TIA NẮNG ĐẦU ĐÔNG
Tôi cắn nhẹ môi, ánh mắt không kìm được mà trốn tránh. Gia Huy bất ngờ áp sát, khoảng cách giữa chúng tôi chỉ còn chưa đến một gang tay. Mùi hương bạc hà thoang thoảng trên người nó quấn lấy từng nhịp thở của tôi, khiến trái tim tôi khẽ run lên một nhịp.Có lẽ do không khí đêm nay quá yên tĩnh, hoặc cũng có thể do những cảm xúc bị chôn giấu quá lâu cuối cùng cũng trỗi dậy, Gia Huy bỗng nhiên nghiêng đầu, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai tôi:" Anh yêu em"Tôi ngẩn người, toàn thân như bị một dòng điện nhỏ len lỏi qua từng tế bào. Đôi mắt nó sâu thẳm, mang theo một cảm xúc tôi chưa từng thấy. Chết tiệt thật, sao tôi lại thấy Gia Huy... không đáng ghét chút nào thế này?Không được! Tôi hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Nhưng trái tim vẫn không nghe lời, đập loạn nhịp theo từng ánh nhìn của nó. Tôi rối bời nghĩ: Rốt cuộc là do tôi ghét nó không đủ, hay là... tôi đã sai ngay từ đầu?…