[Kaiser] U
"em là nhà"…
"em là nhà"…
Một dạng năng lượng vô hình vô cùng mạnh mẽ mang tên là "Divine" nó tồn tại khắp mọi ngõ ngách của vũ trụ từ các vật thể có sự sống đến các vật chất cơ bản nhất của vũ trụ. Có những người được gọi là "The Apocrypha" và có khả năng điều khiển được Divine song vô cùng ít những người như thế và bị truy lùng rất gắt gao. Để bảo vệ mình họ đã lập ra một tổ chức mang tên "Grand Order" để bảo vệ mình và đào tạo những thế hệ chiến binh Apocrypha tuy nhiên...Divine là một con dao hai lưỡi!…
Hoắt hóa,..._________________________________________ "Sakura cậu sau vậy""là haruno không phải Sakura nói cho chính sát vào uzumaki, các người thật phiền phức"" Tình yêu là thứ rách nát gì chứ hả Uchiha?"" nào cho ta thấy những quần quại của các ngươi đi những con người ngu ngốc""hãy chết từ từ với những lọ độc mà ta làm ra nha hahahaha"…
"Kookie hyung thích em nhất đó nha""Hyung phiền quá đó tránh xa em ra"…
"5 năm trước anh gặp em ở thùng rác trước cửa nhà""?"ᯓ★đang suy nghĩ xem phải nói nhảm như thế nào mới dụ được người ta đọc nhưng mà nhận ra biết đâu mình bỏ viết nên thôi.viết lúc đang vui, ooc vô tư.…
Giữa trời đông giá rét, cơn mưa tuyết ngày một to hơn,phía trong góc tường có một cậu bé chừng 12 tuổi đang co rúm người lại.Trên người cậu chỉ khoác một chiếc áo phông mỏng.Nhìn những đứa trẻ cùng trang lứa đang hạnh phúc bên gia đình,cậu chỉ ước mình cũng có 1 gia đình nhỏ và hạnh phúc như thế. Thấy cậu ngồi 1 mình trong góc tường, 1 người đàn ông từ trên xe bước xuống. "Ba mẹ cháu đâu?Sao cháu lại ngồi đây một mình"Đối diện với câu hỏi từ 1 người không quen cậu không biết có nên trả lời hay không? "Chú là ai vậy ạ?Sao chú lại hỏi cháu như vậy?" "Ta là Lâm Tần Hạo .Thấy cháu ngồi đây một mình nên ta xuống hỏi xem có phải cháu lạc đường không,ta sẽ đưa cháu về nhà" "Cháu không có bố mẹ.Từ nhỏ, cháu đã phải sống cùng bà cháu.Bây giờ, bà cháu mất,căn nhà của bà cháu không còn.Cháu không biết phải ở đâu,chú sẽ cho cháu ở nhà chú được không ạ?Cậu vừa trả lời khoé mắt cậu hoe đỏ như sắp khóc.Với câu hỏi ngây ngô,sâu. thẩm là nỗi buồn của cậu bé.Trợ lý đứng bên cạnh anh bảo " không nên nhận nuôi cậu bé này".Để ngoài tai những gì trợ lý nói anh lập tức bỏ chiếc áo choàng trên người anh mặc vào cho cậu rồi bế phắt cậu lên mang vào xe của mình.Liệu cậu bé có được hạnh phúc sau khi ở cùng anh không?…
những câu truyện trích từ cuốn nhật ký của Lucy lúc còn sống đã trải qua nên bây giờ cứ vào đọc rồi biết nha" LƯU Ý:ko sao chép ko ăn cắp đọc xong nhớ bình luận nha 😘😘😘( truyện theo trí tưởng tượng nên nếu có giống thì xin lỗi nha)…
Có một cô gái xinh đẹp nằm trên một chiếc giường xanh lam tay trái gát lên trán, nhìn lơ đễnh lên trên trần nhà.Nó nghĩ "cũng qua một kiếp người, giờ đây nó sống lại trong thân xác cô bé 20 tuổi này, nếu ông trời muốn nó sống thêm vài chục năm nữa thì nó cũng không ngại đâu"~~~~\~~~~~\~~~~Nó một đứa con gái có thể coi hạnh phúc... Lúc nhỏ nó có thể không biết tại sao nó lại không có ba mà chỉ có mẹ... có thể lúc đó còn quá nhỏ nó cũng chả thèm hỏi gì tới ba của nó... năm 6 tuổi mẹ bảo đi lên chơi với ba nó mới biết ba nó ra sao và hỏi mẹ, mẹ bảo "lúc nhỏ hay gặp lắm tại mầy không nhớ đó thôi"... đến đó nó gặp ba và nhận thức về ba... Nó vẫn vô tư với suy nghĩ rằng có ba biết mặt ba là được rồi... nó ít khi nhắc về ba nó, hay là nghĩ về ông. Nó có một người "cha" nó còn có cô em gái cùng mẹ, nó có một người "dì" và có thêm cậu em trai cùng ba.~~\\~~\\~~Học văn không tốt lắm nên viết có lẽ k được mượt nên mọi người thông cảm nha~~~😄…
