Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Có một lần đi ngang qua một vùng núi khô cằn, mọi thứ ở đấy là một bãi hoang vắng ảm đạm đến đáng sợ. Cây cối không có lá, mặt đất không có hoa, chỉ có một tòa điện rách nát nằm sâu trên lưng núi. Tại đó, ta một lần nữa bắt gặp ánh mắt của người xưa.------------------------------------------thể loại: tu chân giới, ngôn tình.Tác giả: Ngọc Bích Sao Ngân…
Xuyên qua sau Liễu Nha Nhi xem như kiến thức đến cái gì kêu nhà chỉ có bốn bức tường, ăn thượng đốn không hạ đốn. Tuy là tú tài chi nữ, ngày quá so với khất cái cũng tốt không đến chỗ nào đi.Vừa xuyên qua lúc ấy, vì có thể điền đầy bụng, nàng mỗi ngày lấy rau dại thảo căn, lên cây đào điểu oa, hạ hà sờ cá. Chích nếu có thể tiến miệng , nàng đều khả kình lay.Khả mỗi ngày rau dại thảo căn , miệng đều nhanh đạm ra cái điểu đến.Này ngày nàng là một ngày cũng không nghĩ tới !Muốn làm tiền, phải muốn làm tiền, liều mạng muốn làm tiền!Bán bột khiếm thảo đồ ăn, nhưỡng tương du, loại cây cải dầu.Liễu Nha Nhi không buông tha gì một cái muốn làm tiền cơ hội, cuối cùng trời không phụ người có lòng, nàng thành một cái tiểu phú bà.Sĩ nông công thương, quyền lợi tối thượng.Có điểm tiền trinh Liễu Nha Nhi, lại giựt giây của nàng tú tài cha nhặt lên sách vở, hướng lên trên khảo. Đừng nói, nàng cha còn cử không chịu thua kém, nhưng lại thực khảo trúng nhị giáp tiến sĩ.Ngay tại Liễu Nha Nhi làm nổi lên cẩm y ngọc thực tiểu thư mộng khi, bị nhất giấy nhâm thư hung hăng đánh mặt.Nàng cha chức quan, là Lĩnh Nam một chỗ xa xôi thị trấn Huyện lệnh.Nhìn huyện nha kia phiến thoát nước sơn cũ nát đại môn, Liễu Nha Nhi khóc không ra nước mắt.Tái nhìn khắp nơi cỏ dại, Liễu Nha Nhi than thở, rốt cuộc là trốn bất quá chủng mệnh. Cho dù nàng cha làm quan, nàng cũng bất quá là từ một chỗ đổi đến khác một chỗ chủng thôi!Đột nhiên, Liễu Nha Nhi thấy rõ kia cỏ dại bộ dáng. Nước mắt, nhưng lại không tự giác theo khó…
Bấy giờ là khoảng đầu thế kỷ hai mươi, đại khái làng quê cũng vẫn vậy, miền Bắc đã tương đối ổn định.Có anh nọ tên Lương, thôn Đoài làng Vân, không rõ tổng, huyện nào. Anh Lương có vợ là Ninh. Gia đình vỗn dĩ làm nông, nhà cũng đủ ăn, có một mụn con. Được ba tuổi thì mẹ mất, anh cũng chẳng thèm làm ăn, đâm ra nhà nghèo đi. Phải năm đói kém, lại mắc tiền xâu thuế, thành ra bán hết cả nhà cửa, ruộng vườn, mà ra dựng lều cỏ ở triền đê. Người làng thương quá, góp tiền sắm cho một cái thuyền nhỏ, hai cha con vừa làm nhà vừa làm nghề chài lưới kiếm kế sinh nhai qua ngày.Đến giữa tháng tám, đương lúc hai cha con ở trên thuyền đánh cá, bất chợt lũ về cuốn cả thuyền đi.Nước lớn đục ngầu, cuồn cuộn như con thuồng luồng, nuốt tất thảy, cái thuyền vỡ nát mà hai cha con trôi xuống dòng nước xiết.Lương nhắm mắt vơ quờ quạng tìm tay con, thì nắm được vật gì, tưởng tay con, mở mắt ra thấy nắm được rễ cây, bất đắc mà nắm, lần mò vào được bờ, nhưng chẳng thấy con đâu.Lương đứng trên bờ tần ngần, rồi theo con nước mà tìm con, vừa đi vừa khóc vừa thét gọi con mà chả thấy đâu. Khóc đến chảy cả máu mắt. Khóc rồi ngất rồi lại dậy tìm. Mệt quá lả cả đi, ngủ luôn trên triền đê.…
