tamnguyen; uầy
cảm ơn anh…
cảm ơn anh…
🌟 Cuộc sống là những chuỗi ngày lặp đi lặp lại, nhưng một khoảnh khắc nhỏ cũng có thể thay đổi tất cả. 🌟Tôi, Phương - một cô gái trầm lặng giữa năm tháng cấp ba đầy sôi động. Trong khi mọi người sống hết mình với nhiệt huyết tuổi trẻ, tôi chỉ biết thu mình vào những dòng chữ và mộng mơ thầm lặng. Nhưng rồi Minh xuất hiện - cậu bạn thân mang đến ánh nắng đầu tiên trong cuộc đời đơn điệu của tôi.…
Những thách thức truyền cảm hứng cho sự phát triển và Voyagers là mộtthách thức, nó là một cuốn sách để phát triển cùng trong hành trình tìm kiếmsự hiểu biết của bạn.Người du hành không phải là một cuốn sách bình thường, hàm ý của nó vềbản chất sâu xa đến mức đôi khi có vẻ khó tin, nhưng đây không phải là mộtcâu chuyện hư cấu.Nó không chỉ là một cuốn sách của những ý tưởng.Đó là bằng chứng của một cuộc hành trình thân mật nhất(giao thiệp) thôngqua các sự kiện cá nhân có thể được mô tả là không kém phần phi thường.Cuốn sách này không viết về những trải nghiệm cá nhân của tôi, nó là kết quảcủa những trải nghiệm đó.Nếu cuốn sách được tiếp cận với sự linh hoạt củatâm trí và một trực giác nhạy bén, thông điệp của nó có thể mang tính khaisáng, hàm ý của nó có thể biến đổi.Trong cuốn sách này, bạn sẽ tìm thấy những quan điểm mới về thân phận con người, những quan điểm thách thức những ý tưởng cũ để phát triển. Bạn sẽ khám phá ra một thế giới quan chứa đầy những tiềm năng và thách thức mà bạn có thể chưa bao giờ mơ tới.…
Đừng vì sự bỡ ngỡ khi bước vào cấp 3 mà thu mình lại. Đừng vì sợ hãi sự thay đổi đột ngột của môi trường học tập mà bỏ lỡ chuyến tàu đẹp nhất mang tên "Thanh Xuân". Tuổi trẻ mà, không trải qua chút suy sụp làm sao trưởng thành. Tuổi thanh xuân cũng như mây trời trôi đi mất để lại hoàng hôn cô đơn, chỉ có những kỉ niệm là vẫn mãi lưu lại trong kí ức của mỗi người."Cám ơn cậu đã xua tan đi suy sụp của tớ nhé"*****"Năm tháng ấy,vì cậu tặng tôi nụ cuời mà đem lòng nhớ mãi thanh xuân"*****Hẹn một mai đi qua giông bão...…
Tuổi học trò…
Mội Lâm Nhật Phong -chủ cửa tiệm cách thành phố k xa về phía nam, vì cớ gì lại thực hiện điều ước của người khác? Một Hàn Khải Băng 17 tuổi vì sự cố tai nạn điện ,năm 8 tuổi mà chuyển nhà, chuyển đến trường mới năm 17 tuổi để rồi gặp được PhongSố phận sắp xếp để họ gặp nhau nhưng có khi nào lại chia rẽ họ k?Số phận rất khó đoánĐây là tác phẩm tui nghĩ khá lâu rùi. Không hay ném đá nhẹ tay nhé, có gì xin góp ý để hành văn tui tốt hơn.Xin cảm ơn…
Văn án: Tiểu ngọt văn. Bình quyền giá không. 1V1. HE. Nhật càng. Giá không đến đặc biệt trống không bình quyền thế giới, tư thiết nhiều, không khảo chứng, có nghi vấn hoan nghênh hữu hảo đề xuất.Kim Vân nội vệ tả thống lĩnh Hạ Uyên ác chiến trọng thương, mất đi bộ phận ký ức. Dưỡng thương trong lúc đó, người chung quanh tất cả đều chăm chỉ không ngừng hướng hắn truyền đạt một cái đáng sợ tin tức --Hắn cùng Tín vương phủ vị kia chữ đại không biết mấy cái hoang đường nhị cô nương, đúng là một đôi? ! Còn là hắn không cần mặt mũi quấn nửa năm, lại không tiếc cùng tình địch ra tay đánh nhau mới tranh tới? !Hạ Uyên nghe được lỗ tai trường kén, vẫn là chết sống nhớ không nổi cái này phong lưu sổ sách.Hắn mặt không biểu tình đứng tại trên tường thành, nhìn xem cái kia không học vấn, không muốn phát triển, sinh động như thật tại cầu vượt dưới đáy kể chuyện Triệu Kiều, trong lòng hừ lạnh: Xin hỏi ta có thể coi trọng nàng điểm nào nhất?Về sau. . .Hạ Uyên: Mỗi một điểm QAQ.Đây là một cái mất trí nhớ nam quên người trong lòng của mình, về sau không ngừng "Thật là thơm" cố sự.Làm bộ đứng đắn bản văn án:Một cái là gò bó theo khuôn phép ngự tiền kiêu tướng,Một cái là ngựa hoang thoát cương tôn thất quý nữ,Tất cả mọi người cảm thấy hai người bọn họ là thiên làm không hợp.Hạ Uyên: Thiên làm ta không làm.…
