Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Hello! M.n ơi! Thử đọc truyện của ad ik! Tuy không hoàn hảo nhưng ad đã cố gắng lắm rồi. Ad không biết truyện có hay không nữa! Hì hì. Đừng nghĩ lượt xem hoặc lượt bình chọn ít mà không vào xem thử nha! Ad sẽ thường xuyên ra chap mà!! Hihi.…
Truyện kể về một nhóm bạn đi dã ngoại cùng trường ở rừng Oharano. Họ đã vô tình lạc vào một thế giới có rất nhiều điều bí ẩn cần được giải đáp. Liệu họ có được trở về nơi họ đang sinh sống, hãy đón đọc nhé!!!!!!…
[...]Tôi ngỡ ngàng, lại nhìn vào cô bạn mới chuyển tới xóm.Trời ơi, con bé này có đôi mắt đẹp quá!Tôi đờ người, thậm chí đã vô thức nín thở trong lúc lỡ thả hồn trôi theo ánh mắt phẳng lặng và trong veo của cậu ta. Trong một khoảnh khắc, dù ngắn ngủi thôi, tôi đã nghĩ... mình đã lỡ chân sa vào một biển hoa dại rộng thênh thang không có điểm cuối.[...]-BAKCCTGL.-[Bóng ai kia cuối chân trời gió lộng] còn có tên khác là [Bóng ai đơn độc dưới đỉnh Bạch Dương], là một câu chuyện kể về cuộc đời của một cô bé mang tên Hoài Thu dưới góc nhìn của một cậu thiếu niên, theo chân cậu bé ấy trên con đường trưởng thành, xa cách rồi tái ngộ lại với người bạn cũ, sau này là tri kỉ.Cậu thiếu niên ấy thực chất không được nhắc tên dù đi suốt câu truyện, cậu bé vừa là người kể chuyện, vừa là một nhân vật quan trọng.Hoài Thu khép kín và chất chứa biết bao niềm tâm sự, với ánh mắt được liên tưởng tới một thung lũng, một thảo nguyên ngập gió, hay một đỉnh đồi đơn độc và lẻ loi. Hoài Thu không nói nhiều, cô bé cũng chả có gì đặc biệt, thậm chí còn hơi tầm thường, nhưng đó cũng là điều mình muốn mọi người cảm nhận được, một sự bình thường và gần gũi trong một tác phẩm giả tưởng.Hoài Thu được lấy cảm hứng từ một phần câu chuyện của cuộc đời mình- nữ tác giả bộ truyện này, một cuộc đời bình thường, nhàm chán, buồn nhiều hơn vui, Hoài Thu hay khóc, rồi dần dà không khóc nữa, ấy là mình, Hoài Thu yêu nghệ thuật, nhưng rồi bị chính nghệ thuật đánh gục, ấy cũng là mình, nhưng Hoài Thu sẽ được hạnh ph…
Câu chuyện xoay quanh quanh oan gia ngõ hẹp và là cặp đũa lệch về tài sản sắc đẹp cũng như chìu cao và IQ.Hoàng Thiên Kỳ (Hắn) : 18t, IQ:310/300.. 15 tuổi đã nắm trong tay bằng đại học quản trị kinh doanh tại trường đại học ABC ở Mĩ. Anh vô cùng đẹp trai khiến bao nhiêu cô gái mê say vô cùng lạnh lùng nhưng đối với nó anh vô cùng con nít và dịu dàng..Trần Ngọc Bảo Di (nó): 15t , IQ 250/300 học ngu vô địch, xấu xí nói đúng thì chỉ xấu xí lúc chưa giảm cân thui mà bí mật đọc đi ùi biết hihi... rất là đanh đá và vô cùng con nít..Hoàng Ngọc Thiên Hân(nhỏ) : em gái song sinh của hắn xinh đẹp ko ai bằng... IQ:309/300 con nhà đủ ăn đủ mặc Nhân vật phụ:.Hoàng Thiên Phong 18t.Jeddy Nguyễn(chông của Hân) 20t.Johnny Nguyễn18t.Senni Bùi18tvà một số nhân vật khácÀ mà Hắn và Nhỏ là con lai bố là NGười Mĩ mẹ là VN... chuyện là thế này…
