Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
•Là kỉ niệm mà bản thân tôi muốn lưu lại vì cậu. Kỉ niệm mà chỉ có tôi có cậu cùng với những ngày tháng cấp hai. Khi mà chúng ta còn cùng nhau đi hết ngày hôm nay.Cấp hai chỉ còn 5 tháng nữa thôi. Và sau lúc đó tôi và cậu sẽ thực sự xa nhau.-8-12-2019-5 tháng trôi nhanh thật nhỉ, chẳng mấy chốc đã đến thời khắc cuối rồi. Tôi không khóc, chỉ ôm cậu một cái, chúc cậu may mắn trong tương lai rồi nhìn theo bóng lưng cậu như cái ngày đầu tiên.-25-5-2019-Tôi và cậu lại gặp lại rồi...-26-8-2019-…
Mở đầu câu chuyện . Tấm màn được vén lên Bên ngoài cửa sổ , bầu trời phủ đầy mây mù . Mùa hè vẫn còn chưa bắt đầu . Trong lúc này , mọi người thường rỉ tai nhau về một lời đồn . Cụ thể thế nào , không một ai biết rõ . Mà không , đúng hơn là , không một ai biết đến chuyện này . Câu chuyện được lưu truyền duy nhất chỉ là nếu bạn nhìn thấy một cuốn sách trắng trơn và một chiếc thẻ kẹp sách hình mèo , đừng bao giờ động đến chúng ( động cũng được có chết ai đâu ^^) - Đó chính là" Thẻ đánh dấu của sự kết thúc "…
Tác giả: Thục SaTrạng thái : EDITORNội dung: - Kiều Uyển Ninh là con thứ nhà họ Từ xuất phát lâu đời, lại có quan hệ thân mật với nhà họ Hàn. Và nhất là ông bà nhà họ Từ có công giup nhà Hàn gia vượt qua khó khăn, trở thành tập đoàn trong 10 tập đoàn lớn thế giới. Nhưng nhà Từ gia lại tụt xuống rất nhiều. Chỉ vì 1 tờ giấy nho muốn hai nhà kết duyên để mãi mãi bạn vs nhau của 2 nhà.Nhà họ Hàn chỉ có một con trai, và tuy hai đứa không yêu nhau nhưng buộc phải cưới nhau.…
Đây là chuyện đầu tiên mong mọi người thông cảm.Sao chép ý tưởng thỏa mái. Mình viết chỉ cho vui thôi. Đá gạchị tôi nhận hếtNội dung: một anh chàng đúng chất "con nhà người ta" được ông thần cho sang thế giới khác vì thả sét cho vui với 3 điều ước. Với sức mạnh bá vãi nồi anh đã tạo nên câu chuyện đầy kịch tính .Xuyên không _ thành thằng bé_ luyện tập_học đường _ rồi tán gái.…
" cầu vồng chỉ xuất hiện sau cơn mưa nó cũng giống như cầu vồng là Jungkook chỉ xuất hiện đằng sau một cơn mưa dai dẳng là Taehyung " " chỉ có cầu vồng ngập sắc đó mới khiến cơn mưa trở nên dịu nhẹ đi cũng giống như là chỉ khi bên cạnh Jungkook tâm tình Taehyung mới trở nên nhẹ nhàng " " rồi sẽ đến ngày cơn mưa ghét bỏ cầu vồng cũng giống như cách mà Taehyung ghét bỏ Jungkook vậy!!" " mưa và cầu vồng ? "…
