(truyện tranh) Cái Điện Thoại
nguồn: TéddiBe, lụm trên face và đã có xin phépLý do đăng: vì cảm thấy nó khá dễ thương…
nguồn: TéddiBe, lụm trên face và đã có xin phépLý do đăng: vì cảm thấy nó khá dễ thương…
Yoshiko cho tới bây giờ không nghĩ tới thì ra là ngón cái cô nương là thật tồn tại …… a , nàng nhặt được đây chỉ là ngón cái cuốn mao . Yoshiko nhắc tới nho nhỏ người , cùng hắn chỉ có châm nhọn lớn nhỏ mắt cá chết nhìn thẳng vào mắt . “ Ngươi tên gì ? ” “ Quên . ” “……” Cho ta nhà Yoshiko đích sinh hạ (*/▽╲*) Mặc dù chậm chút nhưng là không muốn chê nữa/rồi >////< đâm đi vào có vui mừng yêu XD↓ Tháng mười đích ngân hồn trường thiên ↓ [ Gintama ] chém giết kỵ sĩ [ Gintama ] si hán , cách ta xa một chút ! [ Gintama ] cái này Tổng đốc có điểm lạ Nội dung ngọn ký : Gintama kỳ huyễn ma huyễn nhân duyên giải cấu Tìm tòi mấu chốt chữ : nhân vật chính :Yoshiko ┃ phối hợp diễn :Sakata Gintoki ┃ kỳ tha : mười cm ngắn thiên sinh hạ XDD…
Tìm đường chết tang phê cá mặn thụ X vì ái điên phê quân tử công* có lẽ là cái sa điêu ngọt văn, khảo cứu đảng dừng bước.* vai chính là thật sự lại tang lại hàm. Vai chính là thật sự lại tang lại hàm. Vai chính là thật sự lại tang lại hàm.Vì bức Ân gia mau chóng mưu phản, hắn điểm Ân gia con vợ cả vào cung hầu hạ, tức thì triều dã một mảnh mắng to, Ân gia càng là thiếu chút nữa muốn vọt vào tới đem hắn lột da rút gân.Vào lúc ban đêm, Khương Ngộ chậm rì rì mà đối ánh mắt tàn nhẫn Ân Vô Chấp đưa ra nhục nhã: Muốn ôm, muốn tắm gội, muốn mát xa, muốn hống ngủ.Xong rồi, đem Ân Vô Chấp tống cổ đi phê tấu chương.Ngày thứ hai liên tục nhục nhã: Muốn ôm, muốn uy cơm, muốn đẩy bàn đu dây, muốn kỵ đại mã.Xong rồi, đem Ân Vô Chấp tống cổ đi phê tấu chương.Ngày thứ ba trịnh trọng nhục nhã: Muốn cởi áo, muốn lên giường, ngươi phải cho ta hiến lương.Ân Vô Chấp nhìn lười biếng nằm ở trên long sàng tang phê:......Khinh người quá đáng!!!!Lão tử không lộng chết ngươi, liền không gọi Ân Vô Chấp!!!Điên cuồng phê tấu chương ·jpg…
giống như một khóm hướng dương giữa cánh đồng rộng lớn, park dohyeon cũng khao khát ánh sáng rực rỡ phía xa kia. mặt trời của em, bao giờ anh mới đến bên em?…
【dyx★ysx】Văn án Tôi vô tình xuyên vào tiểu thuyết mạng lúc 3 giờ sáng. Có lẽ cũng bởi vì hiện thực quá tàn khốc, tôi lỡ thương cảm cho số phận nữ phụ của phụ mà xuyên trúng vào cơ thể cô ta.Tôi chỉ là vô tình thôi mà, tại sao lại để tôi sắm cái vai này chứ.Nói đi cũng phải nói lại thì tôi cũng chỉ là chất xúc tác cho tình yêu của người khác. Có lẽ đi hết cốt truyện tôi mới có thể bình yên trở về. Nhưng cốt truyện gốc thì kết cục của tôi rất tệ. Cách tốt nhất ở hiện tại là tránh xa nhóm người trong tuyến truyện chính càng xa càng tốt. Dù sao thì tôi cũng là tuyến phụ của phụ thôi mà cũng chẳng ảnh hưởng gì đâu, ít nhất tôi cho là vậy. Thanh xuân tôi lỡ trôi qua vì dồn hết sức lực vừa học vừa đi làm trả học phí, thật tiếc vì chưa kịp bắt lấy, lần này xem như đây là cơ hội để tận hưởng tiếp thanh xuân rực rỡ.…