văn án: phượng tử ngưng, một cái cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông hai mươi mốt thế kỷ tài nữ.đương nhiên lên trời là công bình, tài hoa hơn người nàng cũng là cái vô nhan nữ.một khi xuyên qua, làm cho nàng trở thành thanh lâu hoa khôi hoa hối tiếc.từ nay về sau có được tuyệt sắc dung mạo, hoa đào tràn ra... nhất thủ khúc, say bao nhiêu nhân mộng.một đoạn vũ, mê bao nhiêu nhân mắt.một hồi mâu, chọc bao nhiêu quân tâm không tự biết.từ nay về sau, tình căn đâm sâu vào.trích nhã như tiên thần y Nam Cung ngọc nói: " Hoa nhi, về sau ta sẽ thương tiếc ngươi." nàng cười khổ, ta cần không phải thương tiếc... xinh đẹp tà mị yêu nghiệt giáo chủ tà si nói: " hoa hoa, ta đối với ngươi càng ngày càng có hứng thú." nàng cũng không phải món đồ chơi, hội có cái gì hứng thú... phong lưu đa tình hoa hoa công tử dịch thiếu đường nói: " hôn nhẹ, ngươi liền theo ta đi!" nàng phẫn nộ, một cước đem hắn sủy phi...khắp nơi lưu tình hái hoa tặc nguyệt mạch phàm nói: " hoa hoa, ngươi này nhiều đóa ta nhất định phải thải đến." ngạch...đạm mạc lãnh tình sát thủ ám khặc nói: " liên nhi, ta đến bảo hộ ngươi." ha ha! nàng không cần người khác bảo hộ... thanh nhã như gió kiếm hiệp mộc thanh hú nói: " liên nhi, ta thích ngươi." chính là thích mà mình...cao ngạo lãnh khốc duệ Vương gia lam đêm ngân nói: " tiện nhân, ngươi thành công khiến cho bổn vương chú ý." phải không? khả nàng không hiếm lạ... cuồng vọng bá đạo quân chủ tiêu lạc cuồng nói: " hoa hối tiếc, ngươi nhất định là trẫm nhân." nàng không phải ai, nàng là chính nàn…
•Khiết Băng - 29t•Khiết Băng: là 1 tiểu bạch thỏ trong giới giải trí, 29t , kinh nghiệm đầy mình, luôn trong tâm thế diễn xuất để giữ hình tượng ngây ngô trước công chúng(ಠ_ಠ)>⌐■-■•Vì 1 lí do trời ơi đất hỡi mà xuyên không vào người vị nữ tướng quân Khiết Linh_18t đã cầm quân xuất trận, tuy nhiên lên 25t được trở về thì..lại bị kẻ xấu hãm hại chết trên đường!!!ಠ∀ಠ•Tiểu Băng sẽ sống tiếp cuộc đời của vị nữ cường này như thế nào?(ㆁωㆁ)•Truyện này là không có thật đou..tui nghĩ ra đó( ⚈̥̥̥̥̥́⌢⚈̥̥̥̥̥̀) Lần đầu viết truyện mong mn ủng hộ(≧▽≦)…