Tác giả: Bầu Trời Đầy Sao.Thể loại: Đam mỹ, trọng sinh.Nhân vật chính: Lưu Hoa, Tiêu Bông.Văn án:Lúc trước khi chưa chết, Lưu Hoa là một thằng nghiện game giai đoạn cuối. Cậu nghiện đến nổi xem game như mạng, đến lúc chết đi trong tay vẫn đang cầm con chuột và đeo tai nghe.May sao cách chết cũng thật phi thường khó coi và xàm xí nên linh hồn vừa chạm vào cổng địa ngục liền bị trả lại.Trả về một cái liền trả về tận lúc mới vừa ra đời tròn một tháng..Aiii, bi ai thay...Lưu Hoa chỉ còn cách sống với thân phận là một thiên tài.Thiên tài chơi game lận đấy!Tưởng chừng hạnh phúc sẽ dừng lại miễn mãn tại đây thôi, ai ngờ lại lòi ra một cái tên đáng ghét, là nỗi ám ảnh cả đời của Lưu Hoa.* * *Sống trên đời, hạnh phúc nhất là được ăn bát mì nóng trong buổi tối.Uống một ly trà sữa vào bữa ăn xế.Thế mà cuộc sống hạnh phúc ấy của Lưu Hoa đã bị tàn phá bở một tên lưu manh đáng ghét!Hắn ta như ác ma.Lưu manh hồ biến bát mì thịt băm vừa miệng của cậu thành tô mì siêu siêu siêu cay cấp độ mười bốn!Đổi ly trà sữa truyền thống có trân châu của cậu thành tách cà phê đen thui mà đắng lòng!Đừng, tinh thần bé Hoa đã bị vỡ nát tan tành rồi...* * *Lưu Hoa: Tiêu Bông, xin đừng bắt tôi uống cà phê nữa...Tiêu Bông: Nhưng tôi muốn uống trà sữa của cậu, đành phải đổi thôi.Lưu Hoa: Có thể mua ly khác không?Tiêu Bông: Không, "sữa" em ngon hơn!* * *Ở nơi nào đó mang tên Địa Ngục.Tiểu quỷ tay sai: Bẩm Diêm vương, cái người chết trông ngu đó đã được trả về...Diêm vương: Ừ, trả về trán…
Khương Hành đã sống vô tư lự đến năm 18 tuổi, rồi đột nhiên bị thông báo rằng cậu chính là cậu thiếu gia giả bị nhầm lẫn trong gia đình giàu có. Thiếu gia nhỏ bé của nhà họ Khương bỗng chốc trở thành một đứa trẻ mồ côi không nơi nương tựa.Chưa kịp tiêu hóa hết cú sốc, một chiếc xe tải mất kiểm soát lật ngang, nghiền nát cậu tại chỗ, khiến cậu chết ngay lập tức.Khi tỉnh lại, cậu phát hiện mình đã xuyên không đến bốn năm sau và trở thành một con mèo hoang. Một con mèo mới cai sữa hơn một tháng, đang mắc bệnh nặng và có thể chết bất cứ lúc nào.Giang Hành nhìn bàn chân nhỏ lông xù của mình bị gió thổi rối tung: "..."Meo meo sống thế nào được đây?Không có chút kinh nghiệm sinh tồn nào, Khương Hành sau khi làm mình trở nên bẩn thỉu lấm lem, đã quyết định tìm một người để "gài bẫy" và nhờ vả. Thế là cậu lẻn vào trường đại học mà trước khi chết đã đăng ký thi tuyển.Trong đám đông, cậu nhìn thấy Lục Dĩ Xuyên, người bạn từ thuở nhỏ cùng lớn lên. Chú mèo nhỏ bẩn thỉu lao ra khỏi bụi cây, đâm vào giày của Lục Dĩ…