" Nếu ngày mai em chết đi thì tình yêu này có mất đi không chị ơi? "" Không đâu em, vì con người có thể chết đi nhưng tình yêu là vĩnh hằng " chuyện về ngày chị muốn rời xa thế giới này.…
Tác giả:Đừng thúc giục ở viết ôNhư thế nào làm muốn giết chết ngươi người trở thành váy hạ thần? Song tính mỹ nhân tô mục tỏ vẻ: Ta có một trăm loại liêu hán kỹ xảo. 1< ảnh đế răn dạy > Hồ xuyên địa tâm ảnh đế? Muốn phong sát chính mình vai chính công. Ngay từ đầu ác liệt mà nói đồ lẳng lơ ly ta xa một chút, gan gan, lại nói bảo bối mệnh đều cho ngươi. 2< sư tôn dao cầm > Khi dễ vai chính ngụy quân tử sư tôn bị trọng sinh sau hắc hóa vai chính, tù với biển sâu dưới, đâm vào sau huyệt, cao đến nước sốt đầm đìa. 3< Quỷ Vương hoa hồng > Trở thành bị Quỷ Vương đối thủ một mất một còn bao dưỡng cũng vứt bỏ chết thảm chim hoàng yến sau, gặp gỡ du đãng nhân gian vạn năm chán ghét sinh mệnh quỷ hút máu vương. Hoang rỉ vô đạo Quỷ Vương đại nhân đột nhiên muốn cùng hắn nói cái luyến ai. 4< thiên tài niết bàn > Bị câu lạc bộ vứt bỏ khống tràng thiên tài, tuyến hạ tái trận chung kết là lúc ngồi ở kim chủ giữa hai chân, gc trung đánh ra bốn sát. Thực dụng chỉ nam: Siêu cao đẳng cấp nữ vương dụ thụ, sao lời nói kỹ năng mãn điểm Song xing chịu, 1V1HE Thích đầu cái đề cử phiếu bá, sao pi ~…
"anh có thể quên tất cả mọi thứ, nhưng anh sẽ không bao giờ quên được những thứ thuộc về em." ☡ warning: lowercase. hội chứng wernicke-korsakoff trong câu chuyện tớ chỉ tìm hiểu thông qua mạng xã hội, không có chuyên môn. @fromyoubyyana.…
This isn't my story…
Những mẩu truyện ngắn của bạn và chàng tiền vệ số 10Warning: OOCCó thể lệch nguyên tácMong mọi người đọc vui vẻ 🫶…
#Mong bạn thích nó..#Hoạt động bên Wattpat và cả mangatoon..#Nick 1 :Cobe_yewotp#nick 2 bên Mangatoon: Fox…
Tác giả: ShinnThể loại: BL, truyện dài, HERatting: 16+Trạng thái: Hoàn thành.Bản truyện post tại đây sẽ khác khá nhiều so với tất cả các bản khác đang trôi nổi khắp nơi trên mạng ^^ Dù sao cũng đã 10 năm trôi qua so với khi Shinn viết nên câu chuyện này, đọc lại thấy nhiều chỗ sai quá sai nên lôi ra sửa hết một lần luôn.Tóm tắt: Phong Nghi - lớp phó, một bạn nam cực kỳ nghiêm túc khô khan khó tính, chăm học chăm làm, bé ngoan trò giỏi. Vĩ Lạc - học sinh mới chuyển đến, trăng hoa số một, hay đùa cợt và khoái trêu chọc Phong Nghi. Như nước với lửa, vậy mà trái tim họ cứ mỗi ngày lại gần nhau