Tên truyện: [Xuyên Sách] Ngày Ấy Mắt Mù Cầm Nhầm Kịch Bản Ngược Luyến VănTag: 1vs1, cưới trước yêu sau, nam trọng sinh nữ xuyên không, ngôn tình, hiện đại, giới giải trí,...Văn án:Tô Vãn ngước cặp mắt rưng rưng nước, đau đớn thổn thức che miệng nức nở. Cơ thể mảnh như mai của cô yếu ớt run lên bần bật, nước mắt lã chã như châu ngọc lã chã rơi trên sàn gỗ. Cô như hèn mọn mà cầu xin:"A Kỳ, xin anh, xin anh đừng bỏ rơi em có được không? Em chấp nhận mà. Em đồng ý giống ngày trước, làm thế thân cho cô ấy, bình bình lặng lặng mà ở cạnh anh..."-- Mới có quỷ ấy! !-- Ai muốn ở cạnh mi hả Nguyên cặn bã? Mà sao tên này lại không ném cho mình một cọc tiền rồi bảo mình cút đi xa nhỉ? Trong tiểu thuyết đều viết như thế mà? Bạch nguyệt quang thằng cha này về bố nó rồi còn đâu, thằng cặn bã này không tung tăng nhảy nhót theo cô ta mà cứ dây dưa mãi với mình làm gì nhỉ? Không phải thích mình đó chứ?-- A mình nhổ! Ôi buồn nôn chết mất đi thôi! Sao mình lại có thể trôi chảy nghĩ ra kịch bản như thế này nhỉ? Chẳng lẽ mình sống lâu với tên này rồi nên liêm sỉ quyết định bỏ mình ra đi? ? Không ổn! Tô Vãn mình là một cô gái đằm thắm rụt rè, sao có thể như vậy được? Phải mau mau rời xa thằng cha này thôi!-- Nào! Anh đến đây đi! Hãy vứt tiền vào mặt nữ nhân không biết xấu hổ là tôi mau lên! ! !Thần sắc bấy giờ của Tô Vãn đột nhiên kiên định lại, phảng phất như cô đã mới vừa đưa ra một kiên quyết quyết định nào đó. Ánh mắt cô nhìn người đàn ông trước mặt vốn đã nhu hòa nay lại càng thêm dịu dàng, thế …
Cứ tưởng sẽ không có chuyện thanh mai trúc mà trên đời, ai ngờ đâu...- Nè sao anh cứ bám lấy tôi hoài vậy?- Thích thì bám....- Mày ơi! Tao thích mày!- Nhảm nhí!...- Cuối cùng thì...- Em chọn ai?- Phắn ra chỗ khác cho tôi nhờ!…
ngày xưa,có một cô bé tên là K.Anh và cô ấy chính là tôi.Một hôm tôi đi học và tôi lại gặp những người bạn kì cụccác cô ấy tên Linh,Kim,các cô ấy luôn luôn nói xấu tôi.Ngày hôm đó tôi đang ngồi nói chuyện với một cô bạn tên Lan,tôi và cô ấy nói qua nói lại thì... chính cô ấy,cô Linh đã kêu Lan lại và nói rằng:Bây giờ bà nghỉ chơi với K.Anh đi!Tui cho bà hai hủ kẹo.Lan lại nói với tôi,tôi nói:bà muốn chơi với ai là sự quyết định của bà. Lan nói:tui chơi với Linh rồi khi nào không có Linh thì tui chơi với bà. và ngay lập tức Lan liền chạy tới chơi với Linh còn tôi thì đi kể với bạn của tôi,bạn tôi nói:bây giờ dạy chúng nó một bài học là biết liền ấy mà. bạn tôi vừa dứt câu,chúng nó liền kéo cửa sổ ra,nhưng cô tôi đã nói:mấy đứa không được mở cửa sổ ra nha. nên tôi đã đóng cửa mà chúng nó không cho tôi đóng cửa nên bạn tôi đã vào giúp.Tự nhiên Kim lại đưa tay vào cửa sổ và Linh,Lan đã rút tay ra cho tôi đóng cửa,tôi và bạn đóng lại thật nhanh mà cũng không biết tay của Kim ngay cửa sổvà Kim đã khóc và tay của Kim cũng chảy máu,Kim liền nói với cô và cô đã đưa Kim đi vô phòng y tế.ai biểu Kim đưa tay vô cửa sổ làm chi?…