xuyên vào sách cô gái nào đó phải xoay sở nhận hết mọi sỉ vả, cô vào vai nữ phụ chịu bao nhiêu "sỉ" và rồi họ còn muốn "vả" cô nữa, cô nhịn hết nổi cô muốn "phản cách mạng", nhưng đâu hay cô đã lọt vào bẫy mà các nam chính tạo ra nhằm muốn cô lộ mặt thật của mình, để sau này khi cô hiểu ra cô hối hận tại sao mình lại không "nhịn" nữa để rồi không muốn cho cô xoay người nữa hay sao. cô hận, lần đầu tiên cô hận đến khóc làm cho các nam chính lúng túng không biết gì hơn, hận mình làm cô ấy khóc để rồi họ cũng hận......cũng đau.…
Tác giả: Nam Sinh Lê - 楠笙黎Giới thiệu:"Tuyển Tầm! Ngươi mau tỉnh lại!""Cốc Trầm Tuyết! Ngươi còn có tim hay không?"....."Món sườn xào chua ngọt mà sư tôn làm là ngon nhất trên đời này!""Bắc Hải, sư tôn, chúng ta đến Bắc Hải ngắm hoa đi"...."Khó khăn ở kiếp này, mong kiếp sau không gặp nữa""Đã từng có thiếu niên, không phụ chốn này"Không phụ, không còn nữa........."Y nợ ngươi cái gì? Ngươi để tay lên ngực tự hỏi xem, Cốc Trầm Tuyết y nợ ngươi cái gì? Y đem tất cả của mình cho ngươi____y còn nợ ngươi cái gì? Thật lòng? Ha, ta nói cho ngươi biết, thật lòng của y, năm đó lúc y cứu ngươi thì đã trao cho ngươi rồi!....."Là ta không hiểu chuyện, hại ngươi, hại sư tôn, A Tầm cầu xin ngươi, mở mắt ra, nhìn đi A Tầm...."....."Một mạng đổi một mạng, ngươi đồng ý không?""Được, cho dù hồn phi phách tán, chỉ cần sư tôn có thể quay lại, ta đều đồng ý""Ha, được thì được, nhưng mà không đơn giản như vậy"....."Hắn liều mạng tìm lại bảy hồn sáu phách đã thất lạc của ngươi, sau đó lại dùng mạng của mình đổi mạng cho ngươi""......""Sao lại ngốc như vậy"Trong biển hoa bao la, chỉ có một nam tử trên người mặc tố y, gắt gao ôm một người đã sớm không còn sống ở trong ngực......"Tuyển Tầm, ngươi không có mắc nợ ta"..Bông hoa cao lãnh, mạnh miệng, mềm lòng sư tôn (Cốc Trầm Tuyết) x Hắc liên hoa tâm cơ, điên cuồng, mỹ nhân đồ đệ (Tuyển Tầm)BẢN EDIT CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG REUPĐỌC NHIỀU HƠN TẠI https://ancucac0301.wordpress.com/…
Ngày đầu đến trường,cô gái nghỉ :"mình đã cấp 3 rồi nhưng mình mong rằng không ai tiếp tục làm hại vết thương trên người mình" nhưng vài phút sau chuông lại ren lên vào học cô gái hốt hoảng chạy nhanh đi kiếm lớp nhưng đã nửa tiếng vẫn chưa thấy lớp , tự nhiên cô va phải chàng trai , chàng đỡ cô dậy , cô đứng lên trong sự ngại ngùng,cô nhìn xong lại chạy đi nhưng không quên hỏi lớp 12C ở đâu :"cho...tôi hỏi... cậu có bi..ết lớp 12C...Ở ĐÂU KHÔNG?"Chàng trai bảo:"lên lầu rẽ phải sẽ thấy em nhé!" cô gái chạy trong sự sợ hãi vào lớp , cô không mắng còn bảo :"chắc em kiếm lớp mệt lắm. Giới thiệu với cả lớp đây là học sinh mới của chúng ta" cô sắp sếp chỗ ngồi cho cô gái... .Ra về cô lại chạm chàng trai lúc nãy , cô đỏ mặt xin lỗi liên tục ,chàng trai bảo:"hì không có gì đâu em, em cứ đi đi không cần xin lỗi đâu"cô gái chạy