" Tiểu Mẫn , anh thích em " một câu nói trầm lắng nhẹ nhàng vang lên bên tai cô . Thật ấm áp quá......" Tiểu Mẫn , anh lạnh quá lại đây cho anh ôm một cái nào " một giọng nói " nũng nịu" vang bên tai cô , hắn ta lúc nào cũng mặt dày như vậy cả. Thật dễ thương ....." Tiểu Mẫn qua đây cho đây này , hôm nay khuyến mãi hôn môi tặng một cái hôn má " Cô thấy tóc gáy mình dựng cả lên , lắc đầu liên tục..." Không chịu à ? Vậy mua 1 tặng 2 nha"... Thật bỉ ổi Đó đều là những ký ức thật đẹp... Dù đã trôi qua nhưng nó đẹp đến mức cô không thể quên ...Gặp lại hắn sau 5 năm xa cách cô lạnh lùng bước qua dù cô biết rằng có lẽ cả đời này cũng khó mà buông tay mình ra khỏi tình yêu đó . Nhưng nếu cô quay đầu lại liệu rằng có đôi mắt ai đó vẫn luôn dõi theo cô??? Là cô đa tình hay là anh si tình Trải qua bao giông tố ai là người chờ ai ??? Cuối cùng ai là người không thể buông tay .... " Tiểu Mẫn ,đợi anh quay trở về được không ?" " Em nhất định sẽ đợi anh " Em hứa......…
"Này, đứng đơ ra đó làm gì thế ?""Tôi đang nhớ đến vụ hôm bữa cậu nói" "Vụ đi ngắm bình minh hả ?" "Ừ, tôi định đi" "Không phải cậu nói không đi sao, bữa cậu nói trẻ con mà" "Tôi suy nghĩ lại, cậu không muốn tôi đi nữa à ?" "Tôi nói vậy thôi, thế nay cậu qua nhà tôi ngủ, mai tôi với cậu cùng đi" Cái tên này lúc nào cũng vậy nghĩ một đằng làm một nẻo không ............................... Sáng hôm sau, tôi cùng cái con người khó hiểu này khoác vai nhau, cùng ngắm ánh bình minh ấm áp đang len lỏi xuất hiện kia "Này, sau khi tốt nghiệp tôi với cậu vào cùng một trường nhá" Cậu ấy nói rồi quay qua nhìn tôi Tôi cười đáp lại cậu ấy: "Được" Cậu ấy nở nụ cười thật tươi, nụ cười ấy ấm áp và sáng chói như ánh dương lúc này vậy Tôi không biết là từ bao giờ nhưng tôi chỉ muốn nụ cười ấy thuộc về riêng mình, chỉ mình tôi...…
- Là anh mua tôi về, là anh làm ba mẹ bán tôi, là anh làm mọi thứ đảo điên, khiến tôi thành ra cái bộ dạng không người thân, không người thương... *im lặng một lúc* ... Chẳng phải anh rất thích "ăn" tôi nên mới làm vậy sao!? Giờ lại từ chối tôi tỏ vẻ cao thượng trong sạch "hahaha" . Cái thân đồng tử của anh mất từ lâu rồi, không biết là vô tay cô gái nào nữa *kéo cà vạt..................................................…
Đăng Khôi -" cho tao mượn bút nhá"Tiểu Yến -" mày làm chồng tao đi rồi tao cho mày mượn"…