thêm một chút.Yêu, vốn không phải là thứ gì to tát. Chỉ là những ngày rất bình thường mà một người cứ lằng nhằng lo lắng xem người ta có ăn cơm trưa đàng hoàng không. Chỉ là tối khuya một người dúi vào tay người ta cái bánh bao nóng hổi. Chỉ là khi người ta biết ghen, vì một vài lời chọc ghẹo ghép đôi trong lớp... Và là đau đớn xé lòng khi nụ hôn trao về người khác... Là dày vò khi phải chia xa...…
Truyện mang yếu tố hài hước, là bộ mình rất thích nên edit lại. Tên các nhân vật sẽ thay đổi thành tên tiếng Trung để phù hợp bối cảnh nên sẽ có vài sai sót khi chuyển đổi tên. Bối cảnh và tình tiết sẽ thay đổi một chút để phù hợp với thực tế nhân vật, mọi người hoan hỉ nhé!Tên các nhân vật mình sẽ giới thiệu khi vào truyện nhé.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ và đừng quên tương tác với mình nha!…
Bị Xà Xà Nuôi Về SauTác giả: Bang Ngã Quan Hạ Nguyệt LượngThể loại: #XuyênkhôngConverter: ❄TieuQuyen28❄Văn án:Sơ Niệm xuyên đến nguyên thủy đại lục, cùng một cái kim sắc đại xà sống cùng nhau.Nàng đời này sợ nhất chính là rắn, nhìn đến về sau chân mềm động đều không thể động đậy, chạy trốn thời điểm không biết cố gắng té ngã, vậy mà bắt đến cái đuôi của nó.Sơ Niệm: Chết chắc rồi, muốn bị nuốt sống vào bụng. . .Cửu Di lại vây quanh nàng xoay ba vòng, tại nội tâm lặp lại suy nghĩ: Cái này giống cái có thể hay không sinh ra khỏe mạnh ấu tể?Xuyên không ngọt văn.…
vừa là bạch nguyệt quang, vừa là niềm đau đớn vĩnh cửu không thể xoá nhoà, em là ánh trăng của tôi, tình yêu ấy cũng là ánh trăng của tôi...em và tình yêu ấy tựa như trăng-đẹp đẽ và xa vời, vĩnh viễn cũng chẳng thể ôm lấy. hẹn gặp lại em dưới ánh nguyệt sáng, hẹn gặp lại em ở một thế giới dịu dàng hơn…
Khương Mạc tay cầm bàn tay vàng, nhưng nàng lại không phải là con gái ruột của ông trời, cho nên nàng xuyên đến một thời đại vừa xa lạ vừa bất ổn.Nơi này đã khô hạn thành đại họa, nạn đói tàn sát khắp nơi.Thiên tai, nhân họa, đuổi giết, cướp ngược.Lòng người khó lường, hoàn cảnh ác liệt, nhu cầu cuộc sống, mọi thứ đều khảo nghiệm nàng bất cứ lúc nào.Nàng gặp qua người tham lam đói khát không chút do dự ăn sống nuốt tươi ngựa sống, cũng đã gặp qua thây người chồng chất như núi, càng từng thấy cảnh tượng bi thảm ăn thịt người.Nhưng trong hiện thực cực kỳ tàn khốc này, có một sự dịu dàng chảy xuôi giữa lúc lơ đãng, an ủi nội tâm hoảng sợ của nàng.Khương Mạc nghĩ rằng, nếu như hôm đó nàng không cứu Hi Phù Ẩn, có lẽ nàng đã là một hình hài khác rồi.Lúc đầu, Khương Mạc cứu hắn là có mục đích riêng, sau đó, bọn họ đồng hành một đường, sống chết gắn bó, cứu rỗi lẫn nhau. Một chữ tình này, khắc sâu vào cốt tủy không biết từ lúc nào.Tình chẳng biết bắt đầu tự bao giờ, chỉ trong khoảnh khắc đã đắm say....Hi Phù Ẩn gặp Khương Mạc ngay lúc tuyệt vọng thảm hại nhất, người con gái gầy yếu này đã lôi hắn khỏi vực sâu, mạnh mẽ mang hắn rời khỏi địa ngục.