[CựcHàng]Búp bê của cậu chủ thật đẹp💓
truyện về JiHang/ZhuSu và đâyy là lần đầu tớ vt truyện nên sẽ có nhiều sai sótt...góp ý cho tớ nhaa…
thí nghiệm tàn ác
đầy kịch cmn tính và chần chuồng giữa cả chục thg đàn ông :*…
[BL/ ONE SHOT] Người ơi có nghe em không~♬
bộ truyện dành cho những thanh niên yếu tim và các phần tử "nghiêm-túc"mỗi chương là 1 câu chuyện khác nhau, truyện chủ yếu cho zui là chánh#Leafngu…
cô bạn hồi nhỏ
đừng ném đá mị nhs…
Đào Hoa Sương Ý
Chân ái là gì ? - là bên nhau đời đời kiếp kiếp , là ước nguyện cả đời không rời. - lằng nhằng quá , ta chỉ tin vào thực tế , không tin vào ước nguyện ! Thật mông lung quá đi , chàng cụ thể đi a! - hừm ..... chỉ cần nụ cười toả sáng là cả ngày nắng của thiên dung thành ! - Thành thiên dung thì lên quan gì đến chân ái của chàng chứ ? - Liên quan chứ .... bởi vì ta chính là Thiên dung thành ❤️…
Em gái của paraoh
hì vít cho nó 😆vui…
HÌNH NHƯ MÙA XUÂN HOA ĐÀO ĐẾN - THỬ NINH
Tác giả: Thử Ninh Tình trạng bản raw: Full (125 chương)Lưu ý:1. Sách hiện đã xuất bản.2. Truyện có 2 kết cục là BE và HE 3. Nhà dịch chưa nhận được sự đồng ý của tác giả, phiền không mang đi chuyển ver, phục vụ mục đích có lợi nhuận. 4. Văn minh khi đến đọc truyện. Tóm tắt bằng một câu: ngược văn nữ chủ xuyên không máu chó, không bàn tay vàng. Văn án: Không có hệ thống, không có bàn tay vàng, mang theo một chiếc cặp lớn và một cặp kính, chỉ sau khi tốt nghiệp năm thứ ba trung học cơ sở, Ninh Đào đã xuyên không đến một thế giới tu chân. Câu hỏi đầu tiên đặt ra trước mắt cô gái nhỏ là làm thế nào để tồn tại trong thế giới tu luyện này, nơi ánh kiếm bay khắp nơi.Điều đáng thương hơn nữa là kính của cô bị vỡ, nhìn xung quanh không phân biệt được đâu là người, đâu là động vật khi cách xa cô tầm 50 mét.Để tồn tại, Ninh Đào đã đồng hành với Thường Thanh Tĩnh, một đạo sĩ nhỏ rất ngầu khi tình cờ gặp trên đường đi.Tình cảm thời thiếu niên là chân thành và ấm áp. Vì tình yêu với chàng, Ninh Đào có thể bình tĩnh mà đi theo chàng suốt chặng đường, và cẩn thận tưởng tượng một ngày nào đó, Thường Thanh Tĩnh sẽ có thể quay đầu nhìn lại và nhìn thấy cô ấy.…
Đoạn cuối của Hạnh phúc
Chương I: Một thế giới khác:Gió nhẹ tựa hồ như không.Mấy đám mây trắng thơ thẩn rong ruổi, vui đùa vờn nhau giữa từng không. Liên Chi thấy thân hình nhẹ như lông vũ bay bổng lơ lửng trên không trung. Muôn vàn ánh nắng rực rỡ đua nhau lấp lánh tựa như ngọc.Cái ấm áp của nắng xuân mơn man nhẹ nhàng khắp da thịt. Liên chi rùng mình, choàng mở mắt.Biển xanh như một bức tranh muôn màu sắc. Làn nước trong vắt in màu của trời. Tấm áo xanh ngọc dịu dàng nữ tính khi được tô điểm thêm những bông hoa mây trắng muốt. Như mời gọi, Liên chi thích thú sà xuống. Sóng dồn dập vỗ vào bờ bọt trắng bay tung tóe. Nước mát quá, nàng thích thú chơi đùa với sóng biển mà cười vang cả đất trời. Tiếng cười giòn tan như hòa vào nắng gió. Gió vi vu như ru vào tai một khúc hát êm dịu từ biển.Cả một khoảng không ngập tràn sắc xanh vô tận. Cảnh vật như mở rộng ra mênh mông...Liên chi quay người bước đi, từng bước từng bước. Bờ cát trắng phau hiện ra trước mắt như trải dài ra miên man.Xung quanh ngắm nhìn cảnh vật thật đã mắt.Chợt, Một tia sáng lóe lên như muốn xé toạc cả bầu trời trước mặt. Mây đen từ đâu ùn ùn kéo xuống giăng kín cả bầu trời. U ám, sầm sập đầy giận dữ. Biển cũng nổi giận, sóng vỗ mạnh vào bờ ào ào như thác. Liên Chi sợ hãi bỏ chạy nhưng kỳ lạ, mây, sóng, sấm chớp như chỉ trực đợi mà ào tới. Từng hạt mưa rơi xuống mà sắc như dao, cứa vào da thịt.Mồ hôi đã ướt đẫm cả lưng áohòa cùng nước mưa thấm vào những vết cứa. Đau rát. Tuyệt vọng. Chạy. Nhưng phải làm sao khi phía trước chỉ toàn là một màu trắng …