Họa trời giáng, Nhã Nam bị nhô lên cao một chậu hoa đập chết, lại sống lại đáo dị giới năm ấy mười một tuổi Trương Tiểu Liễu trên người. Không chỉ có phụ mẫu đều mất, thân vô trường vật, nhà chỉ có bốn bức tường, còn có hai người choai choai đệ đệ. Làm hiện đại tứ hảo thanh niên, nếu tiếp thu nhân gia thân thể, đương nhiên cũng muốn gánh vác khởi giáo dưỡng bọn đệ đệ trách nhiệm, chỉ có thể nghĩa vô phản cố... Làm ruộng khứ. Thế nhưng ở đây không có nữ nhân coi như, qua đời "Cha" lại vẫn sớm cho hắn xứng một chịu đủ ngược đãi "Phu lang" ? Con người mới lăn cầu cất dấu ~ tưới nước mới có thể lớn lên yêu ╭(╯3╰)╮ Chú ① bối cảnh vi không có nữ tính dị giới, có sống tử Chú ② tương đối thuần túy làm ruộng văn, bởi vì tác giả không tư tiến tới, không thích quan trường hóa làm ruộng văn, sở dĩ bài này diễn viên môn cũng là tiểu Phú tức an Chú ③ kỳ thực hay nửa đại hài tử mang theo hai người đệ đệ và ngơ ngác manh manh trung chó tiểu phu lang làm ruộng nuôi gia đình việc vặt Thành thật trung chó công X sống lại bình tĩnh thụNội dung nhãn: Bố y sinh hoạt làm ruộng văn nông thôn ái tình Tìm tòi chữ mấu chốt: Diễn viên: Trương Tiểu Liễu; Triệu Chính Tắc ┃ phối hợp diễn: Trương Tiểu Mạch; Trương Tiểu Tùng; rất nhiều người trong thôn ┃ cái khác: Sống lại; xuyên qua; làm ruộng; trung chó;重生异界好种田…
Kim Jungwoo và Nakamoto Yuta của sau này. "Chỉ cần có hai ta thì đó chính là nhà".…
Xin chào, chào mừng đến với "Cỗ máy cảm xúc".Tại đây, bạn có thể thoải mái "thả" những cung bậc cảm xúc khác nhau của mình mà không cần lo sợ."Tôi" không thể trả lời bạn, nhưng "Tôi" sẽ luôn lắng nghe trái tim bạn.Ở đây, mọi thứ sẽ được giữ bí mật tuyệt đối.Tất cả đều là bí mật chỉ thuộc về hai chúng ta.…
Nếu được cho quyền định nghĩa về "nhà" - Kittiphop sẽ thản nhiên mà rằng, đối với em nhà là nơi có mèo.…
thích markhyuck lắm nhưng bây giờ mới dám viết 1 bộ truyện cho 2 bécác bạn ủng hộ mình nha…
Thoma chạy thật nhanh, anh dường như đã nhìn thấy người kia ở một nơi nào đó. Dòng người cứ tiếp tục, còn anh thì vẫn có gắng đi ngược lại với nó, với một tia hy vọng rằng anh sẽ gặp lại được cô. Nhưng càng cố gắng, cớ sao lại càng xa nhau hơn? "YOIMIYA" Hình bóng đó dường như không thể nghe thấy tiếng gọi của anh, cô ấy vẫn bình thản mà đi như vậy. Thoma không đành lòng, động tác giờ lại càng dứt khoát, hy vọng có thể rời ra khỏi nơi này. Thoáng bên tai là những câu chửi thề, vì hành động của anh đang dường như trở nên quá khích so với đám đông. "YOIMIYA" Anh thấy hình bóng đó khựng lại, sau đó từ từ quay ra phía sau. Khuôn mặt quen thuộc đó đang nhìn lấy anh, đôi mắt của cô tròn xoe dường như không tin vào mắt mình. Thế giới dường như đã chậm lại, giờ chỉ còn hai người họ dưới ánh đèn đường. "Anh ơi..." "Anh đây rồi, anh tìm được em rồi"…
Challot Canlri là một vị công tước ở vương quốc Elital. Ngài mắc một căn bệnh mà chỉ có hương thơm của những bông hoa hồng đỏ thẵm nhất mới có thể kiếm chế được con quái thú bên trong của hắn ta. Chính vì thế mà toàn bộ "căn nhà" của hắn đều được bao phủ bởi màu đỏ thẵm như máu của những bông hồng đó. Thường ta thường gọi hắn với cái tên là "Quái thú hoa hồng đỏ". Nhưng đến một ngày có một thứ có thể khiến hắn kiềm chế được bản chất tàn ác của mình mà không phải là hoa hồng đỏ. Đó chính là Pohentia Anlot, là con trai của một quý tộc đã bị sụp đổ và bị bắt vào làm vườn cho gia tộc Canlri. Và từ đó mối tình của những bông hồng đỏ bắt đầu...…