Đây thật ra là một quyển tiểu thuyết chạy nạn, một bộ truyện chạy nạn.######truyện reup khi chưa có sự cho phép của tác giả, mình sẽ xoá truyện nếu có khiếu nại về bản quyền #####Xin cảm ơn.*****†† truyện không như tên, bàn tay vàng của nữ chính thực sự không phải chiếc bug siêu to đùng đâu, tuy nhiên nó vẫn là bug=)…
Quà 02/09 cho mọi người 🎉🎉🎉_______Tác giả: Xa Ly Tử 车离子.Edit: KiwiNguồn convert: khotangdammyfanfic.blogspot.comCẩn Hành x Chiêu Lang Tướng quân x Hoàng đếThể loại: cổ trang, đoản văn, HE, thoải mái, miếng bánh ngọt. Độ dài: 6 chương + 4 phiên ngoại02/09/2019 - 05/09/2019Trích đoạn: Tướng quân mặc dù không hiểu cái gì là tình cảm phu thê, nhưng cũng biết trên đời ân ái quyến lữ khó tìm kiếm, đa số đều là bằng mặt không bằng lòng, oán trách nhau.Giống như lão tướng quân cùng phu nhân một đời một kiếp một đôi người rất ít, càng nhiều hơn chính là ở bên nhau chưa được mấy tháng mấy năm đã chán ghét người cũ, gặp được tình yêu khác.Cho nên tướng quân liền không hiểu.Tại sao hoàng đế ngủ hắn hai năm, vẫn không có mảy may phiền chán, trái lại càng ngày càng sa vào lưới tình...…
Tác giả: 天海逗你玩儿CP: Seo Yi Kyung & Lee Se Jin…
Năm mười sáu tuổi, Jeno tin rằng chỉ cần anh đã sống và yêu bằng cả trái tim và lòng chân thành, vậy thì bản thân đã tìm được sự cứu rỗi ở cuộc đời dài tăm tối này. Vì tình yêu có thể khiến anh nhìn thấy niềm vui trong nỗi đau, hạnh phúc trong nỗi buồn. Tất cả những điều này soi sáng tâm hồn anh, kể cả khi người trao hết dấu yêu ấy đã chẳng thể cùng anh chung bước.Năm mười sáu tuổi, Jeno tin rằng bản thân anh khi đã quyết tâm làm việc gì thì nhất định về sau sẽ không hối hận với lựa chọn của mình. Anh chán ghét cảm giác hối hận, thứ nảy sinh từ việc so sánh hai lựa chọn: kết cục của hiện tại và lựa chọn tốt hơn mà bản thân đã bỏ qua. Năm mười sáu tuổi, Jeno chưa bao giờ hiểu được thế nào là cô đơn bởi vì anh là con người của những trải nghiệm mà cô đơn dường như là một khái niệm quá trừu tượng và xa vời. Thế nào là cô đơn ? Là những buổi tối anh vùi mình trong chăn giữa kí túc xá không người ? Là những ngày anh một mình băng qua phố xá sầm uất ở Seoul ? Hay phải chăng là những thoáng qua chua xót trong lòng khi anh nhận ra khi kí túc vắng tanh và nào có ai chờ anh về mỗi đêm ? Đối với anh, ranh giới giữa cô đơn và cuộc sống tự lập thật ra rất mờ mịt. Dường như cảnh sớm sớm chiều chiều đi về một mình đã không còn xa lạ. Thế nên anh của thuở mười tám chưa từng nghĩ đến sự tồn tại của cô đơn…