Thái dương sữa ong chúa Diệp Quỳ độ kiếp sau khi thất bại, phát hiện chính mình xuyên qua đến thú nhân tinh tế thời đại.Cũng ở một viên hẻo lánh hoang vắng, kinh tế phát triển thập phần lạc hậu tiểu phá tinh thượng trở thành một nhà tần lâm đóng cửa nhãi con cô nhi viện viện trưởng.Diệp Quỳ nhìn trong cô nhi viện ba vị gầy teo nho nhỏ, ăn không đủ no mặc không đủ ấm tiểu nhãi con nhóm, lòng của nàng đều phải nát.Diệp Quỳ: Ô ô ô, không có người dưỡng nhãi con, ta đến dưỡng!Thái dương sữa ong chúa nghĩa vô phản cố ôm đồm nổi lên dưỡng nhãi con quang vinh nhiệm vụ, thế tất muốn đem ba vị tiểu nhãi con nhóm dưỡng khả khả yêu yêu, không công mập mạp ~Cho nên Diệp Quỳ bắt đầu vì đem nhãi con nhóm dưỡng rất tốt, nàng mà bắt đầu khai hoang lê trồng trọt thực ngày.Làm đủ loại mới mẻ rau dưa dưa và trái cây xuất hiện ở tại này phiến cằn cỗi thổ địa thượng, hẻo lánh hoang vắng tiểu phá tinh một lần nữa toả sáng sinh cơ.Mà ở không lâu sau có một ngày buổi chiều, đang ở phòng bếp nướng chế hương vị ngọt ngào cây táo phái Diệp Quỳ, nàng tinh tường nghe được một đạo ôn hòa trầm thấp giọng nam ở bên tai vang lên: "Nữ sĩ, cảm tạ ngươi... Ta nghĩ gặp ngươi" .Diệp Quỳ: Ân, ngươi ai?Xa lạ nam nhân: Ta là thuộc loại của ngươi tiểu phá tinh…
Tác giả:Thanh TửThể loại:Đô Thị, Huyền Huyễn, Linh DịTrạng thái:FullBạn đang đọc truyện Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân full (đã hoàn thành) của tác giả Thanh Tử. Diệp Thiếu Dương từ nhỏ là người mang trong mình tiên thiên linh hiếm thấy tuy nhiên, vì bị nhiễm độc thi của thiếu phụ mất con, cho nên người ốm yếu suy kiệt, thập tử nhất sinh. Trong cơ duyên bất ngờ, đã lãnh ngộ được huyền cơ của Thanh Vân Tử mà qua khỏi.Sau này, bộc lộ thiên tính nên đã quyết chí lên Mao Sơn tu luyện mà thành Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân. Uy lực kinh hồn, gặp người đấu người, gặp yêu hàng yêu, gặp quỷ đấu quỷ, gặp ma diệt ma… Tương tây thi vương, Tà thần bất tử, Điệp tiên hung linh, tứ phương quỷ khấu. Nữ minh tinh nuôi tiểu quỷ, Công chúa hoàng thất hút máu, Nữ giám đốc là hồ yêu. Không ai hắn không đả bại. Mao sơn thần thuật, diệt trừ tất cả. Khiến sinh linh tam giới kính nể và e sợ. Nhất nhất đều thần phục. Kẻ nào không thần phục thì chính là ngày tàn của kẻ đó. Là một trong những cây viết từng làm mưa làm gió trong giới truyện Huyền huyễn - Linh di - Đô thị. Bên cạnh đó, còn có những truyện cùng tác giả khác như Chờ Đông Đến Em Lại Nói Yêu Anh hay Bí Mật Mùa Xuân.…
tên: [Country_America] Bao che đệ đệ cái caca!Văn án:America hẳn là cái cuồng đệ đệ đi! Một phát hoá từ băng lãnh caca thành cưng chiều đệ đệ caca, là không nhịn được nữa rồi a?...UK_"Lần này con bao che bọn nó vậy con có bao che bọn nó cả đời được không!?"America_"Có thể!^^"ASEAN_"Vốn trước giờ em là một cái ưu tú học sinh, vì cái gì lại làm vậy?"America_"Vì để bảo hộ các đệ đệ nga!"Khi đi mua đồ.Bọn đệ đệ_"Ca, cái này có thể sao?"America_"Có thể! Tiền ta liền không thiếu, khi nào hết liền xin!"??_"Đệ đệ bị bắt nạt thì làm gì?"America_"Cầy gậy đập nát sọ tui nó!"??_"Đập chết người thì sao?"America_"Quyền lực ngầm để bụi?"??_"Sinh nhật cái đệ đệ thì làm gì? cho tiền sao?"America_"Có não không?! ngày như thế đương nhiên phải tự vào bếp rồi!" *sắn tay áo đi hướng bếp*Các đệ đệ ngồi cạnh_"Tay nghề caca hảo a!"…