Một Tình Yêu Tuổi Học Trò Thơ Ngây ( Dựa trên câu chuyện có thật của chính bản thân tôi ) một cô nữ sinh 14 tuổi trót yêu thầy giáo của mình , dù biết thầy đã có vợ con nhưng cô lại không thể giữ khoảng cách ... càng ngày câu chuyện càng đi sâu vào tội lỗi . Cô nữ sinh ấy là tôi !…
21 thế kỷ Mạnh Dĩnh đi công tác sớm trở về gặp được trượng phu một đêm tình, xúc động phẫn nộ trung ngộ tai nạn xe cộ mà hữu duyên kết bạn địa phủ công sai đầu trâu mặt ngựa hòa oan gia tử đồng yêu tiên tử vi thiên vương —— tử phù, mang làm phú quý nhân gia thiên kim tiểu thư mộng tưởng Mạnh Dĩnh bị tử phù cưỡng ép ngã vào nhân gian. đầu thai hậu Mạnh Dĩnh biệt hiệu Hoa Mộc Cận, mở to mắt đầu tiên thấy là cũ nát nhà trệt, xanh xao vàng vọt nam nữ...... nàng gào khóc khóc lớn, võ lâm tiền bối chữ chữ châu ngọc a, oan gia nên giải không nên kết, nói hảo đầu thai đến phú quý nhân gia, này cái mắt tím yêu nghiệt không chỉ kẹp lấy nàng sai đầu đến đông đình xóm nghèo thành tối giản ái bản xuyên qua nữ chủ, còn nhượng nàng đương lên nàng cho rằng là tử đồng yêu nghiệt đầu thai thành hoa cẩm tú sinh đôi thư thư...... hiện đại cười thần Phạm Vĩ ẩm lệ bi thương thay Mạnh Dĩnh hô lên lời tâm huyết: thương thiên a, đại địa a, na vị thiên sứ soái ca cứu cứu ta a? vô nại Hoa Mộc Cận mang sắc đẹp thay cơm muội muội hoa cẩm tú du tẩu cùng dục vọng, dã tâm, giết chóc, vương vị, quyền lợi đan xen đông đình những năm cuối, cô tịch đau khổ trung tam vị soái nam thần bí xuất hiện, chị em hoa vận mệnh khay bởi vậy hoàn toàn thay đổi......…
Tôi viết về chính tôi, tâm trạng của tôi…
Câu chuyện tuổi học trò…
Đây là câu truyện có thật nhưng PIN đã thêm vào một chút fiction nha mọi người. ví dụ như là:+Nick name (là PIN thêm vào)+Đi bar (cái này là fic này)+Đánh nhau (cái này thì có như mà không lớn đến như vậy)+Lên phòng hiệu trưởng (cái này cũng có luôn nhưng không có nghiêm trọng như trong truyện) *hihihihi* ~~~~ Mọi người enjoy góp ý nha *cúi đầu* ~~~~~…
Mng hãy tôn trọng quyền tác giả nha :33…
Viết theo cảm hứng. Chả biết miêu tả j.…
tôi có quá nhiều draft hơn 10 cái nhưng mà chx beta…
Ở một thế giới kì lạ, khi mà nhân thú nắm quyền lực cao hơn cả con người.+Truyện có ABO, nhân thú. Nếu bạn không thích, vui lòng clickback.+⚠ Nhân vật thuộc về Furuichi Harudate nhưng truyện mình quyền mình nhé.⚠…
Trong cuộc đời của chúng ta luôn có một người như thế, người mà bạn chẳng bao giờ dám đối diện nhìn vào họ, người mà bạn có rất nhiều điều muốn nói nhưng lại không thốt nổi một lời, người mà bạn đem cất giữ nơi ngực trái này không muốn ai chạm vào và ta thường gọi họ bằng một danh từ thân thương nhưng lại đầy đau lòng là người thương, người mà bạn thương nhưng lại chẳng bao giờ thương bạn...…
thơ tự sáng tác…
Đôi khi cũng muốn tâm sự...…
câu chuyện kể về 1 cô gái tên Rose bị... đọc đi rùi biết nhé…