một mạch về nhà đang đi giữa đường thì thấy xe hơi chuẩn bị đâm vào cô gái vẫn không quan tâm,cô quay mặt lại nhìn cô đơ người và tông vào chiếc xe.... sau khi tỉnh dậy cô thấy đây chính là bệnh viện mà mình đã cứu ngoại , sau một hồi lơ mơ cô quay đầu sang phải thấy chàng trai mà mình gặp ở trường, cô thấy vậy liền xĩu tại chỗ , vài tháng sau con người cô cũng đã khỏe lại và được xuất viện nhưng cô lại tỉnh dậy ở nhà chàng trai ấy , cô bước xuống giường đi tham quan:"woa nhà cậu ấy thật rộng nhỉ..?" tham quan xong cô quá đói nên đã ngủ thiếp trên chiếc sofa .Sau khi tỉnh dậy thì đã là trời tối cô thấy mình đã rất đói nhưng vẫn nhịn , đột nhiên cô nghe (mốt có pát 2 =))…
Văn ánTam giới mạt thế năm thứ 9 , hoạt thi ở khắp nơi, không có một ngọn cỏ.Biên thuỳ đã sớm bị luân hãm, Dung Bất Ngư bị bắt rời xa khỏi thành y từng sinh sống, trên đường đi mạt thế cầu sinh y đã gặp được mấy người đồng đội kì ba.Mọi người thương nghị:"Chúng ta đi xuống phía nam tránh tránh đầu sóng ngọn gió đi."Dung Bất Ngư: "Không được, thanhf chủ ở đó là kẻ thù của ta" "Vậy đi phía tây tìm một đỉnh núi ẩn cư?"Dung Bất Ngư: "Không tốt,đại lão nơi đó là kẻ địch cũ của ta .""Đông Phương trung ương chủ thành?"Văn ánTam giới luân hãm thứ chín năm, hoạt thi khắp nơi, không có một ngọn cỏ.Biên thuỳ thành một sớm luân hãm, dung không cá bị bắt đi xa hắn thành, mạt thế cầu sinh, trên đường đi gặp mấy cái kỳ ba đồng đội.Mọi người thương nghị:"Kia chúng ta đi trước phía nam tránh tránh đầu sóng ngọn gió đi."Dung Bất Ngư: "Không được, kia thành chủ là ta kẻ thù.""Kia đi phía tây tìm cái đỉnh núi ẩn cư?"Dung Bất Ngư: "Không thành, nơi đó đại lão là ta túc địch.""Kinh đô Đông Phương ?"Dung Bất Ngư: "Không thể, Thiên Đạo đệ nhất nhân ở đó , hắn cùng ta thù địch."Mọi người: "......"Một đám đồng đội nghiêm nghị ôm quyền: Quấy rầy, phiền toái, cáo từ!!!Dung Bất Ngư: Đã lên thuyền của ta còn mong muốn đi xuống sao ? Không có chuyện tốt như thế đâu ??? # mọi người: ở lại ## xin hỏi ngươi một chút làm như thế nào mà có thể đắc tội nhiều đại lão như vậy , trâu bò a #Thuộc tính đồng đội: Không phải là đồ ăn thì chính là tra, toàn viên đều là sa điêu. ( Ngu ngốc)Thuộc tính đại lão…
Truyện ngắn, viết theo cảm hứng. Hay có thể khen, không hay có thể ném đá.