"Nếu ngày mai tớ chết thì sao nhỉ?"Tôi ngẩng đầu nhìn em, lòng trĩu nặng. Hinata cười ngây ngô đáp lại, tựa như những dòng chữ nắn nót em ghi trên mẩu giấy chỉ đơn thuần như vệt nắng thu óng ánh, hay một cơn gió lang thang không chốn về.Tôi nắm lấy tay em, siết lấy thật chặt, mười ngón đan xen nhau.- Tớ không biết, nhưng chắc chắn, tớ sẽ níu cậu lại.Mắt em đỏ hoe, tôi chết lặng.....Hinata bị sang chấn tâm lý sau vụ tai nạn khiến em mất đi người cha. Em không nói, hai chân bị liệt và từ chối tiếp xúc với bất cứ ai.Cho tới khi em gặp lại cậu bé năm ấy.Kageyama cao ráo, điển trai, là người đã mang cho em hi vọng duy nhất.Anh gối đầu lên đùi, lặng lẽ siết chặt tay em, cánh môi mềm mại hôn miết lên từng ngón tay mảnh khảnh.- Đừng cố rời khỏi tớ nữa..Em vò đầu chàng trai nọ, tay khó khăn viết ra một dòng trên giấy.- Tớ không đau.Anh không nói gì, chỉ đón lấy cây bút kia, viết xuống một dòng chữ nhỏ xiêu vẹo.- Tớ đau.Em nhìn anh chăm chú, hai gò má đỏ bừng.Lại một mùa thu nữa đi qua, cái chết đối với em dần trở nên đáng sợ..Sợ sẽ không được gặp anh, được nắm tay anh, được nghe anh thủ thỉ về bao chuyện thú vị trên đời..Sợ..sẽ không thể nhìn thấy anh lần nữa.Gặp được anh là điều may mắn nhất trên đời..Thương anh nhiều, Kageyama Tobio.Kí tên.Kageyama Shouyou.…
• Thể loại: ABO, ngọt ngào, nhẹ nhàng, phi logic, ảo mă Lazada,... • Tác giả: Kyon, Zestie ⟨2 tác giả⟩ • Hardship chính: AllTake • Cp phụ: HinataxEma , YuzuhaxAkane • Tình trạng: Mới bắt đầu • Cre bìa: @oguraxaoi on twt • Warning: ♪ Có thể OOC ♪ Sẽ có một số từ ngữ mất dại 〈Chiếm phần ít.〉 • Lịch ra chap: Chưa cụ thể, nghe theo tiếng gọi của sự lười biếng và chăm chỉ, idea • Không thích thì Clickback, đừng buông lời cay đắng, fanfic AllTake mà so sánh với mấy cp,otp,hardship khác là tôi phốt đấy! - Đọc vui vẻ- #Zestie - 🥰🥰 #Kyon…
Giới thiệuTrường THPT HT xưa nay có rất nhiều tin đồn cho thấy rằng ngôi trường này đã bị ma ám, bởi vì đã có nhiều học sinh ở đó mất tích hay chết một cách bí ẩn. Lớp 12a3 là cội nguồn của những tin đồn ma quái mà mọi người thường hay đồn đoán, các học sinh trong lớp đó thường được biết đến là học sinh cá biệt, hay những người sinh sống ở con ngõ phía sau trường, nơi mà những thành phần bất hảo sinh sống. Bị cô lập, bị nói xấu, bị bắt nạt, bị trêu đùa, bắt nạt người khác, chia bè chia phái, mọi người hay gọi lớp 12a3 là "một tập thể không đoàn kết". Cho tới khi một vụ việc bí ẩn của lớp 12a3 xảy ra, 40 học sinh trong lớp đó đột ngột mất tích một cách bí ẩn vào ngày 5/2/2010. Mấy ngày sau đó, công an đã tìm ra 10 học sinh