🥮Tác phẩm: Hoạ sĩ cục súc🥮Tác giả: Ân Ân (Hãy gọi tôi là Ân Chủ)🥮Thể loại: Trọng sinh, trâu già gặm cỏ non, sủng sủng sủng, chỉ có sủng, hiện đại, ...‼️Lưu ý: Nữ phụ đam mỹ ngược văn trở mình cứu giúp mỹ thụ cục súc khỏi tình yêu đau khổ!!! ❗Là bẻ cong thành thẳng trong truyền thuyết!!!!🥮Văn án: xem tại chương đầu do giới hạn chữ🥮Trích:🥢Đoạn trích 1:"Đào Tuyển, chú thích tên kia sao?""Không được hỗn láo, sao lại gọi người lớn tuổi là tên kia!"Người - công nguyên tác - lớn tuổi: ...Chẳng phải ngươi cùng ta là bạn nối khố?🥢Đoạn trích 2:"Tuyển Tuyển, chú, chú không thích em sao?""Thích cái gì? Em rõ biết tao cong như cây cung, còn hỏi thích em không?""..."🥢Đoạn trích 3: "Tuyển Tuyển, chú vẽ gì vậy?""Tao vẽ em, được chưa?""Sao không vẽ cái người tình trong mộng của chú ấy? Tên gì nhỉ.. Hứa...Hứa Hôn?""Là Hứa Hàng.""Hừ, còn nhớ rõ tên người ta đến vậy?""..."🥢Trích đoạn 4: "Chanh Tử, em có dừng lại đi không?""Chú quát em!?""Tao không quát em, nhưng mà sao em quá đáng vậy chứ? Nam nhân kia chỉ là khách hàng, còn em xem cái nữ kia chứ bám lấy tao không buông. Mà sao em không ghen với cô ta thay vì đuổi khách của tao đi chứ!""Tại...tại vì hắn ta cứ nhìn chằm chằm vào chú chứ bộ...""..."Bà cô của tôi ơi! Tôi đã bị em bẻ thẳng rồi, sao còn đi ghen với nam nhân cơ chứ!?…
Tuổi trẻ khoa học gia tôn vũ mang theo nạp thước người máy đi vào tam quốc, nhưng nơi này giống như cũng không phải tam quốc.Lưu Bị là cái ôn nhu tiểu thư khuê các, Quan Vũ là cái kề cận dài râu biến thái nữ thanh niên, Trương Phi là cái thích uống rượu mạnh mẽ cô gái xinh đẹp, Lữ Bố là cái uy phong lẫm lẫm ......----Tôn vũ:“Vũ muội tử, ngươi sẽ không có thể đem trên mặt giả râu thủ điệu? Nữ nhân niêm râu giống bộ dáng gì nữa!”Quan Vũ:“Tam muội nếu không uống rượu, ta liền thủ điệu râu.”Trương Phi:“Đại tỷ nếu sinh khí mắng chửi người, ta sẽ không uống rượu.”Lưu Bị:“Bất luận các ngươi làm cái gì, đại tỷ cũng sẽ không đối với các ngươi sinh khí.”Lữ Bố:“Sảo cái gì sảo? Ta dùng võ đem kĩ đem ngươi nhóm toàn đưa lên thiên đi!”…
Ba trăm sáu mươi lăm ngày, một năm qua, tôi cứ lặng lẽ, đứng giữa dòng người tấp nập của Hà Thành, miệng lẩm bẩm đếm từng ngày, không ngừng hỏi bản thân " Hôm nay là ngày mấy nhỉ?". Mọi người đi xuyên qua tôi, lướt qua tôi, tôi im lặng, họ không nhìn thấy tôi, không chạm được vào tôi. Nhận ra, thì ra mình đã chết...***Bảy trăm ba muoi ngày, hai nam rồi, cuối cùng cũng nhớ lại được cảm giác được người ta nhìn thấy, chạm vào cơ thể. Thời khắc tôi nhìn thấy em ở trong một ngõ khuất nhỏ, em vẫn như vậy, vẫn cô đơn. Cảm xúc trào lên một niềm vui khiến tôi hóa điên lên, chạy thật nhanh đến chỗ em, muốn ôm lấy em, hôn lên trán em, tôi điên mất.