|diệp lâm anh×trang pháp| vài câu chuyện về họ.
sau đây là vài câu chuyện ngẫu hứng mà tui viết cho gấu cưng và cún bự🐻🐶warning!!!!!!: lowercase, ooc…
sau đây là vài câu chuyện ngẫu hứng mà tui viết cho gấu cưng và cún bự🐻🐶warning!!!!!!: lowercase, ooc…
"Ghiền chứ gì, mê chứ gì" - Chóc Chiên to Bé Liên (mà trong đây ai ghiền ai, ai mê ai thì chưa biết nhennn)Tác giả: Ng'bthgNhân vật chính: Đồng Ánh Quỳnh - Minh HằngP/s: Nội dung không xảy ra trong đời thực và hoàn toàn là tưởng tượng của tác giả!…
em Phương miền Tây...…
"đến khi em chết, họ mới thương em."________edit & cover by jde…
Chị nằm trên em nằm dưới…
Cùng em trải qua điều ngọt ngào nhất, là với em đi qua 4 mùa trong năm.…
Nằm trong chuỗi bảy tác phẩm, mang tên "Bảy bức tình thư gửi tới địa đàng"…
trong tiếng Pháp, "coucher de soleil" có nghĩa là hoàng hôn.…
Thích nụ cười sáng trưng của Ninh Dương Lan Ngọc.Thích hint của mấy chị xinh đẹp với nhau.Viết theo hint, tưởng tượng, dựa trên sự việc nào đó rồi thêm mắm dặm muối xào nấu chế biến,... Mạch truyên KHÔNG liền mạch/ liên kết, được viết bộc phát tuỳ hứng của tui.…
Tác giả: ShiiChanMấy mẩu chuyện nhỏ hằng ngày, hơi ooc (chắc vậy)…
Gặp rồi thân rồi nhớ rồi yêu rồi thương ❤Lưu ý : Một số chi tiết trong fic đều là sự tưởng tượng của tác giả , 30% real 70%fake…
"Tớ muốn cùng cậu trải qua xuân hạ thu đông"._________________________________________Tác giả: Ng'bthgNhân vật chính: Trang Pháp - Diệp Lâm Anh…
lowercaseviết cho những ngày nắng, viết cho những ngày mưa, viết cho họ.là một series, không hồi kết (nhưng nếu nào mình ngứa đòn thì cho end).vang.…
chiếc ☂️💋 có 102🥰🥰🥰🥰🥰🥰…
Dưới cơn mưa phùn nhẹ có hai kẻ khờ trên xe lướt nhanhLách len qua dòng người vẫn đang ghì chặt tay xe lăn bánhGấp phanh nơi đèn đường đếm tay chờ còn ba giây đến xanhVà em nói yêu anhGiữa đại lộ Đông Tây có mình cầm đôi tay…
Có một bạn Cún yêu một bạn Gấu…
cảm hứng khi nghe "trót yêu" - ái phương ngân vang------------#tất cả chỉ là ảo giác ❗❗…
Ghen, muốn chữa lành Nội dung hơi ấy…
Tác giả: ShiiChanSeries dành cho TQYN…
Xóm nhỏ ven sông, có con sáo từng hót líu lo trước hiên nhà cô Ba Minh Hằng, mỗi sáng lại gọi cô dậy bằng cái giọng ngây ngô. Cô thương nó lắm, nhưng rồi một ngày đẹp trời, nó vỗ cánh bay đi, chẳng để lại lời từ biệt.Người ta nói, sáo là loài chim trời, nhốt hoài cũng có ngày nó bay.Ở cái xứ này, ai cũng biết cô Ba Hằng là con gái nhà giàu, cha mẹ có vựa lúa lớn nhất vùng. Còn Quỳnh, con nhỏ không cha không mẹ, lớn lên nhờ cơm canh nhà ông bà Phương. Hằng thương Quỳnh như em gái, hay kéo nó về nhà, chia cho nó từ cái bánh đến tấm áo. Quỳnh mang ơn, mà cũng vì cái ơn đó, trong lòng nó đâm ra có chút không yên.Người ta nói, nợ tiền nợ bạc còn trả được, chớ nợ tình nợ nghĩa, trả sao cho xuể?: tất cả chỉ là trí tưởng tượng của au…