bị trói ở cây gỗ lim trong một khu rừng có tên là rừng Yên Thanh. Ngoài ra, công an còn tìm ra xác của một học sinh nữ bị lột hết quần áo, ở dưới bụng thì bị rạch toang ra, phần mắt trái lòi ra bên ngoài trong rất gớm ghiếc. Các học sinh khác lần lượt được tìm thấy, chỉ duy nhất 3 học sinh còn lại vẫn chưa tìm được. Vụ án của lớp 12a3 trong 10 năm nay vẫn chưa tìm được các học sinh còn lại, bí ẩn vẫn chưa được giải đáp, ai đã làm ra chuyện này? Cho đến năm 2020, có một du học sinh từ Mỹ chuyển đến trường THPT HT tên Phan Lê Hoàng Dương, cậu có một khả năng nhìn thấy "người âm". Dương chuyển đến trường này để tìm hiểu về cái chết của người chị quá cố của mình, Phan Lê Hoàng Anh. Càng ngày Dương càng lún sâu vào bí mật rùng rợn của lớp 12a3...…
Một sĩ quan cao cấp trong Thủy quân lục chiến và là bậc thầy của cả y học phương Tây và Trung Quốc, Feng Yu Heng được truyền âm với một âm thanh duang đến triều đại Da Shun. Bố cô xa cách, bà ngoại không có tình yêu, mẹ cô ốm yếu, anh trai cô còn trẻ, và chị gái cô rất đáng ghét, với nhau tàn nhẫn hơn trước. Sau khi chuyển đổi và được tái sinh, cô chắc chắn không thể tiếp tục trở thành một người vô dụng như chủ sở hữu trước đây của cơ thể này. Bạn muốn cạnh tranh với tôi? Nó sẽ hoàn toàn thống trị! Muốn gây hại cho tôi? Một con dao mổ sẽ biến bạn thành mincemeat! Bạn muốn chơi bẩn? Một cây kim sẽ làm tê liệt một nửa cơ thể của bạn! Muốn giết tôi không? Một vết xước duy nhất sẽ làm bạn thất vọng! Người trước đây dễ bắt nạt biến đổi hoàn toàn và trở thành mong muốn nhất của triều đại Da Shun. Một bệnh viện được mở với Hoàng đế sẽ mang đến sự tôn thờ của quần chúng và rất nhiều của cải. Nhưng những gì về một cuộc hôn nhân với hoàng tử vô lý này? Người què phải nói gì?…
Tên truyện: Ngôi sao nhỏTác giả: Luyến Tâm NhưThể loại: hệ thống, xuyên không, hiện đại, thanh mai trúc mã, duyên trời tác hợp, HE, nữ truy nam.Văn án:Tạ Tạ là một hệ thống thu thập sao sáng lấp la lấp lánh của các vị diện, nó lén trộm năng lượng của người ta, cho nên bản lĩnh chạy trốn đã đạt level max. Cuộc sống ngươi truy ta chạy cứ tiếp diễn như vậy cho đến khi nó lỡ tay khế ước với một "cô gái hiền lành".Cố Ly Ân là một trạch nữ cuồng tiểu thuyết, ngày qua ngày chỉ có một ước mơ nhỏ nhoi là bản thân có một tiểu trúc mã soái ca. Cuộc sống cày truyện sắc cùng các đại lão nữ cường cứ thế tiếp diễn cho đến khi cô vẽ bừa một trận pháp học được trong truyện cũng lõ tay dắt về một cái của nợ mang tên Tạ Tạ.Tạ Tạ: Ký chủ, chúng ta chia tay đi!Cố Ly Ân: Không thể.Tạ Tạ: Tại sao chứ?Cố Ly Ân *mỉm cười*: Ngươi đã biến ta thành đại lão chưa mà dám bỏ trốn?Tạ Tạ *khóc ròng*: Nhìn dáng vẻ bạo lực của cô xem, vừa cười vừa thọc người ta một đao, ở lại chỉ tổ bắt nạt tôi thôi! Tôi muốn tự do, phóng khoáng như mây xanh!Cố Ly Ân: Bọn chúng là kẻ xấu, ngươi cũng xấu, có lẽ nên cân nhắc việc phá hủy ngôi sao nhỏ.Tạ Tạ: Chị gái đáng yêu, cho em xin lỗi!Từ đây không những gặp phải tàn kẻ não tàn, mà sau này còn nảy sinh ý muốn bắt nhốt một tên ngu ngốc.…