------------------------------------------------------------------------------------ Trước mắt anh bây giờ là một cái quần sịp hiệu Tomy, màu trắng tinh khôi với vẻ hào nhóa, loại vải mịn mà cùng với đường may trơn tru không tì vết, tuy không phải loại sang chảnh nhưng cũng là loại tốt, loại chỉ may cũng tốt, không dễ bị đứt. Được hơn hết là vẻ ngoài nhìn đẹp mắt, ưa nhìn. Chỉ có mỗi một điều là không biết mặc lên người nó sẽ như thế nào. @@Hồi lâu, anh gọi chủ tiệm ra. Chắc lại là mấy bà thím hay mấy ông nội già ra nói mấy câu ngon ngọt sản phẩm rồi nào vừa rẻ vừa bền, vừa đẹp lại vừa sang, không mua thì phí lắm.... -_- "OMG" - Trong tâm trí anh giờ chỉ là hình ảnh của một thằng thư sinh đeo kính, với mái tóc nâu bồng bềnh, gương mặt sáng lạng toát lên cái ưa nhìn. Cái áo sơ mi màu xanh da trời, cái quần cáo hơi quá gối, trên tay còn đang cầm hộp cơm, miệng chép, môi bóng nhờn vì dầu mỡ. Có hạt mồ hôi lăn xuống cằm hiện lên cả đường cong trên góc cạnh trên gương mặt ấy. Bây giờ thì cái suy nghĩ vớ vẩn về một bà thím hay ông nội nào đó đã bay mất hẳn, gạt hết mọi điều chỉ để chừa lại chỗ cho hình dáng kia thôi. "Đâu phải lần đầu thấy, thật là trẻ con mà"-anh tự nhủ mình. Haha nói ra như anh là một tên sát trai không bằng, chỉ là anh thích những cái lạ, thích những cái khác thường của những thứ bình thường. Dù sao trái vẫn là trai thôi. Hắn bước tới, anh đưa tay chỉ vào cái sịp: -"Cái này cậu tính làm sao?"…
K quá cụ thể, ý tưởng bao nhiêu viết bấy nhiêu :))) ngọt ♡ KHÔNG RE-UP KHI CHƯA ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP TỪ TÔI - TÁC GIẢ. ☆ HÃY LÀ MỘT NGƯỜI ĐỌC CÓ VĂN MINH ☆Nếu thích hãy chia sẽ cho mọi người cùng đọc nhé để mình có động lực viết tiếp bộ mới. Lần đầu mình viết đc 1 bộ full 17 phần = tuổi bây giờ của mình ^^ Ngoại truyện mình sẽ up ngẫu nhiên ♡…
Một câu chuyện về "Nó"Nó là một kẻ xấu xa, nhưng những việc "xấu xa" ấy lại là chuyện quá đỗi bình thường với xã hội này. Nó là một đứa trẻ 10 mấy tuổi đầu. Được ăn, được học, được ngủ, được tận hưởng cuộc sống mà biết bao đứa trẻ hằng mong ước. Thế nhưng, nó chưa hề thấy hạnh phúc. Nó là kẻ hai mặt. Không! Nó là kẻ mang nhiều lớp mặt nạ với nhiều thân phận khác nhau. Suy cho cùng, chẳng ai thấy được bộ mặt thật của nó. Và chính nó cũng chẳng biết con người thật của nó là gì.…
"Chỉ có cái chết, cái chết mới chia lìa được đôi ta" âm thanh trầm đục, ghê rợn xen kẽ lấy sự tức giận đang hướng về phía người đàn ông bị trói chặt bằng xích sắt trên giường kia.Bàn chân trắng trẻo, mịn màng kia đang đặt trên ngực hắn. Ra sức ghì xuống khiến hắn cảm thấy đau đớn, cùng với giọng nói lanh lảnh phát ra từ khuôn miệng xinh xắn kia: "Anh chỉ có thể là của tôi, thuộc về tôi. Những con đàn bà khác dám ve vãn anh, kết cục của chúng chỉ có thể là cái chết"…
