[Hardra] Nếm Vị Táo Trên Vầng Bạch Kim
Summary Tôi đã mất ba năm để yêu một người, và có lẽ cần nhiều hơn ba năm để quên đi cậu. Cứ mãi vội tìm hình bóng cậu nơi những người khác, để rồi nhận ra một điều ngốc nghếch, muộn màng. Tôi đã phải lòng cậu nhiều đến nhường nào.Ngày cậu ra đi, họ bảo tôi điên rồi khi cứ ôm lấy cậu, không đành lòng buông tay. Nhưng lời cuối cùng cậu nói với tôi lại là "tạm biệt". Trong cơn điên cuồng ấy, tôi đã phạm phải điều cấm kỵ, tách một phần hồn mình để nó theo cậu luân hồi.Cái giá phải trả cho sự hối hận muộn màng này thật đắt. Linh hồn tôi vĩnh viễn chìm vào giấc ngủ sâu. Nó sẽ chỉ thức tỉnh khi nhận được lời hồi đáp của người, từ một miền thời gian khác, chẳng còn là nơi đây.Liệu cậu có nhận ra tôi trong hình hài tàn phai này, hay cậu sẽ tìm thấy điều mình khao khát ở một bóng hình khác?…