: "Hoàng thượng, ta không muốn vào cung làm phi tần."Hoàn Sùng Úc chậm rãi nâng cằm nàng, thanh âm lạnh lẽo: "Ngươi muốn ta phong người làm hoàng hậu?"Ô Tuyết Chiêu sửng sôt.Dĩ n…
- Lộc Hàm là trẻ mồ côi từ nhỏ được nuôi nấng trong cô nhi viện . Đến năm tròn 19 tuổi , Lộc Hàm xin phép viện trưởng được tự do sống thoải mái với cuộc sống đô hội phồn hoa ngoài kia . Cậu xin làm việc tại một nhà sách nhỏ trên con đường lớn thường ngày vốn tấp nập người qua lại .Ông chủ là một thanh niên hai mươi hai tuổi , tính tình tốt bụng , hòa nhã . Tên là Ngô Thế Huân . Khi cười như nắng tỏa.Lộc Hàm lần đầu tiên biết tương tư .” Ngô Thế Huân nói :” Mẫu con gái của anh là một cô gái có mái tóc dài , khuôn mặt dễ thương , hiền lành .“Anh có thích con trai không ?” – Lộc Hàm háo hức hỏi.“Không!” Gương mặt hắn bỗng tối sầm lại .“Ah….” – Cậu ngượng ngùng , cắn chặt môi.“Vậy Tiểu Lộc thích mẫu con gái như thế nào vậy ?” Ngô Thế Huân cười điềm đạm như mặt trời chiếu dương quang xuống mặt đất sau cơn mưa tầm tã .================================================================Lộc Hàm nhìn mình trước gương . Lén lút lấy bộ tóc giả ra đội vào , điểm thêm một chút son .Nụ cười trong ánh sáng mờ nhạt nửa thực nửa hư .Lần đầu tiên gặp gỡ , Ngô Thế Huân đã trúng mũi tên tình ái với “cô gái ấy” .Hai người cùng nhau hạnh phúc qua tháng ngày .“Cô gái” đó chỉ xuất hiện về đêmĐến một ngày “cô gái ” đó đột nhiên lột bộ tóc trên đầu mình xuống , mỉm cười cay đắng“Em không phải con gái! . Em là nam . Em là Lộc Hàm.”Ngô Thế Huân sa mặt xuống , xoay lưng bước đi .…