Sau sự biến mất kỳ của Trái Đất một sự kiện kỳ quái tạm gọi là Ragnarok. Nhân loại được "cứu rỗi" bằng cách tái định cư trên các trạm không gian. Trong đó có Arkadia Theta - một trạm không gian khổng lồ được quảng bá như thiên đường phục sinh. Nhưng trong lòng thiên đường ấy, là một thế giới bị tẩy rửa cảm xúc, vô sinh sinh học và chết dần chết mòn trong lớp vỏ công nghệ không cảm xúc. Mưa ở đây không còn là thứ dịu dàng rơi xuống mái hiên, mà là chất thải tái chế mang mùi clo nồng nặc, được gọi bằng cái tên mỉa mai: "nước phục sinh".Giữa không gian lạnh lẽo đó, hai con người bị hệ thống xem là "lỗi hệ điều hành" vẫn còn sống - hoặc đúng hơn, còn thở. Zenit Magalta, một cô gái từng bị đem ra thử nghiệm sinh học, rồi lại suýt bị Eliam Wiskin, con trai thị trưởng moi sạch nội tạng. Cô mang trong mình ký ức nát vụn và nỗi đau không thể bị tẩy xoá. Shilva Ornn, một kẻ từng lang bạt tới cái tên tử tế không có, cũng từng là một kỹ sư từng hết mình vì Arkadia Theta, giờ chỉ còn là xác sống trôi nổi giữa những khoang chứa người. Shilva đã cứu lấy Zenit. Cũng chính vì vậy anh bị chúng vu khống, kết án tử hình cùng Zenit. Công lý sau cùng vẫn là "thanh kiếm" mà lũ "thượng tầng" luôn cầm đằng chuôi mà thôi.Hai kẻ này nằm trong "kho lạnh", nơi lưu trữ những đơn vị sinh thể không còn giá trị sử dụng, và bắt đầu trò chuyện - đôi khi là triết lý lạnh băng, đôi khi là lời chửi thề cay nghiệt, đôi khi là ước mơ vụn vỡ về những điều nhỏ nhoi: một cánh diều, một cái ôm, một cơn mưa thật sự.Câu chuyện này không kể v…
Câu chuyện về một cậu bé 15 tuổi tên Izama. Một hôm đi học về, cậu và bạn cậu bị đám cùng lớp bắt nạt ở công viên, đánh Izama chán xong chúng bỏ đi và để lại cậu và 2 người bạn đang bầm tím dưới gốc cây. Bỗng nhiên có một người lạ mặt đeo một chiếc mặt nạ đen và có sừng cúng với nụ cười trên miệng. Hắn đưa cậu một chiếc mặt nạ, trong đấy có một chiếc giống y hệt chiếc của tên đấy cùng với một chiếc mặt nạ che mắt. Nhưng kì lạ là chiếc mặt nạ không giống như được tạo ở thời đại này, phía sau chiếc mặt nạ còn có 2 từ: "Bóng tối". Về nhà, cậu quyết định nghiên cứu về chiêc mặt nạ ấy tới tận nửa đêm, câu vì quá buồn ngủ nên đã chợp mắt. Đột nhiên cậu bị đánh thức bởi âm thanh rít tai, cậu tỉnh dậy và sờ thử vào mặt mình, cậu chạy lại hồ nước gần đấy. Cậu ngạc nhiên vì chiếc mặt nạ ấy đã dính trên mặt cậu và không có cách nào tháo ra. Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đối với cậu đây??...I…
