CV/ Nhất định phải làm ám vệ sao
Năm Thừa Càn thứ ba, tân đế Trần Đăng Dương lập ra Thiên Sát Ti, giao cho thủ lĩnh ám vệ Thanh Pháp quản lý cung cấm, thăm dò tin tức, quyền hành lớn đến mức kinh người. Năm Thừa Càn thứ sáu, biến cố trong cung xảy ra, các lão thần tiền triều cấu kết với Hằng vương mưu phản, lập tức bị ám vệ Thiên Sát Ti chém giết ngay trước triều đình. Đúng lúc này, từ nóc Kim Loan Điện "rầm" một tiếng rơi xuống một người, thủ lĩnh ám vệ đáp thẳng vào lòng Trần Đăng Dương. Cả điện kinh hãi: "Hộ giá! Hộ giá!!" Thanh Pháp vừa xuyên đến, đối diện với vị hoàng đế trước mặt, ánh mắt tràn ngập kinh hoàng: "???" Hả??? Hộ cái gì cơ???? - Thanh Pháp xuyên thành thủ lĩnh ám vệ, vừa đến đã ngã thẳng vào lòng thánh thượng. Nghi vấn có ám sát hay không thì chưa rõ, nhưng quan trọng là hắn làm việc không hiệu quả, theo quy tắc của Thiên Sát Ti, hắn phải lĩnh ba mươi roi. Thanh Pháp quỳ trong ngự thư phòng, mặt cắt không còn giọt máu. Trần Đăng Dương hỏi hắn: "Ngươi có nhận phạt không?" Thanh Pháp run bần bật như cầy sấy, một lúc sau mới nặn ra được một câu: "Không, không nhận được không ạ?" Trần Đăng Dương: "?" ... Trần Đăng Dương biết bên cạnh mình có kẻ phản bội, hắn âm thầm bày một ván cờ lớn, chỉ chờ đến ngày xảy ra biến cố trong cung sẽ lấy Thanh Pháp làm gương giết gà dọa khỉ. Kết quả, Thanh Pháp đi một nước cờ hiểm, không để hắn nắm được chút sơ hở nào. Sau đó, Trần Đăng Dương cài cắm rất nhiều người giám sát ám vệ này, nhưng tin tức nhận được đều là: "Hoàng thượng, Nguyễn đại nhân ngủ quên trên xà nhà…