- " My ơi!"Em quay sang nhìn tôi, nhưng có gì đó lấp ló trong đôi mắt em, em nhìn tôi chằm chằm như tôi là một người xấu xa.- " Anh là ai?" Em hỏiTôi im lặng... Một giây... hai giây ... ba giây ... tôi như chết đi một lần nữa... Nhận ra, bản thân đang ở trong thân xác của một ai đó ...…
Gửi em, người từng thương tôi....Hôm nay thời tiết rất đẹp, tôi đến thăm em nhé. Tôi có viết thư có em đấy, những lời mà tôi không dám ngõ lời, đừng đọc vội, đợi tôi đi hẳn, em nhé!Hôm nay tôi được nghỉ nữa ngày, lâu quá nên tôi lại nhớ em rồi. Tôi đến thăm em nhé, để kể cho em nghe bộ phim lần trước em bảo muốn xem nhưng chưa có cơ hội, nó thực sự rất hay đấy, cảm giác rất hợp với em.Hôm nay lạnh quá em ơi! Bầu trời cứ xám xịt, những hạt mưa nặng trĩu trút xuống vai tôi đau buốt. Tôi biết em sợ màn mưa dày của đêm đen, tôi đến ngay đây, em chờ tôi một lúc nhé!Tôi đến rồi.Tôi có mang theo hướng dương mà em thích đấy... Nhưng vẫn không kịp, mấy đóa hoa cũ đều héo tàn cả rồi.Xin lỗi em, tôi lại đến trễ.…
Lê Vũ Thiên Nhu là một đứa trẻ 10 tuổi, theo mẹ về ở tại một ngôi nhà gần biển . Tại đây , cô gặp một cậu bạn kì lạ luôn đi dạo trên bờ biển mỗi ngày, một ngôi trường với những quy tắc kì lạ và một thị trấn không hề bình thường. ________________- Chào cậu tớ là Xuân Thiên ! Cậu ta đưa tay trước mặt tôi , mặc kệ đôi chân đang rỉ máu , khuôn mặt cậu ta vẫn vậy , vẫn trông thật đáng ghét . " Tôi là Lê Vũ Thiên Nhu và đừng bám theo tôi nữa, tên ngốc này!!! " _________________Hai đứa trẻ ngồi bên bãi biển, ngắm nhìn từng đợt sóng đang dập vào bờ , đôi mắt đen láy của Xuân Thiên nheo lại nhìn xa xa rồi lại quay sang nhìn tôi mà cười. - Nhu ơi! Cậu nhìn kìa , biển đẹp quá !!! " Phải biển rất đẹp nhưng chả phải nó cũng ra mắt lạnh sao ? " Tôi vùi mặt vào trong chiếc áo khoác dài , đôi mắt chán nản nhìn xa xăm, rồi lại liết mắt về phía cậu bạn của mình . Bỗng nhiên.... Xuân Thiên đứng bật dậy rồi chạy về phía biển rồi quay sang nhìn tôi . - Cậu nói đúng, biển rất lạnh nhưng nó không phải là lạnh nhất !! Cậu biết thứ gì lạnh lẽo nhất không? " Thứ gì cơ ? " Tôi nghiêng đầu khó hiểu . - Là lòng người! Lòng người lạnh lẽo hơn biển, nham hiểm hơn cả sói mà nhỉ....? Cùng lúc đó , hai hàng nước mắt đã chảy dài trên gương mặt cậu , miệng vẫn cười nhưng trái tim cũng chẳng thể cười nổi ... _________________________ Tác Giả : Zeroni LêKhởi Hành :_______Kết Thúc :________…