lưu lượng tiểu sinh danh ngạch bị đỉnh, tiếc nuối không thể tham dự 《 núi lớn tầm bảo 》 tống nghệ thu tin tức vừa ra, vô số miến tan nát cõi lòng, lửa giận thẳng chỉ thế thân người khác danh ngạch đích tố nhân huynh muội.Tạ ơn kéo dài đĩnh khởi bụng nhỏ, lớn tiếng nói: "Ca ca đừng sợ, ta là Sơn thần, ai khi dễ ngươi, ta tấu ai!"Tạ ơn hành: "Ân, không sợ."Miến: ha hả, còn nhỏ sơn thần? Gặp các ngươi khi nào thì bị nốc-ao!Tiếp theo giây --Kéo dài đã đói bụng , tiểu động vật nhóm sắp xếp đội đầu uy các loại ăn ngon dã quả, cái nấm, tiêm cây dẻ.Kéo dài tùy tay một bạt, mấy trăm năm dã sơn tham, dược cỏ linh chi, như mưa sau măng mùa xuân, toát ra đầu đến, võng hữu thẳng hô cừ thật, này ni mã là bàn tay vàng a!Tuyết trắng tuyết trắng tiểu nãi oa ngồi ở đại gấu chó trên vai, cao hứng hướng bọn họ phất tay."Ca ca, đây là tiểu hắc, ta bạn mới thật là tốt bằng hữu. . . . . . Tiểu hắc, đây là ca ca ta!"Đại gấu chó mắt mạo tinh quang, nghe lời địa hướng ca ca giơ lên sắc bén rất nặng đích hùng trảo.Tạ ơn hành: ". . . . . ."Người xem: QAQ cứu mạng, ngươi không cần lại đây a!…
Mô tả truyện: "Căn Nhà Trong Rừng Sâu"Giữa khu rừng u tối, nơi cây cối chằng chịt và ánh sáng mặt trời hiếm khi xuyên qua được, tồn tại một căn nhà hoang đổ nát, bao trùm trong màn sương mờ ảo. Người ta đồn rằng ngôi nhà từng thuộc về một gia đình bí ẩn, nhưng họ biến mất không dấu vết vào một đêm mưa cách đây nhiều thập kỷ. Từ đó, không ai dám lại gần, bởi những lời thì thầm về bóng người xuất hiện sau ô cửa sổ vỡ và tiếng khóc lẻ loi vang lên trong đêm khuya.Câu chuyện bắt đầu khi Linh, một cô bé tò mò và gan dạ, quyết định khám phá căn nhà này sau khi nghe những lời đồn từ người dân trong làng. Trên con đường phủ đầy lá khô, cô bước chân vào vùng đất bị lãng quên. Những tấm ván mục nát kêu răng rắc, gió luồn qua khe cửa phát ra âm thanh như tiếng thì thầm của người chết.Từng căn phòng mà Linh đi qua đều như kể lại câu chuyện cũ: bức ảnh gia đình phủ đầy bụi, chiếc đồng hồ đứng yên từ lâu, và những vết bẩn kỳ lạ khắp sàn nhà. Nhưng điều đáng sợ hơn cả là Linh dần nhận ra... cô không hề đơn độc. Có thứ gì đó trong bóng tối, quan sát từng bước chân của cô, len lỏi qua những bức tường và trần nhà."Căn Nhà Trong Rừng Sâu" là câu chuyện về sự tò mò của con người trước những điều bí ẩn, và nỗi kinh hoàng khi những bí mật trong quá khứ được đánh thức. Liệu Linh có thể rời khỏi ngôi nhà đó khi mọi cánh cửa dường như đều khép lại? Hay cô sẽ trở thành một phần của lời nguyền đen tối đã ngủ yên hàng chục năm?…
Văn án:Cô phải chịu nhiều đắng cay tủi nhục của một tuổi thơ đầy dẫy những bất hạnh... Những người thân dần dần bỏ lại cô...nỗi cô đơn, sợ hãi không ai hiểu được, chỉ có mình anh an ủi vỗ về... Rồi thì sao ? Anh cũng như họ,, cũng bỏ đi không lời từ biệt.Đây liệu có là trò đùa của số phận, khi hai chị em cùng đối mặt mỗi ngày mà không hay biết, không chỉ vậy cô còn tranh giành người yêu với em mình...Anh hận cô, hận cô chưa một lần gọi tên anh, càng hận càng yêu. Từ lần đầu tiên nhìn thấy đã yêu mà giờ không thay đổi. Anh hận cô yêu mà không thừa nhận. Hận cô mang anh cho người khác.Tại sao phải bỏ chốn khi mình cũng yêu anh rất nhiều." Cô bé lì lợm! Cả cuộc đời này cho dù em có chạy đến chân trời góc bể em cũng không thoát được anh. Em phải bên anh trọn đời..."Cô chạy trốn khỏi anh nhưg trái tim đã chao cho anh rồi. Có ai nói cho cô biết...làm sao để quên anh, làm sao để hết yêu anh?