Cô Lâm Tuyết Linh tài giỏi xinh đẹp ,cô đặc biệt là rất thích đọc truyện đam mỹ ngôn tình xuyên không,... cái nào cũng thích tất. Trong câu truyên này kể về nhân vật nữ chính của chúng ta sẽ đóng vai nhân vật nữ phụ cùng với sự hỗ trợ của một hệ thống (Chủ yếu là giao nhiệm vụ thui ^_^ ^_^). Trải qua các không gian khác nhau để hoàn thành nhiệm vụ múc đích là về nhà. "Phải mất bao lâu thì ta mới được quay về hả" "Cái này thì còn tùy thuộc vào cô""bỏ đi hỏi mi thì cũng nhử không ?""Bắt đầu nhiệm vụ nào!"…
Thể loại:Học đường,bạo lực,18+Ngôi kể:ngôi thứ babản quyền:bongxinh205Có sử dụng lời lẽ thô tục,có cảnh 18+ lưu ý trước khi đọc giúp t,fic k liên quan đến nghệ sĩ nên đừng có quá kích động r dùng lời lẽ k hay,t xin cảm ơn…
Tác giả: Long Văn NghiễnThể loại: Hiện đại đô thị, nhất thụ nhất công, HE..Dịch: QT tiên sinhEdit: Minh Tiêu http://doanchick.wordpress.com/Tình trạng: HoànVăn án Hắn không muốn dính dáng đến ai. Bởi vì những người quanh hắn đều là vì công danh lợi lộc Trong tâm chỉ có thân ảnh màu lam kia mới khiến hắn có cảm giác bình yên.Nhưng rồi một ngày ở công ty hắn xuất hiện một hài tử. Cư nhiên mở miệng gọi hắn: "Ba ba" ... ? ? ? Hắn từ khi nào có nhi tử? …
Sau 2 năm ta yêu nhau,em chợt nhận ra "RẰNG" -Chúng Ta Không Thuộc Về Nhau. Đã Qua Rồi Cái Thời Tay Trong Tay Chúng Ta Đi Trên Một Con Đường Đầy Nắng Và Hạnh Phúc. Còn Đâu Những Tháng Ngày Ta Còn Yêu Nhau Và Trao Cho Nhau Những Gì Tinh Túy Nhất. Cho Nhau Những Cơ Hòa Hòa Quyện Vào Nhau. Từ "NGƯỜI THƯƠNG" Thành "KẺ LẠ" Quá Khứ Tưởng Chừng Đã Ngủ Yên Nhưng Nó Lại Hiện Về Em Không Làm Chủ Được Khoảng Cách Hai Mình Xa Nhau. *Câu Truyện bắt đầu.…
đây là tự truyện của 1 anh trai thẳng có tên là Đăng , đã từng có vợ có 1 đứa con gái , vợ a ta bỏ ra nước ngoài để lại đứa con cho anh ta nuôi , rồi cũng 1 ngày a bị kêu nhập ngũ , duyên phận đưa Đăng đến với V , những kỷ niệm những trò chơi khăm oái ăm đến từ 2 người hay sự đồng cảm đã gắn kết họ lại với nhau?? 2 trái tim nguội lạnh bắt đầu được hâm nóng lại lại và chảy cùng 1 nhịp đập…
Tưởng chừng chỉ là"người tình không danh phận"bị giữ lại bên cạnh như món trang sức hào nhoáng giữa quyền lực và tiền tài nhưng từng ánh mắt,từng cái chạm khẽ giữa họ đều tiềm tàng điều gì đó vượt xa hơn dục vọng hay sự chiếm hữu thông thường.Bởi trong một thế giới mà yêu thương là xa xỉ thì được giữ lấy nhau đã là điều xa xỉ nhất.…
Hắn "Lệ Sa! Tôi đã từng ghét em"Cô "Doãn Kỳ! Em biết mà"Lệ Sa của ngày xưa có anh trai rất tốt nhưng anh trai ngày nay của Lệ Sa rất ác.Tại sao vậy? Đơn giản vì họ không phải cùng một người.Doãn Kỳ của ngày xưa có em gái rất hiền nhưng cô em gái của Doãn Kỳ ngày nay rất dữ.Tại sao vậy? Đơn giản vì cô em gái ấy đã hóa thành nóc nhà của hắn.…