Các bạn muốn có những bức ảnh đẹp để thiết kế các tấm bìa rực rỡ đầy đặc sắc? Chúng tôi là Fa. Team - Nơi cung cấp những loại ảnh cần thiết cho các bạn. (Collect shop)Team đã bắt đầu hoạt động rồi, mọi người ơi!!!…
27 tuổi Tiếu Tưởng là cái mây đen che đỉnh núi lớn tuổi gái ế.Lần đầu tiên thân cận, đối tượng hẹn hò thanh toán bản thân mình một nửa cà phê tiền sau chạy.Lần thứ hai thân cận, đối tượng hẹn hò là một ngày trước bị nàng minh xác cự tuyệt thổ lộ giả.Cái thứ nhất đối tượng hẹn hò sớm tinh mơ đến gọi điện thoại tới nghe được nam nhân thanh âm, Tiếu Tưởng giải thích không bằng đeo nồi đen.Cái thứ hai đối tượng hẹn hò buổi tối khuya xách hành lý thủ dưới lầu, cười hì hì nói về sau muốn cùng Tiếu Tưởng làm hàng xóm.Tiền có sói, sau có hổ, trung gian là cái khô cằn không có bốn lượng thịt gái lỡ thì.Ngươi hỏi đến cùng hoa lạc nhà ai, đến hỏi hỏi tiền nhiệm đối tượng thầm mến mẹ nó đi!…
Kẻ Lạc Đường <>Trời tối sầm, và tôi đang chạy thục mạng. Chân giẫm lên bùn đất, trượt vài lần suýt ngã sấp mặt. Sau lưng, tiếng gào rú quái dị của lũ ác đoạ vang vọng, nghe như ai đó kéo lê cả tấn kim loại rỉ sét qua nền xi măng. Mùi tanh tưởi từ chúng xộc lên mũi khiến tôi muốn ói. Tởm đéo chịu được..."Chạy nhanh lên, Sean! Bộ cậu muốn làm món khai vị cho tụi nó?" Vinny hét lên từ phía trước, giọng đầy hào hứng như thể đây là một cuộc thi marathon."Tôi sẽ ném cậu cho tụi nó trước đấy, đồ chó điên!" tôi gào lại, vừa thở hổn hển vừa nắm chặt khẩu shotgun, nó nặng vcl.Vinny chỉ cười phá lên, cái kiểu cười bất cần làm tôi phát bực: "Thế thì cố mà theo kịp tôi đi!"Lũ ác đoạ đuổi sát phía sau. Mắt chúng không thấy gì, nhưng cái khả năng đánh hơi cảm xúc tiêu cực của chúng thì đúng là một thảm họa. Tôi biết chắc chúng đang hít lấy hít để mùi căng thẳng và tức giận từ tôi.Vinny đột ngột quẹo sang bên trái, lao qua một bức tường đổ nát. Tôi lảo đảo chạy theo, suýt đâm đầu vào một mảng bê tông nhô ra. "Tới đây nào, chúng ta có lối tắt!" Vinny hét lên."Lối tắt? Đây là đường xuống địa ngục thì có!" tôi gào lại.Chúng tôi băng qua một hành lang chật hẹp, bùn đất bám dính vào giày. Phía sau, tiếng gào rú càng lúc càng gần. Tôi thề là đã nghe thấy tiếng móng vuốt cào vào tường, một con đã có thể cào vào chân tôi.Vinny đột ngột dừng lại và rút ra... một quả bom tự chế từ trong túi áo khoác."Bịt tai lại" hắn nói tỉnh bơ."Đừng bảo cậu định-""BÙM!"Cả hành lang rung chuyển, bụ…
Cp: Tiêu Uyển Thanh - Lâm TriểnHiện ĐạiChênh lệch 14 tuổi Lâm Triển 8 tuổi"Dì ơi,sau này lớn lên,con sẽ gả cho dì" ...Lâm Tiển 17 tuổi"Sao dì chưa kết hôn?""Năm xưa có đứa bé muốn gả cho dì,dì kết hôn rồi,đứa bé đó phải làm sao đây?""Dì! Không được nhắc lại chuyện đó nữa" "Được...hahahaha"…