Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
ở một xứ sở có vị Hoàng Đế đồng tính luyến ái, dùng sức mạnh để thống trị đất nước.vào một ngày đẹp trời hắn từ đâu mang em về, điên cuồng với em. có thể nói càng lớn em càng xinh đẹp làm trái tim lạnh lẽo cũng hóa ấm, làm cho thần trí không thể đoán cũng phải lung lay, làm cho thế giới của hắn bừng sáng.hắn yêu em lắm, vì em mà hắn có thể chết, vì em hắn có thể bỏ đi cả thiên hạ.…
Suy nghĩ ngọt ngào, đơn thuần của Đức Duy đã nhẹ nhàng sưởi ấm trái tim từ lâu đã thiếu thốn tình thương của Quang Anh. Tình yêu này sẽ có cái kết như thế nào? Làm sao họ vượt qua được rào cản là khoảng cách địa lí? Bằng cách nào mà Quang Anh và Đức Duy lại yêu thương nhau nhiều như thế? Hãy cùng tìm hiểu chúng tại "Chớm nở "chút tương tư" " của tổng tài Lờ Phờ Dờ Tờ nhé 🙆🏻♀️…
Rating: R18 Warning: Toxic Relationship, OOC, Mọi thứ đều là sản phẩm của trí tưởng tượng, vui lòng không áp vào người thật. Trích đoạn oneshot đến từ seri "Ngoại Tình" của textfic "Câu Chuyện Của Họ". Nếu không hiểu rõ về tình tiết vui lòng ib hoặc cmt, mình sẽ giải đáp tất tần tật. _______"Chú cún con vùi đầu vào hõm cổ, hít lấy mùi hương mà mình nhung nhớ bấy lâu:"Nhớ anh quá." Chất giọng vì mới thức dậy mà trầm đi hẳn mấy tông, hơi thở mạnh mẽ và cả mùi hương đầy nam tính sát ngay bên cạnh, khiến cho Quang Anh nổi hết cả da gà. Anh vuốt ve mái tóc bạch kim có chút xơ cứng do tẩy tóc, nhẹ giọng nói:"Anh về rồi đây."" - By Jiro -…
tags : đam mỹ cổ trang, triều đình giao nhau, yêu hận đan xen...couple : Hoàng Đức Duy -- Nguyễn Quang Anh.note : các tên triều đình, quốc gia trong cốt truyện là hư cấu, không có thật. ---tại Thừa quốc, tồn tại hai triều đại lớn tranh chấp nhau giành lại ngôi ngai cai trị Thừa quốc vốn là họ đứng đầu. nhà Bùi và nhà Hoàng, trong thời Bùi gia quyết định truyền ngôi ngai cho một trưởng nam lên làm tân đế. Hoàng gia thừa cơ, mưu mô dọn quân xâm lược đánh chiếm không biết bao nhiêu lần phủ nhà Bùi. tân đế Bùi Anh Tú bấy giờ vì lòng từ bi, khiêm tốn lui quân không đánh trả dẫu cho một trận cũng không vung kiếm mà làm ngơ. tại phủ nhà Bùi có một kẻ được mệnh danh vô song bất bại đương thời làm chủ quản, bảo vệ cả phủ lớn của tân đế nhà Bùi ngay khi Bùi Anh Tú lên ngôi. Nguyễn gia tam đời thuộc đại tướng chỉ huy đoàn quân triều đình nhà Bùi, đến đời Nguyễn Quang Anh là tứ nhưng vốn phủ không can tâm ra lệnh bảo đại tướng Nguyễn xem xét.Hoàng gia, triều Hoàng vốn là phủ có chiếm ưu thế gấp mười lần vì nhiều lần đánh chiếm địa thế thành công. phủ Hoàng có hai người con trai lớn, lần lượt là Quân Minh và Đức Duy. Quân Minh đến nay đã được đế vương coi như có thể nhượng ngai nhưng vì cả hai huynh đệ đều giỏi giang khiến cha chần chừ. ..."ta là tướng quân cho phủ nhà Bùi, ngài là vị ưu tế cho tân đế. có cả vạn kiếp cũng không dám nghĩ đến kiệu hoa dâng lễ.""đệ yên tâm, ta là thứ nam nhà Hoàng. ta nói nhất là nhất, nói nhị chả kẻ nào dám cãi gọi tam."…
Một nghìn con hạc giấy sẽ biến một điều ước thành hiện thực, ấy là niềm tin xa xưa của người Nhật Bản.Vậy, một trăm con hạc thì có thể có được điều kỳ diệu gì không?_____________________170824Tác phẩm được viết phi thương mại, phi thực tế và phi nước đại, vui lòng không mang ra khỏi wattpad.…
Trong trò chơi với lũ bạn "Sự thật hay thử thách" tôi chọn thử thách.Sau đó đám bạn thân kh*n nạn của tôi bắt tôi phải nhắn tin cho thằng nhóc học bá sao đỏ lớp 10 rằng: "Tao muốn xem 'em trai' của mày"Nhắn tin xong thì phải để 3 phút mới được thu hồi lại. Đám bạn thân cười hí ha hí hố, còn tôi ngượng đỏ mặt.Chỉ là một trò đùa, không sao đâu nhỉ?Nhưng cmn liệu thằng nhóc có nghĩ là tôi bị biến thái không?Dưới sự hò reo của lũ bạn cộng thêm việc hơi có chút men trong người nên tôi ngà ngà làm thêm. Cùng lắm xin lỗi thằng nhỏ là được, dù gì hết học kỳ này chưa chắc chúng tôi gặp lại nhau.Vậy là tôi nhắn.Tôi cầu nguyện cho cậu ta đừng xem! Nếu không thì rất rất khó xử. Thế nhưng trời không phụ lòng người.Thằng nhóc xem trước khi tôi kịp thu hồi.Tôi bèn nhắn lại để đỡ nhục: "Xin lỗi, nhầm người, đừng chú ý nhé."Rồi sau đó chúng tôi về nhà. Mà vừa về đến nhà thì lại nhìn thấy một loạt tin nhắm spam.[ Nhầm người? Ý anh là gì? ][ Anh định gửi tin nhắn này cho ai? ][ Ê, anh trả lời đi? ][ Đừng... Đừng xem của người khác được không? ][ Xem của em đi... ][ Em nói thật đấy, của em... Cũng không tệ đâu... ][ Nếu... Nếu anh muốn xem bây giờ thì... Thì cũng không sao... ]…