❤❤❤- Anh cần gì ở tôi! Nói đi! Anh muốn gì ở tôi nữa?- cô khóc nức nở dù đi đến đâu anh cũng tìm ra , cô thực sự lâm vào ngõ cụt.- Anh muốn trái tim em!Anh nhìn cô cố ngăn tức giận, làm sao lại chốn anh, anh chỉ yêu cô thôi. Cô thật to gan khi mang cả cục cưng đi chốn cùng.- Vậy anh lấy đi! Lấy nó ra khỏi lồng ngực tôi đi! Lấy ra đi!- cô dùng tay cầm lấy tay anh đưa lên ngực trái nơi có trái tim đập loạn nhịp vì anh.Anh mạnh mẽ ôm cô vào lòng, xiết chặt, hận không thể nghiền nát cô. Anh biết cô đã tổn thương rất nhiều, nhưng tất cả nên chấm dứt tại đây...Cô cần được yêu thương?(Mong được đón nhận và góp ý!)T…
Tên gốc: Ngã bị giai hạ tù bước hôn liễuTác giả: Mạc Tư Lượng NhaThể loại: Ngôn tình, cổ đại, cung đình hầu tước, ngược tra, báo thù, HETình trạng convert: Hoàn thànhTình trạng edit: Đang lếtNgày mở hố: 16/8/2020Người edit: XiaofangVăn án:Đường Yểu vốn là phó sử Tư Mật của Nam Uyên Quốc, bị mọi người lén lút gọi là "Nữ Diêm Vương", có lời đồn rằng không thể cạy mở miệng nàng . Kỳ Tầm bất hạnh bị Bắc Dịch Quốc phái đi làm mật thám, trở thành tù nhân của Đường Yểu, sống dưới tay Đường Yểu bị dày vò sống không bằng chết.Sau này, Nam Uyên Quốc đại bại với Bắc Dịch Quốc, Kỳ Tầm ra điều kiện để cầu hòa, thứ nhất đó là đưa Đường Yểu tới đây, mọi người đều cho rằng Đường Yểu tất sẽ bị Hoàn Vương Kỳ Tầm độc ác, tàn nhẫn kia băm thành thịt nát, ai ngờ Đương Yểu nhanh chóng chuyển mình trở thành Hoàn Vương phi chiếm độc sủng.Mọi người: Hoàn Vương không phải là M đi?Đường Yểu nghe được những lời này nghĩ đến dáng vẻ làm tức chết người cũng không đền mạng kia của hắn, trực tiếp giở giọng khinh bỉ, nàng mới là kẻ yếu thế có được không!…
Có lẽ, mọi chuyện sẽ tốt hơn nhiều nếu Noé bớt thích Vanitas đi một chút - tốt hơn cho cả anh và cả gã, cho cả Dominique và Jeanne, cho tất cả mọi người xung quanh, cho cái bản tính ngô nghê thẳng thắn quá mức của Noé và những ô uế mà Vanitas lúc nào cũng giấu nhẹm trong nụ cười ngọt xớt đạo mạo của gã. Tốt hơn rất nhiều, rất rất nhiều.Nhưng mà, điều đó chắc chắn sẽ chẳng bao giờ xảy ra đâu.Bởi vì anh trót thích gã nhiều quá mất rồi...(Ngày xửa ngày xưa, có một con quái vật - một thiếu niên vô tình bị tước đi cái quyền làm người, quyền đau đớn, quyền chết. Anh mải miết đi tìm cái thứ gọi là "sự cứu rỗi" từ một kẻ mà vốn chẳng hề đáng tin cậy chút nào.Vanitas bleue Lune. Pháp sư bất tử phía Tây, tay luôn ôm theo một cuốn sách bìa xanh dày cộm, quyền năng khủng khiếp chôn sâu dưới những lời cứng đanh tàn độc và cái cười giả lả bâng quơ.Nghĩ lại thì, Noé đáng lẽ ra không nên lại gần gã mới phải.)…